Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 336: ra tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 336: ra tay


Thắng điên tham lam nhìn khắp cơ thể Ánh, khiến cô nàng bất giác lạnh hết sống lưng.

“Hừ!” Thắng điên hừ lạnh một cái, vung lên nắm đấm đã tích tụ hoàn tất quỷ khí, hướng về phía đối phương đánh qua.

Oanh!

Quỷ khí đen ngòm, kèm theo chút huyết sắc chầm chậm bay ra, quấn quanh nắm đấm của hắn. Vì đây là quỷ khí, thuộc phạm trù siêu nhiên, vô hình nên đám phàm nhân xung quanh không thể nhìn thấy đoàn năng lượng này; chỉ có đám người tu tiên, tu Phật hoặc tu ma, tu quỷ mới có thể nhìn thấy được quỷ khí thông qua thần nhãn.

Đang theo đà lao về phía trước Trần Hùng bỗng nghe thấy một tiếng hừ lạnh, ngay sau đó gã liền cảm nhận được một hồi nguy cơ, vội vàng xoay người đón đỡ.

“Hừ!”

Thắng điên chống đỡ cơ thể, miệng lụ khụ lại ho ra một búng máu, ánh mắt ngoan độc nhìn Trần Hùng. “Khốn nạn...”

Nhưng không hiểu vì sao khi Ánh thấy cảnh tượng một người sống sờ sờ p·hát n·ổ, các bộ phận b·ị b·ắn tung tóe lại khiến nàng kh·iếp vía như vậy.

Thắng điên nhíu mày nhìn Trần Hùng, b·iểu t·ình khó hiểu chất vấn đối phương.

Hiện tượng lôi điện đốt cháy kẻ địch bốc lên tử khí giống hệt với lúc Thắng dùng cốt tiên đánh bốn cỗ xác sống tại nhà của bà Hồng. Đó là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cương thi nên nhớ rất rõ tràng cảnh khi ấy.

Chương 336: ra tay (đọc tại Qidian-VP.com)

Với lại đường mà hắn đi là quỷ đạo, không phải võ đạo phàm nhân, nên cũng không mấy quan tâm tới vấn đề này.

Nhóm người này chuyên phụ trách việc trông chừng đám cổ võ, tránh đám người này g·iết hại thường nhân. Nếu một tên cổ võ làm trái, ắt sẽ bị chấp pháp giả bắt về quy tội.

Còn thứ mà Thắng điên sử dụng lại là một loại khí, tương đương với linh khí của tu tiên. Giống như hắn, Ánh cũng có thể một quyền đánh nổ một người, nhưng người đó phải có cơ thể của thường nhân giống tên vừa rồi, còn với tên đã tiến vào võ học như Trần Hùng thì lại không thể. Bởi người luyện võ vốn đã siêu việt thường nhân, cơ thể rắn chắc khó mà đánh nổ, khi đó chỉ có dùng cách đánh vào nội thể thì may ra...

Không được cũng phải, bởi người trong giới cổ võ chỉ dùng được nội lực. Một loại năng lượng cấp thấp, uy lực chỉ mạnh khi có thể đánh vào thân thể đối phương, chấn nát n·ộ·i· ·t·ạ·n·g.

Đám đàn em bên cạnh dù đã biết đại ca mình điên, nhưng khi thấy đại ca một quyền đánh nổ đồng bạn cũng không khỏi sợ hãi run rẩy. Có vài tên nhóc đã sợ đến vãi cả đái, cứt đái cứ gọi là tràn lan.

Bên này đám người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứng trước một tên quái nhân ngoan độc, không những thế đối phương còn là tình nhân của con gái mình. Gã không thể để đối phương thấy được sự nhu nhược của bản thân, trái lại còn phải tỏ ra uy thế bức người.

Đứng cách đó không xa, Ánh sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch nhìn cảnh tượng hãi hùng này.

“Cổ võ? Chấp pháp? Là cái quỷ gì?”

Ông Quang tuy cũng kinh hãi, nhưng đã nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình. Dù sao cũng là người thuộc tầng lớp cao tầng, giới thượng lưu, dân chính trị... Nên ông ta không thể để người khác thấy được khuôn mặt biến sắc của mình.

Hai nắm đấm hướng nhau oanh tới. Một bên là quỷ khí, một bên là nội công, vừa chạm nhau đã bùng nổ khí thế.

Trong giới cổ võ thuật, tồn tại một thế lực khủng bố, đó là chấp pháp giả.

Trần Hùng tự nhận mình là cao thủ võ công, có thể ra tay một quyền g·iết người. Nhưng trong võ đạo, việc hạ sát người khác, nhất là thường nhân lại thuộc vào điều cấm kỵ, nên gã chưa bao giờ dùng lực quá mạnh để đối phó thường nhân.

Theo bản năng, hắn đưa tay ra đấm một quyền thật mạnh về phía thân ảnh kia.

Hai người hoàn toàn trái ngược nhau. Một tên giống như thiên sứ, ấm áp, nhẹ nhàng. Một tên thì như quỷ ma, tàn độc mà lạnh lẽo.

“Hừ, ta không quan tâm cái gì chấp pháp giả! Ta chỉ biết các ngươi đã dám bá đạo tiến vào địa bàn của ta, thì đừng mong sống sót trở ra!”

Trần Hùng kinh ngạc nhìn đối phương.

Sự đối lập rõ rệt như vậy không thể nào là một người được. Nên nàng chắc chắn tên trước mặt không phải người nàng yêu.

Vì thế khi thấy lại hiện tượng này, nàng liền xác định trăm phần trăm đối phương không phải nhân loại... hẳn là một cỗ cương thi.

Còn đang đờ người, bỗng hắn thấy có một thân ảnh bay tới.

Hắn từng đọc qua Ký Sự Quỷ tộc, bên trong ngoài diễn biến, sự kiện mà tộc quỷ đã trải qua từ thời thượng cổ; nó còn lưu giữ lại các loại công pháp cùng tài nguyên tu luyện quỷ khí.

Vừa rồi tại căn biệt thự gã đã ăn phải quả đắng, lần này đã biết rút kinh nghiệm. Không khinh địch!

Ấy vậy mà tên gầy gò đang đứng trước mặt lại có thể ra tay ác độc đến như vậy, một quyền phá nát thân thể người ta, mà lại còn là người sống sờ sờ, khiến Trần Hùng không nhịn được mà run lên trong lòng, thầm nghĩ.

Thắng điên sau khi lau xong đống máu trên bàn tay mình, mới nhíu mày nhìn về phía ba người tại nơi xa.

“Tên này không phải nhân loại!” Ánh kinh ngạc nhìn về phía địch nhân.

Hẳn là vì đối phương là người sống, lại c·hết một cách đau khổ, nàng bất giác đồng cảm nên mới sinh ra sợ hãi, biến sắc như thế.

Trần Hùng lạnh lùng nhìn Thắng điên, gầm nhẹ chất vấn.

Tốc độ rất nhanh, Trần Hùng không thể ra tay ngăn cản.

Tuy nàng đã nhiều lần nhìn thấy máu; cơ thể, tứ chi cùng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g nàng cũng từng “chơi đùa” qua, đến cương thi, xác sống nàng cũng đã thấy rồi, tâm lý vốn phải kiên định, không sợ hãi mới đúng.

Giống như thứ hắn vừa đánh nổ chỉ là một quả bóng đồ chơi vậy... không chút đáng giá để ý.

Cây cốt tiên quấn quanh cánh tay đối phương, kèm theo đó là những tia tử điện lạch tạch đốt cháy, khiến cánh tay đang công kích Trần Hùng bị cháy đen, bốc hơi lên vài tia tử khí đen ngòm.

Nên lúc này đây, Thắng điên không thể tiếp tục đứng dậy ứng chiến. Chỉ có thể trơ mắt mà nhìn địch nhân ngày một gần.

Phía sau gã, không biết từ khi nào đã xuất hiện một thân ảnh lực lưỡng, mặc một bộ đấu bồng đen che kín cả khuôn mặt đang xoè bàn tay, để lộ ra những chiếc móng dài, sắc nhọn hướng gã đâm tới.

“Hừ.” Trần Hùng lạnh rên một tiếng, khinh thường nhìn Thắng điên. “Thì ra chỉ là một tên võ giả đỉnh phong, làm tao còn tưởng mày là cao thủ tông sư ẩn thế, lo lắng gần c·hết... Yếu như vậy mà dám ngang ngược, ngông cuồng, ra tay tàn ác. Hôm nay tại đây, tao sẽ thay trời hành đạo!”

Oanh!

Đám đàn em của Thắng điên thấy vậy liền sợ hãi rụt cổ lại, không ai dám lao lên ngăn cản đối phương.

Tuy Thắng điên là luyện khí nhị trọng đỉnh phong, nhưng kẻ đang đối chiến với hắn lại là đại võ sư, tương đương với luyện khí lục trọng. Với lại, Trần Hùng là dùng toàn lực, không phải một hai phần, nên uy lực khỏi bàn.

‘Tên trước mặt này... thật ngoan độc!’

Vừa mới thò đầu ra khỏi cửa, Thắng điên liền nghe được một t·iếng n·ổ lớn cùng với đó là những âm thanh kêu gào.

“Cha... tên đó không phải anh ấy!” Ánh hơi nghiêng đầu qua ông Quang, nhẹ nhàng nói.

Đảo qua một lượt, hắn kinh ngạc nhìn về phía Ánh.

Một tên như vậy mà lại không biết đến chấp pháp giả tồn tại, thực khiến Trần Hùng khó tin.

Hắn tuy đã tu luyện một thân võ lực siêu việt người thường, gặp được vài tên võ giả, võ sư, biết được đám người luyện võ cổ truyền không phải dạng tầm thường; nhưng kiến thức của hắn về cổ võ thuật chỉ nằm ở mức da lông mà thôi. Còn cái gì chấp pháp giả... hắn hoàn toàn không biết.

Chỉ nghe một t·iếng n·ổ lớn, thân ảnh kia đã ngay lập tức bị phá tan tành, tứ chi, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cũng vì vậy mà bay tứ tung, máu tươi đỏ chót cũng theo đó vẩy xuống sàn nhà. Như một cơn mưa rào, rơi vãi lên đám người xung quanh.

Với người thường không có thiên nhãn, quỷ nhãn thì chắc chắn sẽ không thấy được loại năng lượng này, bởi nó nằm ở trạng thái không màu không dạng. Nhưng hắn lại khác, quỷ thể của hắn sau khi tiến vào tu luyện đã vô thức đánh tỉnh quỷ nhãn, có thể nhìn thấy vạn vật vô hình.

Ông Quang âm thầm tính toán. Tuy đối phương mạnh hơn, tàn độc hơn... nhưng bản thân là cha của Ánh, hẳn là đối phương sẽ không làm khó đi!

Không lý nào lại vậy. Một tên có sức mạnh khủng bố, có thể một quyền đánh nát cơ thể của người thường, chắc chắn tu vi không thấp hơn hắn, có khi đối phương đã tới cấp độ tông sư, có thể thu phóng ám kình, mới khiến một tên thường nhân đang sống sờ sờ p·hát n·ổ.

Cứ tưởng gặp phải quả hồng mềm, ai ngờ là một khối đá cứng, khiến mặt hắn nhăn nhó như đít khỉ.

Cơ thể đã bị nội thương, lục phủ ngũ tạng đều bị xuất huyết do cú v·a c·hạm vừa rồi. Tuy đã có quỷ khí đón đỡ, nhưng vẫn không thể ngăn lại toàn bộ nội lực của đối phương, một số đã bị tán đi do v·a c·hạm quyền kình, số còn lại thì ẩn ẩn tiến vào trong thân, bắt đầu tiến hành công kích từ bên trong.

Nên khí thể của Ánh thế nào, hắn đều có thể thấy rõ.

Lần này dâng tới cửa là một nhóm nguyên liệu đắt giá, có cầu cũng không được. Ngoài cỗ thân thể của tên võ giả kia, còn có thuần âm chi thể. Tất cả đều là vật đại bổ, chỉ có kẻ ngu mới để chúng thoát đi.

Gã tưởng tên nhóc này sẽ giống tên nhóc tại căn biệt thự, đều yêu nghiệt như nhau. Vừa rồi đối phương còn hùng hổ, bá đạo đây! Một quyền oanh tạc thường nhân, làm gã tưởng đối phương phải có đại võ sư hoặc tông sư cảnh giới. Giờ nhìn thấy đối phương thảm như vậy, gã mới biết bản thân đã quá đánh giá cao tên nhóc này rồi.

Giới cổ võ rất khó xác định được cấp bậc của đối phương, chỉ khi chạm tay đấu quyền thì mới biết được thực lực của đối phương ra sao. Nên lúc này đây, gã không dám khinh thường Thắng điên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ có nàng, mà ngay cả Trần Hùng lẫn ông Quang đều là xanh lét khuôn mặt nhìn về phía trước.

“Đường đường là người tu luyện cổ võ lại ra tay tàn nhẫn g·iết hại người thường, làm trái luật lệ trong giới võ thuật... Ngươi không sợ chấp pháp giả tới đây lấy mạng ngươi sao!?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nên khi Thắng điên nhìn thấy Ánh, liền không kìm được sự kinh ngạc.

Ông Quang không phải người trong giới võ thuật, chỉ biết nhìn mà phán đoán. Nên ông ta nghĩ Thắng điên hẳn là mạnh hơn tên vệ sĩ Trần Hùng của mình. Bởi từ trước tới nay, gã chưa thấy Trần Hùng có thể đánh ra một quyền khủng bố giống như vậy.

Thắng điên hừ lạnh một cái, chân đạp vào đại địa, khiến nền xi măng nứt toác, cơ thể hắn cũng theo cỗ sức mạnh khủng bố đó mà bay vọt đi, hướng về phía Trần Hùng đám người lao tới.

Ngay khi hắn hoàn tất việc tụ khí tại lòng bàn tay thì cũng là lúc thân ảnh kia bay tới trước mặt, chỉ cách vài chục cm.

Từ trên người cô nàng, hắn cảm nhận được một cỗ hơi thở lạnh lẽo, tinh khiết khí thể từ trên người nàng liên tục thoát ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi đánh nổ cỗ thân thể kia, Thắng không chút biến sắc, chỉ là chán ghét lấy ra một chiếc khăn tay, lau đi v·ết m·áu còn vương lại trên nắm đấm.

Trần Hùng đứng tại phía trước, khi thấy tên nhóc tàn độc này như tên bắn vọt tới, liền kéo lên tinh thần, nghiêm túc ứng đối.

Trong đó, thứ tài nguyên đắt giá và hiếm gặp nhất chính là thuần âm chi thể. Nếu lấy cỗ thân thể này nấu luyện với cây huyết ngải độc, chắc chắn sẽ cho ra một nồi canh người tràn đầy quỷ khí, rất có tác dụng bồi dưỡng quỷ thể, tấn thăng tu vi.

Không như tên quái nhân trước mặt, quỷ khí quấn thân, hắc ám đến đáng sợ. Nhất là khi đối phương nhìn mình, nàng càng khẳng định 100% không phải Thắng, bởi Thắng không thể dùng đôi mắt thèm khát nhìn mình như vậy.

Ngay khi hai quyền đánh vào nhau, Thắng điên đã b·ị đ·ánh bay ra xa, máu tươi cũng phun ra một ngụm, vấy đỏ mặt đất.

Mùi phân lẫn mùi tanh của máu quanh quẩn, khiến không khí càng thêm phần tanh tưởi, h·ôi t·hối.

Chỉ thấy nàng vung lên cốt tiên, khiến nó uyển chuyển như một con rắn đang sống vậy, nhanh chóng vọt tới tên nhân loại mặc bộ đấu bồng kia, quấn tới.

‘Đây hẳn là siêu phẩm tài nguyên đi! Nếu ta bắt được ả, nấu luyện lên... chắc chắn tu vi sẽ tăng vọt, nhục thân rắn chắc, không sợ s·ú·n·g ống.’

“Ngươi không biết chấp pháp giả!?” Trần Hùng ngạc nhiên, nghi hoặc nhìn tên thiếu niên trước mặt.

Vừa dứt lời, hắn đã vọt về phía trước.

Ngay khi năm đầu móng đâm tới cổ Trần Hùng, vạch ra một đoạn v·ết t·hương thì cũng là lúc Ánh xuất thủ ứng cứu.

Từ trên người đối phương, hắn thấy sự tinh thuần đến thánh khiết, trong sáng hơn thuần âm chi thể mà sách cổ miêu tả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 336: ra tay