Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13 : Hà Tuấn Chiến đấu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13 : Hà Tuấn Chiến đấu


Tuy hai tên này chỉ là người thường, nhưng từ nhỏ đã có võ nghệ tại thân, so với người bình thường đều mạnh hơn nhiều.

“Reng” Tiếng vũ khí vỡ vang lên như tiếng chuông báo tử gõ vang trong đầu Nam Hoa, mắt nhìn kiếm ảnh như lưỡi hái tử thần ngày càng gần.

Biết được ý đồ của Hà Tuấn, Nam hoa làm sao dễ dàng cho đối phương thực hiện.

Khói bụi mờ dần, Hà Tuấn nhắm mắt, tai khẽ động thân hình lách ra sau, tảng đá trước mặt đã cắm hai cây tên ghim sâu vào mặt đá.

Lại nhìn về hướng cũ, khói mù tan đi, bóng dáng chật vật của Nam hoa xuất hiện, mắt hắn hiện lên vẻ sợ hãi tung người trốn vào đám đông đạo tặc xung quanh.

Tấn công không thành, Hà Tuấn cũng không lui lại, người vừa tiếp đất đã mượn lực phóng lên, kiếm quang chợt hiện.

Tốc độ giảm xuống vừa hay cho cung thủ linh hoạt tránh lui về sau, tuy vậy mũi kiếm vẫn kịp đâm thủng lớp áo da, xuyên vào khoảng một phân trên ngực hắn.

Lũ đạo tặc giờ phút này cũng nhận ra bản thân không thể can thiệp vào chiến đấu của siêu nhiên giả, rối riết chạy trốn tứ phía.

“Nhìn đi đâu đấy” Trong lúc Nam hoa còn thất thần, Hà Tuấn ánh mắt lạnh lùng lao đến, thân hình linh động lóe lên đã xuất hiện trước mặt Nam hoa, kiếm trong tay đâm thẳng về trước.

Cầu nhỏ gặp độc phấn phút chốc nổ tung, thân hình hắn lộn hai vòng trên không nhẹ nhàng tiếp đất.

Hà Tuấn cũng không quản đau đớn trên cơ thể, kiếm trong tay vẽ vòng tròn, chặn lại một đường kiếm rẽ làn bụi bổ xuống đầu hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 13 : Hà Tuấn Chiến đấu

Một lần ba mũi tên xé gió mà bay, giữa không trung tạo ra những tiếng rít dữ tợn.

Cung thủ lấy tay che ngực, có thể thấy máu tươi đang rỉ ra qua lớp ao da thấm ướt ngón tay hắn ta, đau đớn làm hắn hồi tỉnh, vội vàng lấy ra một lọ thuốc từ trong ngực, đổ cả bột thuốc vào vết thương, máu tươi mới bắt đầu ngưng chảy.

“Keng”

Lúc này hắn ta mới luống cuống đứng dậy, thân hình to khỏe nhưng tốc độ lại chậm hơn cả đồng bạn cung thủ của mình, tay vừa cầm chiến phủ lên thì mũi kiếm đã cách đầu hắn chỉ vài tấc.

Một mình hắn ta chắc chắn không phải là đối thủ của Nam Hoa, nhưng nếu ba người phối hợp thì không phải là không thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có lẽ ngay cả Hà Tuấn cũng nhìn ra được điểm này nên khi ra tay đều nhắm vào cung thủ mà xuất thủ.

Tuy không phải siêu nhiên giả nhưng hai tên này dáng vẻ hung ác, cơ bắp cân đối, bước chân vững vàng hiển nhiên cũng từng luyện qua võ công.

Nam hoa thở hổn hển chống người đứng lên, lại một tên sơn tặc từ xa ném tới một thanh kiếm khác cho hắn.

“C·h·ế·t tiệt, tên khốn khiếp này đâu ra vậy, làm sao không có một chút thông tin nào”

Mũi kiếm nhắm chuẩn thái dương của tên cầm chiến phủ vừa bị đánh ngã ra đất.

Ánh lửa sáng chói,chiếu rọi cả màn đêm, căn nhà gỗ bị bao phủ trong ngọn lửa thắp sáng cả đêm tối như mặt trời nhỏ nóng bỏng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nam hoa bị một kiếm của Hà Tuấn bức lui trong long rất buồn phiền, vốn hắn cũng chỉ là thích ứng giả, độ thích ứng còn thấp hơn đối phương.

Vũ khí trong tay tất nhiên không thể so sánh với băg phách kiếm nổi danh trong tay Hà Tuấn, nếu không nhờ vào chiến thuật số đông hắn rất sớm đ·ã c·hết dưới lưỡi kiếm của đối phương.

Hắn cũng không dừng lại, lần nữa lăn người, phiến đá to đáng thương bị chiến phủ đập trúng nổ tung thành vô số mảnh nhỏ bắn ra tứ tung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đừng nhìn lúc bình thường hắn ta nóng vội xao động, nhưng khi bước vào một trận chiến sẽ biến thành một người hoàn toàn khác.

Chưa kể trong đó còn có một người có chức nghiệp viễn trình, nếu hành động ăn ý chưa chắc là không thể chiến thắng.

Nam hoa cắn răng, trong giây phút sinh tử hắn vung tay ném ra một đám bột phấn, Hà Tuấn vẫn luôn cảnh giác, thấy đối phương dụng độc liền vung tay áo lên, bắn ra ba quả cầu nhỏ.

Kiếm chiêu nhìn như đơn giản nhưng ẩn chứa ý cảnh sâu xa, một kiếm hời hợt lại khóa kín đường lui của đối phương.

Tiếng kiếm va chạm vang lên cùng lúc khói bụi triệt để tiêu tan, hiện ra thân ảnh Nam Hoa cùng Hà Tuấn, hai kiếm dính chặt vào nhau, hai bóng người một đứng, một quỳ, hai mắt đối diện nhìn nhau, sát khí tuôn ra bốn phía.

“Cản hắn lại” Nam hoa lúc này đã ổn định tinh thần, tiếp lấy một thanh kiếm tên chiến phủ đưa tới, thấy Hà Tuấn tiếp cận liền hoảng hốt.

Ba thanh vũ khí cùng lúc va chạm, tạo gió lốc chấn động thoáng chốc, sau vài giây đọ sức, cuối cùng mũi kiếm hất bay được hai thanh vũ khí chắn đường mình nhưng dư lực cũng không còn lại bao nhiêu.

Nam hoa càng đánh càng hoảng sợ, lực đạo cùng vũ khí đều thua kém khiến hắn liên tục phải bại lui về sau.

Con chim bất ngờ xuất hiện vỗ cánh liền đem kế hoạch tỉ mỉ thiết kế ra đánh tan thành bọt khí.

Cuối cùng bên này chỉ còn lại Nam hoa cùng hai người khác, hai tên này hẳn là các thủ lĩnh còn lại trong doanh.

Ánh mắt Nam hoa nhìn về một bóng người phía xa, tuy bị bao vây trong trùng điệp bóng người vẫn tự do qua lại, kiếm rỉ sét trong tay cứ vạch ra là một đoạn máu tươi bắn lên.

Tuy không phải là vũ khí quen thuộc nhưng trong hoàn cảnh này có còn hơn không, nắm kiếm trong tay hắn không nhiều lời, cầm kiếm dậm chân lao nhanh tới chỗ Hà Tuần vừa ngã.

Gần như cùng lúc, ngay khi mũi kiếm Hà Tuấn sắp chạm đến ngực tên cầm cung, một thanh kiếm cùng chiến phủ đồng thời đưa ra, hợp sức chặn lại mũi kiếm.

Bên này tên cầm chiến phủ cũng hồi thần, giơ cao chiến phủ nhảy sang một bên.

Đám sơn tặc bên ngoài có ý muốn giúp đỡ lại chẳng thể tìm thấy đường vào, một vài tên đánh liều xông tới, còn chưa kịp làm gì đã bị những đường kiếm lạc chém c·h·ế·t.

Không có máu tươi chảy ra như tưởng tượng, một thanh kiếm phi tới buộc Hà tuấn phải thu kiếm đỡ lấy, cả người cả kiếm trên không bay ngược ra sau ngã lăn trên đất kéo theo một vết rãnh thật dài.

Từ xa, hai mũi tên xé gió lao đến khóa chặt đường lui của Hà Tuấn.

Vài mảnh đá nhỏ bay ra xa sượt qua người Hà Tuấn lưu lại trên mặt, trên tay hắn vài vết sướt nhỏ.

Vốn kế hoạch ban đầu dựa vào hai anh em hắn cộng thêm trại chủ vừa đúng ba thính ứng cảnh, tuy độ thích ứng không bằng đối phương nhưng chiếm ưu thế sô đông và sân nhà quen thuộc địa hình, rất dễ dàng có thể tiêu hao c·h·ế·t hai đứa nhóc kia, đáng tiếc nửa đường lại mọc ra một cái gai cứng là Trần Hải.

“Chúng ta phải hợp lực lại” Tên còn lại cầm trường cung khẽ chau mày, mắt thấy Hà Tuấn đang lao đến, tay vuốt lấy mũi tên sau lưng dựng cung nhắm chuẩn rồi bắn ra.

Hà Tuấn ánh mắt vốn mang vẻ xem thường cũng cẩn trọng hơn, xoay người trên không né tránh hai mũi tên lướt qua cơ thể, kiếm đâm về trước chẻ đôi mũi tên trực diện, thuận thế không giảm đánh về hướng người cầm cung. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngài không sao chứ” Một tên cầm chiến phủ trong đó đỡ lấy Nam hoa, hắn ân cần hỏi thăm, giọng điệu có vẻ nịnh hót.

Ánh sáng chói lòa chiếu sáng những bóng người qua lại trên sân rộng trước nhà gỗ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13 : Hà Tuấn Chiến đấu