Sáng Thế Chi Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 376: Khổ
*P/s: xin chia buồn cùng các anh em sợ vợ!
...
Tại một bên khác.
Tóm được tay Mo Lang, A Lử ân cần nhắc nhở.
Càng nghĩ, càng thấy hợp lý. Nhưng càng thấy hợp lý, bọn họ lại càng hoảng hốt không thôi.
Lấy vợ rồi xiềng xích trói thân...
Phụ nữ đúng là giống kỳ lạ, lúc mới yêu thì ngọt ngào đằm thắm. Đến khi đánh chén nhau rồi, bầu bì ễnh bụng ra đấy thì lại tỏ cái thái độ lồi lõm, rất bố đời nhé!
Lúc này, A Lử đang cùng Mo Lang chật vật ứng đối cuộc tập kích bất ngờ từ con hung thú cũng phát hiện ra Thắng điên một đường lao qua.
Thắng cùng Ánh sau khi rời khỏi Hà Nội, đã nhanh chóng về lại Quảng Ninh.
“ahhh... Quỷ thể cửu trọng...” Hắn thoả mãn mỉm cười.
Mười hai bến nước, không ưng bến nào!
Vừa rồi khi hắn tới đây. Nhờ bản thân đã đột phá bát trọng cảnh giới, đẩy mạnh khả năng quan sát của nhãn thuật mà hắn thấy được có một thứ kì lạ đang ẩn mình tại trong màn đêm đen kia.
“Lang, tạm nghỉ cái đi! Tao mệt rồi.” A Lử hồng hộc khụy xuống một thềm đá bằng phẳng, thều thào nói.
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên trong cơ thể hắn, các đốt kinh mạch đang bế tắc cũng thành công khai phong, để cho lượng lớn quỷ khí ồ ạt tràn vào đan điền.
Chương 376: Khổ
Lão ta giờ đã hoàn toàn bị cơn tức giận nuốt trọn, tất cả cảm xúc lúc này chỉ còn lại sự giận dữ, hung hăng.
Nếu thực sự Thắng điên bị một con hung vật xơi tái thì quả thực là một tin xấu vô cùng.
Người ta nói dạy con từ thủa còn thơ, dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về.
Bến thì như Thiềm hút keo tiền vàng! (Thiềm thử, một loại linh thú chuyên hút tiền tài...”
Sau khi cắt đuôi được tên sư phụ già cùng tên đồng bạn của đối phương, Thắng điên đã tìm tới một hốc đá, trốn vào trong chờ đợi.
...
Nhưng đối phương dù sao cũng là đồng tộc. Giống hắn, đều là dòng chính ma tộc. Hắn không thể đứng khoanh tay nhìn người thân c·h·ế·t được. Vậy là hắn đành cắn răng bám sát Mo Lang.
Nếu để ngoại nhân biết được, chắc chắn sẽ kinh hãi về tốc độ phát triển của hắn.
Quỷ khí càng nồng, áp lực mà bọn họ gánh phải càng tăng.
Mặc kệ đối phương nịnh bợ, Ánh chỉ liếc mắt hắn một cái liền đánh xe vào trong sân.
“Lang, mày chờ tao với! Cái gì thì cái cũng phải bình tĩnh... nơi này có lượng lớn quỷ khí, nếu mày không làm chủ được bản tâm, sẽ bị hoá ma đấy!”
Khoảng năm phút sau, nơi đây lại xuất hiện hai bóng người.
Câu ca dao mà các cụ truyền miệng phải đổi lại mới đúng chất của nó.
Nhìn vào công trình hùng vĩ trước mặt, Thắng không khỏi cảm thán một tiếng.
Muốn kéo lão ta thoát khỏi trạng thái này phải nói là rất khó, bởi một khi ác niệm đã được thả ra, rất khó để thu hồi lại. Trong khi đó xung quanh đây ngập tràn quỷ khí, chúng như dầu hoả sẵn sàng đợi chờ thời cơ thêm dầu vào lửa, chính bởi vậy mới khó a!
Cả hai cứ vậy theo sát nhau tiến vào trong hắc ám.
Có vợ rồi không cánh mà bay..
Thắng cũng đang nghi ngờ nhân sinh đây, không biết tính cách hiền dịu của Ánh lúc mới đầu là giả tạo, hay là thực. Nếu là giả tạo... thì hắn đúng là cừu non gặp phải sói già rồi...
“Tự tìm cái c·h·ế·t...” Hắn rét lạnh phun ra từng chữ.
Chẳng mất bao lâu, phía trước hắn không xa bỗng xuất hiện hai bóng người đang nhanh chóng phóng qua bên này.
Nhìn bóng lưng Mo Lang, A Lử lại càng lo lắng.
Mà để mặc lão ta tự phát tác như vậy cũng không phải ý hay. Hắn không biết trong đây có thứ quái gì tồn tại, nếu bỏ mặc Mo Lang. Sợ là lão ta sẽ c·h·ế·t bất đắc kỳ tử.
Vừa rồi sau khi đối chiến với đầu hung thú kì lạ kia, lão ta đã dùng hết sự tức giận giải phóng lên nó. Nên giờ đây đầu óc lão mới thanh tỉnh vài phần, không còn hung bạo như lúc bị Thắng điên kích thích.
“Hay tên nhóc đó bị quái vật nơi đây ăn rồi?” A Lử phỏng đoán.
“Có, đã tới được đây rồi còn tính đi về hay sao!?” Mo Lang cắn răng trả lời.
Nhìn qua thì trông có vẻ chật vật, suy yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dạy con từ thủa còn thơ, dạy chồng từ thủa bơ vơ mới về!
Mẹ nó, sống đến hàng chục tuổi đầu vẫn bị một thằng nhóc con đùa bỡn, lợi dụng. Càng nghĩ, A Lử lại càng khó chịu đến mức tức giận. Gã chỉ muốn bắt Thắng lại, tra tấn đối phương một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giờ đây đôi mắt lão đã trở lại về lúc thanh tỉnh, không còn sự hung hẵng, tàn nhẫn của lúc trước.
Quả như hắn dự tính, hai tên kia vừa vào đã đánh rắn động cỏ. Khiến cho con hung vật đang nửa ngủ nửa tỉnh thức dậy, điên cuồng tàn sát tứ phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mẹ nó, không nhanh để thằng c·h·ó đó đạt được truyền thừa thì sao!?” Mo Lang hung ác trừng A Lử, đôi mắt long lên sòng sọc dựt mạnh tay, sau đó bước nhanh về phía trước.
Để đảm bảo an toàn, hắn quyết định ẩn thân chờ đợi. Chờ cho hai tên kia lao lên vì mình thu hút sự chú ý, hắn sẽ một đường lao qua.
“Ồ, bức tường vậy mà đã xây xong rồi? Anh tưởng phải qua tháng 2 mới hoàn công đây...”
Được rồi, số mệnh của toàn bộ ma tộc bọn họ có phất lên được hay không là nhờ thứ ở phía trước. Chỉ cần khai mở được quỷ giới, bọn họ sẽ tìm được quang minh cho tộc mình.
Nhưng đáng tiếc, hắn cùng Mo Lang giờ đây đang gặp phải nguy hiểm. Không thể làm gì khác hơn ngoài trơ mắt nhìn tên nhóc đó tiến vào bên trong.
“Quái lạ, tên khốn kia đâu!?” Mo Lang nhíu mày cằn nhằn.
“Quỷ khí thật tinh thuần...” Hắn tham lam hấp khí, quỷ pháp trong thân cũng tự động vận chuyển.
Oanh! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cũng được...” Mo Lang đồng tình gật đầu.
Đấy mới là đúng chất của người Việt ta, mẫu hệ nắm quyền...
Đã mấy tháng không về lại nơi này, khiến Thắng có chút hoài niệm và chờ mong.
Chỉ trong vòng 5 tháng, hắn đã từ một tên phàm nhân trở thành một tên quỷ thể cửu trọng. Tốc độ tu luyện phải nói là rất nhanh, nhanh như cưỡi tên lửa vậy.
“Tốt!” A Lử cũng cắn răng gật đầu theo.
Bến thì như hổ, như beo,
Hắn cùng Mo Lang biết rõ, đối phương ít nhiều gì cũng là cao thủ bát trọng quỷ thân. Nếu quả như hai người suy đoán, bị hung vật ăn thịt thì nơi này thật không tốt ở lại, vì nếu thịt được cao thủ bát trọng cũng phải ở cấp cửu trọng trở lên.
“Có tiếp tục hay không?” A Lử lo lắng, thấp thỏm nhìn Mo Lang.
Càng vào sâu trong hang động, không khí ngày càng ngột ngạt, khó thở. Quỷ khí cũng ngày một đậm đặc lên, đưa tay có thể nắm được một tầng vân vụ.
Lúc còn trẻ phong lưu phóng khoáng.
Nghỉ ngơi khoảng năm đến sáu phút, hai người lại tiếp tục tiến vào bên trong.
Suốt quãng đường, bọn họ đã dò tìm tung tích của Thắng điên, nhưng không hề phát hiện ra chút dấu vết. Đối phương giống như bốc hơi khỏi cõi thiên địa này vậy, kỳ dị vô cùng.
Sau khi làm quen với cỗ sức mạnh mới, hắn liền bước tiếp vào trong hang sâu.
Kẻ ngu cũng biết bọn họ đây là đang bị đối phương tính kế.
“Được rồi, được rồi... vợ anh là giỏi nhất!” Thắng hà hà cười.
“Hừ, em phải luôn đốc thúc thì họ mới đẩy nhanh tiến độ đấy!” Ánh tại một bên có chút tức giận đạo.
Thấy Mo Lang cùng A Lử đang chật vật cùng hung thú đối chiến, Thắng điên biết thời cơ đã tới. Liền không suy nghĩ nhiều, dùng hết toàn bộ sức mạnh vào đôi chân phóng thật nhanh vào hang sâu.
Với người thường, không mở được kỳ nhãn thì chỉ thấy những màn sương mù phiêu linh. Vì cơ thể phàm tục không thể cảm nhận được sự bá đạo của quỷ khí, việc gặp nguy hiểm khi tiếp xúc trực tiếp với chúng như Thạnh là không thể sảy ra, nhưng nếu ở trong đây quá lâu sẽ bị loại khí tức này hành đến phát điên, tâm trí mất ổn định, dễ đưa người ta tiến vào ma đạo lúc nào không hay.
Thứ đó rất lớn, to bằng một con trâu mộng. Vì không gian xung quanh toàn là huyết khí bao bọc nên hắn không thể thấy rõ hình thù, chỉ có thể phán đoán đó là một sinh vật không thể trêu trọc.
Lão hận Thắng điên, lão hận tên khốn đệ tử dám làm trái lệnh mình. Không chỉ vậy đối phương còn đánh cắp bảo vật của lão, khiến lão thực sự muốn róc xương, xẻ thịt tên nhóc con kia.
Thoát ly chiến trường. Thắng điên liền tới một hang đá rộng lớn, bên trong thạch nhũ lởm chởm, treo đầy trên đỉnh đầu với đủ loại dị tướng.
Còn độc thân, tiền tiêu không hết.
Không giống như Thắng điên, bọn họ từ khi sinh ra đã là phàm tục thân xác. Không có quỷ thể phụ trợ nên khi tiến vào một nơi đậm đặc quỷ khí như nơi đây, khó tránh khỏi chịu sự đè ép.
Các cụ nói sai bét! Rõ ràng chưa về nhà chồng, vợ nó đã tỏ rõ vai vế rồi. Đến khi về chung một nhà nó mới lộ cái bản chất bà lớn, dạy chồng như dạy con.
Cũng may, đầu hung thú kia không dám tiến vào trong này, nên bọn họ mới thoát. Chứ nếu nó mà theo bọn họ như đỉa đói thì dù có lá bài tẩy cũng chẳng ăn thua gì.
Tiếc thương số phận đàn ông, (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi, trong đôi con ngươi của lão ta. Hắn thấy những sợi tơ máu giăng kín chằng chịt, khắp con mắt là sự rét lạnh vô tình. Sự hung ác cùng cực của một con dã thú đang muốn phanh thây mọi thứ xung quanh.
Gã dám khẳng định, lão già Mo Lang này đã hoàn toàn bị quỷ khí ảnh hưởng. Dựa vào cơn tức giận trong nội tâm đối phương, quỷ khí đã phóng đại nỗi tức giận đó, để giờ đây một cao thủ quỷ thể thất trọng đỉnh phong hoàn toàn luân hãm lúc nào không hay.
Đầu hung thú kia quả là đáng sợ, nếu không phải hai người bọn họ có chút lá bài tẩy, thành công trốn thoát khỏi lanh vuốt của nó thì e là ngày này năm sau là ngày dỗ của hai người bọn họ rồi.
Không cần nhìn cũng biết hai kẻ này là ai. Trong đây chỉ có hắn cùng A Lử và Mo Lang mấy người. Việc xuất hiện có kẻ lạ mặt là không thể. Vậy thì hai bóng đen này chỉ có thể là Mo Lang cùng A Lử đang truy tìm hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.