Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Chả biết đặt tên chương hehe
Suốt mấy tháng nay, cô không dám tìm hay giả vờ ngẫu nhiên gặp anh nữa.. Cô xấu hổ vì bản thân mình, cô làm sao mà xứng.
- Ây.. Xin lỗi em nhé, anh thấy có con muỗi ấy mà.
Ngoài ra, hệ thống kênh rạch dẫn nước đã có sẵn từ trước, đất ruộng ở đây cũng đều là ruộng tốt. Quả thực đây là một vùng đất hứa với họ.
- Không..không sao..
- Đó là ít dịch được trích xuất từ tuyến mồ hôi của một loài động vật hiếm trong rừng. Có nó đám thú rừng sẽ ngoan ngoãn hơn.
Cô gật đầu như gà mổ thóc, mong muốn tránh khỏi nói tiếp vấn đề tế nhị này nữa.
Khuôn mặt Kim bỗng đỏ rực lên.. Cô xấu hổ nhận ra rằng mình không thể giải thích cho Phong hiểu tại sao.
- Kỳ lạ nhỉ, nó mong đợi đám thú vốn là kẻ săn mồi trở thành bạn của mình ư?
Phong hơi thất vọng, dù sao đám ốc sên được gọi là địa trùng kia thật kỳ lạ. Nếu anh có thể tìm ra cách để mọi người có thể điều khiển và giao tiếp với chúng, có lẽ anh sẽ tổ chức được một đội hành thương, vận chuyển lương thực một cách an toàn và hiệu quả.
- Anh cần em giúp một chút việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thôi vậy, nếu khó nói thế thì anh tìm cách khác vậy.
Cô nhớ đến người con gái xinh đẹp luôn ngồi cạnh bên Phong. Lúc đầu, có lẽ cô còn ghen tức, nhưng khi cô ta cất lên giọng hát thướt tha, thánh thót. Cô không còn biết phải nói gì nữa. Có lẽ đó từng là điều kỳ diệu nhất từng tồn tại trên mặt đất, nơi âm thanh được tái tạo lại theo những cách hoàn mỹ hơn. Một cánh cổng để dân làng Kè mở ra và khám phá về tâm hồn, khiến cuộc sống của họ đặc sắc hơn, thú vị hơn.
- Ừ.. Lưng Xám !!
- Sao lại như vậy được ?
- À cái này dễ lắm, nhưng mà chỉ có con gái mới có thể giao tiếp với chúng được thôi..
- Em dạy anh về cách đám thú sử dụng mùi hương nhé? Đổi lại...hmm... Anh sẽ cho em thử bay lên trời nhé.
- Đó là bí mật ?!
- Xạ ?
- Bởi vì.... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bay ?!
Cô mải vuốt ve những nhúm lông cừu mỏng nhẹ như tơ của những chú cừu non. Không nhận ra rằng, Phong đang đứng bên cạnh cô từ lúc nào.
- Mình cần một vài loại thảo mộc, hương liệu, hơn hết là cần Xạ nữa.
Họ cũng phải mất vài ngày đắp đất, cày ruộng và khơi dòng để khu canh tác rực rỡ hẳn lên. Vài người đứng trên ngọn đồi nhỏ, nhìn ngắm thành quả lao động đáng tự hào cũng cất tiếng hát. Họ hát cho vui, cho bản thân chứ chẳng phục vụ ai cả. Niềm vui đó cũng theo tiếng hát bay xa vào khu rừng, rơi vào từng mảnh ruộng tơi xốp, trù phú dưới kia.
- Ui.. Oa ..
Phong cũng bất giác nhấc tay áp lên má nàng. Vẻ đáng yêu xinh đẹp của cô khác hẳn với những người khác, anh cũng bất giác mà không thể cưỡng lại sự đáng yêu đó.
Lần đầu tiên, tộc làng Kè thấy mình sở hữu hẳn một nguồn nước, con suối vừa chảy từ trong một cái hang lớn từ phía Bắc, dồi dào mà mát lạnh.
- Ha ha ha...
- Hì hì, vốn là loài thú đó rất yếu, nên nó cố ý trở nên dễ thương hơn, thân thiện hơn với các con vật hung dữ để được yên bình đó.
Phong bật cười khi cô bé ngây ngô nhìn ngắm, xoa nắn Lưng Xám trong khi chú chim cứ cựa quậy vì quá nhột. Cái vẻ lúc nào cũng tinh tướng tỏ ra nguy hiểm của nó bay biến đi đâu mất, nay cứ như một chú gà què, cứ nhấc chân đổi chân liên xoành xoạch vì nhột khi bị chọc vào người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nay họ đã không cần phải canh gác hay chia sẻ nó cho bất kỳ ai khác nữa, không còn cần phải đi tìm kiếm nguồn nước mới mỗi lần toàn tộc di chuyển nữa. Không sợ đầu nguồn bị đầu độc đến không thể uống được nữa.
- Em nghe anh dặn này, anh cần em giúp anh có thể giao tiếp thêm với đám địa trùng. Anh muốn hiểu làm sao mà tộc em có thể giao tiếp và cộng sinh với chúng một cách hoàn mỹ như thế?
Một chú chim diều hâu khổng lồ hạ xuống bên cạnh anh. Lúc này, lưng xám đã thay bộ lông xám của mình bằng những sợi lông vàng rực như ánh mặt trời, thân thể nó cũng cao lên đến 2m. Thần tuấn và uy mãnh như một bá chủ bầu trời.
- Cũng thú vị đó! Làm như thế nào vậy ?
- Sao thế cô bé?!
Không phải Phong không hiểu tình cảm của cô gái nhỏ. Nhưng với anh cô còn quá nhỏ, hơn nữa vốn dĩ giữa hai người không thể có kết quả tốt. Cô không thể bất lão, bất tử giống anh. Liệu rằng 20 năm nữa, cô nhận ra sự khác biệt giữa hai người, liệu rằng lúc đó cô sẽ đau khổ đến nhường nào? Với anh, còn nhiều điều quan trọng cần phải làm. Kể cả Lynl, anh cũng phải rõ ràng với cô ấy. Giữa hai người không nên có bất cứ điều gì khiến anh bị xao lãng khỏi mục tiêu mà mình đặt ra.
Kim sung sướng. Nhưng cô vội nhảy lùi lại khỏi bàn tay mát lạnh của Phong.
Vừa nói xong, bỗng Kim nhận ra mình nói cái gì, cô xấu hổ, mặt mũi đỏ hồng như quả mận chín, xinh đẹp như một đóa hồng nở sắc.
- Kim.
Vùng đất trù phú vốn là cái nôi truyền đời của các bộ tộc, được đổi lại bằng máu tươi và nước mắt của bao đời tổ tiên trước đó. Để sinh tồn thì không chỉ con người mà động vật cũng đều cần những nguồn nước dồi dào và trong mát.
Đa phần dân làng Kè không còn phản đối, và không dám phản đối việc gia nhập liên minh với bộ tộc xa lạ. Họ biết thủ lĩnh của họ giỏi đến nhường nào, họ tin tưởng cả hai người. Và việc bộ tộc rốt cuộc thoát khỏi khó khăn, vất vả suốt bao nhiêu năm nay đây mai đó, luôn lo lắng sợ hãi vì một cuộc chiến sẽ xảy đến bất cứ lúc nào khi họ chạm trán với các bộ tộc hung dữ, cũng chứng minh được lòng tin đó đã đặt đúng chỗ.
- Hì hì, em cũng không hiểu rõ đâu, nhưng cũng có loài dùng tuyến xạ của nó để đám thú rừng động đực, chẳng quan tâm đến nó nữa đó.
- Hay quá nhỉ, đám thú rừng lại dùng mùi hương để hòa thuận với nhau à.
- Em.. Em có thể dạy anh cách để đám thú rừng thân cận hơn với mình... Mặc dù không thể giao tiếp với chúng, nhưng ít ra chúng sẽ dịu ngoan hơn, nghe lời hơn nếu ta huấn luyện chúng từ nhỏ.
Không chỉ có một nguồn nước sạch để họ thoải mái sinh hoạt, vùng đất này cũng có mưa nhiều, cây cối tươi tốt, hoa quả khắp nơi. Đó là sự trù phú để kéo đến lũ chim chóc, động vật tới sinh sống làm tổ, một nguồn lương thực dồi dào cho đám thợ săn.
Kim cũng đang cho chú cừu nhỏ ăn những đám cỏ non ở gần đó. Cô cũng nghe tiếng hát vọng lại từ phía xa, nó làm cô nhớ lại thứ âm thanh kỳ diệu lần đầu cô được nghe thấy. Thứ khiến cô vốn là một cô gái xinh đẹp, hồn nhiên, rực rỡ nay lại trở nên ít nói tự ti. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 48: Chả biết đặt tên chương hehe
- Ahhh Đừng đi !!
- Agh ?! - Giọng nói của anh khiến cô gái giật mình.
- Hm?!..#+%?#×÷ .. Anh +$)&# - Còn giọng Kim lúc này cứ lí nhí, lẩm bẩm không còn rõ để nghe được nữa. Cô không ngờ Phong lại đến tìm cô chứ không phải ngược lại. Cô thầm vui sướng nhưng cũng bối rối không diễn tả được bằng lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.