Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57: Lê Minh Nhập Ma?
Ở bên cạnh, tên hộ vệ khi nãy lớn tiếng ra oai kia vừa nghe lão hỏi liền rút đao tiến về phía trước, định một chiêu chém c·hết lão nông này. May mắn người được xưng Kim đại nhân kia phất tay cản lại, khuôn mặt hắn vẫn ẩn trong tầng sương đen nhưng ánh mắt lại hiện lên một cỗ tà khí như muốn nuốt lấy linh hồn của tên hộ vệ dám vượt quyền uy của hắn, tùy tiện lao lên này.
Ma khí theo sau lời nói của hắn cũng trở nên cuồng loạn, ngàn vạn u hồn từ trong cơ thể của Kim đại nhân lũ lượt bay ra. Nhìn từ trên cao, làng Nghĩa Bình bây giờ giống như một ma vực, bên trong là ma khí thông thiên, nó muốn một hơi cắn nuốt hết toàn bộ sinh linh tồn tại nơi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ta cũng ghét nhất là những kẻ ngu ngốc lại còn tồn tại trên đời.
***Lời tác: Nay dẫn vợ về quê, nên chỉ có 1 chương. Tuần sau cố gắng ra mỗi ngày 1 chương để bù lại. Cầu nhận xét. Cầu đánh giá. Cầu đề cử. Xin cảm ơn tất cả :D ***
- Mười ngày nữa thu thuế, mỗi người năm cân khoáng vật, người nào không nộp tất trở thành nô lệ.
Từng mảnh ký ức không biết từ đâu, lúc này lại bất ngờ xuất hiện trong đầu Lê Minh, sau đó tự hành sắp xếp lại thành một thể, như tia sáng của Thái Dương đánh tan màn sương mù, một đoạn chú ngữ cũng theo đó được cậu ta hoàn toàn lĩnh ngộ.
- Đây… chúng ta làm sao có khoáng vật để nộp lên trên?
Một lão già đang quỳ rạp bên dưới lớn gan chắp cao tay, hướng về người mặc áo giáp vừa vái lạy vừa run giọng hỏi.
- Lệnh thế này là thu thuế tất cả mọi người ư? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 57: Lê Minh Nhập Ma?
Không biết trải qua bao lâu, đến khi ý thức Lê Minh chỉ còn một tia minh mẫn, bất ngờ từng luồng Phật chú như tiếng chuông oanh minh, đánh thẳng vào linh hồn đang vùng vẫy trong sát khí kia của cậu.
- Ngươi… muốn c·hết thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nô tài đáng c·hết, xin đại nhân tha mạng, xin đại nhân tha mạng.
Theo lần hành động này của Kim đại nhân, lực lượng trong người hắn cũng không giữa lại nữa mà tỏa ra, bao phủ toàn bộ làng Nghĩa Bình. Miệng hắn lóe lên một nụ cười tàn nhẫn, chậm rãi nói.
Chưa dứt lời thì tay hắn đã vung ra, một thanh đao lớn hai hơn sải tay từ hư không xuất hiện. Không chút do dự Kim đại nhân liền vung tay, hướng thẳng đến căn nhà của Thành lão mà chém xuống. Ma khí cuồn cuộn như dòng sông theo một kích này liền oanh động. Căn nhà đất hoàn toàn vỡ nát, bụi mù bốc lên cao đến hơn chục mét, Thành lão đứng gần đó rên lên một tiếng đau đớn, một kích kia vậy mà chém đứt lìa một chân lão, máu tươi vẩy ra bắn mạnh lên người thím Trương khiến bà ta cũng một phen suýt ngất. Đám người dù trong lòng rất muốn xông lên cứu Thành lão, nhưng bởi vì uy thế của vị Kim đại nhân kia, nên tuyệt nhiên không có ai đủ can đảm để làm việc này.
Tên kia thấy chủ nhân của mình có vẻ không vui liền lập tức lui xuống, vẻ mặt vừa rồi còn vênh váo bây giờ đã không còn chút máu, liên tục dập đầu van lạy.
- Chẳng phải lúc trước chỉ thu thuế những người có khả năng đi đào khoáng sao?
Thiếu niên kia liếc mắt nhìn về hướng kẻ vừa muốn chém c·hết mình, nụ cười trên môi hắn kéo càng lúc càng lớn, âm giọng khô đặc trầm thấp cũng theo đó từ từ vang lên.
- Kẻ nào to gan, dám ở đây giờ trò với bổn đại nhân.
Ánh mắt Lê Minh bất ngờ mở lớn, hai tròng mắt đỏ rực kèm theo đó là một nụ cười đầy sát khí treo trên môi. Phệ Nguyệt Loan Đao cũng trong chớp mắt này xuất hiện trong tay cậu ta. Miệng Lê Minh mở lớn, từng luồng ma khí do Kim đại nhân ở bên ngoài phát ra, muốn nuốt hết sinh linh của làng Nghĩa Bình kia theo cái mở miệng của Lê thiếu gia liền bị hút trọn.
Vài trăm hộ dân với khoảng ba trăm người, tất cả đều là phụ nữ, trẻ em, người già và người khuyết tật. Trăm người như một khi nghe thấy giọng nói kia đều lập tức dừng mọi công việc, bộ dạng cung cung kính kính bước ra trước cửa nhà hành lễ để nghênh đón những vị đại nhân này.
Giọng nói âm trầm đầy hống hách bất ngờ vang lên khắp làng Nghĩa Bình. Đứng trước cổng làng, một thanh niên vóc người cao ráo, ngũ quan sắc sảo như được tô vẽ thêm trông như một tên biến thái, hắn đang vận dụng thuật pháp khiến giọng nói của mình thêm phần lực lượng, làm tất cả mọi người nơi này đều giật mình hoảng hốt.
Ở bên ngoài, Kim đại nhân vừa định một hơi nuốt trọn toàn bộ linh hồn của đám phế vật quỳ bên dưới thì bất ngờ hắn cảm thấy ma khí trong cơ thể của mình trong chớp mắt bị thứ gì đó hút đi một phần ba. Ánh mắt hắn ta hiện lên vẻ bất ngờ trong chớp mắt liền trở nên tức giận hét lớn.
Ấn ký thể hiện thân phận Người Diệt Pháp của Lê Minh lúc này cũng bắt đầu xoay vòng, từng luồng ma khí như hóa thành thực chất ở bên trong đó phát ra, xuyên phá không khí bay thẳng vào đầu cậu ta. Khuôn mặt Lê Minh hiện lên từng cơn co giật đau đớn, từng đường kinh mạch trong cơ thể cũng theo luồng ma khí kia xâm nhập mà trở nên to lớn, như những con rắn không ngừng ngọ nguậy liên hồi.
- Bên ngoài hiện tại ma quỷ cực kỳ náo nhiệt, chúng ta thậm chí còn không có cơ hội đi đào khoáng!
Lê Minh cảm giác như bản thân mình trở thành một ma đầu, sát khí theo ma khí xâm nhập trở nên lớn mạnh, nó muốn điều khiển Y trở thành một cái xác chỉ biết chém g·iết.
Phía sau tên này là một thanh niên khác thân mặc giáp sắt, khuôn mặt hắn được bao phủ bởi một tầng sương đen không thể nhìn rõ diện mạo. Người này ngồi trên thân một con Hắc Hổ cực lớn, ánh mắt nó không ngừng dò xét xuống đám người xung quanh, rồi lại khịt mũi tỏ vẻ khinh thường. Hiển nhiên đám thường dân bên dưới còn chẳng xứng đáng để nhét kẽ răng cho lão Hổ. Sau người đàn ông mặc giáp sắt kia còn có thêm hơn chục người khác, bọn chúng lẫn tên vừa lớn tiếng quát tháo kia đều là tay sai của người thanh niên ngồi trên lưng Hổ. Tất cả đều lăm lăm đao kiếm, sát khí ẩn hiện chực chờ, giống như chỉ cần bất kỳ người nào có ý đồ kháng mệnh đều sẽ phải trả giá bằng sinh mạng của mình.
m thanh vang dội cùng lúc vang lên, người mặc giáp sắt kia vậy mà bất ngờ không làm khó dễ gì đám thường dân bên dưới. Giọng nhàn nhạt ban lệnh.
Như sấm nổ bên tai, tất cả dân làng Nghĩa Bình đều hoảng hốt, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, từng tiếng thì thầm bên dưới bắt đầu vang lên không ngớt.
- Kính bẩm Kim đại nhân, những người già neo đơn hoặc mất sức lao động như chúng tiện dân cũng phải đóng thuế sao?
Cùng lúc này, trong một căn nhà đất xập xệ, một tiếng hít thở mạnh bất ngờ vang lên. Quanh thân Lê Minh, từng luồng ma khí bao bọc lấy cậu ta, theo từng lỗ chân lông mà thẩm thấu vào từng tấc da, tấc thịt trong cơ thể cậu.
Giọng điệu hắn vẫn nhẹ nhàng nhưng ai cũng cảm nhận được sát khí Kim đại nhân ta phát ngày càng mạnh. Dứt lời, hắn lại nhìn xuống lão già vừa mở lời, hừ lạnh một tiếng rồi nói tiếp.
- Cung nghênh quản sự đại nhân giá lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Trên đời ta ghét nhất những kẻ coi trời bằng vung. Ở đây, ta chính là trời.
- Nếu đều là những kẻ ngu ngốc, vậy cùng trở thành chất dinh dưỡng cho bổn đại nhân đi.
Bụi mù theo gió tán đi, mọi người giật mình phát hiện ở trung tâm của v·ụ n·ổ vậy mà lại có một thiếu niên chừng hai mươi tuổi, thân hình thẳng tắp đứng đó. Tròng mắt hắn đỏ lừ giống như tinh huyết, bờ môi nhếch lên tạo thành vòng cung. Tay hắn nắm một thanh loan đao, ma khí phun ra nuốt vào còn có phần mạnh hơn lực lượng của Kim đại nhân phóng ra.
- Đám vô dụng các ngươi nhanh ra đây.
Một bàn tay của hắn đưa ra, không khí theo cử chỉ này của Kim đại nhân cũng trở nên vặn vẹo, lão già đang chắp tay vái lạy bên dưới trong chớp mắt bị lực lượng một tay kia đánh chia năm xẻ bảy, mưa máu phun ra đầy trời. Toàn bộ thường dân bên dưới thấy cảnh này chỉ biết nhắm mặt lại, nhiều người nước mắt đã rơi nhưng thậm chí tay họ còn không dám nắm thành nắm đấm, sợ tên ma quỷ này lại chú ý đến mình mà ra tay hạ sát.
Vị Kim đại nhân chỉ hừ một tiếng, một ngón tay búng ra cái đầu của tên này liên nổ tung, máu huyết như mưa văng ra xa đến vài mét nhưng nghiễm nhiên không một chút nào nhiễm lên người hắn. Chưa dừng lại ở đó, bên trong làn sương mù che chắn khuôn mặt hắn ta bất ngờ hiện ra một vòng xoáy, linh hồn của tên hộ vệ vừa b·ị đ·ánh nát đầu lập tức theo vòng xoáy kia hút vào trong miệng của Kim đại nhân. Phủi nhẹ tay như vừa rồi chỉ là tùy tiện bóp nát một con kiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.