Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 318: Cày ngày cày đêm
Phải đến ngày thứ tư này, vì quá khát nước, hắn mới dơ cao cờ trắng đầu hàng, xin ra ngoài làm vài ngụm nước.
Không những thế, cơ thể của Ánh lại thuần âm, nếu vất vào thời kỳ tiên hiệp thế giới, chắc chắn sẽ là lô đỉnh cho đám thế tử, hoặc đệ tử cao tầng của các tông môn.
Các nàng không được phép quan hệ trước hôn nhân, trước khi cưới mà mang bầu, chắc chắn sẽ bị dòng họ trách phạt. Trong khi đó cha nàng rất gia trưởng, quản con rất khắt khe.
Nên các mối tình trước, nàng không dám cho đối phương nắm tay chứ đừng nói đến việc quan hệ trai gái.
Đến lúc này, hắn mới hiểu được, Ánh vẫn chưa nghi ngờ, nàng đuổi thằng nhóc kia ra, là muốn cùng hắn hân hoan.
Lúc này, tại trong bóng tối mờ ảo, hắn cảm nhận được hơi thở của Ánh có chút dồn dập, kèm theo đó là một mùi hương kích thích đánh vào khứu giác.
Lúc này, Thắng với Ánh mới gọi là ló mặt ra ngoài.
‘Dù là phía trước cái c·h·ế·t đang chờ, anh ấy vẫn không muốn vì bản thân mà vấy bẩn mình sao?’
Đã bốn ngày, kể từ khi Ánh tiến hành giúp hắn ‘chữa trị’. Hắn chưa một lần được thò mặt ra ngoài, gần như là 24/24 cặm cụi đào hang, cuốc đất, không có thời gian nghỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xong đâu đấy, hắn lại hướng Bảo gọi điện, nhờ đối phương mua mười cân hầu sống, cùng hai cân dứa thơm, mang đến tận cửa.
Không nhìn thấy ánh mắt đối phương, nhưng cu cậu vẫn cảm nhận được một sự lạnh lùng từ lời nói.
“Với, em ra ngoài đi!”
Chương 318: Cày ngày cày đêm
Nhìn quanh phòng khách cùng ngoài sân, không thấy thằng nhóc đó đâu. Hắn liền viết cho thằng nhóc một tờ giấy dặn dò, ‘chăm chỉ đi săn, bắt sống thú rừng. Về nhà thì không được vào phòng hắn’.
Hắn nhanh chóng lao tới, cắn mút, hôn môi... đủ các loại yêu thương trao lên thân thể của Ánh.
Nhất là việc trung thân đại sự. Người nhà họ Vũ nàng rất khắt khe, đặc biệt là với con gái.
“Chị Ánh thật đáng sợ, đánh cho sư phụ đau đến rên hừ hừ...”
Nhưng hiện tại, người mà nàng yêu đang đứng trước vách ngăn sinh tử. Nếu không cứu, y sẽ c·h·ế·t không thể nghi ngờ, nếu cứu xong rồi... nàng sẽ phải đối mặt sao với cha mẹ, dòng họ đây.
Sau khi nghe xong điều kiện để cứu mạng Thắng, Ánh liền rơi vào trạng thái đấu tranh tư tưởng.
Nhưng vì Ánh quá con mẹ nó yêu nghiệt, nên hắn đã không chịu được mà vắt sạch toàn bộ tinh khí trong thân, nước không bồi bổ, thức ăn cũng không đớp, khiến hai viên tinh hoàn không thể sản sinh ra tân tinh trùng, dẫn tới khô quắt lại. Giờ làm thêm vài hiệp, sợ là hắn sẽ bị suy thận a!
Nàng không hề hay biết, tên này vừa lên cơn hưng phấn, vì để hãm lại cơn đói khát, hắn đã dùng huyết mệnh công, nên mới bị chảy huyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn trong tủ toàn là thịt thú rừng, Thắng liền biết đây hẳn là sản phẩm của Với đi săn về đi!
Không đợi hắn kịp định hồn, Ánh đã với tay tắt đi bóng đèn, khiến căn phòng lập tức rơi vào một vùng hắc ám.
Cơ thể của Ánh thực là tuyệt phẩm, giống như yêu tinh vậy. Nếu so với Đắc Kỷ, hắn khẳng định cô nàng hơn con hồ ly kia nhiều.
Dinh dưỡng vào người, hoóc môn kích thích, hai người lại điên cuồng lao vào nhau cắn xé, vật nhau hết lên giường lại xuống đất, không chỗ nào mà không thử.
Chỉ còn lại Thắng một mình trong căn biệt thự... à quên, còn có Ánh đang xấu hổ núp tại trong phòng ngủ của hắn đây.
Hắn cùng Ánh đánh chén hết chỗ thức ăn cùng bia.
Môn này không những có thể giúp hai người khác giới cùng nhau tu luyện đề thăng tu vi, mà còn có tác dụng lấy khí dưỡng tinh, thận. Giúp người sử dụng môn công pháp này có thể cùng các chị em phụ nữ chiến mười ngày, mười đêm cũng không biết mệt.
Lúc đầu nàng còn tưởng chuyện chăn gối mà nam nữ hay làm là một hành động gì đó vô bổ, không biết có gì sung sướng, nhưng theo nàng nghe ngóng được, làm chuyện đó rất đau.
Nếu nói trước đây Ánh như thần tiên tỷ tỷ, thì giờ đây cô nàng như một người phụ nữ sắc sảo, mặn mà. Mỗi bước chân, tư thế đều phát tán ra một loại vô hình mỵ hoặc.
Thấy Thắng hùng hổ bật dậy, hô lớn không được. Ánh liền dịu dàng nhìn hắn.
Những tiếng rên nhẹ, trầm thấp phát ra, khiến Với tại bên ngoài sợ hãi run rẩy.
“Không được!” Thắng vùng dậy hô lớn.
Tuy tuyệt vời như vậy, nhưng khi làm tình với hắn, hắn không hề được lợi ích như vậy. Bởi bản thân hắn không tu luyện linh khí, toàn bộ sức mạnh là lấy từ thế giới hắn sáng tạo. Nên việc Ánh có tiềm năng trở thành lô đỉnh hay không, hắn thực không quan tâm.
Đây là công pháp do Ma Quỷ hai tên này sáng tạo ra, hiện tại vừa hay, có đất dụng võ.
‘Hồi quang phản chiếu, là hồi quang phản chiếu sao?’ Ánh sợ hãi nhìn Thắng.
Mỡ dâng tới miệng mèo, không ăn là óc c·h·ó!
Còn nguyên nhân... đang cùng chị Ánh tu luyện.
Còn Ánh thì xanh tươi mơn mởn, sức sống căng tràn, người đầy mỵ hoặc.
‘Cái quỷ gì?’
“Nếu... nếu em trao thân cho anh... anh có sẵn sàng chịu trách nhiệm với em hay không?” Ánh đưa tay, vuốt má Thắng.
“May, may mà ta có Âm Dương song tu công pháp.” Thắng lẩm bẩm, đưa tay vuốt vài giọt mồ hôi trên chán.
Cả hai cứ vậy rơi vào cuồng hoan, tình yêu bị kìm nén bấy lâu cũng cùng lúc xả ra bằng hết.
Cái hắn quan tâm là hiệu quả của Âm Dương song tu công pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm chút hầu nướng với hành, chế thêm món lòng xào dứa thơm, mang thêm két bia hơi lạnh tiến vào phòng.
Tuy ngoài này chỗ ngủ không tốt, nhưng vẫn hơn tại trong nhà. Lạnh lẽo, thi thoảng lại phát ra vài tiếng ư ử... a a khiến cậu thực sợ hãi.
‘Thực con mẹ nó hại thận’ Thắng ôm lưng, khệnh khạng đi ra ngoài uống nước.
Không nói nhiều lời, Ánh lập tức lao tới, trao cho thằng khốn main một nụ hôn đắm đuối, khiến tên khốn này sượng ngay tại chỗ, đôi mắt trừng to. Không dám tin nhìn vào hình ảnh trong gương.
Nhìn tình nhân khệnh khạng bước đi, Ánh trìu mến nằm tại trên giường.
Tên già đầu này khi nhận được quà, liền không kìm được lòng chạy về trạm kiểm lâm, tiến hành tu luyện.
Kèm theo đó là một quyển sách Hạo Thiên Khí pháp tầng hai, để thằng nhóc bù đầu tu luyện, tránh nhòm ngó linh tinh.
Tuy cảm giác thực ham muốn, nhưng lễ nghi trong lòng nàng vẫn rất cao. Những hành động d·â·m đãng này, nàng chỉ cho người đàn ông trong đời nàng nhìn thấy mà thôi, còn bọn đàn ông khác... không có cửa đâu!
Phải tới khi thấy tên đệ tử mình đứng một bên trừng mắt kinh ngạc, hắn mới biết mình thất thố, liền nhanh chóng nhắm mắt lại, nhiệt độ cơ thể cũng lạnh trở về như lúc ban đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuộc chiến thật đáng sợ, vật nhau suốt hai ngày, hai đêm vẫn chưa thò đầu ra, khiến Với hoang mang, chui ra nhà kho ngủ với đám gà rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói là chữa cho Thắng, nhưng từ căn phòng đi ra, tên khốn này lại tiều tụy đến đáng sợ. Khuôn mặt hóp lại, quầng mắt thâm thì, trông cực thiếu sức sống.
Cứ vậy, bọn họ chơi hết thêm tuần nữa, mới thoả mãn chui ra khỏi ổ!
Không chỉ có Với hoảng sợ, mà ngay cả Thắng cũng kinh hãi. Hắn tưởng rằng Ánh đã nhận ra mình đang diễn, chuẩn bị tiến hành xử lý mình đây. Đuổi Với ra ngoài là muốn lấy không gian riêng để tra tấn hắn.
Theo như nàng biết, khi một người sắp c·h·ế·t, đối phương sẽ bất ngờ tràn đầy sức sống tỉnh lại. Có người khoẻ nguyên một ngày, có người thì vài tiếng xong c·h·ế·t. Đó là hồi quang phản chiếu, những người bị như vậy, rất khó cứu sống.
“Có chứ!” Thắng phấn khích, mở trừng đôi mắt, bên trong còn bắn ra tinh quang.
Nếu chuyện đã bại lộ, cứ chạy là thượng sách a! Còn cái gì diễn xuất, hắn mặc kệ a.
Khuôn mặt nàng biến ảo không ngừng, u buồn có, hoảng sợ có, hoang mang cũng có, lo lắng đủ cả... phải đâu đó một phút, khi thấy thất khiếu của Thắng ngày càng dàn dụa máu tươi, nàng không kịp được lòng mà nhói vài cái. Âm thầm cắn răng, trong đôi mắt tràn đầy sự kiên quyết.
Để trả ơn, Thắng cho đối phương một bình rượu thuốc quý, kèm một quyển yếu quyết luyện khí, coi như cảm ơn.
Cứ vậy, hai ngày nữa lại trôi qua.
Gia đình nhà nàng có truyền thống cổ hủ, luôn phải hành động theo lễ nghi, luận lệ trong dòng họ.
Sao đang yên đang lành, lại bảo mình ra ngoài?
Bởi ở bệnh viện, các chị đi trước thường kể với nàng rằng, khi làm chuyện đó lần đầu, sẽ rất đau. Nên nàng không ham hố gì cái chuyện này.
Hiện tại EVA đã ăn phải trái cấm, biết nó ngon ngọt ra sao, liền không kìm được nòng mà sinh nghiện.
“Chị nói em có nghe hay không!?” Ánh gằn giọng, khiến Với tại phía sau rùng mình một cái.
Vác cái thân tàn tạ ra phòng bếp, Thắng muốn nấu vài món ngon, cho Ánh cùng bản thân bồi bổ.
‘Không được, nếu để lâu. Anh ấy sẽ c·h·ế·t!’ Ánh kiên định, nắm chặt bàn tay đến nhỏ máu.
Không dám nghe thêm, càng nghe, Với lại cảm thấy sống lưng lạnh lẽo. Cu cậu nhanh chóng chạy về phòng, tiến hành tu luyện hoạ phù.
“Vâng.” Với hoảng sợ, vội bỏ sư phụ chạy lấy người.
‘Bỏ mẹ, quá phấn khích, quên mất đang diễn... moá nó, có khi nào cô ấy nghi ngờ hay không?’ Thắng lo lắng, suy nghĩ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.