Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15 : Từ Biệt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15 : Từ Biệt


Mấy ngàn tên sơn tặc hầu như bị g·iết không còn, may mắn có vài tên nhanh chân chạy trốn vào rừng cây xung quanh, nhờ đó thoát được một mạng.

Thanh Tuyết hơi bất ngờ trước câu hỏi của Trần Hải, lời nàng muốn nói cũng tạm thu lại, hơi suy nghĩ một chút, sắp xếp lại từ ngữ rồi mới chậm rãi nói.

“Đại hội trăm năm là một lần tổng tuyển nhận đệ tử lớn nhất diễn ra trăm năm một lần, và đây cũng là lần duy nhất ngoại thu đệ tử”

Chần chờ nhìn thanh kiếm mới, lại nhìn thanh kiếm gỉ sét treo bên hông, Trần Hải đem kiếm trả về cho Hà Tuấn, vẻ mặt áy náy.

Thanh tuyết nghĩ thông suốt, lời muốn nói lúc đầu cũng nuốt trở lại, từ bọc nhỏ bên hông lấy ra một tấm bản đồ đưa tới trước mặt Trần Hải.

Nói rồi nàng nhìn về phía Trần Hải, ánh mắt sáng rực.

Điều Thanh Tuyết nói Trần Hải cũng đã có suy đoán từ trước nên không quá bất ngờ, hắn tiếp tục nhìn Thanh Tuyết chờ nàng nói tiếp, Thanh Tuyết cũng không có ý dấu diếm rất nhanh lại tiếp tục.

Trần Hải nhìn bọc nhỏ, có ý muốn từ chối, lúc này Hà Tuấn tiêu sái bước tới, từ xa đã ném cho hắn một thanh trường kiếm.

Gió nhẹ đưa cành lá tung bay, dưới nắng sớm dịu nhẹ chải vuốt cho tâm hồn Trần Hải thoải mái hơn không ít, hắn nhìn về phía đông, xuyên qua những ngọn núi cao trùng điệp, miệng khẽ thì thầm.

Ban ánh nắng ấm áp xua tan sương đêm lạnh giá, Trần Hải híp mắt nhìn ra xa, sơn trại tan hoang, nơi những binh lính vũ trang đang giải quyết tàn dư lũ sơn tặc.

Xấu hổ dời đi ánh mắt, kiếp trước là một tên độc thân cô đơn chỉ biết làm bạn cùng màn hình máy tính, hắn nào chịu được mỹ nhân dịu dàng như từ truyện cổ tích bước ra.

“Huynh còn muốn cầm đến bao giờ” thấy Trần Hải mãi vẫn chưa thả tay nàng ra mà còn có dấu hiệu càng nắm càng chặt, bây giờ đến lượt Thanh Tuyết xấu hổ.

Cầm lên kiếm gỉ sét, trên gương mặt lộ ra vẻ hoài niệm, tựa như nhìn thấy những ngày mình phải vật lộn cầu sinh trong tòa phế tích đổ nát, ánh mắt hiên lên nét kiên định.

“À, à, xin lỗi” Biết mình thất lễ Trần Hải vội buông tay đối phương ra, nhìn theo bóng lưng giận dỗi của Thanh Tuyết đi xa, dư âm trên tay phải còn khiến hắn vấn vương, thử chà sát lòng bàn tay, bên trên còn lưu lại hương thơm thoang thoảng thấm đượm lòng người.

Vốn đã mất hết tinh thần chiến đấu, lũ sơn tặc vừa gặp phải binh lính kéo tới tức khắc tan vỡ, thế trận một chiều phải nói là một phương đồ sát.

Hắn lấy ra túi treo bên hông trực tiếp đưa tới, Trần Hải muốn chối từ lại không tiện làm lần hai, bất đắc dĩ nhận lấy hai cái túi hai huynh muội đưa tới.

Bầu trời tuyệt đẹp phía đường chân trời không làm tâm trạng Trần Hải tốt hơn, hắn thầm hối hận bản thân đồng ý với hai người kia đi tập kích sơn trại.

“Huynh đã nắm rõ hết chưa” Thanh Tuyết hồn nhiên không hay biết mình làm cho thiếu niên bên cạnh mất hồn mất vía, nàng quay sang nhìn hắn khẽ mỉm cười.

Trần Hải lúng túng nhìn đối phương, miệng ậm ừ lấy lệ, đưa tay muốn thu hồi bản đồ.

“Tứ Thần Điện là một trong ba thế lực lớn nhất ở Giao châu, ba thế lực này chia nhau kiểm soát toàn bộ vùng lãnh thổ bên trong, bao gồm các thành trì, thị trấn, kể cả các loại tài nguyên tồn tại bên trong đó”

“Ta đến đây”.

“Có thể nói chúng ta rất may mắn, sinh ra vào đúng thời gian này, nếu có thể gia nhập Tứ Thần Điện, đây có thể nói là một bước phi thăng, tương lai vô cùng rộng mở”

Thanh Tuyết giận đến nhanh trôi đi còn nhanh hơn, mắt thấy Trần Hải muốn đi, nàng vội chạy tới, trên tay có một bọc nhỏ đưa qua.

“Cảm ơn”

“Ta đã có kiếm của mình rồi”

Nàng dù sao cũng là con gái chưa chồng, ban ngày ban mặt tay trong tay với một người đàn ông xa lạ còn ra thể thống gì, lúc này nàng mới bắt đầu hối hận không nên nổi hứng trêu ghẹo Trần Hải.

“Cầm lấy”

“Lấy thiên phú của huynh muốn gia nhập Tứ Thần điện vẫn là có một thành cơ hội”

Lời nói của Thanh tuyết mềm mại như tiếng suối chảy róc rách làm cả thân thể hắn lâng lâng mơ màng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đang suy nghĩ lối đi tiếp theo, hắn chợt nhớ đến cuộc đối thoại đêm hôm qua, mắt lóe lên vẻ hiếu kỳ, Trần Hải bước tới, Thanh tuyết từ xa đã nhìn thấy hắn, hơi nói nhỏ vào tai ông mình, rồi xải bước lại gần Trần Hải.

Nàng như nghĩ đến điều gì đó, lắc đầu tiếc nuối.

Vô hình chung bản thân đã bị cuốn vào một hồi âm mưu đấu đá nội bộ gia tộc mà hắn chỉ là một con chim lạc vô tình bay nhầm vào.

“Từ đây đến sơn môn tứ Thần điện cũng không xa lắm đâu”

“Hì, hì hì”

“Xin lỗi ta không thể nhận”

“À, à nghe hiểu cả rồi”

Biết mình bị lừa, Trần Hải cũng không giận mà chỉ thêm xấu hổ, sống hai đời lần đầu được nắm tay con gái lâu như vậy thật sự có cảm giác kỳ lạ không nói nên lời.

Hà Tuấn thu hồi kiếm trong tay, mặt không những không giận mà còn mở miệng cười vui vẻ.

Trần Hải tiếp nhận bản đồ mở ra xem, bên trong là hình ảnh một tấm bản đồ sơ lược tỉ lệ không được chú thích, bất quá độ rộng lớn của Giao châu vượt xa những gì hắn từng tưởng tượng.

Hắn cũng không kiểm tra bên trong có gì, trực tiếp treo bên hông, nói lời từ biệt rồi sải chân bước đi.

Hắn có thể trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Tuyết rất có trách nhiệm, đưa tặng bản đồ còn cần thận giải thích cặn kẽ cho Trần Hải hiểu.

“Có thể nói cho ta biết địa điểm tổ chức sao” Trần Hải hơi trầm ngâm rồi mở miệng, nếu đã đến thế giới này, nhận ra sự nguy hiểm và tàn bạo của nó, Trần Hải phải làm mọi cách để trở nên mạnh hơn, để tồn tại, để một ngày nào đó.

“Đây là chút thành ý của muội mong huynh nhận lấy” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thuận thế bước chân, giả vờ ngã xuống, té về hướng ngực Trần Hải.

Nói đên đây ánh mắt nàng trở nên nóng bỏng, giọng nói không kìm được hơi run rẩy.

“Nếu huynh là con cháu các đại tộc trấn thành của Tứ Thần điện thì có thể đặc cách danh ngạch không cần tham gia vòng sơ loại”

“Tốt, vậy thì lấy cái này đi” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy nàng ấy đã lại gần, Trần Hải cũng không vòng vo, trực tiếp vào thẳng đề tài.

Trần Hải vô thức đưa tay tiếp nhận, là một thanh kiếm tinh xảo, lưỡi kiếm sắc bén phản chiếu gương mặt Trần Hải bên trên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tay chạm tay, cảm giác mềm mại ấm áp làm Trần Hải hoảng hốt, mặt càng đỏ bừng một mảnh, Thanh Tuyết nhìn về phía hắn bỗng chốc phì cười.

“Thanh Tuyết cô nương, ta có vài điều muốn hỏi ?”

“Trước đó Tứ Thần Điện chỉ thu nhận những đệ tử thiên tài có độ thích ứng vô cùng cao được các giá·m s·át viên tuyển chọn từ trong nhân gian”

Thấy mỹ nhân sắp ngã xuống đất, Trần hải theo bản năng đưa tay ra đỡ, mà không hề suy nghĩ nhiều, một siêu nhiên giả như thanh tuyết có thể dễ dàng vấp ngã như thế sao.

Chương 15 : Từ Biệt

Ánh mắt Thanh Tuyết nhìn về phía gương mặt đỏ bừng của Trần Hải thoáng ngạc nhiên, rồi như chợt hiểu ra, nàng ta nở nụ cười ranh mãnh.

Thời gian thoáng qua, màn đêm buông xuống nhường chỗ cho những tia sáng báo hiệu bình minh đã đến, mặt trời trên cao vươn mình khỏi những ngọn núi hùng vĩ xa xa.

“Xin hỏi Tứ Thần Điện là như thế nào ? Đại hội trăm năm một lần lại ra làm sao ?”

Ý định ban đầu Trần Hải muốn theo chân hai người Thanh tuyết vào thành trấn nhân loại cũng theo đó mà sụp đổ.

“Được” Vốn ý định ban đầu của nàng còn muốn đưa Trần Hải theo trở về gia tộc nhưng suy nghĩ một lúc cũng nhận ra ý nghĩ của đối phương, hiển nhiên Trần Hải không muốn tiếp tục dính dáng đến đấu đá nội bộ của gia tộc nàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15 : Từ Biệt