Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: Thực đơn gây kinh ngạc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Thực đơn gây kinh ngạc


"Đây không chỉ là bữa tiệc," Trần Đình Long chậm rãi lên tiếng, giọng đầy cảm xúc. "Đây là một hành trình ẩm thực, đưa chúng ta đi từ sự ngạc nhiên này đến sự ngỡ ngàng khác."

"Đây không phải là món gà bình thường!" Nguyễn Xuân Phú nói lớn, đôi mắt sáng rỡ. "Tôi từng ăn nhiều món cao lương mỹ vị nhưng không thứ gì có thể so sánh với hương vị này."

"Không phải hoa chuối của nhà mình sao? Sao... sao nó lại ngon đến vậy?" Bà quay sang hỏi ông Tư, người đã chăm nom từng khóm bầu trong vườn: "Ông có thấy bầu hôm nay lạ không? Mình trồng mà, sao nó lại ngọt và thơm hơn không?"

Món tiếp theo là thịt gà nướng, màu sắc đậm đà và hương thơm tỏa ra từ lớp da giòn rụm. Khi miếng thịt gà đầu tiên được cắn vào, hương vị đậm đà như bùng nổ trong miệng. Thịt gà không chỉ mềm, mà như tan chảy, đan xen trong đó là sự ấm áp, vị ngọt tự nhiên và hương khói thoang thoảng, như thể nó đã được nướng bằng ngọn lửa thần bí từ những khu rừng cổ xưa.

Trần Đình Long, với vẻ mặt điềm tĩnh, là người đầu tiên cầm đũa. Ông gắp một miếng cơm lứt hạt sen, đặt lên đầu lưỡi. Cái khoảnh khắc ấy như làm thời gian ngưng đọng. Hương thơm của cơm hòa quyện cùng vị ngọt thanh của hạt sen, nhẹ nhàng và tinh tế, khiến ông dừng lại, mắt mở to đầy kinh ngạc.

"Cái này... chắc chắn là bầu của thôn mình rồi. Nhưng tại sao... tại sao khi nấu lên, nó lại có vị khác thường như vậy?" Ông tự hỏi, mặt đầy kinh ngạc. "Chẳng lẽ Khải bỏ bùa chú gì trong khi nấu ăn?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Các doanh nhân và cán bộ, những người đã quen với sự xa hoa của các bữa tiệc nơi thành thị, nhìn vào bàn ăn bày biện trước mặt đầy băn khoăn. Một số người cười mỉm, trao nhau ánh mắt hoài nghi.

Những người xung quanh quay lại nhìn, ngỡ ngàng khi thấy vị doanh nhân uy quyền thường ngày nay lại trở nên xúc động như vậy. Một khoảnh khắc yên lặng, rồi mọi người lần lượt cầm đũa, thử cơm. Gương mặt từng người, từ vị cán bộ huyện đến những doanh nhân giàu có, đều biến sắc khi hạt cơm vừa chạm vào đầu lưỡi. Họ không thể tin được, một miếng cơm trắng lại có thể mang đến cảm giác thần diệu đến thế.

Bầu không khí trở nên phấn khích và rộn ràng hơn. Tất cả đều bị cuốn vào một cơn bão của hương vị và cảm xúc. Những món ăn tưởng như quen thuộc, dân dã, lại mang đến một trải nghiệm chưa từng có, khiến mọi người không thể ngừng khen ngợi.

“Con gà này... chính là của nhà tôi. Tôi đã cắt tiết nó sáng nay. Vậy mà, sao... sao miếng thịt lại mềm đến thế, thơm đến vậy? Không phải tôi nói quá, gà nhà tôi dù ngon nhưng chưa bao giờ tôi ăn gà nướng mà có vị tuyệt diệu thế này.”

Phó phòng Minh khẽ nhíu mày khi thấy người phục vụ mang ra những chiếc đĩa đầu tiên. Trước mặt ông là một đĩa trắng tinh, nhìn qua chẳng có gì đặc biệt - chỉ là cơm. Nữ doanh nhân Lan cũng hơi lúng túng khi nhìn thấy món canh bầu xanh mát được đặt trước mặt mình. Nhiều người trao nhau những cái nhìn thắc mắc, không ai nói gì nhưng dường như tất cả đều nghĩ giống nhau: “Có nhầm lẫn gì không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây là bí quyết! Không ngon sao dám mở nhà hàng bằng mấy món đồng quê này chứ?”

Những người phụ trách nuôi gà, cá, rau củ cũng lần lượt thử món ăn và đều chung cảm giác không thể tin vào khẩu vị của mình.

Cuối cùng, đĩa gỏi hoa chuối và tôm được đưa lên, tươi mới như một khúc nhạc nhẹ nhàng của cỏ cây. Những cánh hoa chuối giòn tan, vị ngọt của tôm đồng, và một chút chua thanh của gia vị hòa quyện, tạo nên sự cân bằng hoàn hảo. Đám Lâm Thịnh và nhóm bạn tại bàn ăn thử, và ngay lập tức reo lên:

“Thực đơn này... chắc không phải của nhà hàng cao cấp chứ?” Chuyên gia Hoàng lẩm bẩm, khẽ nghiêng đầu nhìn qua người bạn ngồi cạnh. Cả bàn khẽ bật cười, nhưng không ai lên tiếng phản bác.

"Ngon quá! Món này giống như pháo hoa nổ tung trong miệng! Sao còn ngon hơn cả lần trước thế này? Chẳng lẽ thôn dân ở đây ai cũng có tài nấu ăn?”

Trong khi các doanh nhân và cán bộ ngỡ ngàng trước hương vị của từng món ăn, những người dân trong thôn ngồi ở xung quanh cũng không khỏi sửng sốt. Họ quen thuộc với từng nguyên liệu, từ lúa nếp thơm, những cánh bầu non mướt, đến những con cá được bắt từ dòng sông trong lành của thôn, tất cả đều là sản vật do họ tự tay nuôi trồng và chăm sóc mỗi ngày. Thế nhưng, cái cách mà những món ăn này biến đổi vị giác của họ là một điều họ không thể nào lý giải nổi.

Bà Lành, lắc đầu khó hiểu khi nhấp thử một miếng gỏi:

"Cảm giác như... như tôi đang đứng giữa rừng sâu, bên một con suối tĩnh lặng, và đây là dòng nước trong lành nhất tôi từng uống." Bà Vân cán bộ văn hóa Huyện thốt lên, mắt nhắm lại như thể muốn níu giữ cảm giác thần tiên ấy lâu hơn.

Những tiếng thì thầm kinh ngạc bắt đầu lan rộng, mỗi người một câu cảm thán. Rồi bát canh bầu được đưa lên. Nhìn bề ngoài, nó đơn giản chỉ là một bát nước trong với những miếng bầu và tôm, nhưng ngay khi thìa đầu tiên chạm vào miệng, mọi thứ thay đổi. Nước canh mát lành như dòng suối đầu nguồn, tôm tươi ngọt và bầu mềm mại, tất cả hòa quyện một cách hoàn hảo đến mức không tưởng.

Chương 36: Thực đơn gây kinh ngạc (đọc tại Qidian-VP.com)

“Rượu này... như hơi thở của đất trời,” Phó Phòng Minh thốt lên, ánh mắt đượm chút mơ màng. "Một cảm giác tuyệt diệu mà tôi chưa từng có."

Ông Tư im lặng một lúc, rồi cũng đành gật đầu. Ông đưa thìa canh bầu lên nhấp thử lần nữa, như muốn xác nhận lại cảm giác ban đầu. Thật không thể tin nổi! Vị canh ngọt thanh mát không khác gì dòng suối tự nhiên trong trẻo chảy qua miệng, như thể mỗi hớp đều mang theo sự tươi mát của đất trời.

Không ai trong thôn hiểu nổi tại sao cùng một loại thực phẩm mà họ đã quen thuộc từ nhỏ, dưới bàn tay của người đầu bếp trong thôn, lại có thể tạo nên một sự khác biệt đến phi thường như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay khi họ bắt đầu nghĩ rằng đây có thể chỉ là một trò đùa, một làn hương thơm ngọt ngào và kỳ lạ bắt đầu thoảng qua. Từng đĩa thức ăn, dù rất đơn giản, lại tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ khiến cả phòng tiệc dường như chững lại.

"Món này... thực sự đến từ một thế giới khác," doanh nhân Lan thốt lên, ánh mắt lấp lánh như vừa chứng kiến phép màu: "Cảm giác như cá vừa được bắt lên từ dòng sông băng huyền thoại. Vị tươi ngon này... không gì có thể so sánh."

Khi ly rượu trái cây ngâm được đưa lên, tất cả cùng nâng cốc. Vị ngọt dịu và mùi hương nhẹ nhàng như sương sớm thấm vào từng giọt, khiến lòng người thư thái lạ thường. Mọi người đều cảm nhận được sự tươi mới của tự nhiên trong từng ngụm rượu, như thể họ đang hòa mình vào thiên nhiên trong lành.

Cô Mai, người nuôi gà lâu năm, bối rối nói với giọng không tin nổi:

Đây là bữa tiệc khai trương, được hứa hẹn sẽ để lại ấn tượng mạnh mẽ. Vậy mà trước mặt họ lại là những món ăn vô cùng giản dị, dân dã, đến mức ai cũng cảm thấy có chút thất vọng. Nào cơm trắng, nào canh bầu, gỏi hoa chuối, đậu hũ hấp lá chuối… Những món ăn này quá đơn giản, chẳng khác gì bữa cơm nhà thường ngày của một người dân quê.

Lâm Thịnh vô cùng kinh nghi, rõ ràng hắn thấy được những món ăn này không phải do Khải chuẩn bị, nhưng hương vị còn tuyệt vời hơn.

Khải tất nhiên không nói cho Lâm Thịnh rằng ngoài Thiên Thủy, hắn còn lấy từ Không gian thứ nguyên ra một số loại gia vị thích hợp chế biến, hơn nữa tay nghề của mấy đầu bếp trong thôn quả thật là hơn hắn, cho nên món ăn không xuất sắc hơn mới là lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng cười nói râm ran trong không gian quán ăn, các thực khách - từ những doanh nhân danh tiếng đến các cán bộ huyện và nhóm bạn của Khải ánh mắt đều toát lên vẻ mong đợi.

"Trời ơi!" Ông thốt lên không kìm được: "Đây... đây không phải cơm! Đây là báu vật!"

Anh Đạt hàng xóm, ngồi bên cạnh vỗ vai cô: “Tôi cũng đang nghĩ thế. Cá của tôi bắt dưới sông, bình thường cũng ngon rồi, nhưng không thể nào đến mức như thế này. Khải phải có bí quyết gì mới được.”

Những người nông dân chân chất bắt đầu trao nhau ánh mắt đầy thắc mắc, trong lòng họ bắt đầu dâng lên một cảm giác lạ lẫm. Cùng là món ăn hằng ngày, nhưng giờ đây chúng không chỉ đơn thuần là thực phẩm mà như được biến hóa thành một loại "báu vật." Liệu có phải đó là nhờ tài năng của Khải hay một thứ phép màu nào đó mà họ chưa hiểu hết?

Bữa tiệc hân hoan trong sự trầm trồ và thán phục. Những vị khách, dẫu ban đầu đến với chút nghi ngờ, giờ đây đã bị cuốn hút hoàn toàn vào hương vị phi thường của từng món ăn. Cảm xúc dâng trào, không ai muốn buông đũa xuống.

"Như vị của thiên nhiên..." Một người lẩm bẩm, mắt ánh lên vẻ mơ màng: "Cứ như hương đồng gió nội của những cánh đồng lúa chín vàng năm nào đang sống lại ngay trong miệng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Thực đơn gây kinh ngạc