Lãnh Chủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18 : Thị Trấn
**
Chỉ từ xa xa có thể nhìn thấy một đoạn núi còn đứng vững, cảnh vật hoang tàn khiến người nào đã từng qua đây đều phải bất ngờ.
Dù sao đây cũng là tiền thu được từ bọn người Các lão, không phải tiền bản thân hắn cũng không quá để ý.
“Là dị thạch từ thiên ngoại rớt xuống sao”
Hào quang màu trắng đối chọi cùng năng lượng tím giằng co qua lại, bất quá cuối cùng vẫn bị năng lượng tím nuốt trọn, trở nên ngày một yếu ớt.
Cảm giác hoang đường tan biến khi một cơn đau đầu bỗng phát tác, Trần Hải ôm đầu ngồi sụp xuống, tâm thần chìm vào trong cơ thể.
**
Xác định không có gì khác thường, Trần Hải nhún người nhảy lên, nhắm một hướng rồi nhanh chóng rời đi.
Có thể cảm nhận được từ bên trong có dị lực đang khuếch tán ra, cảm giác quái lạ thâm nhập vào tâm khảm hắn khiến Trần Hải hơi hoảng hốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 18 (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai mắt tuyệt vọng đầy bất lực.
Hai nam một nữ, tất cả đều mặc trường bào xanh xẫm, ba bóng người hạ xuống từ trên không, một người đàn ông trung niên trong đó đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt đầy kh·iếp sợ.
Thoáng điều chỉnh tâm tình, Trần Hải lần nữa đứng lên, cũng không níu kéo thêm mà nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Tuy vậy khi nhìn về phía lòng bàn tay, hai mắt hắn chợt mở to, đầy mặt chấn kinh, viên tinh thạch vốn nên nằm ơ đó lại biến mất không thấy.
Khung cảnh núi non hung vĩ đã tan biến, hẻm núi to lớn cũng chỉ còn là dĩ vãng, khắp nơi đất đá hỗn loạn, đá to nhỏ nằm xếp chồng lên nhau rải rác khắp nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ bất quá lúc này bên cạnh nó còn xuất hiện một viên khác màu trắng thuần khiết đang phát ra hào quang chói lọi.
Đưa mắt dời khỏi viên tinh thạch trắng sáng, ánh mắt hắn bỗng co rụt lại, phía trước, bạch xà vốn tỏa ra ánh sáng trắng bắt đầu ảm đạm đi, vảy bong tróc, cả cơ thể khô héo rụt lại chỉ còn một phần ba.
“Là siêu nhiên giả” Thị trấn cách không xa Tứ Thần điện, cũng không phải là chưa từng nhìn thấy siêu nhiên giả, đầu ông ta tức khắc mồ hôi tuôn như mưa.
Phút chốc Trần Hải hơi mê mang, đưa tay nhìn viên tinh thạch như muốn xác định tất cả đều là sự thật.
Không lâu sau, từ sâu trong linh hồn, Trần Hải phảng phất lướt qua một cảm giác kỳ dị.
Lui ra khỏi không gian tinh thạch, hắn trở về với thực tại, cả người mệt mỏi nửa quỳ trên đất, há miệng thở ra từng ngụm trọc khí.
“Đó là” Nét mặt hắn đầy vẻ ngạc nhiên khi nhìn về phía xa, viên tinh thạch của hắn đang liên kết với viên tinh thạch bạch xà bằng một sơi dây năng lượng vô hình màu tím.
“Phải dấu riêng một khối chế đồ cho đồ nhi yêu quý mới được”
Với thân thủ hiện giờ, hắn rất dễ dàng trèo lên đống đất đá đổ sụp thoai thoải như một con dốc nhỏ.
Càng suy nghĩ càng thêm mê mang, đầu óc rối như tơ vò, bên này viên tinh thạch bạch xà ngày càng chói lọi, ánh sáng trắng như những tia năng lượng khủng bố bắn phá không gian xung quanh.
Có vẻ là do nó đ·ã c·hết, viên tinh thạch cũng không bám quá chặt, hơi dùng sức liền có thể tách nó ra, rơi xuống nền đất, trùng hợp lại lăn về hướng chân Trần Hải.
Cơn đau đầu quay trở lại, Trần Hải ý thức ngày một suy yếu, hắn trơ mắt nhìn mọi thứ phát sinh, tựa như một cô gái yếu đuối đứng trước lũ đàn ông to con vạm vỡ.
Sau khi chọn xong trang phục cũng không lấy tiền hắn, bất qua Trần Hải làm người rõ ràng, hắn cưỡng ép nhét vài tấm thiết là tiền của thế giới này vào tay ông ta.
Người bán hàng thấy tên ăn mày từ đâu đến muốn ra ngoài đuổi đi, bất quá khi đối diện ánh mắt sắc bén của Trần Hải thì dại ra.
“Thiên ngoại phi thạch có thể dùng chế v·ũ k·hí rất tốt nha” mỹ phụ mắt lóe lên nét kinh hỉ, nhanh chóng theo sau lão giả, miệng khẽ lẩm bẩm.
Nhìn khoảng đất trống không như thể vốn từ trước đến nay chưa từng có gì từng tồn tại ở đây.
Trần Hải mang theo trang phục rách nát, cả người dơ bẩn, loang lổ đầy bụi đất, khi đi còn kéo theo tà áo rách nát thành một vệt thật dài trên đất.
Tựa như một vật sống không chịu khống chế, điên cuồng tản mát ra năng lượng cuồng bạo đáng sợ.
“Là nó” Ở trong không gian mờ tím, viên tinh thể lúc đầu của hắn vẫn nằm im phiêu phù giữa không gian vô định.
“Xuống tìm” Người cuối cùng là một lão giả uy nghiêm, gương mặt lạnh lùng không chút cảm xúc, phất tay ra hiệu rồi cả người phiêu phù hạ xuống hồ nước.
Động tĩnh phát ra lúc xảy ra v·a c·hạm không hề nhỏ, rất có thể sẽ có cường giả tiến tới dò xét, không tìm thấy gì thì mũi dùi sẽ hướng về hắn.
Trần Hải ánh mắt ngưng trọng dùng kiếm gảy viên tinh thạch trên trán bạch xà.
Trong sách dường như có đề cập đến, tuy vậy tất cả những kẻ liều lĩnh thử dung nhập đều đã tan biến trong dòng lịch sử, để lại những bài học đắc giá cho đời sau.
Trần Hải đầu đầy mồ hôi, tuy không biết nó vào đây bằng cách nào nhưng hiển nhiên là vật vô chủ chưa thể thích ứng.
Liên hệ giữa hắn và tinh thạch lại nhiều thêm một đầu, viên tinh thạch bạch xà như bị tinh thạch của hắn thuần phục, trở nên ngoan ngoãn như một tiểu đệ.
Chương 18 : Thị Trấn
Người phụ nữ trung niên quý phái ánh mắt dừng bên hố lớn, xuyên qua đó có thể thấy hồ nước trong xanh bên dưới.
“Thật sự là đáng sợ”
Đưa đầu lên mặt đất, ngó nghiêng xung quanh, Trần Hải bùi ngùi cảm thán.
Mặc kệ lời xì xào của mọi người xung quanh, bỏ qua ánh mắt quái lạ của người đi đường, hắn rất nhanh đến được cửa tiệm trang phục ngay đầu ngõ.
Trần Hải cúi người nhặt lên tinh thạch, hai mắt nóng cháy, sau khi tinh thạch vào tay hắn mới chắc chắn đây là tinh thạch thật sự.
Thái độ gần như tức khắc thay đổi 180 độ, nhiệt tình mời Trần Hải vào trong cửa hàng.
“Không đúng” Nếu trong cơ thể đã có một viên tinh thạch, thì khi xuất hiện viên thứ hai sẽ sinh ra ý bài xích, trừ khi cố tình mạnh mẽ dung hợp, nếu không không thể dễ dàng như khi dung hợp viên đầu tiên.
Mồ hôi từ mặt, từ tóc chảy xuôi xuống ướt cả mặt đất bên dưới.
“Chuyện này” Trong cơn khốn cùng, cơn đau đầu làm linh hồn hắn như t·ê l·iệt lại dần giảm bớt, Trần Hải khôi phục tỉnh táo đưa mắt nhìn quanh, phát hiện hào quang trắng sáng đã thưa thớt hơn rất nhiều.
Tựa như một sợi xích sắt cứng cõi buộc lấy con ngựa hoang dã cuồng loạn, một tầng hào quang màu tím theo sơi dây lan chuyền bao trùm cả viên tinh thạch bạch xà.
Từ xa đã thấy khói mù cuốn lên, theo gió tản ra hai bên, làm những người nông dân trên đồng cỏ chán ghé phất tay, há miệng nói to gì đó, tựa như là đang chửi theo đoàn thương đội chạy nhanh vào thị trấn.
Rồi chỉ vài giây sau, nó như bị hủ hóa, từng phần một tan thành cát bụi, biến mất ngay trước mắt Trần Hải.
“Nó hẳn là rơi xuống dưới này” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hải tuy cảm giác mình mạnh lên rất nhiều nhưng cũng không tự cao đến mức xem mình như vô địch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến đây mặt hắn càng tái nhợt, hắn nhớ rõ bản thân chưa từng cố dung hợp viên tinh thạch này, chẳng lẽ trong sơ sót đã vô tình làm như vậy.
Chưa kể tiền bạc nhân gian cũng không có quá nhiều ý nghĩa đối với siêu nhiên giả như hắn.
Trần Hải lục tìm trong ký ức, chưa hề nghe nói đến việc một người có thể đồng thời dung nạp hai viên tinh thạch.
Trần Hải rời đi không lâu, trên bầu trời có mấy bóng người đồng loạt xuất hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.