Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 230: Trở về
Hắn tên là Hùng, một tứ thiên vương mới được phong chức, tiếp quản Binh Vương bộ hiện tại.
Phía trước mặt không xa, nơi đám xác sống chặn đường khi trước vẫn còn nằm la liệt lượng lớn zombie, tất cả bọn chúng lúc này đã là những cái xác không hồn, không còn nguy hại.
Nghe được Thắng lời nói, tên tân Binh Vương này thầm hô may mắn. Không biết thứ đồ tân thủ lĩnh thu là thứ gì, có bao lớn, nhưng biết được đồ đạc đã được đối phương thu vào tay, cũng không cần phải tiến vào khuôn vác, như vậy bọn họ cũng đỡ đi phần nào gian khổ.
Nàng cũng không quá lo lắng cho an nguy của đám binh sĩ này, bởi nàng biết, hiện tại phía bên ngoài, đang có hai tên cấp giới toạ cùng một tên cấp hoàng toạ trấn, mà hai tên này lại là người của Thắng, nên nàng rất tin tưởng, đặt an nguy các binh sĩ cho ba người kia.
Minh cầm bộ đàm lên ấn nút, tiếng rè rè trầm thấp phát ra, sau đó nàng mới bắt đầu hướng chiếc bộ đàm nói: “Tốt, tất cả dừng lại nghỉ ngơi. Chuẩn bị tiến vào dà xoát các ngôi nhà, xem xét thứ gì dùng được thì thu toàn bộ về xe... ưu tiên kim loại, cùng các dụng cụ cơ khí!”
Đoàn người sau khi biết được nhiệm vụ đã hoàn thành, không cần phải mạo hiểm đi vào bên trong rừng sâu để khuôn vác vật tư, cả đám ai cũng vui sướng, bắt đầu trở lại xe, chuẩn bị khởi hành đi về. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy lâu rồi chưa yêu, nhưng hắn là biết rõ cô nàng thực đã động tình với mình, không biết vì sao bản thân lại có thể dễ dàng đi vào trái tim một người phụ nữ mạnh mẽ, sắt đá này, nhưng hắn là biết, cô nàng cùng mình có cùng một cảm xúc tương thông.
Khuôn mặt vừa mới vui tươi, hồng nhuận, nay đã biến đổi thành u sầu, xám xịt, vì có chiếc mặt nạ ngăn cản, nên Thắng là không thể phát hiện được điểm bất thường này của cô nàng.
“Vậy chỗ xe này?” Tân Binh Vương nhìn về mấy cỗ xe tải phía sau.
Nàng không phải trẻ con, từng này tuổi đầu nàng vẫn là hiểu ý tứ của đối phương trong lời nói, đây là khẳng định trăm phần trăm sự quyết tâm, cưa đổ bằng được nàng.
“Tân thủ lĩnh, vậy đồ đạc cần vận chuyển...” Một tên binh sĩ tại trong đoàn người bước ra, hướng Thắng dò hỏi.
Thắng đưa tay ra vỗ lên vai tân Binh Vương, nở một nụ cười nói: “Người anh em yên tâm, thứ đồ đó tôi đã lấy được rồi. Hiện tại mọi người không cần phải mạo hiểm tiến vào bên trong nữa. Chúng ta quay trở về căn cứ thôi!”
Việc hung thú, quái vật cấp cao có thể nói chuyện, đối với đám binh sĩ thì không có gì kì lạ, trái lại họ còn cảm thấy bình thường, chỉ là hai tên cao thủ trước mặt vậy mà hướng một tên nhân loại nhỏ yếu hiệu trung, đây mới là điều khiến đám binh sĩ kinh hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng mấy chốc, đoàn người Hắc Dạ đã trở về lại nơi có khu dân cư sinh sống, những ngôi nhà hai tầng đang dần lấp ló, hiển lộ sau những rặng cây.
Khi xác định được đều là người mình, các binh sĩ Hắc Dạ cũng an tâm bỏ xuống v·ũ k·hí, Cốt Toại cũng không thèm nhìn qua, vẫn tại phía hư không lơ lửng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù giới toạ cấp có thể phi hành, nhưng vẫn là cần tới thần hồn thúc đẩy, vì vậy nhóm người này chỉ phi hành khi có trường hợp cần thiết, còn như bình thường chắc chắn họ sẽ lựa chọn sử dụng phương tiện, hoặc sức loài vật để đi lại.
Dù sao thần vương cũng đã đồng ý cho bọn này mượn tạm Tiểu Thử, đi trước dò xét, nên con chuột lớn này chỉ có thể ủy khuất, phó mặc cho số phận.
Nhưng khi người quan sát vừa phát hiện một thân ảnh to lớn lao về đây với tốc độ không thể bắt kịp, đang định mở miệng cảnh báo thì cái thân ảnh kia đã xuất hiện ngay tại trên đỉnh đầu bọn họ.
“Thủ lĩnh cùng tân thủ lĩnh!!!” Các binh sĩ phấn khích hô lớn.
Để mưa dầm thấm đất, Thắng lựa chọn ngồi trong xe bán tải cùng Minh.
“Đó là Cốt Toại, là một tên cận vệ của ta. Còn kia là Tiểu Thử, một sủng thú do ta thuần hoá...” Để ngăn chặn hiềm khích, Thắng vội hướng đám người giới thiệu, sau đó hướng Cốt Toại cùng Tiểu Thử nói: “Cốt Toại, Tiểu Thử. Bọn họ đều là đồng minh của chúng ta, không nên hướng họ t·ấn c·ông. Nghe rõ chưa?”
Đoàn người nhanh chóng tiến vào đường lớn, thuộc địa phận của trung tâm thành phố.
Còn Tiểu Thử thì trở thành vật cưỡi của Cốt Toại cùng Dạ Vũ, mặc kệ nó ủy khuất ra sao, cũng không thể thay đổi được vị thế chở người.
Đám binh sĩ Hắc Dạ đang căng cứng tinh thần, bỗng thấy từ trong rừng có ba đạo hơi thở mạnh mẽ đang dũng mãnh lao qua đây, khiến cả đám sợ hãi, vội kéo căng tinh thần chuẩn bị ứng chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe được đám người mình hô hào, Minh ngại ngùng rụt tay lại, không chút động tác thừa nhảy khỏi lưng Tiểu Thử, để lại Thắng còn đang luyến tiếc một bên.
“Địch, có địch!” Đám binh sĩ còn đang phấn khởi khi thấy hai vị thủ lĩnh, liền kéo căng tinh thần nhìn về phía khu rừng.
Chương 230: Trở về
Sau khi bên kia tắt máy, Minh cũng là cho chiếc bán tải dừng lại, chờ đợi đám người này thu vật tư.
Tuy thích thật đấy, vui thật đấy, nhưng khi nghĩ tới chị mình, Minh lại trở nên ảm đạm, sầu muộn không thôi. Cứ mỗi khi tình ý dạt dào, là nàng lại bị một bức tường vô hình ngăn cản, khiến nàng không thể thực sự theo đuổi tình yêu của bản thân.
Ánh sáng từ thương khung thả xuống, đánh trực tiếp vào thân ảnh khổng lồ kia, không biết có phải là do hoa mắt, những thứ ánh sáng này khi tiếp xúc với bộ lông vàng mượt kia liền lập tức bị phản quang, đánh xuống đám người, khiến toàn bộ đám binh sĩ Hắc Dạ phải nhíu lại đôi mắt, để giảm tải ánh hào quang từ thân thể kia phát ra.
Hắn tự tin, chỉ cần qua một đoạn thời gian nữa thôi, chắc chắn sẽ cưa đổ được cô nàng.
“Không sao, tất cả đều là người nhà!” Thắng đi lên trước ngăn cản đám người.
Phía sau lưng của thân ảnh to lớn này, đám binh sĩ nhìn thấy có hai tên nhân loại đang chễm chệ tại phía bên trên, vì ánh sáng từ mặt trời quá gay gắt, nên bọn họ không thể thấy rõ diện mạo của hai người này.
“Vâng, thưa thần vương (đại vương)!” Một chuột cùng một cốt lập tức đồng thanh hô, khiến đám người kinh hãi.
Phải đến khi cái thân hình khổng lồ kia bay qua đầu bọn họ, tứ chi tiếp đất, tất cả các binh sĩ mới kinh ngạc phát hiện ra, hai người này không phải ai khác xa lạ, chính là hai vị thủ lĩnh.
“Rẹt, rẹt... Báo cáo, xung quanh không có zombie tồn tại...” Tiếng bộ đàm rè rè vang lên, phát ra tiếng của một người binh sĩ.
“Vâng!” Tân Binh Vương gật đầu, sau đó quay người rời đi.
“haha, chuyện sớm muộn thôi mà.” Thắng ha hả cười lớn, sau đó quay người rời đi, để Minh ngại ngùng tại phía sau.
Hắn vẫn là đang vui vẻ.
“Đã rõ!” Chiếc bộ đàm vang lên vài tiếc rè rè, kèm theo đó là tiếng nói của tên Binh Vương.
Thắng hướng tân Binh Vương phân phó.
Đám binh sĩ vừa nhìn thấy Dạ Vũ, liền không đề phòng, bởi bọn họ biết cô ả là người hầu của tân thủ lĩnh, chỉ là tên quái vật hài cốt kia, nhìn đâu cũng thấy tà ác, không có thiện cảm, đám người mặc nhiên nhận định đó là địch nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ mất bao công sức mới thu thập được ba chiếc xe tải, không lẽ bây giờ lại vứt tại đây? Thật phí phạm a!
Đứng bên cạnh Thắng, Minh có chút không vui nói: “Hừ, từ bao giờ đám người này lại nghe lệnh anh vậy? Rõ ràng em mới là thủ lĩnh của bọn họ!”
Cốt Toại và Dạ Vũ lúc này cũng vậy, tuy cả hai có thể phi hành, nhưng bọn chúng thực lười động thân, cho nên mới bắt Tiểu Thử làm vật cưỡi.
Nên lúc này hắn mới phấn khích, vui vẻ cà tưng, cà tưng như vậy. Nhưng hắn đâu có biết, bọn họ vẫn luôn bị một bức tường vô hình ngăn cách.
“Tiếp tục xử dụng, không lẽ các ngươi định đem chúng vất bỏ? Như vậy sẽ rất phí nha, chẳng phải trên đoạn đường chúng ta đi có lượng lớn nhà dân sinh sống sao, nát qua đó, tiện xem có nhu phẩm gì có thể sử dụng thì chất hết vào ba chiếc xe kia. Công trình sắp tới tôi muốn xây dựng cần khá nhiều vật tư, vậy nên lúc này chuẩn bị trước cũng không thừa.”
S·ú·n·g ống, đ·ạ·n dược đều đã được lên nòng, chốt an toàn cũng đã mở, khiên Quang Minh đã được chắn tại phía trước, chỉ cần phát hiện thân ảnh địch nhân, bọn họ sẽ ngay lập tức x·ả s·úng.
Theo như chỉ lệnh của nữ thủ lĩnh, hắn sẽ cùng vài anh em đi theo hai người bọn họ tới đây, thu thập một loại vật tư quan trọng, thấy bảo thứ này có thể thay đổi toàn bộ lịch sử nhân loại đây, nên Hùng rất là phấn chấn, vì cứu nhân loại, hắn là không từ nan.
Cốt Toại đang cùng Dạ Vũ song song phi hành, khi thấy đám binh sĩ Hắc Dạ giương cung bạt kiếm hướng mình đề phòng, liền nổi lên vài tia sát ý, những ngọn lửa lục quang tại trong hốc mắt đang linh động lay chuyển.
(Thương khung: trời xanh)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.