Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 340: Chiến tranh
Thế nên ngay lúc này đây hắn mới như ông cụ non thở dài trong hầm trú ẩn, tiếc thương cho số phận con người...
Tuy mệt nhọc là vậy, nhưng mỗi khi đi làm về, nhìn thấy con mình lẽo đẽo theo sau gọi hai tiếng ba ba cũng đủ khiến gã vui sướng, xoá đi hết mọi muộn phiền trong tâm. Càng như vậy, gã càng mong chờ vào tương lai phía trước.
Đại Tráng là một tên nông phu sống tại vùng ngoại ô Hải Tây thuộc tỉnh Thanh Hải.
Gã là một người hiền lành, chịu khó, tuy nghèo nhưng vẫn biết thân biết phận làm lụng kiếm tiền.
Nếu có lỗ đen vũ trụ thì tốt, ít nhiều nó cũng giúp ổn định lại năng lượng dư thừa... nhưng đáng tiếc, trong đây không phải thực vũ trụ nên không có lỗ đen tại trọng tâm thiên hà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vì phạm vi quan sát quá rộng nên hắn đã thấy được những cảnh tượng đau lòng này. Không chỉ gia đình nhà Đại Tráng, mà ngay cả các thường dân khác cũng bi kịch không kém cạnh là bao.
Trẻ con thì mếu máo gào khóc, người lớn thì mờ mịt hoang mang.
Không chỉ vũ trụ, mà ngay cả thần hồn của hắn đang ngày một cô đặc, linh hồn cũng ngày càng thánh khiết.
Chỉ vì lợi ích, con người sẵn sàng mở ra c·hiến t·ranh, mời gọi ác quỷ tới tàn sát đồng loại... Thực sự là đáng sợ...
Trong cơn mê mang lẫn chút choáng váng của men rượu, gã thấy căn nhà nhỏ đầy tình yêu thương của mình đã bị tan tành, đổ nát, bụi bặm bay tứ tung.
Hắn rất muốn ra ngoài cứu giúp bọn họ, tuy họ là người Trung... nhưng về bản chất họ chính là con người, là đồng loại của hắn. Dù ít dù nhiều cũng có chút tình thương.
Đại Tráng không phải kẻ ngu, dù biết không phải con mình nhưng gã vẫn hết mực thương yêu. Lấy đứa con đó làm động lực sống. Thà cho nó chịu khổ một chút còn hơn là để nó c·hết trôi ngoài kia.
Thịt muỗi cũng là thịt, tích tiểu thì thành đại. Muốn nhanh chóng mạnh hoặc giàu nên thì đừng có chê bai, hãy học cách trân trọng, chỉ có vậy mới tới được đích đến... (lời nhắc ngoài lề cho những ae đang có chí cầu tiến!)
Tiếc thương thì tiếc thương nhưng hắn vẫn không quên đi chính sự. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải đến khi bản thân nắm được tay người con gái nhỏ bé và người mẹ đ·ã c·hết của mình, Đại Tráng mới mãn nguyện nhắm mắt ra đi...
Nên những người đ·ã c·hết đi trong cuộc oanh tạc vừa rồi có ác niệm nhiều lắm, tất cả đều hướng về Thắng bay đi vì lòng tham, mong chờ được đi con đường siêu thoát nhẹ nhàng. Nhưng đâu biết rằng cái chờ đợi họ lại chính là sự cắn xé, đưa bản thân trở thành chất dinh dưỡng cho một tên đồng loại...
Vì các giới tại trong thiên hà nhiều lắm, phải lên đến hàng ngàn hành tinh cơ, nhất là lúc này đây, khi các tiểu hành tinh đều được thu nạp thêm tân năng lượng lại càng khiến chúng khó bề thao tác. Trong khi đó quy trình vận chuyển của thiên hà cũng bắt đầu xuất hiện chút trục trặc vì sự tăng tốc đột ngột này.
Đời người đâu phải ai cũng tốt, không có ác niệm tồn tại? Đa phần người sống được tại trong thế giới này đều tồn tại ác niệm, chỉ có số ít là giữ được bản chất thuần khiết, thiện lương.
Đại Tráng cố gắng dùng hết sức mình để lết về phía hai cái xác, động tác quá mạnh khiến phần lưng gã để lộ ra một cọc gỗ dài đang gim sâu vào trong da thịt, máu tươi cũng theo đó òng ọc tuôn ra.
Wolf không còn cách nào, chỉ có thể vãi cả mồi hôi đít chạy ngược chạy xuôi.
Hẳn là do cú nổ vừa rồi khiến thanh xà ngang cũ kĩ không chịu được lực, khiến nó bị nứt gãy rồi rơi xuống, vô tình cắm vào thân thể Đại Tráng, khiến hắn chỉ còn lại một hơi...
Chương 340: Chiến tranh
Khổ nỗi, hắn chỉ là một tên bán linh. Ngụy vũ trụ còn đang trong thời kỳ khai sinh, yếu đến mức s·ú·n·g đ·ạ·n có thể bắn thủng. Hắn rất sợ địch nhân không dùng tay, lại đi dùng kẹo đồng để nói chuyện, đến lúc đó khả năng cao trên người hắn chỉ toàn lỗ thủng lít nhít như tổ ong... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vì hiện tại nơi đây chưa thể để các sinh vật sinh tồn nên chưa một ai dám thò tay vào thả xuống sinh vật của mình, chỉ dám dòm ngó nhau, chờ đợi thời cơ liền vất xuống chúng sinh.
C·hết trong sự ngỡ ngàng, c·hết khi bản thân còn chưa biết lý do tại sao, cứ như vậy c·hết rồi...
Cũng vì vậy hắn mới thấy rõ được bản chất của c·hiến t·ranh.
Đại Tráng đau đớn, đôi mắt long lanh ngấn lệ với tay về phía trong gian phòng. Cánh tay quơ quơ được vài cái thì như mất lực, xụ xuống. Đại Tráng cũng theo đó nằm vật ra sàn nhà. Miệng liên tục hộc ra máu tươi.
Người ta nói ở hiền thì gặp lành, nhưng có vẻ như câu nói này không thực sự đúng với gã.
Đại Tráng tuy chăm chỉ, nhưng diện mạo không dễ nhìn. Sống đến 30 tuổi mới may mắn cưới được một goá phụ, sinh ra được mụn con.
Wolf thấy được cảnh này nhưng cũng không tỏ ra thái độ gì, mắt nhắm mắt mở để mặc bọn chúng tự chơi.
Miễn là không ra tay phá hủy các hành tinh khác là được, còn bọn mày muốn múa máy làm sao, chơi thao tác gì cũng mặc kệ bọn mày. Miễn bọn mày không táy máy tay chân làm ảnh hưởng đến toàn bộ thiên hà của ông là được.
(Lần trước chơi số liệu, muốn nó logic nên phải tính toán... giờ tại hạ sẽ chém bừa, không tính nữa. Để nó phát triển theo hướng Tiểu Thuyết, không tuân theo thời gian ngoài đời thực...)
Gã đờ đẫn đi vào buồng ngủ, thấy bức tường đất kiên cố lúc nào nay đã đổ nát, để lộ ra một mảng trời đêm. Bên dưới nền đất lúc này đã lấp đầy hai vũng máu tươi, bên cạnh hai vũng máu là hai cỗ t·hi t·hể một già một trẻ.
Nhưng cũng chính ngay đêm hôm ấy, sau khi đưa con gái rượu về phòng ngủ, gã cũng không kìm được sự vui vẻ mà làm vài hớp rượu trắng, khiến bản thân say mê man lúc nào không hay.
Bên ngoài hang động, nơi các khu dân cư sinh sống đang liên tục phát ra đủ loại thanh âm nổ vang. Tiếng người hò hét, gào rú trong vô vọng bay vang trời..
Vậy là gã phải còng lưng ra nuôi cả mẹ già lẫn đứa con ngoài giá thú này.
Vì có đoàn năng lượng này gia nhập, lại không dùng chúng tới mở thêm tân hành tinh hay thiên hà nên tốc độ quay của cả vũ trụ cũng theo đó tăng lên gấp mấy lần.
Thắng không hề kén cá chọn canh, ít hay nhiều cũng không chê một tiếng. Rất vui vẻ, trân trọng từng chút một, dù chỉ là vài tia tàn hồn nhỏ nhoi.
Càng nhìn những cảnh tượng đau thương này, hắn lại càng cảm thấy mình thật sự nhỏ bé.
Tất cả những khung cảnh đau lòng vừa rồi, hắn đều đã thấy bằng thiên nhãn thông.
Bên ngoài kia, mỗi giây, mỗi phút có n·gười c·hết đi là tiểu vũ trụ của Thắng cũng theo đó lớn dần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi đám quân đồng minh Mỹ dùng s·ú·n·g cối oanh tạc vào các hộ dân khiến bao nhiêu sinh mạng c·hết oan thì cũng là lúc Thắng hăm hở thôi động phệ hồn pháp thu thập năng lượng sinh mệnh.
Nếu có việc gì sảy ra, hắn chắc chắn là kẻ đầu tiên bị Thắng đánh đầu nên rất sợ.
Không biết có phải đám người này có niềm đam mê gì với trái đất hay không mà tranh nhau muốn động tay động chân vào ngụy tiểu thế giới này.
Còn việc t·ranh c·hấp nhau gây dựng nền văn minh... thế càng tốt, chính chủ nhân hắn đã mở miệng thúc giục hắn, nếu đám đệ tử vì t·ranh c·hấp nhau mà xây dựng nhiều nền văn minh tại các hành tinh khác thì hắn lại càng vui sướng.
Sinh mệnh n·gười c·hết cũng theo đó bay lên trên trời, nhưng chỉ bay tới lưng chừng liền đổi hướng, bay vọt thẳng về ngọn núi nơi Thắng đang ẩn mình.
Biết là chất dinh dưỡng do chủ nhân gửi vào, Wolf vui vẻ điều động bọn chúng đi vào các tiểu hành tinh. Bắt đầu tiến hành dưỡng uẩn tân môi trường.
Hôm nay là ngày 25 tháng 8 năm 2013 dương lịch, là ngày cô con gái của Đại Tráng lên 5 tuổi. Gã vui vẻ xin ông chủ về sớm để đón sinh nhật cùng con.
Vì hôm nay là đêm đầu tiên diễn ra cuộc chiến, nên hắn đã không kìm được lòng mà mở ra thiên nhãn thông để xem xét tình hình chiến sự bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi bọn họ vừa mới tỉnh hồn, nhận thức được tình hình không ổn thì cũng là lúc hồn và xác lìa thân.
Phải đến khi có những âm thanh khủng bố vang khắp thiên địa, đánh cho rung chuyển trời đất thì gã mới mơ màng tỉnh dậy.
Chiến tranh thực chất chính là ác quỷ, là kẻ thù của hạnh phúc. Nó tới để mang lại sự đau khổ, gieo xuống hạt giống đau thương và hận thù cho nhân loại trên trái đất này...
Cũng may cho hắn khi có thiên chúa Uri, tiên nhân tiên đạo, phật tổ phật môn và ma giới Cyrus cùng Mộc giới mộc thần giúp đỡ điều hành vài tiểu hành tinh khác nhau, trong đó có hệ mặt trời.
Khi tốc độ quay của các hành tinh đẩy mạnh cũng là lúc thiên đạo Wolf cong đít làm công.
Cả gia đình vui vẻ, đầm ấm bên nhau chúc mừng sinh nhật chỉ với mấy món xào nấu cơ bản, không hề cầu kỳ, hoa mỹ. Rất bình dị.
Trong thức hải. Thiên đạo wolf đang cần cù bù siêng năng dùng gậy gỗ đảo đều thiên hà thì bỗng thấy nơi xa có một đoàn năng lượng dào dạt bay tới đây hội tụ.
Như vậy sẽ được chủ nhân khen ngợi a!!!
Vì diện mạo xấu, gã không được vợ mình coi trọng. Sau khi sinh cho gã một mụn con liền xách háng bỏ đi theo trai. Nói là giao lại con cho cha, nhưng biết đâu được đây có phải con của gã hay không? Bởi trước khi cưới về, người đàn bà đó đã mang bầu được hơn tháng.
Một loại trận pháp do hắn tự nghĩ ra và đã từng sử dụng tại đèo Tam Điệp. Loại trận pháp này chuyên dùng để thu hút những linh hồn mang tà niệm, còn những linh hồn mang tính thiện lành đều được thả ra.
Đêm ngày 25 rạng sáng ngày 26 tháng 8, khi mà nhà nhà đều đang yên giấc thì bỗng từ trên bầu trời đêm, vang lên hàng loạt thứ âm thanh khủng bố oanh tạc.
Những âm thanh này giống như ngũ lôi rực lửa đánh giữa màn trời đêm tịnh mịch, t·iếng n·ổ của nó như vang vọng cả cửu thiên khiến dân chúng còn đang say giấc nồng phải kinh hãi tỉnh dậy.
Ngồi trong căn hầm trú ẩn, Thắng nhắm mắt lại thở dài.
Vậy nên cái tâm thánh mẫu vừa mới khởi lên không lâu đã bị hắn nhét lại vào kẽ đít. Thời chiến, bản thân mà không có thực lực bảo vệ chính mình đã cầm đèn chạy trước ô tô đi cứu người thì có mười cái mạng cũng không thể sống sót nổi trong thời chiến.
Bên ngoài thì tỏ ra tiếc thương, nhưng bên trong thì đang vui vẻ phấn khởi thu nạp rau hẹ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.