Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

chương 146: ong mật

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

chương 146: ong mật


Đây là một tổ ong lớn, số lượng ong lính cùng ong thợ cũng rất nhiều, nếu tầm bậy t·ấn c·ông chắc chắn sẽ không có đường sống.

chương 146: ong mật

Biết đại vương nhà mình nói có lý, Tiểu Thử liền mang theo Thắng hướng một phương khác rời đi.

“Đi, chúng ta tạm thời rời đi! Tìm kiếm địa thế thuận lợi rồi hãy đánh...” Thắng ra hiệu cho Tiểu Thử tạm thời rút lui.

Cũng chẳng mất bao lâu, lũ ong này liền dừng lại tại một gốc cây to lớn, ước lượng độ rộng cũng phải to đến hơn hai trăm mét vuông, còn chiều cao thì khỏi nói, không nhìn thấy ngọn.

Nghe vậy, Tiểu Thử liền bật tốc phi nhanh, hướng đán ong này đuổi theo, nó lúc này không biết đại vương nhà mình là đang nảy ra ý tưởng gì, nhưng vừa rồi thấy ngôn ngữ của đại vương có chút khẩn cấp, hẳn là rất quan trọng, nên không kịp hỏi han liền phóng đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn một mình con bọ ngựa kia chiến đấu với cả đàn ong, Thắng biết đầu bọ ngựa này chắc chắn c·hết.

“Đúng là tổ ong rồi!” Thắng phấn khích, hướng Tiểu Thử ra hiệu dừng lại.

Khe nước này tuy nằm tại một góc của khu rừng, nhưng độ rộng của nơi đây phải lên đến một cây số, bằng một con sông chứ chẳng đùa, vì toàn là đá tảng cùng đá con rải rác cho nên cây cối khó mọc được tại đây, để lộ cho thượng thiên một vùng đất nhỏ bé trong khu rừng.

Tuy nhục thân đã là cấp sư trung kì, nhưng thần hồn của hắn vì khó tu luyện cho nên hiện tại vẫn chỉ là cấp linh đỉnh phong, nhưng như vậy vẫn là thừa sức để hắn có thể vận dụng thần thông.

Khi nhìn thấy hình thù của bọn ong này, Thắng đoán năm đến sáu phần bọn này chính là ong mật cổ đại, nhìn từ hình thể mà đánh giá, tổ ong của chúng hẳn là rất to.

Theo sự chỉ đạo của Thắng, Tiểu Thử liền nhanh chóng di chuyển tới điểm đã xác định.

Không biết lý do tại sao đại vương lại luôn đi theo bọn côn trùng này, lúc này Tiểu Thử mới biết là vì thứ trước mặt, từ trong thiên phú tìm bảo của nó, có thể cảm nhận được một sự dụ hoặc từ cái khối cầu to lớn phía trước, chỉ là không biết nó là gì mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vù vù.

Như vậy mật cũng sẽ rất nhiều!

Ngồi trên lưng Tiểu Thử, Thắng bắt đầu tiến sâu hơn vào trong khu rừng, tiếng côn trùng kêu rít rít cũng ngày càng nhiều hơn, cùng với đó là nhiều loài hung thú kì lạ mà hắn chưa từng thấy bao giờ.

Mùi mật thơm nức mũi phả ra từ phía cái tổ, khiến Thắng hít hà không thôi.

Đập vào mắt hắn lúc này là một bầy ong mật lớn, con nào cũng to đến 50 cm, các chi đều tráng kiện, thân mang viền vàng đen, đang nhanh chóng bay qua đầu bọn họ, nhanh chóng hướng đầu bọ ngựa t·ấn c·ông.

Lũ ong lúc này không hề hay biết rằng dưới những tán cỏ dại to lớn, đang có một đầu chuột lớn đang điên cuồng bám theo.

Xử lý xong đầu rắn lớn, Thắng liền thu cái xác vào trong tiểu không gian, cả hai lại tiếp tục đi đường. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tiểu Thử! Mau đi theo bọn chúng!” Thắng vỗ vỗ Tiểu Thử, đưa tay chỉ về phía bọn ong mật.

Lúc này, đàn ong như một dòng n·ước l·ũ hướng phía trên cây bay đi.

Với một con quái vật cấp hoàng thì Thắng lại không hề đáng ngại chút nào, hắn chỉ sợ số lượng của cả đàn ong mà thôi, một thì làm sao địch lại được bốn? Trong khi đó đối diện lại là cả một đàn ong khổng lồ? Nhìn cái tổ cự đại này, Thắng đoán số lượng ong cũng phải trên dưới vạn con, đấy là còn chưa kể đến thi thoảng có vài đàn hơn chục con đang đi lấy mật về.

Nếu lấy Đại thụ giới mà so sánh với mấy cây này thì thực là như tiểu vu gặp đại vu.

Đã là giữa trưa, bầu trời cũng treo cao lên tới đỉnh, ánh nắng tại thời điểm này là gay gắt nhất, nhưng ở trong khu rừng rậm rạp, có nhiều đại thụ che trời như này, lại không hề thấy sự chói chang, nóng nực, trái lại còn cảm thấy hơi lạnh gáy do không khí huyền bí nơi đây mang lại.

Mật ong không chỉ giúp tăng gia vị cho thức ăn, mà còn có khả năng y dược rất tốt, nhất là loại ong rừng hoang dã như này, vì thế Thắng quyết tâm lần này phải thu chúng vào trong tay.

Thiên nhãn thông, mở!

“Đó là một con bọ ngựa?” Xuất hiện trước mặt Thắng không xa là một con bọ ngựa lớn, ước lượng phải lớn đến một mét có thừa, lúc này nó đang chiến đấu với một đầu ong lớn, cũng to không kém.

Nếu như đàn ong này thực là ong mật, chắc chắn sẽ cho hắn một lượng lớn mật ong, như vậy có thể giúp hắn nâng cấp đời sống ăn uống của bản thân mình.

Vừa nhìn thấy gốc cây lớn này, Thắng chỉ là có chút tiểu kinh ngạc mà thôi, bởi xung quanh đây, tất cả gốc cây tại đây đều to lớn đến mức lạ thường, và tất cả đều bự đến trăm mét vuông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại cũng đã quá trưa, cơm nước chưa ăn chút gì, địa hình cũng chưa quen thuộc, giờ đi đánh cái tổ ong lớn này thì khác nào đi tìm c·ái c·hết! Cho nên Thắng chỉ có thể tạm hoãn ý định mà thôi.

Vừa nghĩ tới thịt nướng mà bôi thêm một lớp mật ong ngon ngọt, Thắng lại càng thèm rỏ dãi.

Vì từ khi tiến vào trong khu rừng, làn da của cả hai đã quen với không khí mát lạnh tại phía trong, cho nên khi tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng mặt trời tại thời điểm cực thịnh như này, không thể cản được cái cảm giác nóng bỏng đau rát này, trừ khi là có kem chống nắng.

Liên tục là những âm thanh như động cơ cánh quạt từ phía trên không, tò mò, Thắng liền ngước lên nhìn.

Trong tiểu thế giới của hắn hiện tại chỉ có muối cùng một số loại gia vị như ớt và chanh mà thôi, không hoàn toàn có một loại gia vị ngọt nào.

Quả như dự đoán, chẳng mất bao lâu, đầu bọ ngựa này đã bị đàn ong kia xử lý, giải cứu được đồng bạn.

Hẳn là con ong lớn kia chính là đồng bạn của lũ ong này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo hướng đó nhìn lại, Thắng thấy trên một chạc cây to lớn đang có một cái tổ ong cự đại, to khoảng trăm mét vuông gì đấy, vừa bằng cái thân cây cự đại này.

Tiểu Thử một đường thoăn thoắt, né tránh nhiều loài độc trùng, theo sau bá·m s·át đàn ong.

Trong lòng Thắng lúc này tràn đầy vui sướng và chờ mong.

“Chúng ta cần phải tìm kế sách hợp lí, nếu không sẽ rước hoạ vào thân!” Thắng không dám vội vàng tiến công cái tổ ong lớn này, bởi hắn có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm tại phía bên trong, nơi trung tâm đang tồn tại một đầu quái vật cấp hoàng.

Thông qua thiên nhãn thông, Thắng nhìn thấy cách đó không xa khoảng chục cây số có một khe suối, nói là khe suối chứ thực ra nó rất rộng, chẳng qua là có nhiều đá lớn ngăn cản tạo cho dòng chảy một độ nông, làm cho người nhìn cảm thấy giống một khe suối mà thôi.

“Tiểu Thử, chúng ta đi tới nơi đó!” Thắng đưa tay chỉ về một hướng khác của khu rừng.

“Đại vương, đó là thứ gì a?”

Hẳn là một số loài mà các nhà khoa học chưa kịp tìm ra hoá thạch.

Nghe được thứ này có liên quan đến ăn uống, Tiểu Thử liền rực sáng đôi mắt nhìn về phía tổ ong cự đại trước mặt mà rỏ dãi dòng dòng.

Vừa ra tới nơi, những tia sáng hừng hực từ thượng thiên phả vào mặt hai người, một cảm giác nóng rát trên mặt bắt đầu xuất hiện.

Tiểu Thử dù cho có thèm khát nhưng cũng phải kìm lòng lại, bởi nó cũng có thể cảm nhận được có hơi thở khủng bố nằm phía bên trong.

“Đó là tổ ong mật, bên trong có rất nhiều mật, có thể giúp chúng ta cải thiện gia vị bữa ăn!” Thắng bình tĩnh giải thích.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

chương 146: ong mật