Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 335: Thắng điên!
Thắng điên nhíu mày nhìn tên đàn em. Khuôn mặt gầy gò, hốc hác, lại thêm làn da đen xạm khiến hắn không khác gì một cái xác khô. Giờ lại còn nhăn nhó mặt mày, trông càng thêm dữ tợn.
Chiếc xe rời khỏi khu vực có nhiều hộ dân sinh sống, đi ra đường ngoài. Đi được một đoạn tầm trăm mét, Trần Hùng mới đánh lái rẽ vào một con đường vắng vẻ, không thấy bóng người.
Tên nhóc vừa báo tin vội lắc đầu, đưa tay chỉ phía cánh cửa xưởng, sợ hãi nói.
Lần này theo cha mình rời đi, nàng là muốn biết thực hư thế nào, liệu đối phương có phải là người đã cùng nàng sinh hoạt chung mấy tháng nay hay không! Hay là một kẻ khác chỉ giống tên và giống người!
“Là bọn thằng Hiệp Gà?”
“Không xong đại ca, bên ngoài xưởng đang có người đánh vào... tất cả anh em tại cửa đều bị đánh cho không đứng dậy nổi!”
Kẻ cầm đầu đám du côn này không phải ai khác mà chính là thằng nhóc con 15 tuổi tên Thắng, người mà Ánh muốn thấy tận mặt.
Sau này có một băng nhóm trẻ tuổi đã tới đây cướp đất, dựng lên địa bàn tạm bợ cho đám du côn, lưu manh.
Không những mạng nhỏ giữ được lại, hắn còn được đối phương tán đồng, nhận làm đệ tử chân truyền của Quỷ đạo. Lúc đầu hắn còn không biết vì sao vị sư phụ này lại muốn thu nhận hắn, sau này y mới biết, vì bản thân mang thể chất của Quỷ, nên mới được đối phương quan tâm, khẩn thiết mời vào Quỷ đạo.
Hắn tên Khá, cánh tay trái đắc lực của Thắng điên.
Bọn nhóc xung quanh này đều mới chỉ có 13-14 tuổi. Võ thuật chắc chắn không có, chỉ biết lao vào giã nhau, nên khó tránh khỏi việc trở thành bao cát để đối phương đấm đá.
Nếu buông thả đám người này, sợ là còn lâu mới hoàn thành được tường vây.
Nghe vậy, Ánh cũng thu hồi đôi mắt, nhắm mắt lại định thần.
Nghe vậy Thắng điên liền nhíu mày, trầm tư suy nghĩ.
Khi bản thân tiến vào vòng xoáy này, Thắng điên cũng mở mang được tầm mắt. Biết trên thế giới này thực có cao thủ võ học tồn tại.
Vì nơi này rộng rãi, lại bị bỏ hoang nên các thành phần bất hảo, nghiện ngập thường hay tới đây tụ tập, hút chích.
Trên thế giới này không thể nào trùng hợp như thế, cả họ tên lẫn diện mạo đều là giống nhau y như đúc, tuy độ tuổi mà nàng nghe được từ Thắng có chút khác, một người 25, một người 15. Nhưng không thể vì thế mà bỏ qua khả năng đối phương báo tuổi giả.
Nhưng vì cha nàng đã khẳng định 100% lại còn đưa nàng chứng cứ rành rành. Từ những tấm ảnh mà nàng xem được, nàng là thấy rõ khuân mặt của Thắng.
Nguyên nhân hắn tự tin như vậy là vì nghĩ rằng đối phương mới chỉ đâu đó khoảng từ nhập môn cho tới nhất giai võ giả, tất cả đều yếu nhược khi đối mặt với hắn. Mà dù cho đối phương có là võ sư, hắn cũng tự tin có thể vượt cấp mà chiến.
Thắng điên nhíu mày gằn giọng chất vấn: “Là lũ c·h·ó Hiệp Gà sao!?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng nhờ bộ công pháp tu luyện tàn ác này, lại kết hợp với thể chất của Quỷ. Tên Thắng điên này đã nhanh chóng lột xác chỉ trong vài tháng ngắn ngủi.
“Đại ca. Bọn chúng có võ! Dù tất cả anh em có cầm vũ khí lao lên cũng đều chung một kết quả, đều bị hạ gục chỉ với một đòn...”
Đi thêm hai, ba trăm mét nữa, chiếc xe mới dừng lại tại một xưởng may bỏ hoang.
“Chúng ta sẽ tới chỗ thằng người yêu của con! Để con thấy bộ mặt thật của nó!” Ông Quang lạnh nhạt trả lời, tuy bên ngoài lạnh lùng là vậy nhưng vẫn không thể che giấu đi sự thương yêu vô bờ bến trong đôi mắt của mình.
Nếu kẻ đến thực là cao thủ võ thuật, mang theo bất thiện ý tới đây gây chuyện thì hắn không thể để đối phương ăn quả ngọt được. Hắn phải đích thân ra tay, tóm ba tên ngoại nhân kia lại, tiến hành tra tấn, cắt thịt để thu hoạch quỷ khí.
“Không lẽ là người luyện cổ võ thuật?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mới vừa đứng lên bục, đang chuẩn bị phát biểu thì bỗng có một tên đàn em hớt hải chạy vào, thần sắc lo lắng hướng hắn hô to. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Con mẹ nó, ông đây chưa ra tay còn tưởng dân Uông Bí dễ bắt nạt? Mẹ nó... Khải, mau triệu tập anh em, theo tao đi đánh c·h·ế·t cụ bọn nó!” Thắng điên tức giận gầm lên, đôi mắt cũng long lên sòng sọc khiến đám đàn em sợ hãi.
Nàng không tin Thắng lại tàn ác, bá đạo như vậy. Dám vì tiền, vì quyền mà ra tay g·i·ế·t người, hại cả người thân. Không những vậy còn làm cho cha mẹ ruột tức giận, phun máu mà c·h·ế·t.
Đối phó với đám người có võ học, hắn là tự tin có thể đánh bại địch nhân.
Cũng trong lần đó hắn vô tình gặp một người đàn ông trung niên, tuổi đâu đó khoảng 40. Đi cùng ông ta là một chàng thanh niên cao ráo, cơ bắp nảy nở, sức mạnh hơn người.
Đám đàn em của Thắng điên đông lắm, đâu đó cũng phải trăm mạng người, đặc biệt là tất cả mới chỉ 12, 13 tuổi.
Ngồi trong xe, Ánh thu hồi chiếc smartphone của mình trong sự tức giận.
Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy chán ghét cái bọn thợ xây này. Làm chưa tới nơi tới chốn đã lươn lẹo, lăm le nghỉ chơi, cũng may nàng dự phòng trước, gắn sẵn cái cam gần kề để tiện bề giá·m s·át.
Ngoài việc trộm cắp hút chích, tụ tập chém nhau thì chả có tích sự gì. Chỉ giỏi báo gia đình, báo nhà, báo xã hội.
Hắn ban đầu chỉ là một tên lưu manh, ất ơ tại ngoài đường.
“Vâng.”
“Anh Thắng, đám người tại Quảng Yên xử lý thế nào?” Một tên nhóc con mới có 14, 15, tóc nhuộm xanh đỏ đứng dậy, hướng đại ca mình hỏi.
“Không! Đối phương chỉ có 2 nam, một nữ...”
Nên ngay khi được tên đàn em báo cáo, hắn liền liên tưởng ngay tới các cao thủ võ lâm, phán đoán ba người kia hẳn là cao thủ ẩn mình.
Thằng Khải, đàn em của Thắng điên nhanh chóng dựa theo lời của đại ca, triệu tập toàn bộ anh em trong băng tới nhà xưởng.
Đường đường là một bang phái mạnh nhất nhì tại Uông Bí, với số lượng thành viên phải nói là đông đảo, tuy toàn là nhóc con nhưng bọn họ có thể lấy thịt đè người mà! Không những thế còn có đồ thủ sẵn tại trong xưởng phòng khi có địch đánh đến nơi.
“Hôm qua bọn nó đem người tới Nam Khê rồi chém anh em của chúng ta tại đó. Thằng Hùng, thằng Hải cùng thằng Vương đều c·h·ế·t, còn các anh em khác đều bị thương nặng. Giờ đại ca tính sao!? Có xử bọn nó không?” Khá đứng bên cạnh nói một hơi, đôi mắt hắn lom lom nhìn đại ca mình.
Nhìn đám đàn em đã đến đông đủ, Thắng điên liền tràn đầy khí thế bước lên đài cao, sát ý thả ra, bao trùm cả khu nhà xưởng khiến đám nhóc kinh sợ, vô thức run lên cầm cập.
Đại ca bọn họ... lại lên cơn điên rồi!
“Cha, giờ chúng ta đi đâu?” Ánh hơi liếc mắt qua ông Quang.
Chỉ là diện mạo hơi gầy gò, thân thể đen đúa, giống hệt lúc nàng đưa đối phương về căn biệt thự trị liệu.
“Bảo anh em tạm thời rút lui, ta sẽ tự thân chiến đấu!” Thắng điên hừng hực khí thế, khuôn mặt tràn đầy tự tin hướng đám đàn em ra lệnh rút lui khỏi nhà xưởng.
Khi đó mất máu quá nhiều, tưởng bản thân sẽ c·h·ế·t tại rừng sâu. Nhưng may mắn, hắn lại được hai người này cứu sống, trị thương.
Tên đàn em khoa tay múa chân như muốn diễn tả cho đại ca thấy cảnh tượng ác liệt bên ngoài.
Ngoài sự điên cuồng, hắn đánh đấm cũng không hề kém, nhờ vậy mà được đám đàn em kính nể, e sợ mà tôn làm đại ca.
Ấy vậy mà lại thua một nhóm 3 người, 2 nam 1 nữ, thực khiến hắn nghi ngờ... không lẽ đám người này lâu nay sống sung sướng hưởng thụ, nên mới bị đối phương hạ dễ dàng như vậy?
Vì bình thường quỷ khí không có, người luyện bắt buộc phải bắt nhốt người sống, tiến hành tra tấn, làm sao khiến đối phương sinh oán niệm, rồi đem g·i·ế·t c·h·ế·t. Dùng những oán niệm đó nuôi dưỡng thành quỷ, rồi đem thôn phệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong khu xưởng may lúc này.
Nàng lúc này đang loạn tâm,nên muốn định thần một chút để ổn định tâm tình.
Bởi với sức mạnh bí ẩn của quỷ khí, giới võ thuật cổ truyền bình thường không thể đấu lại, bởi chúng quá quỷ dị và âm hiểm.
Chương 335: Thắng điên! (đọc tại Qidian-VP.com)
Quỷ đạo tu luyện quỷ khí, đưa quỷ khí vào thân tiến hành tẩy rửa. Nhưng để tu luyện môn này, đòi hỏi người luyện phải tàn ác.
Nơi này trước đây là một cơ sở tư nhân, chuyên may quần áo để xuất khẩu ra nước ngoài. Sau chủ doanh nghiệp bị phá sản, dẫn theo xưởng may đóng cửa, đồ đạc máy móc đều được bán rẻ đi, cả xưởng may cũng vì vậy mà hoang tàn.
Vì sợ kẻ địch bên ngoài bìa rừng canh giữ, nên hắn chỉ dám tiến sâu vào bên trong, chờ đám người kia đi khỏi thì hắn mới ra ngoài.
“2 nam 1 nữ? Vậy thì có gì phải sợ?” Thắng điên khó hiểu, nhìn tên đàn em.
Mỗi lần đại ca điên, là y như rằng có người phải c·h·ế·t.
Đương từ phàm nhân liền trở một tên tuyệt thế cao thủ. Cấp bậc cũng phải võ giả đỉnh phong, tương đương với luyện khí nhị trọng.
Xách theo tự tin cùng đám đàn em ra ngoài, Thắng điên khí thế hùng hổ không sợ trời, không sợ đất bá khí ưỡn ngực đi ra.
Nên lúc này đây nàng mới sinh ra chút hoài nghi. Nội tâm cũng vì vậy mà lung lay, niềm tin vào nhân phẩm của Thắng cũng đang dần rạn nứt.
Mang theo tâm trạng bồn chồn, lo lắng. Ánh không tài nào tiến vào định được, cứ vậy ngồi nhắm mắt miên man suy nghĩ tại trong xe.
Cũng trong một lần cùng đám đàn em xông pha trận mạc, bị chém cho nhấc người. Hắn mới vác theo thương thế trốn vào rừng sâu.
Vì tên này vừa điên vừa liều, nên được giới giang hồ gọi với cái tên Thắng điên.
Chiếc xe Toyota Camry bon bon trên đoạn đường đất, nhanh chóng rời khỏi trạm kiểm lâm, tiến dần vào khu vực có hộ dân sinh sống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.