Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 228: Thành công khai mở
Cốt tộc từng cùng Trùng tộc giao phong qua, nên Cốt Toại có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa virus cùng thi trùng.
“Đại vương, con ả côn trùng đó đâu?” Tiểu Thử không biết đã hoá hình người từ bao giờ, đưa đôi mắt nghi hoặc đảo quanh, tìm kiếm thân ảnh Dạ Vũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt Thắng khép hờ, hơi thở thả lỏng, tinh khí thần cuồn cuộn chuyển động, phù văn pháp tắc từ trên bề mặt kim loại phía ngoài khoang tàu đang nhanh chóng ào ạt hướng về phía tiềm thức hắn dũng mãnh vọt vào trong.
“Thực giống, chỉ khác là bọn trùng này nhỏ yếu hơn, dễ tiêu diệt hơn. Và đặc biệt là chúng dễ dàng phát tán hơn...” Cốt Toại híp lại đôi mắt xanh lục của mình, cảm nhận những dòng năng lượng xung quanh.
Chỉ tiếc là trong quá trình di chuyển, xuyên qua thời gian, bị ảnh hưởng trực tiếp, nên pháp tắc thời gian bên trong không thể tiếp tục gia tốc, hiện tại thời gian bên trong tiểu thế giới cùng phía bên ngoài đã bị đồng bộ.
Nhưng chưa được bao lâu, nó liền nhăn nhó mặt mày: “A, nơi này sao có một loại mùi khó chịu, cứ như xú uế, giống đống thi trùng!”
Đám ong mật tại bên trong không gian đang đơ cứng tại không trung dần dần lay động đôi cánh, tốc độ từ chầm chậm rồi biến đến nhanh cái vèo.
Không tiếp tục đàm thoại, Thắng lập tức huy động không gian pháp tắc, lôi hai con hàng này ra bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên ngoài, Tiểu Thử và Cốt Toại trố mắt nhìn nhau, kinh ngạc nhìn về phía Thắng đang bô bô phát ra giọng nữ, nằm bên dưới đất, co gối lại tủi thân nhìn về phía hai người.
“Thực con mẹ nó, có nhanh hay không? Con mẹ nó, bướng à? Tao đạp c·hết cụ mày...” Tại trong tiềm thức, Thắng đang tức giận lao tới, đá liên tiếp vào Dạ Vũ.
“Ôi không khí tươi mát nơi đây...” Tiểu Thử hào hứng, hướng về không trung khịt khịt mũi.
“Ây, ta không ăn thần vương nha, các ngươi đừng trách oan ta! Cái này là do thần vương bắt ta làm nha!” Dạ Vũ oan uổng, hướng hai tên trước mặt giải thích.
Tiểu Thử và Cốt Toại lại nhìn nhau, bởi bọn họ thấy Thắng lúc này đang tức giận hướng hòn đá gần đó loạn đá, cộng với chửi bới khiến bọn họ thực khó hiểu.
Cũng chẳng mất bao lâu, Thắng đã thành công đốn ngộ toàn bộ phù văn đang bám tại bề mặt con tàu, thành công đốn ngộ thời gian pháp tắc.
Bề mặt thô giáp của Thần Ma bia vốn đang có một đoạn văn cổ ngữ, nay lại nhiều thêm vài từ, cứ vậy vô thức, chiếm trọn một góc của Thần Ma bia.
Trước đây Thần Ma bia chỉ có hai loại tối thượng pháp tắc được khắc bên trên là Sáng tạo và hủy diệt, nay lại có thêm phù văn của Thời gian.
“Dạ Vũ, ngươi ăn mất đại vương?”
“Hai người các ngươi chuẩn bị theo ta ra ngoài...” Thắng hướng hai con hàng hô.
Khuôn mặt nàng tràn đầy ủy khuất nhìn về phía Thắng, đôi mắt long lanh như sắp khóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Éc, éc éc...” Đám lợn rừng cũng hùng hục kéo nhau tới đây, loạn kêu éc éc, hướng Thắng cúi đầu, hiện tại đối với bọn nó, Thắng chính là thần minh tồn tại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Người đâu rồi?”
Xong xuôi đâu đấy hắn mới cùng đám người hướng nơi Minh đứng trước đây tiến tới.
Thắng tiến bào bên trong tiểu thế giới, kêu gọi hết toàn bộ tộc nhân tại đây đi ra.
“Là thực nha!” Dạ Vũ gật đầu chắc nịch.
Dù vậy cũng đã khiến Thắng cảm thấy hài lòng rồi, bởi tiểu thế giới tại bên trong thân đã hoàn toàn khai mở, trở về với ban đầu.
Tại trong tiểu thế giới, thời gian vốn đang đông cứng nay cũng bắt đầu nới lỏng, từ từ xoay chuyển.
Nếu người lạ mà nhìn vào, chắc chắn sẽ nghĩ hai tên này chơi chán con nhà người ta, xong sau đó đá bỏ đây.
Nhìn Thắng đang chầm chậm biến hoá, cả cơ thể đang từ nhân loại hoá thành một tên dị hợp, mặc trang phục bó sát khiến Tiểu Thử cùng Cốt Toại chấn kinh, vội lui lại hô lên.
Nhưng vì số lượng phù văn quá ít, hắn không thể đốn ngộ toàn bộ áo nghĩa của thời gian, để loại pháp tắc này tiến tới tối thượng, nên hiện tại thời gian pháp tắc của hắn chỉ đạt tới cao cấp mà thôi.
Nó cùng Cốt Toại mới tiến vào tiểu thế giới chưa tới một tiếng đồng hồ nha, nó còn nghĩ bản thân sẽ bị nhốt tại đây chục năm gì đấy, nhưng không ngờ chưa tới một tiếng, nó đã được kéo ra ngoài, cũng thực nhanh a.
Thắng hoàn toàn không bị đôi mắt này lừa gạt, hắn chẳng thèm để tâm tới cô ả mà hướng đống sắt vụn đang nằm ngổn ngang dưới đất thu vào.
Chương 228: Thành công khai mở
“Côn trùng, ngươi dám thôn phệ cả thần vương?”
“Thần vương, sao bao ngày nằm chung giường, tắm chung cùng nhau, không những vậy còn hoà vào nhau làm một, ngài lại muốn chối bỏ thần th·iếp hay sao?” Dạ Vũ tủi thân, nằm dưới đất co người lại.
Không gian xung quanh cũng theo đó biến hoá, mọi thứ lại trở lại như lúc ban đầu.
Con mẹ nó, ba lần bảy lượt, con hàng này luôn muốn nằm lên giường hắn, giờ lại vu khống lung tung, hắn thực tức giận a! Mà những điều Dạ Vũ nói cũng không hề sai. Kể từ khi ký sinh, hai người đúng là đã ở chung một chỗ nha.
“Ngươi nói Dạ Vũ sao? Đây, cô ta đây!” Thắng đánh thức Dạ Vũ đang tu luyện trong tiềm thức, để cô nàng ra ngoài chào hỏi Tiểu Thử hai người
Nhưng vì hiện tại không gian pháp tắc của hắn chỉ là chuẩn pháp tắc mà thôi, còn thời gian pháp tắc mới ở cao cấp, nên hắn chỉ có thể ngậm ngùi bỏ qua khả năng gia tốc này.
Thắng hài lòng nhìn biểu hiện của đám s·ú·c sinh này, tuy ý tưởng nuôi nhốt chúng nó là để lấy thịt, nhưng nay thấy bọn này khôn như vậy, hắn cũng có mấy phần vui, chỉ là nếu đem chúng đi thịt, hắn thực cảm thấy mình có chút giống cầm thú...
Đang tại cảm ngộ, Thắng không hề hay biết tới sự bất thường của Thần Ma bia, lúc này, hắn đang dồn hết toàn bộ tâm trí vào phù văn, pháp tắc thời gian trên các tấm kim loại.
“Chủ nhân!” Ong hậu cũng nhanh chóng từ phương xa bay tới, hướng Thắng kính cẩn.
Thần Ma bia tại nơi tiềm thức đang nằm yên bỗng kịch liệt lung lay, tham lam hút chỗ pháp tắc này.
Thắng mỉm cười gật đầu. Hắn là biết, mấy con hàng này rất là chán ghét nơi đây, hiện tại nghe tin được ra, hẳn là rất vui đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải đâu đó vài phút, từ cơ thể Thắng bắt đầu xuất hiện những cục nhớt nhày nhụa từ trong tai, mũi, họng chui ra, òng ọc chảy ra một vùng đất bên cạnh, được một hồi, Dạ Vũ cũng thành hình.
Cũng phải đâu đó vài phút, Thắng mới dừng lại, đứng đờ tại chỗ. Tiểu Thử hai người không biết hiện tại Thắng đang bị làm sao, nên chúng không dám tới gần gọi tỉnh.
Vì các sinh vật có nền văn minh đều đã được hắn thả ra ngoài từ trước, nên hiện tại nơi đây chỉ có một đàn ong cùng lũ lợn rừng do hắn từng thu lại với mục đích phục vụ nhu cầu ăn uống mà thôi, nên sinh vật nơi đây hiện tại chỉ có lợn và ong, cùng Tiểu Thử và Cốt Toại hai con hàng.
“Đại vương, chúng ta đã tới nơi sao?” Tiểu Thử kinh ngạc trố mắt.
Cho nên khi nghe được Thắng kêu gọi tới đây, bọn chúng trong vô thức đã coi Thắng là một vị thần chủ, có thể sáng tạo mọi thứ...
“Thực?” Tiểu Thử cùng Cốt Toại nghi ngờ nhìn về phía Dạ Vũ.
“Đại Vương (thần vương)!” Tiểu Thử cùng Cốt Toại khi nhìn thấy Thắng liền nhao nhao hô lớn.
“Nếu các ngươi không tin, để ta bảo Dạ Vũ rời thân.” Bên trong bộ đồ bó sát, một thanh âm nam tính bất ngờ phát ra.
Cũng chẳng tâm sự gì nhiều, hỏi thăm đôi ba câu, hắn liền trực tiếp đuổi đám sinh vật này đi, chỉ để lại Tiểu Thử cùng Cốt Toại.
Muốn lấy lại khả năng gia tốc thời gian, đòi hỏi hắn phải có đại pháp tắc không gian hoặc đại pháp tắc thời gian mới có thể tiếp tục sử dụng khả năng này.
Biến đổi giọng nói quá nhanh, khiến Cốt Toại cùng Tiểu Thử không kịp phản ứng.
Tiểu Thử là nhớ khi chuẩn bị xuất phát, con mụ mẫu trùng này đi cùng với đại vương nha, hiện tại không thấy hình bóng, thật khiến chuột ta nghi hoặc.
Từ khi tiến vào thế giới này, sinh mệnh chúng cũng hoàn toàn thay đổi, trí tuệ đã cao hơn xưa, tuy tất cả chỉ mới là cấp tông sơ kì, nhưng con nào con ấy cũng thông minh, lanh lợi, không hề ngu như lời đồn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.