Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Linh Thư

Unknown

Chương 27: Lynl

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Lynl


- Vậy ra, nơi đó đều là những linh hồn được tách ra từ linh thư? Vậy cha mẹ tôi có ở đó không?

- Cô biết 3 biển lớn không?

Anh nhớ gương mặt cha lúc ông tự hào mỗi khi anh đứng trên bục nhận giải. Nhưng nghiệp kỳ thủ bạc bẽo lắm, chẳng mấy ai đứng mãi trên bục cao nhất. Người ta đâu ai nhớ đến gã đứng thứ hai trở xuống? Anh đã trượt ngã vì sợ hãi mỗi khi mất giải. Anh đã làm cha thất vọng. Dù rằng, mãi sau này khi anh thi đấu trở lại, cha anh đâu còn có thể đứng đó cổ vũ cho anh nữa, đâu còn có thể thấy đứa con mình đứng lên bục được nữa. Anh đâu thể lấy lại sự tự hào đó cho cha. Sự tiếc nuối đó từng ám ảnh anh một thời gian rất dài.

- Cô bình tĩnh đã. Thực ra giữa tôi và cô có một liên kết đặc biệt. Chúng ta đều được tách ra từ một linh hồn....

- Ngài là thần ư? Ngài đã hứa giúp tôi đúng không?

Lần triệu hồi hồi này khó khăn hơn là anh tưởng tượng. Cơn mệt mỏi lần đầu xuất hiện, đó là sự mệt mỏi từ sâu trong linh hồn. Linh hồn này quá thuần khiết, đâm ra chỉ mỗi việc anh đưa thêm ngôn ngữ vào trong linh hồn đã vô cùng khó khăn chứ đừng nói thêm bớt ký ức khác. Lúc này, anh chỉ còn cách chờ đợi sự xuất hiện của vị địa khôi mới thôi.

Qua một lúc, cái kén lớn bắt đầu thu hẹp lại và vỡ ra từ từ. Một cơ thể hoàn mỹ, tuyệt đẹp dần được hé lộ. Mái tóc dài đen bóng và làn da trắng sáng tạo thành một sự kết hợp tương phản giữa hai màu sắc đen trắng hoàn hảo. Ngũ quan cân đối càng làm tôn lên vẻ đẹp của những tỉ lệ vàng.

Anh đành quay sang dặn vân trở lại sau vậy, anh không thể để cậu ta cứ chờ như vậy được, ở ngôi làng có lẽ cũng có nhiều việc quan trọng phải làm.

Nàng đang sợ hãi, kéo tấm áo che kín lấy cơ thể khỏi ánh mắt mọi người theo bản năng. Dần dần lý trí cũng xuất hiện, nàng nhận ra mình đã sống lại.

- Vậy phải làm thế nào?

- uhm, cô biết mình đ·ã c·hết rồi đúng không?

- Luân hồi hải là dễ đến nhất, người bình thường chỉ cần c·hết là sẽ đến đó ngay. Chờ đã.. Riêng chúng ta thì không được. Linh hồn của chúng ta bị trói lại với Linh thư rồi nên nếu chúng ta c·hết chúng ta không đến được đó đâu.

- Thôi được rồi, cô cứ bình tĩnh ta sẽ giải thích cho cô rõ mọi chuyện.

Chương 27: Lynl

- là ngài ?.. Ngài đã hồi sinh tôi ư?

Cũng giống như những địa khôi khác khi được sinh ra, cơ thể nàng lúc này cũng trần trụi thiếu đi những thứ để che đi những bộ phận riêng tư bí mật. Vốn dĩ Phong cũng không nghĩ đến chuyện này, từ trước đến giờ anh cũng chưa tạo ra một nữ địa khôi nào. Anh kéo chiếc áo choàng cũ ra giúp nàng che lại cơ thể.

- Tôi là Phong, cô tên là gì?

- Đừng vội bỏ cuộc, chúng ta bất hạnh, nhưng chúng ta cũng may mắn. Cơ thể chúng ta được gọi là đạo thể. Có thể cô không nhận ra nhưng năng lượng của chúng ta là phần cội nguồn của mọi sự sống. Cô cần không ngừng tìm hiểu khám phá nó mới mong mạnh lên được. Cô thử tìm kiếm năng lượng trong cơ thể mình trước xem.

- Cô tên là gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đạo thể chúng ta, bản chất vẫn là một loại đạo cụ, giống như các loại pháp bảo đâm ra phần hồn và phần thịt vẫn khó mà hoàn toàn kết hợp lại được. Nhưng nhờ vậy mà nếu chúng ta bị phá hủy phần xác chúng ta vẫn có thể sống lại ở một thân xác khác. Ngoài ra, chúng ta trời sinh cũng biết cách sử dụng ấn pháp. Trước mắt chúng ta có thể vận dụng Nội ấn cường hóa tự thân, cô thử xem.

- Thực ra ta không thể hồi sinh cho cha mẹ cô được.

- Không đâu, tôi có thể cảm nhận được. Họ khác chúng ta.

- Luân hồi hải? Làm sao để đến được đó?

Cơ thể Phong bắt đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến ánh nắng mặt trời cũng phải ngượng ngùng tránh khỏi nơi đây. Xung quanh mờ tối dần trong khi phong trở thành nguồn ánh sáng chính soi rọi cảnh vật xung quanh.

Vân chưa từng thấy ai đẹp hơn nàng. Một cảm giác ham muốn chiếm hữu làm của riêng mình bùng lên trong tâm trí hắn. Nàng quá đẹp, hắn biết rằng ngoài quyền lực ra, cô gái này sẽ là mục đích tiếp theo trong đời của hắn. Hắn phải sở hữu cô ta cả về thân xác lẫn linh hồn. Tất cả những mỹ nhân đẹp nhất gã từng gặp có lẽ cũng phải ganh tỵ với sắc đẹp của nàng mất.

- Vâng.

Chuyện này khó khăn hơn anh nghĩ. Các địa khôi khác đều đã có một phần ký ức về những thường thức cơ bản nên việc giao lưu cũng bớt đi nhiều phần bỡ ngỡ. Riêng cô gái này lại cứ như một tờ giấy trắng.

- Ta xin lỗi - Phong nhìn cô bật khóc khi nhớ lại những ký ức đau buồn khiến trong lòng anh cũng thấy nặng trĩu.

- Phải mạnh lên! Phải đủ sức lấy thân làm thuyền để độ hải. Phải có sức mạnh ngăn cản được sức ép của biển luân hồi mới mong đi lại ở đó và tìm kiếm cha mẹ cô.

Anh xòe hai tay và nâng lên trước ngực. Dần dần nguồn ánh sáng bắt đầu thay đổi, ánh sáng từ cơ thể anh mờ dần trong khi giữa đôi tay anh bắt đầu sinh ra một vòng mặt trời mới. Vân chưa bao giờ được quan sát một địa khôi được sinh ra như thế nào. Nhưng chuyện trước mắt anh quá tuyệt mỹ khiến anh bị đông cứng lại không dám cử động. Khi quả cầu ánh sáng đạt tới một mức độ nhất định từ trong ngực Phong một làn nước màu bạc bắt đầu đổ ra bao bọc lấy nó. Lúc này, quả cầu ánh sáng đã biến thành một cái kén màu bạc khổng lồ. Sinh mệnh bên trong bắt đầu lớn dần lên trở thành hình dáng cơ thể con người.

Cô tập trung hơn, gạt bỏ những suy nghĩ không cần thiết. Ngay lập tức cô nhận ra phần năng lượng đa bao trùm toàn bộ cơ thể. Nó thật thuần khiết. Nhưng cô cũng nhân ra một điều, dù cơ thể cô cũng có máu thịt, có tiếng tim đập nhưng nó lại giống một vật c·hết trong mắt cô. Nó chẳng khác nào một khối gỗ, một cục đá, một cái cây. Phần linh hồn và cơ thể dường như vẫn bị tách rời bởi một chiếc màng mỏng. Nếu vậy, cô không thể tạo ra chút tiên lực nào. Tiên lực vốn được sinh ra từ linh hồn và năng lượng sinh mệnh của cơ thể kết hợp lại. Nhưng lúc này hai thứ đó bị tách ra thì không còn gì để mà nói nữa.

- Mạnh lên sao? Được tôi sẽ tu luyện mỗi ngày, tôi sẽ không cố gắng chăm chỉ nhất.

Mặc dù lấy lại được cơ thể máu thịt, năng lực nhìn thấu linh hồn của nàng vẫn không mất đi. Trong mắt nàng, Phong đang phát ra ánh sáng mãnh liệt với vầng hào quang chói lọi. Cô nhận ra người trước mặt chính là vị thần mình đã gặp ở thế giới linh hồn.

- Linh hồn và cơ thể không hợp nhất nên tôi không thể tạo ra tiên lực được. Nhưng năng lượng trong cơ thể tôi thực sự rất thuần khiết giống như năng lượng tự nhiên vậy. Tiên thuật vẫn có thể sử dụng được nhưng uy lực hơi yếu hơn nữa tỉ lệ tiêu hao cũng lớn hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- có lẽ vậy, lúc thần tộc và ma tộc cùng đánh vào tiên thành. Tiểu lỗi lỗi đ·ã c·hết, phụ hoàng c·hết, mẫu hậu cũng c·hết, các ca ca, tỷ tỷ cũng đều t·ự v·ẫn. Tôi cũng đã tự tay kết thúc chính mình.

- Thế giới hải luân hồi hải và cuối cùng là đạo hải. Nếu cô mình tìm linh hồn của người thân, có lẽ cô phải đến được luân hồi hải. Mọi sinh mạng c·hết đi đều trở về đó.

Mọi tiên tộc sinh ra vốn đã có sẵn tiên lực, nàng chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại không có chút tiên lực nào.

- Nhưng ngài là thần linh cơ mà? Thần linh có thể làm được mọi thứ đúng không? Ngài đã hồi sinh được tôi, thì tại sao không thể làm thế với cha mẹ tôi được ?

Vân đành quay đầu trở về làng, hắn biết lần đầu không đến lượt hắn rồi. Chẳng hiểu sao hắn cứ thấy bực bội, khó chịu, trong ngực cứ nặng trình trịch như một quả tạ.

Phong nhìn cô gái ngây thơ nhỏ bé ngồi trước mặt mình. Anh hỏi lại lần nữa.

- Không biết được, vẫn có rất nhiều mảnh linh hồn mới đang dần được triệu hồi trở về. Chỉ cần linh thư ngày càng mạnh hơn sẽ càng có nhiều linh hồn trở về. Biết đâu đó, cha mẹ cô cũng là một phần của chúng ta?

- Đó là linh khí. Thực ra các loại năng lượng trong tự nhiên đều được sinh ra hoặc chuyển hóa từ nó. Ví dụ như hỏa khí, thủy khí, ma khí, sát khí, sinh khí, chân khí v..v.. Nó là duy nhất nhưng nó cũng có thể có vạn hình vạn dạng.

- Vâng x2. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng không kịp chờ đợi, ngồi xếp bằng ngay dưới đất, hai tay kết ấn, miệng nhẩm theo tiên pháp. Chỉ là...

Anh cố gắng giải thích cho cô hiểu về linh thư và nguyên nhân anh gọi cô đến thế giới này. Càng giải thích anh càng thấy sự tuyệt vọng của cô.

Lynl cảm thấy ấm áp, cô vẫn cảm nhận được năng lượng linh hồn khổng lồ đang tỏa ra từ trong cơ thể Phong. Cô vẫn nghĩ anh là một vị thần mặc dù cô đã biết mình và phong là một phần của linh thư. Cô thấy biết ơn anh khi cho cô cơ hội sống lại lần nữa, cô biết mình không nên dễ dàng bỏ cuộc. Cô sẽ tìm mọi cách để tìm lại được cha mẹ.

Lynl bật khóc, cô càng cảm thấy tuyệt vọng hơn. Khi bản thân mình được sống lại nhưng người thân và bạn bè của mình có lẽ sẽ không bao giờ gặp lại nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng mấy chốc, sân trống trước nhà Phong đã in đầy những dấu chân xinh xắn của Lynl. Cơ thể nàng vô cùng nhanh nhẹn và linh hoạt liên tục vung ra những chiếc roi dài được bện bằng dây leo và vỏ cây. Anh thấy sự nỗ lực của cô, vì gia đình cô coi đó làm mục tiêu sống của mình. Cô làm anh nghĩ đến cha anh. Người đã hi sinh nhiều cho anh mặc dù anh đã khiến ông thất vọng.

- Tiên lực của tôi?! Tại sao không có tiên lực ?

- Tôi là Lynl, tiểu công chúa của thần mộc tiên tộc.

Nhưng cô có cảm giác mình vẫn có thể vận dụng tiên thuật dù không có chút tiên lực nào. Cô thử vận dụng một phép thuật đơn giản. Ngay lập tức bông hoa trước mặt nàng nở rộ tỏa ra mùi hương thơm ngát. Thật thần kỳ!

- 3 biển lớn? (đọc tại Qidian-VP.com)

-------------

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Lynl