Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61: Quà Gặp Mặt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Quà Gặp Mặt


Nhà máy bỏ hoang, nằm khuất sau một con đường mòn rải đầy cỏ dại và cây cối mọc um tùm, chẳng khác gì một cái vỏ rỗng nứt nẻ giữa thành phố. Đây là nơi nơi xập xệ nhưng hoàn hảo cho một băng nhóm mới nổi như Huyết Thệ, tìm cách tồn tại và leo lên từng nấc thang trong t·hế g·iới n·gầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vòng trong – “Vành Lửa” – là lớp bảo vệ trực tiếp quanh các khu vực trọng yếu trong căn cứ, nằm ngay sát dãy phòng ở và phòng họp của băng nhóm. Đây là nơi chỉ có những kẻ thân tín, hoàn toàn trung thành với Cường, được phép lui tới và đảm trách. Các trạm gác trong vòng này được bố trí cố định, mỗi trạm có ít nhất ba đàn em túc trực, trang bị dao găm và gậy sắt luôn sẵn sàng hành động khi cần.

Đáng nói tới là, Cường và đám đàn em còn phát hiện một đường hầm cũ dẫn từ nhà máy ra ngoài, sâu dưới lòng đất, như một con đường máu chảy trong lòng đêm. Đây là con đường thoát hiểm, một lối đi bí mật mà không ai ngoài hắn và vài kẻ thân tín biết đến. Đường hầm tối om, hẹp và ngột ngạt, nhưng lại là nơi mà hắn có thể biến mất trong phút chốc khi cần.

"Đúng lắm! Chất của cậu là thứ tôi thích, không dễ gặp đâu. Đây là lý do tôi muốn đến gặp cậu!"

Chương 61: Quà Gặp Mặt

Thành khẽ gật:

Mảng tường đối diện bàn là bản đồ thành phố có sẵn từ trước, chi chít các dấu hiệu, kí hiệu màu sắc khác nhau, đánh dấu các khu vực Cường đã thâu tóm hoặc đang nhắm đến. Những mẩu giấy ghi chú dán chồng chéo lên nhau như một mớ hỗn độn, phản ánh tất cả những kế hoạch mà Cường cùng đám đàn em đang dự tính.

Trong ánh đèn mờ, Cường ngả người ra ghế, đôi mắt sắc lạnh hướng về phía Thành “Sói” – một kẻ mà hắn thừa biết không đến đây chỉ để chào hỏi xã giao. Cường quan sát gã giang hồ dạn dày kinh nghiệm đang nhìn hắn bằng nụ cười nửa miệng đầy tự tin, như một con thú đi săn đang chờ động tĩnh từ con mồi.

Lúc này, ở đây Cường cùng nhóm đàn em đang đón một vài vị khách.

“Dựng được căn cứ rồi nhưng cậu cần thêm vài thứ để bảo vệ anh em cho chắc chứ?”

Nếu không phải vì sức mạnh thần kỳ của Hắc Tinh Luân kịp thời cứu giúp có lẽ hôm nay hắn đã chẳng thể ngồi đây. Vì vậy sau trận đó, Cường đã ngầm hiểu rằng, nếu muốn giữ cho băng của mình sống sót giữa vòng xoáy giang hồ, v·ũ k·hí nóng là thứ không thể thiếu.

“Colt Anaconda! Quà ra mắt!”

Thành “Sói” bước vào, bóng hắn như cao thêm dưới ánh đèn. Gương mặt hắn thoáng nét cười lạnh, toát lên sự tự tin của kẻ đã từng tung hoành bao năm trong t·hế g·iới n·gầm. Đức “Sẹo” theo sau như một bóng đen, lạnh lùng và nguy hiểm.

Một số gã đàn em được Khương ‘Tàn’ lựa chọn luyện tập ở đây mỗi ngày, trong bầu không khí căng thẳng và áp lực, như những con thú hoang phải tự rèn dũa để tồn tại trong rừng sâu. Sàn đất dưới chân chúng đã biến thành bùn lầy sau những trận mưa, nhưng chúng vẫn hì hục, như thể từng nắm đấm vào bao cát đều là lời thề độc chống lại kẻ thù.

Khi cánh cổng sắt gỉ sét được kéo ra, một khoảng sân bụi bặm, rải rác mảnh vỡ của máy móc cũ kỹ lộ ra. Bụi phủ dày như màn sương âm u và không gian dường như nặng nề, ngột ngạt trong sự im lặng bất động của kim loại và bê tông. Đám đàn em đứng rải rác trong sân, mặt mũi nghiêm túc. Nơi này là điểm tụ tập, điểm khởi đầu của mỗi kế hoạch mới.

Thành “Sói” thấy Cường im lặng, liền khẽ cười, cầm một khẩu s·ú·n·g lên, xoay nhẹ trong tay:

Vòng ngoài, được gọi là “Lớp Sương,” bao quanh toàn bộ khu vực nhà máy, ẩn sau những bụi cây rậm rạp và dãy rào kẽm gai rỉ sét. Những đàn em có kinh nghiệm trong băng, phần lớn là những kẻ có khả năng quan sát nhạy bén, được phân công canh gác ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía sau nhà máy, khu vực tập luyện lộ ra - một khoảng trống lầy lội với vài bao cát treo tạm bợ bằng dây thừng cũ mòn, lốp xe xếp chồng dùng để tập luyện sức bền và lực tay.

Cường nheo mắt nhìn, có phần ngạc nhiên khi nhìn thấy bên trong va li là năm khẩu s·ú·n·g. Ánh đèn phản chiếu lên bề mặt s·ú·n·g đen ngòm còn mới cứng.

Lối vào duy nhất đến nhà máy là một cổng sắt cũ, được khóa bằng một ổ khóa to nặng và kẽm gai quấn quanh. Bên cạnh cổng là một chốt gác tự chế dựng lên từ các tấm kim loại gỉ, có đủ chỗ cho hai người thay phiên canh gác. Đôi khi, những gã đàn em còn dựng một đống lửa nhỏ để sưởi ấm trong những đêm lạnh, nhưng chúng cũng nhanh tay dập tắt khi có dấu hiệu của người lạ.

"Ai cũng phải bắt đầu từ đâu đó thôi!"

Cường cũng tự dành riêng một căn phòng cho mình nằm sâu bên trong nhà máy. Trên chiếc bàn làm việc là những đồ vật ngổn ngang, lộn xộn, nổi bật là chiếc vali cũ đặt cạnh giường chứa một lượng lớn tiền mặt, sẵn sàng để hắn có thể rời khỏi đây bất cứ khi nào mọi thứ trở nên quá nguy hiểm. Căn phòng này chẳng có gì xa hoa, chỉ là một không gian tĩnh lặng, đủ để hắn ngồi vạch ra từng kế hoạch, từng bước đi cho băng nhóm của mình.

Cường nhếch mép cười nhạt, đôi mắt lặng lẽ mà sắc bén:

Thành dừng lại một chút, ánh mắt hắn quét quanh căn phòng, đôi mắt sắc sảo lướt qua từng chi tiết bên trong cho đến dáng ngồi điềm tĩnh của Cường, phía sau còn có đám Khương "Tàn" cùng vài kẻ dáng dấp dữ dằn đứng khoanh tay hộ uy.

"Nghe danh đã lâu, cuối cùng cũng có dịp diện kiến. Phải nói, so với những băng khác, Huyết Thệ mới nổi mà ra dáng lắm, giờ đã có trụ sở rồi!"

Thành nói xong lời kia khẽ quay đầu hất cằm về phía Đức “Sẹo” đang đứng phía sau ra hiệu. Đức hiểu lý đem chiếc va li đang xách trong tay rồi đặt mạnh xuống bàn mở ra, tiếng kim loại chạm nhau nghe khô khốc.

Cường liếc mắt qua, ánh nhìn không biểu lộ cảm xúc, nhưng trong lòng dấy lên sự cảnh giác. Trận chiến sinh tử khi đụng độ với Khánh “Rambo” mới đây vẫn còn in sâu trong ký ức. Trong trận đó, Khánh từng s·ử d·ụng s·úng và mấy viên đ·ạ·n suýt nữa đã khiến hắn phải trả giá bằng mạng sống.

Theo tư vấn của Dũng ‘Méo’ tín đồ cuồng nhiệt của phim xã hội đen, để ngăn sự thăm dò của những kẻ khác, Cường cho xây dựng một hệ thống canh phòng cẩn mật với hai lớp trạm gác vòng ngoài và vòng trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ những bụi rậm và tàn tích đổ nát, chúng tạo nên những ổ gác tự nhiên, ngụy trang khéo léo để dễ dàng quan sát mọi động tĩnh từ xa mà không bị phát hiện. Chúng sử dụng các tín hiệu thô sơ như đèn pin, còi báo và cả gậy gỗ với mảnh vải rách để truyền tin khi có dấu hiệu khả nghi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành nói, nụ cười nửa miệng đầy tính toán:

Những trạm gác ở vòng trong không cầu kỳ, chỉ là vài tấm sắt gỉ được dựng lên thành một chốt nhỏ, nhưng vị trí của chúng lại hết sức chiến lược. Mỗi chốt được đặt ở điểm có thể bao quát toàn bộ hành lang và cửa ra vào. Tại đây có treo vài cái chuông tự chế từ hộp thiếc lên trên những sợi dây mảnh, tạo thành một hàng rào báo động thô sơ nhưng cực kỳ hiệu quả. Chỉ cần có ai đó không được phép bén mảng đến gần, các chuông này sẽ rung lên ngay lập tức, cảnh báo cho tất cả bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoài ra, ở một góc khuất cuối nhà máy, có một trạm canh đặc biệt dành cho những đêm giao dịch. Đó là một căn phòng nhỏ, nằm ẩn sâu sau những lối đi hẹp trong nhà máy, được trang bị đèn mờ và có một lối thoát hiểm bí mật thông ra ngoài con đường hẻm sau. Chỉ những kẻ tham gia giao dịch hoặc nắm giữ thông tin đặc biệt mới được phép vào đây, và luôn có một nhóm canh phòng, sẵn sàng đưa mọi người thoát ra ngay nếu có biến cố.

Trong phòng, ánh đèn từ một chiếc bóng treo trần tỏa ánh sáng vàng yếu ớt lên chiếc bàn gỗ cũ kỹ, nơi Cường ngồi chờ khách đến. Tiếng giày đinh nện xuống nền xi măng vang lên từ xa, đến khi vài người đàn ông xuất hiện trong khung cửa sắt ọp ẹp.

Cường ngồi chễm chệ, chỉ nhấc cằm chào Thành, không một lời. Thành khẽ cười, nhả từng tiếng chậm rãi:

Bên trong nhà máy, ánh sáng yếu ớt từ những bóng đèn cũ treo lủng lẳng trên trần chiếu xuống không gian đầy bóng tối. Phòng họp của nhóm được sắp đặt đơn giản: một chiếc bàn gỗ thô ráp đặt chính giữa, xung quanh là những chiếc ghế nhựa vỡ lỗ chỗ.

Trong ánh mắt Thành thoáng hiện một tia bất ngờ và thán phục. Hắn không nghĩ một băng nhóm mới nổi lại dám nghênh tiếp hắn trong một trụ sở chỉnh chu đến vậy. Thành “Sói” cười khẽ, tiến lại gần bàn, từ từ ngồi xuống ghế đối diện, một tay chống lên bàn, ánh mắt xoáy sâu vào Cường, như muốn đọc thấu từng suy nghĩ của hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Quà Gặp Mặt