Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17 : Đột Phá

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17 : Đột Phá


Hắn đấm mạnh vào vách đá gồ ghề nắm tay lấy ra một khối đá to, cơ thể lại điều chỉnh tư thế, dễ dàng phóng người chạy trốn.

Đây là một đầu bạch xà to lớn với lớp vảy bạch ngọc lấp lánh như vẩy cá, trên đầu có hai chiếc sừng như sừng nai, bên tai còn có hai lớp vảy dài như mang cá.

Chỉ bất quá lúc này trần đá xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, cột đá cũng đổ sập quá nửa, đất đá từ bên trên rơi xuống nằm ngổn ngang xung quanh, không ít rơi vào hồ nước tạo thành các hòn non bộ nhân tạo.

Cùng lúc Trần Hải hai mắt mở to, tập trung chú ý động tĩnh bên trong, bất kỳ phản ứng nào dù là nhỏ nhất của sinh vật đó, hắn sẽ lập tức bỏ chạy mà không cần suy nghĩ nhiều.

Hắn nhảy người trên không nhẹ nhàng tiếp đất, trên người quần áo rách nát, lổ thủng chi chít, lộ ra cơ bắp cân xứng, dáng người thon nhỏ lại tràn đấy sức bật.

Hắn Bước chân lại gần hồ nước, xuyên qua những lỗ hổng trên trần hắn có thể nhìn thấy trăng sáng trên cao, xem ra thời gian cũng không trôi qua quá lâu.

Ánh mắt Trần Hải nhìn vào bạch xà đầy vẻ thèm thuồng, tựa như đang nhìn một mỹ nhân tuyệt sắc chỉ khoác váy mỏng đang mời chào hắn thưởng thức thân hình mỹ miều của mình.

Nắm tay cảm nhận lực lượng dâng trào toàn thân, nhắm mắt cảm nhận có một luồng khí lưu vô hình tràn ngập trong không khí.

“Đó là” Hai mắt Trần Hải mở to rồi lập tức chân mày hơi nhíu lại, từ tầm nhìn bên này có thể quan sát được, ánh sáng chói lòa phát ra từ một sinh vật dạng rắn đang nằm trong một hốc sâu trong tòa núi nhỏ này.

Trần Hải hít vào một hơi thật sâu, hơi xoay tay, viên đá nhẹ nhàng bay ra, theo một vòng cung nhỏ rơi vào hốc tối, đập tới thân thể sinh vật bí ẩn.

Thời gian trôi qua như dòng nước thoi đưa, đâu đó nằm bên dưới lòng đất, ở một hang ngầm to lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cộc, cộc”

Điểm thu hút Trần Hải nhất là giữa trán nó, ngay điểm trung tâm giữa hai chiếc sừng có một viên đá màu bạch ngọc phát ra hào quang trắng thuần khiết còn tinh khiết hơn hào quang từ người con bạch xà.

Chương 17

“Không ngờ dưới lòng đất lại có một hang động to lớn đến vậy.”

Cố gắng giữ tâm trí trấn định, Trần Hải xốc lại tinh thần, bước thêm một bước, toàn bộ hình thể sinh vật lọt vào mắt hắn.

Bước chân dù nhẹ nhàng vẫn chấn vỡ vài viên đã nhỏ, giữa không gian yên tĩnh phát ra vài tiếng động khá vang, Trần Hải hơi rụt vai, mắt cảnh giác nhìn ra xa.

Trần Hải liếc nhìn ra xa, ở đâu đó giữa hồ nước có ánh sáng phát ra, ánh sáng yếu ớt mang chút ánh sáng hiếm hoi chiếu rọi cảnh vật trong hang.

Tuy trong lòng kích động, Trần Hải cũng không vội vàng, hắn đưa tay bám vách núi, chân đạp mạnh đánh ra hai lỗ thủng nhỏ làm chỗ đặt chân.

Nhìn khung cảnh xung quanh Trần Hải giật mình, trước mặt hắn là một hồ nước ngầm tuyệt đẹp, bao lấy xung quanh là những cột đá to lớn chống lấy trần đá bên trên.

Lai ném thêm vài viên đá, xác định nó thật sự đ·ã c·hết, Trần Hải mới đu người bước xuống, cẩn thận tiềm nhập vào trong hốc tối.

Nhún chân phóng người vượt quá năm mét, Trần Hải hài lòng với sức mạnh bản thân, hắn tin tưởng lấy thực lực bây giờ khi đối đầu với Nam Tài cùng Vô Cương, chỉ cần không quá hai chiêu là đủ để hắn kết liễu cả hai tên đó.

Tiếng đá cuội rơi xuống nền đất phát ra âm thanh đánh thức Trần Hải khỏi ảo tưởng viễn vông, hắn thu hồi dáng vẻ đắc ý, đưa mắt nhìn lên trần, lại đánh mắt về thứ ánh sáng bên trong hồ.

Sau hồi lâu suy nghĩ, mắt hắn hiện lên vẻ quyết tâm, Trần Hải bước tới, thử dùng đá ném đi, với lực tay hiện giờ của hắn, tuy hồ nước rất rộng, Trần Hải vẫn có thể dễ dàng ném trúng mục tiêu nằm giữa hồ.

Chỉ vài lần hô hấp Trần Hải đã đến nơi, tay bám vào ngọn núi nhỏ giữa hồ, ánh sáng phát ra từ vách bên kia đã sáng thêm một ít, như món bảo vật vô danh đang vẩy tay chào đón hắn tới lấy.

Chương 17 : Đột Phá (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế nhưng mục tiêu lớn nhất của hắn không phải là trở về Trái đất sao, nếu cứ luôn vì né tránh mọi nguy hiểm tiềm tàng mà bỏ qua các cơ hội làm bản thân mạnh mẽ hơn.

Lỗ chân lông toàn thân đều giãn ra, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, như bản năng cầu sinh đang mách bảo hắn mau chóng rời khỏi đây.

“Thử một chút, nếu có nguy hiểm lập tức đi ngay” Nghĩ đến bảo vật ngay trong tầm tay, Trần Hải có chút khó có thể bỏ, dẫu sao nguy hiểm luôn đi đôi với thời cơ.

Bên đống đất đá đổ nát, một tia sáng tím xuyên qua đá vụn ngổn ngang chiếu sáng không gian âm u.

Hắn có thể cảm giác được nó lại không thể sử dụng được, tựa như cơ thể chứa đựng một sức mạnh to lớn lại không thể lấy nó ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì phát sinh, Trần Hải lấy hết dũng khí, hít vào một hơi thật sâu, chân đạp mặt nước lướt người trên không, phi nhanh về hướng giữa hồ.

Tự đưa ra phán đoán của bản thân, Trần Hải cũng không vội bước vào, lỡ đâu nó còn sống thì sao, một hành động sơ xuất có thể đẩy Trần Hải vào cảnh vạn kiếp bất phục.

“Rầm” Theo tiếng động lớn phát ra, một bóng người phá đá mà ra, đánh văng đất đá bay ra xung quanh.

Viên đá nhỏ như đ·ạ·n xé gió lao v·út đi, đập vào hòn non bộ giữa hồ, làm đất đá hơi rung rinh, cát bụi như làn gió nhẹ thổi xuống mặt hồ, tạo nên vài cơn sóng nhỏ li ti.

Nếu chỉ vì một chút nguy hiểm chưa biết mà không dám mạo hiểm, hắn vĩnh viển chỉ có thể sống trong vùng an toàn, làm một kẻ bình thường không có gì lạ.

Mặc dù không khí bên ngoài cũng không phải quá lạnh lẽo, cảm giác thoải mái nói không nên lời này thật làm Trần Hải trầm mê.

“Ấm thật” Khi bước đến gần sinh vật bí ẩn chưa đầy mười mét, ánh hào quang nó tỏa ra bắt đầu bao phủ quanh người Trần Hải, mang lại cho hắn cảm giác ấm áp như đang ngồi bên lò sưởi trong những đêm đông lạnh giá.

“Tinh thạch sao” Nhìn vào viên ngọc hai mắt Trần Hải phát sáng, thứ này rõ ràng là bảo vật rất có giá trị, tuy hắn đã sở hữu một viên không cách nào sử dụng nữa nhưng bán đi cũng là một món tài phú lớn, chưa kể sinh vật này tràng diện hoành tráng như thế rất có thể là một dị thú cao cấp.

“Không được, phải thử một lần” Đã mò đến tận đây, Trần Hải không thể dễ dàng bỏ cuộc như thế.

Vẻ mặt hắn lúc này xuất hiện vẻ do dự, sinh vật nằm đó không biết đ·ã c·hết hay chưa, nhưng khí tràng nó phát ra làm Trần Hải cảm giác rất áp lực.

Nhưng khi Trần Hải nhớ lại thứ ánh sáng trên bầu trời lúc trước, tim bất giác đập nhanh, sức mạnh đáng sợ kém chút hủy diệt bản thân khiên Trần Hải vẫn còn chút ám ảnh.

Mắt lóe lên vẻ dãy dụa, theo như bình thường việc rời khỏi nơi này là lựa chọn an toàn nhất.

“Nó c·hết rồi sao” Một viên rồi lại hai viên đập vào lớp vẩy rắn chắc của sinh vật bí ẩn phát ra những thanh âm thanh thúy, bất quá sinh vật kia vẫn bất động tựa như một pho tượng vô tri vô giác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nơi tận cùng có một sinh vật kì lạ đang tỏa ra hào quang màu trắng nhu hòa.

Xem ra là sinh vật này lúc nãy rơi xuống đánh ra cái hốc này, kéo theo đống đất đá rơi thẳng xuống hồ nước.

Cả người uốn éo, từ từ vòng ra sau núi, chậm rãi di động, mắt hiện vẻ cảnh giác, cơ thể dư lực đề phòng, bất cứ tình huống nguy hiểm nào phát sinh sẽ lập tức rời khỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó như hình thành một không gian riêng, nơi ánh sáng từ nó tỏa ra lấn át mọi loại ánh sáng khác, tạo cho người khác cảm giác thánh khiết không thể x·âm p·hạm.

Thì sao hắn có thể tập hợp đủ sức mạnh để thực hiện mong ước của mình.

Lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ không có lời giải, Trần Hải tin chắc khi hắn gia nhập Tứ Thần điện, mọi vấn đề sẽ được giải đáp.

“Đó là dị lực sao” TRần Hải thử cảm nhận, hắn có thể cảm thấy dị lực dường như tự động được tinh thạch hấp thụ, bất quá quá trình cực kỳ chậm chạp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17 : Đột Phá