Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Hồi sinh tàn hồn
"Thời cơ của ta đến rồi..."
"Không ngờ kỹ thuật của hắn chỉ là thuật cấp thấp, rốt cuộc ta vẫn là kẻ mơ mộng hão huyền," cô thầm nghĩ, giọng đầy cay đắng và tiếc nuối.
"Ta phải công nhận rằng ngươi thật sự rất mạnh, nhưng ta không tin, với trạng thái lúc này của ngươi lại có thể làm gì được hơn."
Cô gái tộc Tử Linh đứng đó, lòng tràn ngập nỗi đau và sự thất vọng. Cô biết rằng nếu Thượng Lục không tự bạo thuật kỹ trước đó, e rằng cô đã không còn đứng ở đây. Ánh mắt bàng hoàng của cô chứa đựng nỗi đau và sự nhận thức sâu sắc về thất bại. Trong khi đám đông xung quanh chìm trong sự hỗn loạn và sợ hãi, cô cảm nhận mọi thứ từ một góc độ khác, một sự đau đớn.
Sau một khoảnh khắc, từ lớp ánh sáng đa sắc ấy, một hình ảnh mới lóe lên - thân ảnh của một nữ thần khổng lồ. Hình dạng của nữ thần này giống hệt như Nữ thần đang giáng Thiên Phạt xuống, nhưng trang phục của nàng có một số khác biệt so với hình dạng trước đó.
Phát thiên phạt cuối cùng: Đỉnh điểm của sức mạnh, Thiên Phạt phát ra một cơn bão năng lượng khủng khiếp, với sự hỗn loạn và sức mạnh không thể kiểm soát bắn xuống. Sức mạnh của Thiên Phạt này vượt xa gấp hàng chục lần so với những thiên phạt trước đó, đe dọa hủy diệt tất cả mọi thứ trên đường đi của nó.
Thượng Lục khẽ cười nhẹ, nhìn lão nhân không màng sống c·h·ế·t mà vẫn cố liều mình vì người khác khiến y có chút ấn tượng. Trong khi tay vẫn tiếp tục truyền thần lực, y nói với giọng điệu khinh thường nhưng không thiếu phần cảnh giác.
Người thứ nhất thốt lên: "Băng Điện Thạch...!"
Quá trình luyện xác tiếp tục, từng bước từng bước một, mỗi bước đều khiến không gian rung động. Dưới ánh sáng lung linh của tinh hoa tiên thảo, một thân xác mới hoàn chỉnh dần hiện ra.
"Nhưng ta...!" Cô gái định nói gì đó nhưng lời nói đứt đoạn.
"Tiếp đến, tạo thân thể mới," Thượng Lục nói với quyết tâm. Y bắt đầu truyền sức mạnh từ cây tiên thảo vào không gian, ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra, chuẩn bị cho giai đoạn hồi sinh tiếp theo.
Dưới sức mạnh của Thượng Lục, cô gái nhỏ dần trở lại với hình dạng và linh hồn của mình. Nhưng lần này, cô mang theo một sự mạnh mẽ và quyết tâm mới. Trong ánh mắt cô, ngọn lửa hy vọng bừng cháy rực rỡ hơn bao giờ hết.
Lão nhân phía xa hét lớn, giọng đầy lo lắng. Trước đó, lão đã gần như kiệt sức sau khi triệu hồi cô gái tộc Tử Linh, nhưng vẫn cố gắng hội tụ sức mạnh còn sót lại. Lão nhân dồn hết năng lượng vào đôi tay run rẩy, tập trung toàn bộ lực lượng. Những đệ tử đứng sau lão cũng nhanh chóng chuyền lực vào lão, tạo nên một quả cầu sáng rực bao phủ toàn bộ không gian, bắn thẳng về phía đám khói quỷ dị.
“Thưa Tôn công tử, ngài không thể làm như vậy được!” Giọng nói của người phục vụ, đầy sự lo lắng và cầu khẩn, vang lên giữa không gian. Tuy nhiên, những lời cảnh báo không thể nào ngăn cản được bước chân quyết đoán của đám gia nô phía sau của Tôn thiếu gia.
Dù đang tập trung vào việc dung hợp linh hồn và thể xác, Thượng Lục không thể bỏ qua hiện tượng dị thường này. Y biết rằng, nếu không giải quyết được sự kiện ngoài ý muốn này, tất cả công sức và hy vọng của mình sẽ tan biến vào hư không. Y đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhưng kiên định, đối mặt với sức mạnh thiên nhiên hùng vĩ.
Trong bầu không khí tràn đầy uy lực, những chiếc chuông khổng lồ bắt đầu ngân lên, tạo ra những âm thanh trầm ổn, vang vọng như nhịp điệu của một bản giao hưởng ma mị nhưng đầy uy nghiêm. Theo tiếng chuông, những thiên thần tuyệt đẹp từ trên cao xuất hiện, lượn quanh linh hồn cô gái, tạo thành một vòng tròn linh thiêng bảo vệ lấy cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên phạt có nhiều mức độ, từ nhẹ đến nặng. Thiên phạt này được chính Thượng Ngũ tạo ra để giữ cho Thuật Giới đi đúng quỹ đạo mà cô đã đặt ra. Trong số các thiên phạt, việc hồi sinh người c·h·ế·t phải chịu ba đạo thiên phạt giáng xuống, đây cũng là thiên phạt yếu nhất. Nếu so với thiên phạt của những người đi lên Thượng Giới, có lẽ chỉ bằng một phần nghìn sức mạnh.
Tôn thiếu gia, với dáng vẻ kiêu ngạo và tự mãn, bước lên tầng ba mà không hề chú ý đến sự bất mãn từ những người xung quanh. Hai bên hắn là những mỹ nữ tuyệt sắc, những người đang thả nhẹ những nụ cười quyến rũ và âu yến. Những nữ nhân đó, với bộ trang phục lộng lẫy và vẻ đẹp rực rỡ, đi bên cạnh hắn như những vì sao lấp lánh trong một buổi tối tĩnh lặng.
"Tiền bối, ngài hãy cứ tiếp tục cứu lấy lão tổ Linh Tuyết, còn chuyện của tên kia cứ giao lại cho lão già ta xử lý."
Sau cú v·a c·hạm kinh hoàng giữa hai thuật kĩ, khung cảnh trở nên đổ nát và hỗn loạn, để lại đám đông đứng xung quanh trong trạng thái bàng hoàng và sợ hãi. Những cặp mắt mở to, gương mặt tái nhợt, như mất hồn mà thất thần. Thứ khiến họ choáng váng không phải chỉ là sức phá hủy hay sức mạnh khủng kh·iếp của hai người vừa tạo ra, mà là sự thật khó tin: thuật kỹ của Thượng Lục sử dụng lại là một thuật kỹ cấp thấp, thứ mà gần như bất cứ ai dùng băng thuật đều có thể sử dụng.
Thiên Phạt - biểu tượng của quyền năng vũ trụ, hiện ra từ bầu trời với ánh sáng hào quang vô cùng chói lọi. Trong bức hình bát nhãn, một vị thần nữ với hình dáng tráng lệ tỏa ra sức mạnh uy áp, ánh mắt đầy uy nghiêm nhìn xuống thế giới bên dưới. Bàn tay năm ngón của nữ thần chỉ về phía Thượng Lục, hội tụ sức mạnh của vũ trụ thành một vũ khí không thể cưỡng lại. Ánh sáng từ Thiên Phạt chiếu rọi khắp nơi, làm cho không khí trở nên đỏ rực rỡ và đầy c·h·ế·t chóc.
Lý do cô gái tộc Tử Linh trước đó tự tin đến vậy cũng có nguyên do. Sức mạnh của cô ở dạng linh hồn hiện tại tuy không bằng thời kỳ đỉnh cao như trước, nhưng cũng đã đạt tới Đế Hoàng Tam cấp. Thuật kĩ cô sử dụng không phải là yếu, có thể nói ở Hạ Giới là cực bá đạo. Nhưng ở cấp bậc hiện tại, cô chỉ có thể sử dụng được một đến hai phần sức mạnh thực sự của thuật kỹ này. Trừ khi người sử dụng đạt tới Thánh cấp, mới có thể vận dụng toàn bộ uy lực.
Bầu trời bị phân chia, một nửa toả ra ánh sáng mặt trời rực rỡ, trong khi nửa kia chìm vào bóng tối u ám. Đất đai bên dưới chấn động dữ dội, những khe nứt sâu hun hút bắt đầu xuất hiện, tạo ra một cảnh tượng hùng vĩ và đáng sợ.
Thượng Lục nhẹ nhàng lấy ra từ Giới Không một cây tiên thảo. Khi cây tiên thảo xuất hiện, một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp phát ra từ nó, làm rung động không gian xung quanh. Đất đá bắt đầu run rẩy, tiếng động vang lên như một trận động đất dữ dội.
"Đại nhân ngài...!?" Cô gái yếu ớt thốt lên, vẻ mặt ngỡ ngàng và mệt mỏi.
Bầu không khí căng thẳng dần tan biến, thay vào đó là sự yên bình và tự tin trở lại trên khuôn mặt của Thượng Lục. "Cuối cùng cũng đã kiềm chế lại được, đúng thật là làm cho người ta phải hao tâm tổn sức." Y thở phào, nhẹ nhõm.
Ánh mắt Thượng Lục tràn đầy quyết tâm khi nhìn vào linh hồn lấp lánh và thể xác mới của cô gái. “Cuối cùng là dung hợp xác và hồn,” y nói, giọng kiên định và trầm ổn.
Chương 46: Hồi sinh tàn hồn
Với một cử chỉ uy nghiêm, Thượng Lục giơ tay lên cao, triệu hồi sức mạnh từ cây tiên thảo. “Hợp lại cho ta!” y hét lên, giọng nói vang vọng khắp không gian.
"Còn ngươi... Muốn lấy đồ từ ta? Nếu muốn thì cứ đến đây mà lấy."
“Tôn thiếu gia, ngài không thể làm như vậy!” Một lần nữa, tiếng nói của người phục vụ vang lên, nhưng lần này không còn sự kiên nhẫn trong giọng nói của họ. Dường như sự kiên nhẫn đã bị cơn thịnh nộ của Tôn thiếu gia xóa nhòa.
Một tia sáng quang vàng từ trời cao bắn thẳng xuống, truyền tải sức mạnh tinh thần và sự sống mới vào linh hồn đang dần tan biến của cô gái. Dưới tác động của ánh sáng ấy, linh hồn cô toả ra những sóng năng lượng mạnh mẽ, biểu hiện cho sự hồi sinh và tái sinh kỳ diệu.
Nhận ra tình thế nguy cấp, Thượng Lục ngay lập tức phân thân thành hai. Một phân thân bay lên cao, đứng thẳng người, mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Phạt đang tích tụ sức mạnh chuẩn bị giáng xuống.
Hắn tiến về phía lầu ba, mỗi bước đi đều vang lên những tiếng động, giống như hắn đang tạo ra một cơn sóng vỗ ầm ầm vào bức tường của sự tĩnh lặng. Các mỹ nữ bên cạnh hắn như những bóng ma quyến rũ, đưa ánh mắt chăm chú về phía những người trong phòng, như để nhấn mạnh sự hiện diện của họ.
Trên đỉnh tòa nhà cao nhất, người đàn ông thần bí nở một nụ cười đầy âm hiểm, pha lẫn sự tàn nhẫn khát máu. Ánh mắt của ông ta tỏa ra một sức mạnh khó lường, nhấn chìm mọi thứ trong bầu không khí căng thẳng và đầy đe dọa.
"Quả nhiên, hồi sinh người c·h·ế·t đã làm trái lại quy luật tự nhiên của đại tỷ đặt ra... Thiên phạt sao? Đến đây đi, để ta xem thiên phạt này mạnh tới mức nào."
Ánh mắt hắn tràn ngập kinh hãi, không chút do dự, hắn bay thẳng ra phía xa, cách Thượng Lục cả trăm mét, hy vọng tránh khỏi sức mạnh khủng khiếp của Thiên Phạt.
Người đàn ông thần bí đang lao tới được bao phủ bởi một lớp ánh sáng đen kỳ bí, làm cho hình dạng của ông ta trở nên mờ ảo và quỷ quyệt. Ánh sáng này tạo ra một hiệu ứng như bóng tối đang bao trùm, làm cho mọi chi tiết về hình dáng và khuôn mặt của ông ta trở nên khó nhận biết. Ông ta như hòa mình vào màn đêm, đầy u ám và bí ẩn.
Y cắn nhẹ đầu ngón tay, một giọt máu đỏ tươi xuất hiện. Với một động tác uyển chuyển, Thượng Lục vẩy thẳng giọt máu vào linh hồn của cô gái, như một nghi thức cổ xưa đang được tái hiện. Khi giọt máu tiếp xúc với linh hồn, không gian xung quanh bắt đầu rung chuyển, đất đá dậy sóng, và một ánh sáng mạnh mẽ bao phủ mọi ngóc ngách.
"Ngươi làm được tới mức này là tốt lắm rồi, mọi chuyện cứ giao cho ta!" Thượng Lục nói.
Người thứ ba khẽ rùng mình: "Sức công phá này thật đáng sợ! Thật không thể tin nổi."
"Thuật thần cấp - Vũ Khúc Phục Sinh." Thượng Lục cất giọng, lời nói vang lên như một bản nhạc thánh thần, đầy uy nghi và thiêng liêng.
"Để ta xem ngươi chống cự được bao lâu... Thu cho ta!" y gằn giọng, nhấn chặt bàn tay lên cây tiên thảo. Một luồng năng lượng mạnh mẽ bắt đầu lan tỏa từ cơ thể y. Mắt y nhắm chặt, nét mặt căng thẳng nhưng đầy quyết tâm. Dần dần, sức mạnh của cây tiên thảo trở nên dễ kiểm soát hơn, luồng năng lượng xung quanh Thượng Lục dần ổn định. Y nắm chặt cây tiên thảo, điều chỉnh sức mạnh một cách linh hoạt. Cuối cùng, y đã thành công trong việc khống chế cây tiên thảo, khai thác sức mạnh cần thiết mà không mất kiểm soát.
Bộ dạng cùng giọng nói cao ngạo đầy tự tin của hắn khiến Thượng Lục chỉ cười hừ một tiếng rồi lắc đầu. Trên bầu trời, Thiên Phạt càng lúc càng tích tụ thành hình, những đám mây đen cuộn lại, sấm chớp nổ tung không ngừng.
Trong lúc Thượng Lục tập trung cao độ vào quá trình dung hợp linh hồn và thể xác, một sự kiện không lường trước được đột ngột xảy ra. Mây đen cuồn cuộn kéo đến, che phủ bầu trời như một màn đêm bất tận, báo hiệu điềm gở cho những gì sắp xảy ra. Tiếng sấm gầm vang dội, giông tố nổ tung trên bầu trời như lời cảnh báo từ thiên nhiên.
Tên đàn ông trước mặt, lúc đầu vẫn tự tin và cao ngạo, giờ đây mới nhận ra sự nghiêm trọng của tình huống. Hắn ngước nhìn lên trời, thấy dị tượng khủng khiếp đang hình thành phía trên Thượng Lục.
"Tiền bối, cẩn thận!"
"Không ngờ người đó lại có thể làm được tới mức này với một thuật kỹ cấp thấp. Xem trận đấu giữa những cao thủ như vậy quả thực là một trải nghiệm đáng giá." Một giọng nói trầm trồ xen lẫn sự kính phục.
Mặc dù cảm thấy sự bất mãn và tổn thương, cô không thể phủ nhận niềm đau và sự thất vọng sâu thẳm trong lòng mình. Cô biết rằng cuộc sống sẽ khó tiếp tục, nhưng trong thời điểm này, cô chỉ muốn có thời gian để đối mặt với cảm xúc của mình. Dưới ánh sáng bình minh mờ mờ, linh hồn cô cứ dần tan biến, hòa mình vào không gian vô định. Cô cảm thấy cô đơn và cô lập trong thế giới xung quanh.
Thượng Lục liếc qua người đàn ông đang lao tới, nhưng không hề phân tâm khỏi quá trình dung hợp linh hồn và thể xác cho cô gái. Ánh mắt của y vẫn tập trung cao độ vào công việc quan trọng trước mắt, không để lạc đầu. Trong khi y tiếp tục kết hợp linh hồn và thân xác, cơ thể của cô gái nhỏ dần dần lấy lại hình dáng và sức sống. Nhưng trong bóng tối của cơn bão đang hình thành phía trên, nguy cơ vẫn còn lơ lửng.
"Kia... kia, chẳng phải là thuật kỹ cấp thấp mà gần như tất cả các luyện thần sư sử dụng băng thuật đều biết sao? Chuyện này sao có thể."
Cơn bão năng lượng cuồn cuộn, tỏa ra những tia sáng chói lọi và tiếng gầm rú kinh hoàng, đổ xuống với uy lực không thể cản phá. Phân thân của Thượng Lục, với tư thế hiên ngang và tinh thần bất khuất, đối mặt với Thiên Phạt đang giáng xuống.
Giọng nói khàn đặc của ông ta vang lên, âm điệu đáng sợ như tiếng rít của loài ác quỷ. Chớp lấy thời cơ khi Thượng Lục đang bận rộn và khó có thể phản kháng, người đàn ông thần bí lao tới với tốc độ nhanh như chớp, tựa như một cơn gió đen xé toạc không gian. Trong một nháy mắt, ông ta tung ra một đòn tấn công mạnh mẽ và không thương tiếc.
"Cuối cùng thì ta vẫn là không thoát được khỏi vận mệnh," cô nói với chính mình, giọng nghẹn ngào và đượm buồn. Đưa tay lên, cô nhìn từng ngón tay từ từ tan biến như sương khói, không thể dừng lại được. Bàn tay mờ dần, từng phần một, như những mảnh ghép của sự tồn tại đang dần biến mất trước mắt cô.
Phân thân của Thượng Lục nhảy lên không trung, vượt qua cả ngọn gió uốn lượn của thiên nhiên. Trong tay phân thân, Hắc Viên Kiếm Ma lóe lên ánh sáng u ám, phản chiếu ánh sáng mặt trời như một vệt sáng lạnh lẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phân thân Thượng Lục, với ý chí và sức mạnh kiên định, đưa cả hai tay ra và buông kiếm. Toàn bộ cơ thể của nó bắt đầu được phủ một lớp ánh sáng đa sắc, rồi biến mất trong không gian một cách nhanh chóng.
Cô gái định nói gì đó nhưng bị Thượng Lục đưa tay ra hiệu dừng lại, biết được cô cũng yên tĩnh chấp nhận.
Với một động tác nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, phân thân giơ kiếm lên cao, mắt nhìn thẳng vào mục tiêu - Thiên Phạt đầu tiên. Một thanh kiếm năng lượng đen kịt bắt đầu hình thành trên lưỡi kiếm, tỏa ra những tia sáng mạnh mẽ và sắc bén. (đọc tại Qidian-VP.com)
Y quay lại đối diện với kẻ lạ mặt, ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ, như thể nhìn thấu tâm can đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chỉ cần các nàng thích Tôn… c·h·ế·t tên ta chắc chắn sẽ đáp ứng,” Tôn thiếu gia nói với một giọng điệu đầy tự tin và ngang ngược. Lời nói của hắn không hề che giấu sự coi thường và sự tự mãn, như thể tất cả những gì hắn làm đều là đúng đắn và xứng đáng.
Thượng Lục đứng trước cây tiên thảo, nét mặt nghiêm túc, ánh mắt rực sáng nhưng cũng đầy căng thẳng. Hai bàn tay y siết chặt lấy cây tiên thảo, nỗ lực kìm chế sức mạnh bùng nổ từ nó. Cảnh tượng căng thẳng đến tột độ khi sức mạnh của cây tiên thảo phản kháng mãnh liệt, tạo ra một luồng năng lượng bao quanh Thượng Lục, khiến cơ thể y run rẩy. Dù vậy, y vẫn kiên định không từ bỏ. Bầu không khí xung quanh trở nên nặng nề và ngột ngạt, nhưng Thượng Lục tiếp tục dồn hết sức mình để kiểm soát sức mạnh của cây tiên thảo.
Cây tiên thảo này được gọi là "Thiên Thần Huyền Diệu," một tiên thảo hàng vạn năm tuổi, có khả năng tái tạo và hồi sinh các linh hồn, đồng thời cung cấp sức mạnh vô song để tái tạo thân xác mới. Những luồng năng lượng từ cây tiên thảo hòa quyện với ánh sáng quang vàng, tạo ra một cảnh tượng hùng vĩ và thần thánh. Ánh sáng vàng kim lan tỏa, biến mọi thứ xung quanh thành một khung cảnh huyền ảo, nơi mà sự sống và cái c·h·ế·t hòa quyện vào nhau.
''Đại tỷ... để ta xem sức mạnh này của tỷ mạnh đến mức nào...!''
"Tới rồi...!" Thượng Lục dứt lời, không gian xung quanh y bỗng tràn ngập ánh sáng đỏ rực như máu, một vòng kết giới xoay quanh y tạo ra một cảnh tượng hùng vĩ nhưng đầy đe dọa.
Khi sức mạnh đã đạt đến mức tối đa, phân thân lạnh lùng dùng kiếm cắt qua không gian với một cú chém mạnh mẽ. Điểm tiếp xúc phát ra một vụ nổ khổng lồ, lan rộng ra môi trường xung quanh như một cơn bão năng lượng, làm rung chuyển cả không gian.
Phân thân Thượng Lục trở thành một vị thần với sự hiện diện mạnh mẽ. Nàng đưa cánh tay đầy quyền uy và sức mạnh ra, chuẩn bị đỡ lấy Thiên Phạt cuối cùng.
Linh hồn của cô gái nhỏ dần rời khỏi thế giới này, nhưng trước khi biến mất hoàn toàn, cô mỉm cười. Đó không chỉ là một nụ cười thông thường, mà còn là dấu hiệu của sự thanh thản và hạnh phúc. Trong đôi mắt nhắm lại, ánh sáng cuối cùng của linh hồn cô tỏa ra một tia sáng như biểu hiện cho sự giải thoát, như một lời chào tạm biệt yên bình. Dưới ánh sáng ấy, cô tỏa ra vẻ thanh thản và an bình, như đã chấp nhận số phận của mình và sẵn sàng để rời khỏi thế giới này.
Thượng Lục, ở cấp bậc Pháp Thần Nhất cấp, phải đối mặt với thử thách lớn trong việc kìm chế sức mạnh của loại tiên thảo vạn năm gần như có linh trí này.
Thuật kĩ của người đàn ông tạo ra những đám khói đen, từ đó hiện hình những con quỷ hung ác. Những con quỷ này như được hồi sinh từ địa ngục, mang vẻ ngoài đáng sợ với cặp mắt đỏ rực và móng vuốt sắc nhọn. Chúng lao tới Thượng Lục với tốc độ và sức mạnh khủng khiếp, tạo ra một cảm giác kinh hoàng và hoang mang cho những người chứng kiến xung quanh.
Tinh hoa tiên thảo bắt đầu biến đổi, tạo thành từng sợi tơ ánh sáng, quấn quanh nhau, dệt nên những sợi cơ bắp và gân cốt mạnh mẽ. Xương cốt trắng ngà xuất hiện từ những sợi tơ, mạch máu đỏ tươi bắt đầu chảy rần rần, truyền tải sinh mệnh qua khắp cơ thể. Các bó cơ nhún nhảy, linh hoạt tạo nên những chuyển động mềm mại nhưng đầy sức mạnh, như thể chúng đang hồi sinh dưới bàn tay quyền năng của Thượng Lục.
"Ám Hỏa Quỷ!"
Người đàn ông thần bí gầm lên, ánh mắt sắc như dao. Lão nhân sau khi dùng chiêu thì ngay lập tức ôm ngực, máu phun ra từ miệng. Đám đệ tử phía sau nhanh chóng tiến đến đỡ lấy lão, giúp ông giữ vững cơ thể đang run rẩy. Với sự giúp đỡ của họ, lão nhân dần dần đứng thẳng lại, ánh mắt kiên định nhưng vẫn không che giấu được sự mệt mỏi tột cùng.
"Chuyện quái gì xảy ra thế này... Thứ này ta không thể dây vào được!"
Tên kia nghe xong lời thách thức, thay vì tức giận, lại bình tĩnh cười lớn, giọng điệu mang đậm vẻ khinh thường.
"Đồ trên người cường giả Pháp Thần chắc chắn không phải là ít. Nếu có được những thứ đó, ta sẽ không phải dậm chân tại chỗ như lúc này." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám đông xung quanh, vẫn còn đang kinh ngạc và sững sờ trước sức mạnh của Thượng Lục, không hề nhận ra bi kịch đang xảy ra với cô gái nhỏ bé này. Chỉ có cô, trong lòng đầy u sầu và tuyệt vọng, lặng lẽ chứng kiến sự tan biến của chính mình, biết rằng lần này, cô đã thực sự thua.
Dưới sự điều khiển tài tình của Thượng Lục, cây tiên thảo bắt đầu phát tán từng luồng tinh hoa xanh biếc, ánh sáng dịu dàng như ngọc lưu ly phản chiếu tạo nên một cảnh tượng mộng ảo trong không gian. Những hạt tinh hoa từ từ tụ lại, xoay quanh một điểm hội tụ, tỏa sáng rực rỡ như sao trời giữa đêm.
Sự hỗn loạn và ồn ào mà Tôn thiếu gia mang đến tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ với không khí yên bình và trang nhã của phòng Thượng Trà. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn, từ ánh mắt của những người khách tao nhã đến sự bối rối và hoảng loạn của người phục vụ, tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn và không thể nào quên.
Phân thân Thượng Lục, không hề nao núng, kích hoạt thuật kỹ Thần cấp - Kiến Kỹ Okanai tầng thứ 6 (Phá Thiên Trảm Địa). Từ Hắc Viên Kiếm Ma, một lưỡi kiếm năng lượng khổng lồ bùng nổ ra, phát sáng dữ dội.
Phát thiên phạt thứ hai: Cơn giông tố tiếp tục gia tăng sức mạnh, tạo ra một dòng năng lượng tối đen cuồn cuộn. Tia sét sắc nét hơn, vụ nổ mạnh mẽ hơn tiếp tục giáng xuống với uy lực khủng khiếp.
Phân thân của Thượng Lục đưa cả hai tay cầm kiếm lên cao, hội tụ năng lượng mạnh mẽ từ trời đất vào thân kiếm. Ánh sáng tím than bao phủ lưỡi kiếm, và khi Thượng Lục chém thẳng lên trời, một vụ nổ lớn vang lên. Thanh kiếm đâm thẳng vào Thiên Phạt thứ hai, gây ra một hiện tượng chia cắt không gian xung quanh.
Những lời bình luận vang lên không ngớt, phản ánh sự ngưỡng mộ và kính phục đối với Thượng Lục.
Biết rằng thứ trên trời đang nhắm thẳng vào Thượng Lục, tên đàn ông lạ mặt đắc ý nói: "Có lẽ lần này ta không g·i·ế·t ngươi thì trời đất cũng sẽ không tha cho ngươi. Hôm nay ngươi đúng là quá đen đủi rồi... Để ta xem ngươi chống đỡ thứ sức mạnh kia ra sao." Hắn cười đầy vẻ hiểm ác, nhìn Thượng Lục như cá trên thớt, chờ đợi Thiên Phạt giáng xuống.
Một tiếng ầm lớn vang lên khi một gia nô, không may mắn, bị đẩy ngã xuống cầu thang. Hắn lăn lộn vài vòng trên những bậc thang bằng gỗ, gương mặt nhăn nhó vì đau đớn, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy để tiếp tục phụng sự. Những âm thanh rền rĩ của hắn hòa quyện cùng tiếng thét của đám người xung quanh tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn.
Vừa nói, Thượng Lục vẫn tiếp tục dồn thần lực vào quá trình dung hợp linh hồn và thể xác mới cho cô gái.
Hai thuật kĩ va chạm giữa không trung tạo ra một vụ nổ kinh hoàng. Cảm giác như một cơn gió lốc mạnh mẽ kéo qua, làm rung chuyển cả không gian. Sóng xung kích từ vụ nổ khiến mọi người phải che mặt, lùi lại vài bước. Cả hai phe đều bị chấn động bởi sức mạnh tàn phá từ cuộc đối đầu.
Bên dưới cảnh tượng huyên náo, những tiếng thì thầm kinh ngạc lan tỏa khắp nơi.
Thượng Lục từ tốn đưa tay, gửi vào cơ thể của cô gái nhỏ một lượng lớn sức mạnh. Dưới tác động của sức mạnh ấy, linh hồn của cô gái nhỏ dần trở nên rõ ràng hơn, từ từ tái tạo lại. Ánh sáng dịu dàng lan tỏa từ tay Thượng Lục, bao bọc lấy cô gái, như một lớp màn bảo vệ Trong không khí tĩnh lặng và tao nhã của phòng Thượng Trà, bỗng nhiên một cơn sóng gió ồn ào đã phá vỡ sự yên bình. Tiếng bước chân ầm ầm từ phía cầu thang vang lên như tiếng gầm của cơn bão, làm cho những giọt trà đang nhẹ nhàng rơi xuống chén cũng phải dao động.
Cô đã cố gắng sử dụng kỹ năng của mình để bảo vệ bản thân, nhưng giờ đây, hậu quả không mong muốn đã xuất hiện. Hình dạng linh hồn của cô bắt đầu mờ dần từ phần dưới chân, càng lúc càng lan lên phía trên như sắp tan biến hoàn toàn. Trận đấu vừa rồi, cuối cùng, cô vẫn là người thua cuộc.
Trong lúc cô gái nhỏ sắp tan biến, thân ảnh của Thượng Lục đột ngột xuất hiện, chớp động và dịch chuyển đến gần cô. Sự xuất hiện của y như một ngọn đèn trong đêm tối, đem lại hy vọng cho cô gái nhỏ.
"Cuối cùng cũng không thể chống lại được vận mệnh của cái c·h·ế·t, thuật hồi sinh?! Đúng là trò lừa gạt...!" cô thầm thì, giọng đầy uất ức và cay đắng.
Người thứ hai thêm vào: "Lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh tượng một thuật kỹ cấp thấp lại có uy lực khủng khiếp đến vậy. Thật không thể tin nổi."
"Cô đã thành công đỡ được một chiêu của ta rồi, giờ đây ta sẽ giữ lời hứa hồi sinh cô trở lại." Thượng Lục nhẹ nhàng đáp, ánh mắt sáng rực với niềm tin và hy vọng.
"Ngươi cứ ở đó dưỡng thương đi. Về việc tên kia muốn g·i·ế·t ta, hắn không có thực lực đó đâu..."
Thuật kĩ phổ biến ấy, khi qua tay Thượng Lục, đã trở thành một hiện tượng phi thường, phóng đại gần trăm lần, tạo ra sức công phá kinh thiên động địa. Một thuật kĩ cấp thấp lại có thể đối đầu ngang ngửa với một thuật kỹ thánh cấp mà không hề yếu kém, thậm chí còn có phần áp đảo.
"Lão già c·h·ế·t tiệt!"
Tại trung tâm của cơn bão, một mắt bão khổng lồ nhanh chóng hình thành, tỏa ra ánh sáng chói chang, biểu tượng cho sức mạnh vô tận của thần thánh. Ánh sáng mạnh mẽ từ mắt bão chiếu rọi khắp không gian xung quanh, tạo ra một khung cảnh đầy ám ảnh và nghẹt thở. Cảnh tượng này như thể thiên địa đang nổi giận, đe dọa mọi thứ dưới nó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.