Lãnh Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16 : Tai Bay Vạ Gió
Chia tay hai người Hà Tuấn cùng Thanh Tuyết, Trần Hải lần theo bản đồ, nhắm hướng đông mà đi.
Đêm tối mang theo sương lạnh phủ xuống vùng núi đá lạnh lẽo.
Trần Hải nghỉ chân bên một tảng đá lớn, liếc nhìn vách đá hai bên đầy âm u, trông nó thật cô độc tựa như chính tâm trạng lúc này của hắn.
Trần Hải đang dừng chân bên một một hém núi lớn hùng vĩ, xung quanh hai vách núi dựng đứng cheo leo, chúng to lơn như hai bức tường thành khổng lồ kéo dài đến hết tầm mắt.
Như cảm thấy màn đêm quá u tĩnh, lúc này trên vách núi, ẩn trong màn đêm xuất hiện những cặp mắt đỏ nhìn về hướng Trần Hải.
Tuy vậy Trần Hải vẫn không chút lo lắng, bản đồ chỉ rõ khu vực này không có dị thú nguy hiểm gì.
Thứ thu hút Trần Hải là vài viên thuốc trong túi vải, Thanh Tuyết khá chu đáo, trong túi vải nàng đưa cho vài viên thuốc khá lạ.
Gọi là ích cốc đan, có thể giúp cơ thể người bình thường bổ sung năng lượng đủ cho một ngày.
Trần Hải nuốt vào một viên quả nhiên cảm giác đói bụng cũng tiêu tan.
“Thật nhạt nhẽo” đó chính là đánh giá Trần Hải dành cho viên dược hoàn thay thế thực phẩm này, nếu có thể Trần Hải vẫn muốn thưởng thức một bữa ăn đàng hoàng hơn.
Dù sao niềm vui thích khi thưởng thức mỹ vị vốn chính là một trong các hưởng thụ nhân sinh hiếm hoi của con người, tước đoạt nó đi không phải rất đáng tiếc sao.
Nếu không phải khu vực này quá hẻo lánh, gần như không có hung thú nào ngon miệng thì Trần Hải cũng không muốn dùng thứ này.
Ánh mắt hắn chuyển dời lên những cặp mắt đỏ phân bố khắp vách núi, lòng thầm tính toàn rồi lắc đầu nguầy nguậy.
“Không được, bắt lũ thạch đầu khỉ này rất mất thời gian”
Bấm tay tính toán thời điểm diễn ra chiêu thu đại hội trăm năm một lần của Tứ Thần điện chỉ còn khoảng một tuần nữa.
Trần Hải không thể để mất thời gian vô ích ở nơi này.
Nhắm mắt bỏ qua những suy nghĩ vu vơ, khí tràng tự nhiên của cơ thể tự khuếch tán ra, lũ Thạch Đầu khỉ hung ác bên trên hai mắt lóe lên vẻ hung hăng.
Bất quá ẩn sâu bên trong đó lại là nét sợ hãi, dãy dụa một lúc chúng nó tự động tán đi, chỉ lưu lại Trần Hải ngã người trên tảng đá lớn, xung quanh chỉ có gió lạnh làm bạn.
Gió thổi qua khe đá, chạy dọc theo hẻm núi phát ra những âm thanh kéo dài, tựa tiếng ru ngủ đưa Trần Hải chìm vào mộng đẹp.
Giấc ngủ không thể kéo dài, cảm giác nguy cơ đánh thức Trần Hải từ trong giấc ngủ ngắn ngủi, mệt mỏi mở đôi mắt hơi nhòe, cặp mắt đó giây lát liền mở to, tròng mắt hắn trợn tròn nhìn lên trên đầu mình.
Bầu trời đêm xuyên qua khe núi như đường kẻ chỉ màu đen xen lẫn vài đốm trắng của sao trời.
Lúc này có một đốm sáng vượt qua hết thảy, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ xua tan màn đêm.
Tựa một vì tinh tú đi lạc mà hạ xuống nhân gian từ vũ trụ bao la vô ngần.
Đốm sáng dần trở nên rực rỡ, cảm giác như một mặt trời nhỏ đang thắp sáng đêm đen lạnh giá.
“Nó hình như sắp rơi xuống đây” Trần Hải thoáng chốc mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa, tròng mắt co rụt lại khi phát hiện đốm sáng ngày càng to.
Không chút suy nghĩ, Trần Hải nhảy người ra sau tảng đá lớn, nằm úp xấp xuống đất, cầu mong nó không va chạm vào nơi này.
“Ầm, ầm”
Tiếng nổ kinh thiên động địa xé tan màn đêm u tĩnh, sóng xung kích từ vụ nổ kéo theo đất đá cùng cát bụi tựa một cơn sóng thần khổng lồ ép tới chỗ Trần Hải đang trốn.
“C·h·ế·t tiệt” Tai bay vạ gió từ trên trời giáng xuống khiến Trần Hải phiền muộn, co giò chạy về phía xa, đáng tiếc hắn vẫn quá nhỏ bé, tựa như một con thuyển lẻ loi phải giương mình chịu đựng những cơn sóng cuồn cuộn hủy diệt cùng gió lốc kinh hoàng bên trong cơn siêu bão cuồng nộ.
“Không thể nào” Trần Hải tuyệt vọng nhìn biển sóng cát đá khổng lồ bao phủ tầm nhìn bản thân, mắt thấy vách đá hai bên đang ầm ầm sụp đổ, cảm giác chân bước trên những khối đã vỡ vụn từ mặt đất đang tan rã bên dưới.
Khung cảnh tận thế ập đến tựa bàn tay thần linh vỗ xuống nhân gian, đem cả một phiến đại địa rộng lớn nhấn chìm thành cát bụi.
Trần Hải dần cảm thấy hô hấp không thông trong làn cát bụi mịt mù, tầm nhìn dần trở nên mơ hồ, chân bước ngày càng không vững, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
“Không xong rồi” Và đúng như thế, một khối đá trồi lên đột ngột chặn lại bước chân gấp gáp bên trên, nó vô tình xuất hiện kéo ngã Trần Hải lăn vài vòng trên đất.
Trần Hải té ngã, hắn hoảng sợ phát hiện mặt đất bên dưới sụp xuống lộ ra một hố to đen ngòm, tựa thông đạo âm u dẫn xuống địa ngục vĩnh hằng.
Cơ thể hắn vùng vẫy trên không trung nhưng không có lợi ích gì, theo trọng lực bị kéo xuống hố to, bên trên cơn sóng đất cát cũng đổ ập xuống, lấp lấy miệng hố, nuốt trọn chút ánh sáng le lói cuối cùng bên trên.
“Đau” Trần Hải cảm giác cơ thể va đập vung tung vào vách đá hai bên, đến khi tầm nhìn của hắn dần mơ hồ, ý thức của Trần Hải như bóng đen xung quanh bắt đầu trở nên ám mụi.
**
“Đau quá” Trần Hải tỉnh lại phát hiện bản thân nằm trên một đống đất đá lộn xộn xếp chồng lên nhau, xung quanh người hắn vô số đất đá đè nặng lên thân, chỉ có hai mắt nhìn thấy chút ánh sáng nhỏ nhoi xuyên qua các khe hẹp chằng chịt.
Nét hoảng sợ thoáng hiện ra trên gương mặt hắn, ai rơi vào hoàn cảnh bị chôn sống như thế đều hốt hoàng, bất quá rất nhanh Trần Hải cố ổn định tâm thần.
Hắn thử cử động cơ bắp toàn thân, đau đớn nhận ra khắp cơ thể tràn đầy vết thương, cả người bị vô số đất đá đè lên, đè nén khiến hắn khó thở, cả người chỉ có hai tay cử động các ngón tay là còn có thể nhúc nhích qua lại.
“Không ổn rồi” Rơi vào tuyệt cảnh, Trần Hải cố hít vào một hơi thật sâu, không khí từ ngoài hỗn tạp theo bụi mịn tràn vào trong phổi làm Trần Hải khó chịu, miệng muốn ho lại bị đất đá bị kín.
Hắn đành phải cố gắng dùng mũi đẩy ngược không khí bên trong ra ngoài.
Ở vào tình thế như vậy, Trần Hải suy nghĩ rất nhiều cũng không tìm ra giải pháp, một ý nghĩa lướt ngang qua, hắn bỗng nhớ đến viên tinh thạch trong cơ thể mình.
Nghe nói khi hoàn toàn dung hợp tinh thạch có thể đạt được một sự thuế biến về chất, có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, sức mạnh cơ thể lẫn phản ứng thần kinh đều vượt xa người thường.
Nhưng quan trọng nhất là hắn có thể sử dụng dị lực, mượn tinh thạch làm trung gian, hấp thu dị lực cho bản thân sử dụng.
Nếu Trần Hải trong khoảng thời gian còn sót lại có thể hoàn toàn dung hợp tinh thạch trong cơ thể thì hắn sẽ có thể mượn hấp thu dị lực khôi phục thương thế cũng như hồi phục toàn bộ thể lực cho bản thân.
Ngay cả sức mạnh cơ bắp cũng có những bước tiến vượt bậc, đến khi đó cơ hội thoát ra khỏi đây sẽ là rất cao.
Nói là làm, Trần Hải tập trung tinh thần, nhắm mắt cảm nhận tinh thạch trong đầu mình.
Từ khi tinh thạch dung nhập vào cơ thể, hắn có thể cảm giác nó đang không ngừng phát tán dị lực rèn luyện cơ thể của mình, tựa như trong vô thức đã dần thích ứng với bản thân, sớm hay muộn cũng sẽ như một bộ phận cơ thể không thể tách rời.
Quá trình thuận lợi đến chính Trần Hải cũng ngạc nhiên, hoàn toàn không có khó khăn hay đào thải như trong sách đã đề cập đến, tựa như viên tinh thạch này từ lâu đã là một phần cơ thể hắn.
Giờ đây chỉ là vật quy nguyên chủ, vấn đề sót lại chỉ còn là vấn đề thời gian.
Hai mắt hơi nhíu bắt đầu dãn ra, lúc này tâm thần Trần Hải chìm vào một dạng thức vô cùng kì lạ.
Cơ thể thả lỏng, Trần Hải như đi xuyên vào cơ thể mình, xuất hiện trong một không gian u tối với những viền hào quang màu tím đang phát sáng trải dài như những dải cực quang tuyệt đẹp.
Ở giữa không gian đang có một viên tinh thạch to lớn phiêu phù, nó tỏa ra các luồng năng lượng màu tím tựa như các dòng nước êm đềm khuếch tán ra xung quanh.
Trần Hải bước tới, đạp lên dòng chảy năng lượng tím tiếp cận gần tinh thạch.
Đến một khoảng cách nhất định Trần Hải dừng lại, cảm giác quen thuộc khiến hắn hoảng hốt, tay chậm rãi đưa ra xuyên qua màn năng lượng vô hình như xuyên qua mặt nước tĩnh lặng, năm ngón tay chạm nhẹ vào viên tinh thạch.
“Ù, ù ù”
Ngay lúc này toàn bộ không gian phảng phất có tiếng thú rống xa xăm, như từ thuở xa xưa xuyên qua trăm ngàn năm ánh sáng vọng lại nơi đây.
Dòng chảy năng lượng bốn phía điên cuồng khuếch tán, cả không gian vốn lấy u tối làm chủ đạo phút chốc sáng bừng lên ánh tím mỹ miều, làm cả không gian trở nên đầy huyền ảo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.