Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 229: Bạch mã hoàng tử.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 229: Bạch mã hoàng tử.


“Tầm này là được rồi, tiến thêm chút nữa ta thịt ngươi...” Thắng nhăn mặt, hung tợn nhìn Tiểu Thử.

Nó tuy là một quái vật mạnh mẽ, nhưng không phải đồ ngu, khi thấy đối phương liên tiếp xuất hiện hai tên giới toạ, nó biết bản thân không thể địch lại, nên lựa chọn rút lui.

“Em có sao không?” Thắng nghiêm nghị đôi mắt, ẩn ẩn chút tình ý bên trong, khiến Minh vừa nhìn, tim liền loạn nhịp.

Thấy đại vương hung tợn, Tiểu Thử chỉ có thể ủy khuất làm theo, thực con mẹ nó khổ một kiếp chuột.

Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, về căn cứ, tập trung tinh thần tiến vào thiền định, để tiểu thế giới cùng thần hồn hoàn toàn đồng bộ lại.

Theo bản năng, Minh hướng cái bóng này đánh tới...

Minh vừa mới ôm Thắng chưa được hai giây đã phải buông ra, bởi lúc này, đang có hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm vào hai người đây.

“Con quái vật này thực quỷ dị!” Minh tức giận nghiến răng, ngăn cản công kích của con hung thú.

Dù cho đối phương cưỡi không phải là bạch mã uy phong, mà là một con chuột cống lớn màu vàng, nhưng cũng chẳng sao, trong tầm mắt nàng, Thắng như là một vị hoàng tử từ truyện cổ tích bước ra.

“Khả năng cô nàng bỏ lại ngài rồi nha...” Dạ Vũ ở bên cạnh, nhân cơ hội thả đá xuống giếng.

“Em, em không sao...” Minh vô thức trả lời.

Cả hai lúc này đều đang có chung một ý nghĩ, đó là mong cho thời gian dừng lại, và con chuột này chạy chậm hơn chút, để bọn họ có thể lưu giữ cái khoảnh khắc này lâu hơn.

Nàng quay lại nhìn thì thấy nơi đó đang có một thân ảnh cưỡi trên lưng một con chuột lớn, tay cầm trường thương uy phong lẫm lẫm lao vọt về đây, phía sau đang có hai tên giới toạ, một người một cốt hư phù trên không. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Mái đã chịu trống, mái đã chịu trống! Rút thương đâm phá aaaa!

Đầu quái vật kia đang chuẩn bị ra tay hướng Minh đánh tới liền lập tức dừng lại, đôi mắt hiện lên vẻ không cam lòng, tức giận quay người rời đi.

Hoàn toàn trống không, giống như một hồn ma tồn tại, không thể chạm vào.

Con mẹ nó, nội y của nữ nhân hắn, chỉ hắn mới có quyền được ngửi, được tiếp xúc gần. Hiện tại cho Tiểu Thử ngửi ngửi, đã là đặc ân tối con mẹ nó thượng rồi, nếu nó dám đòi gần thêm hơn nữa, Thắng thực dám đem con hàng này đi chế biến món chuột xào lăn a!

Mọi công kích của nàng khi đánh lên người nó đều không hiệu quả, dù là giam cầm pháp tắc cũng không có tác dụng, vì nàng hoàn toàn không thể chạm tới đối phương.

“Khốn nạn...” Minh âm thầm chửi thề một câu, sau đó nhanh chóng lui về.

Tiểu Thử nhanh chóng lao tới, vừa đến gần Minh, nó liền bị Thắng tóm lông gáy kéo dựt mạnh lại, khiến nó đau đến chảy cả nước mắt, theo quán tính nhấc bổng người trên lên như một con bạch mã bị ghìm chặt dây cương, đứng lên hí dài, chỉ khác là con này lại phát ra vài tiếng “Chít chít” ngân vang.

“Minh!”

Con quái vật này như u linh, phiêu dật tại các lùm cây, khiến nàng không thể phán đoán được đối phương sẽ từ đâu công kích.

Lúc này, Thắng thực như vị hoàng tử bạch mã, cái hình ảnh này nàng thực muốn khắc ghi sâu tận tâm can.

Sau khi đã cố gắng xác định và lưu giữ được mùi hương trên chiếc áo lót kia, Tiểu Thử lập tức kích hoạt thiên phú tìm bảo, tăng cường gấp đôi khả năng n·hạy c·ảm của thính giác, hướng mũi lên không trung bắt đầu ngửi mùi.

Một tiếng gió nhẹ hơi vang, tuy trầm thấp nhưng không thể qua được tai mắt của giới toạ như nàng, chỉ thấy Minh hơi né một cái, từ nơi bụi cỏ lại lao ra một bóng đen.

Nhưng đi chưa được vài bước, nàng liền phát hiện phía bên phải Thắng đang có một đầu hung thú cấp giới toạ tồn tại, nó đang nhanh chóng hướng về phía Thắng vọt tới.

Thấy thần vương tức giận, Dạ Vũ cũng không tiếp tục nói, chỉ có thể im lặng đứng tại phía sau.

Con mẹ nó, khoái khoái.

Đang kéo căng tinh thần thì bỗng phía sau lưng nàng có một tiếng hô lớn.

Sức mạnh tàn phá cũng là rất lớn, không tầm thường như hai đầu quái vật mà nàng từng chiến đấu tại sau núi Thanh Đằng.

Chương 229: Bạch mã hoàng tử.

Nghe được tin tức từ Tiểu Thử, Thắng mỉm cười, hướng Tiểu Thử khen một câu, sau đó hô lớn.

Thấy quái vật từ bỏ công kích, hướng về nơi khác chạy trốn, Minh cũng thạ xuống một hơi, nhìn về phía Thắng đang oai phong lao về đây.

Nếu không phải hiện tại sức mạnh hắn đang đồng bộ với cơ thể, chưa thể dùng thiên nhãn thông, hắn cũng không cần phải dùng đến kế sách này.

Cốt Toại cùng Dạ Vũ hiện tại đều đã là giới toạ cấp bậc, đã có thể tự do phi hành, không cần phải đi bộ. Bọn họ cứ vậy lơ lửng, bám sau Thắng cùng Tiểu Thử.

“Được rồi, làm tốt lắm. Chúng ta mau qua đó thôi!”

Đây là đồ của nữ thủ lĩnh, khi hắn cùng cô nàng khoá môi, đã đưa tay vào trong dật phăng đi, tiện tay đút vào túi quần... giờ nghĩ lại, hắn còn thấy tiếc đứt ruột, nếu không phải lỡ mồm cuồng nhiệt, chắc chắn không chỉ dựt mỗi cái áo lót tầm thường này...

“Hửm?” Đang nghiêm trang cưỡi chuột, bỗng Thắng cảm nhận được một chút gò bó nơi bụng, đưa mắt nhìn xuống thì thấy có hai cánh tay đang nghiễm nhiên ôm chặt hắn.

Nàng tuy không quá chật vật, nhưng cũng là dùng hết sức mới cản được công kích đối phương.

“Hừ, câm mồm, không tao khâu con mẹ nó mồm vào giờ!” Thắng trừng lớn đôi mắt, tức giận gầm lên.

Nhưng... có vẻ như Tiểu Thử không hiểu ý, nó tưởng đại vương nhà mình đang muốn nhanh chóng rời khỏi đây, nên đã sử dụng thiểm quang thuật, chưa đầy một phút, đám người đã có mặt tại trên không đám binh sĩ Hắc Dạ.

“Đại vương, đưa gần ta mới ngửi được nha!” Tiểu Thử bất mãn nhìn về phía đại vương nhà mình, rõ ràng bắt nó đánh hơi, lại cứ ôm khư khư một khoảng như sợ ai c·ướp mất, thực khiến nó không biết phải làm sao.

“Đúng, đúng cảnh này... hồi bé mình thường được chị cho xem cái cảnh hoàng tử kéo công chúa lên ngựa a! Sau đó bọn họ về tổ chức đám cưới...” Minh loạn nhịp, thầm hô lớn trong đầu, đôi má cũng theo đó đỏ ửng, nhưng vì có lớp mặt nạ che chắn, nên Thắng không thể phát giác ra.

Được một hồi, Tiểu Thử lập tức phấn khích hướng Thắng hô lớn: “Đại vương, ở phía trước! Người có mùi giống trên cái thứ kia ở ngay phía trước, cách chúng ta ba trăm mét!”

Cả hai vì quá ngại ngùng, không ai dám mở mồm, hé răng phát ra tiếng, cứ vậy để mặc cho không gian im lặng, chỉ có tiếng gió vù vù thổi qua mỗi khi Tiểu Thử lao về phía trước.

Vù. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm nhận được đại vương đã an toạ tại trên lưng mình, Tiểu Thử mới huy động thân thể, hướng phía trước bò đi.

Đánh được đôi ba hiệp, nàng liền phát hiện đối phương không phải dạng tầm thường, khá khó chơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Để tránh ảnh hưởng tới Thắng, nàng không nghĩ ngợi gì nhiều liền dẫn dụ con quái vật này rời đi.

Thời gian đã qua được bốn mươi phút, con quái vật này vẫn mạnh mẽ như vậy, không hề có dấu hiệu hao sức.

Và lúc này đây, với tư thế hiên ngang, Thắng dũng mãnh lao tới như một vị thần, khí thế vương giả toả ra khiến cao thủ giới toạ như nàng cũng phải si ngốc.

Nhìn không gian xung quanh một vùng vắng lặng, không có lấy một bóng người khiến Thắng nhíu lại đôi lông mày.

“Tiểu Thử, ngươi hoá lại chân thân, giúp ta tìm kiếm mùi hương từ trên cái này...” Thắng đưa cho Tiểu Thử một cái áo lót màu hồng.

Con hàng này cứ thi thoảng lại lắm mồm, khiến hắn thực phiền, chẳng bù cho những lúc ẩn tại trong cơ thể hắn, im thin thít, ngoan như cún con say sữa, không hé nửa lời, hiện tại vừa mới ra ngoài, liền phang ngay mấy câu ngứa tai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thắng sung sướng, đầu hắn bắt đầu xì khói nghi ngút, đôi má cũng hồng nhuận đến đỏ rực, trái tim tại trong lồng ngực đang điên cuồng nhảy lên thình thịch.

Sợ Thắng gặp nguy hiểm, Minh lập tức lao lên t·ấn c·ông.

Minh sau khi đảm bảo người phụ nữ kia đã rời đi, nàng cũng theo con đường cũ trở lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lên đây, chúng ta đi về!” Thắng đưa tay ra, hướng cô nàng đang ngốc tại bên dưới tóm lấy, sau đó dùng lực kéo lên lưng chuột lớn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 229: Bạch mã hoàng tử.