Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 231: Thầy trò Bạo Vương
“Cùng lũ trùng tộc liều c·hết, cùng lũ trùng tộc liều c·hết!!!”
Thực khác hoàn toàn với lần trước, khi đi đón tân thủ lĩnh về, lúc đó có lượng lớn cao thủ đ·ã c·hết a, tất cả là vì chặn lại bước tiến của đám zombie, tạo điều kiện cho các anh em Hắc Dạ bình yên trở về.
Vì phòng thí nghiệm này là dành riêng cho Dạ Vũ, cũng là nơi nàng sẽ hoạt động thường xuyên, nên Thắng để nàng tự đi tới tầng hầm, điều phối đám người, xây dựng theo ý của nàng.
“Quang, nơi này quá nguy hiểm, cậu hãy theo bọn tôi rời đi nơi đây!” Một người thanh niên dẫn theo một người đàn ông lực lưỡng đi tới, ánh mắt có chút lo lắng hô lên.
“Hoàng, đây là siêu huyết thanh. Khi nhân loại phục dụng nó, sẽ có phần trăm tiến hoá, trở thành tân nhân loại.
Lúc đầu hắn còn sợ đám binh sĩ này sẽ không nghe theo lệnh của Dạ Vũ xây dựng phòng thí nghiệm đây, nhưng khi tới nơi dá·m s·át, hắn mới là biết mình lo lắng thừa.
“Thánh Dực Chiến Sĩ muôn năm!”
Người đàn ông mang trên mình hoàng kim cơ giáp tiếp tục hô lớn, đôi mắt tràn đầy uy nghiêm, bất khuất.
“Hoàng à, cậu có trách nhiệm của cậu, tôi có trách nhiệm của tôi. Hai chúng ta đều là hi vọng của nhân loại. Con tàu của cậu đã được nạp đầy năng lượng, cũng là lúc rời đi rồi...”
Minh ở một bên cũng là không quản nhiều, để mặc Thắng tự hành sai xử người mình, căn bản cái gọi là quyền hành nàng cũng không bận tâm, nàng chỉ quan tâm tới kết quả cuối cùng mà thôi... chiếc tàu thời gian, cần phải được hoàn thành.
Vì loại này được điều chế dành riêng cho tôi, nên người khác sợ là không thể dùng. Cậu đem về thế giới của cậu, để các nhà khoa học họ nghiên cứu, khai phá ra huyết thanh mới, như vậy tương lai sẽ có siêu nhân xuất hiện, không phải sợ lũ trùng tộc nữa!”
Lúc này Hoàng lại nhớ đến căn cứ Bắc Việt, khi đó toàn bộ nhân loại ẩn nấp bên trong cũng bị trùng triều t·ấn c·ông, biết được cảm giác bất lực thế nào, nên hắn đã cùng Bạo Vương quay lại, muốn giúp đỡ đám người này một phen, vừa hay thấy cảnh Quang đang diễn thuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi đi, hắn là còn dặn kỹ đối phương, dù có bấn lắm, cũng chỉ được phép chơi giải toả, không được ra tay g·iết người. Khi Dạ Vũ gật đầu đồng ý, Thắng mới yên tâm, để mặc con hàng này thích làm gì thì làm.
Tất cả đều là các loại hợp kim, sắt thép, cùng các bộ dụng cụ phục vụ cho cơ khí.
Chỉ có mỗi Minh, nữ thủ lĩnh là thường xuyên tới đây xem xét, bởi với nàng, công trình sửa chữa lại tàu thời gian rất là quan trọng.
Toàn quân chiến giáp, khởi động! Khi cánh cổng sắt kia mở ra, chúng ta sẽ ra ngoài cùng bọn chúng sống c·hết!!!”
Nên lúc này, khi tất cả đều an toàn, khiến 50 người binh sĩ đều nghĩ mình đang nằm mơ.
Tận thế mười năm đã qua, các loại thực phẩm đã hỏng hết hoàn toàn, các loại pin điện, ác quy cũng là có tuổi thọ, không thể trụ được tới mười năm trong môi trường luôn có virus tồn tại, nên các binh sĩ Hắc Dạ chỉ tập trung thu thập các loại vật chất có thể sử dụng như kim loại, cùng các loại máy móc gia công cơ khí, để về sửa chữa.
Nơi đây đã không còn an toàn, có thể bị công phá bất cứ lúc nào.
Nhưng khi ngồi vào khoang lái, hệ thống AI của Hoàng đã thông báo cho hắn một tin động trời, phía bên ngoài căn cứ của Quang, cũng tức là người đã giúp hắn đang bị lượng lớn trùng tộc t·ấn c·ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạo Vương bên cạnh cũng tỏ ra thiện chí, đưa ra ý kiến của mình: “Thằng nhóc này nói đúng, bọn ta tuy không thể giúp gì nhiều cho cậu, nhưng ít ra cũng có thể kéo chân tên trùng tộc cao cấp kia!”
Chương 231: Thầy trò Bạo Vương
Cách đây ba tháng, Hoàng và Bạo Vương đã hạ cánh tại đây, khi đó con tàu đang bị hỏng hóc.
“Vậy các ngươi có muốn cùng ta, tử chiến với đám côn trùng phía ngoài hay không?”
Chúng đi với nhau thành đàn, tạo lên một trận trùng triều, ồ ạt hướng căn cứ của nhân loại vây vào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyên nhân là do trong quá trình xuyên thời gian về năm 2223, con tàu của cả hai đã bị một trận lôi điện đánh đi qua, khiến cả hai hạ lạc tại nơi này, may là có Quang giúp đỡ, sửa chữa lại con tàu, nên hiện tại bọn họ mới có thể rời đi nơi đây.
“Rõ, thưa Binh Vương!” Hai tên binh sĩ của Binh Vương bộ nhao nhao chào kiểu quân ngũ, sau đó vội vã rời đi, hướng các anh em phía trong kêu gọi giúp đỡ.
Thấy không thể khuyên đối phương, Hoàng liền đưa ra một đề nghị: “Nếu vậy cậu hãy để bọn tôi ở lại, cùng mọi người sánh vai chiến đấu!”
“Đáng, đáng!!!” Toàn bộ nhân loại trong căn cứ đều dơ cao trong tay v·ũ k·hí, hô lớn, tiếng vọng có thể vang tới cửu thiên.
“Người anh em, tôi rất cảm kích vì cậu đã lo lắng cho tôi. Nhưng nơi này là thế giới của tôi, là Thánh Dực Chiến sĩ, tôi không thể bỏ lại người mình ở lại...” Quang lắc đầu, đôi mắt tràn đầy kiên định cùng bất khuất.
Tuy máy móc, điện tử đã bị hỏng hóc theo thời gian, nhưng nếu đem về sửa sang lại, chế lại bảng điện các thứ thì vẫn có thể sử dụng như thường.
Người tên Quang lắc đầu, hướng Hoàng vỗ vai.
Vì phòng thí nghiệm cần được xây tại một nơi kín đáo, nên Thắng lựa chọn tầng cuối cùng của hầm gửi xe sẽ làm nơi xây dựng phòng thí nghiệm.
Điều đặc biệt nhất là đám người này ngoan như c·h·ó vậy. C·h·ó được đào tạo ngoan ra sao thì đám binh sĩ này ngoan y vậy.
Thực làm mất hết mặt mũi đàn ông!
Bên dưới, toàn bộ người dân cùng các binh sĩ đều là sĩ khí đầy mình, ngẩng đầu hô hào.
Trong căn cứ lúc này.
“Chú Vương, cháu rất cảm ơn lòng tốt của chú. Mấy ngày qua tại đây, chú đã dạy cháu nhiều loại kĩ xảo chiến đấu, như vậy cháu đã rất cảm kích rồi... hiện tại nơi đây quá nguy hiểm, cháu không thể kéo hai người cùng chịu c·hết được...”
Người đàn ông dơ cao trường kiếm, hét lên trong giận dữ.
“Thánh Dực Chiến Sĩ muôn năm!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Các anh em, cho người ra đây khuôn hết đồ đạc vào khu vực hầm để xe.” Tân Binh Vương hướng những anh em đang đứng canh ngoài cổng phân phó.
Quả thực khi có Cốt Toại cùng Dạ Vũ toạ trấn, xung quanh khu dân cư này không hề xuất hiện lấy một bóng zombie hay quái vật, tất cả đều an toàn.
...
“Bọn ta đã sẵn sàng!!!” Đám binh sĩ cùng dân chúng tại bên trong căn cứ đều đỏ bừng khuôn mặt, hướng về nơi đài cao hô lớn.
Khiến đám binh sĩ Hắc Dạ càng thêm táo bạo, bỏ hết cảnh giới, tập trung tinh thần thu thập vật tư... chẳng bao lâu, cả ba chiếc xe tải lớn đã chất đống đồ vật.
Quang cảm kích, hướng Bạo Vương mỉm cười.
“Bên địch nhân hẳn là có giới toạ tồn tại. Nếu cậu ở lại chiến đấu, e là sẽ nguy hiểm đến tính mạng!” Hoàng lo lắng, hướng người đàn ông tên Quang nhìn lại.
“Vậy thì toàn thể các anh em Minh Việt, hãy cùng nhau xông pha, g·iết hết lũ s·ú·c sinh, bảo vệ gia đình và người thân, để con cái chúng ta sau được hưởng ấm lo hạnh phúc!
Tất cả bọn chúng đều là côn trùng, cấp bậc đều là quân chủ trở lên.
Nếu Thắng ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra hai người này là ai, bọn họ không ai khác chính là Lưu Thế Hoàng cùng Bạo Vương hai người.
Khoảng ba đến bốn giờ chiều, toàn quân 52 người cũng đã an toàn trở về căn cứ, không bị mất một ai, trái lại còn tăng thêm 3 người, một chuột, một cốt và một nhân loại.
Quang từ trong bộ cơ giáp, đưa cho Hoàng hai lọ huyết thanh, sau đó căn dặn.
Có một thân ảnh mang trang phục hoàng kim cơ giáp, đứng tại trên đài cao, hướng toàn thể nhân loại đang tại bên dưới hô lớn.
Nay chỉ là đám côn trùng, cũng dám dày xéo thân thể tộc nhân Minh Việt chúng ta, liệu chúng có đáng bị băm thây vạn đoạn hay không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Càng nhìn, càng thấy phản cảm, nên từ đấy Thắng cũng không tiếp tục xuống tầng hầm nhà xe để kiểm tra tình hình nữa, mà thay vào đó tập trung thiền định.
Bởi khi Thắng đi là cùng Dạ Vũ hợp thể, lúc đó quân số là 52 người, hiện tại phân tách ra, kết hợp với hai con hàng Tiểu Thử cùng Cốt Toại, quân số liền lên tới 55.
Hoàng tiếp nhận hai lọ thuốc này, ánh mắt có chút không cam lòng nhìn Quang, người bạn mà hắn mới quen được vài tháng.
“Minh Việt chúng ta bao đời hùng cường, xác cha ông đều vì hạnh phúc đời sau mà chất đống. Máu chảy thành sông!
Hôm nay mọi thứ thực sự quá suôn sẻ, các binh sĩ còn tưởng hôm nay sẽ gặp nguy hiểm đây, nên ai cũng chuẩn bị sẵn tinh thần để c·hết.
Đám binh sĩ này như lũ t·inh t·rùng lên não, chỉ cần Dạ Vũ ứ a ứ ới cái là cả đám này như ăn xuân dược, mắt trợn lớn, miệng há ra, nước dãi chảy ròng ròng lao tới, ngoan ngoãn ngồi bệt trên mặt đất, đầu dán xuống sàn, chỉ chờ trực đối phương hơi dạng háng là điên cuồng nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Nhưng vì nơi đó chỉ phục vụ cho các loại ô tô con, nên cổng vào có chút khó đi, vì vậy Thắng đã để Binh Vương xem xét, phân phó người đi qua hỗ trợ.
Sử Việt nay vẫn còn đó, dù đã trải qua bao đời, chịu bao nhiêu cuộc xâm lăng, nhưng nước Việt chúng ta vẫn là mạnh mẽ, không hề chịu khuất phục.
Trước khi đi, họ có làm qua chút nghi lễ cầu siêu rồi, tư thái cũng là không s·ợ c·hết, chỉ là ngay lúc này đứng tại trước cổng của chùa Ba Vàng, đám người cảm tưởng như bản thân còn đang nằm mộng đây.
Hùng hục khoảng hai tiếng, toàn bộ những thứ quý giá tại khu vực nơi này đều đã bị các binh sĩ Hắc Dạ cho di rời lên xe, cảm thấy không còn thứ gì có thể thu hồi, đám người mới hướng nữ thủ lĩnh báo cáo, sau đó dẫn nhau rời đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.