Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 144: Hoàn thiện cảm ngộ

Chương 144: Hoàn thiện cảm ngộ


Lôi long vẫn giữ trạng thái cuồng bạo như trước, khắp thân thể nó đều có lượng lớn s·óng t·hần năng tỏa ra bên ngoài, khiến cho mỗi nơi nó đi qua đều để lại chấn động mãnh liệt.

Nó nhảy vọt lên trên không trung, gầm một tiếng thật to rồi đưa chân quét ra một đường về phía trước.

Đây là trảo lôi long!

“Trảo lôi long!” Cao Phong nhìn thấy mà thất thần.

Trảo này mang theo lôi điện dày đặc đánh tới, cắt văng đi mọi thứ, không khí trước mặt nó cũng như một mẩu bánh nhỏ mà vỡ vụn. Ánh trảo khổng lồ tựa như vầng trăng khuyết đánh tới, khiến cho không gian xung quanh vang lên những tiếng chấn động ầm ầm.

Cùng lúc này, Cao Phong cũng cảm nhận rõ được áp lực hủy diệt từ trảo lôi long, liền nhanh thân phóng người lên phía trước. Hai tay hắn có lôi điện đan xen, liên tục bắt quyết, hình thành lại thần Long hiện ngay sau cơ thể.

“Ta phải học được trảo lôi long kia trước khi nó đến!” Cao Phong nói.

Tay hắn thúc giục thần lực trong cơ thể, lượng khí màu vàng có sấm sét liên tục chảy vào trong thần long. Thần long gầm lên một tiếng to, khí thế của nó cũng không thua kém gì lôi long phía trước.

Lấy cảm ngộ làm chủ đích, Cao Phong tiếp tục ngưng thần, diễn hóa lại một trảo lôi long vừa nãy. Hắn nhớ lại uy lực của nó, trong đầu liền hiện lên những bức phù hình khác nhau.

Những bức phù hình này có vẻ như được tạo từ thần thông, cho nên di chuyển linh hoạt, có hình dạng những con rồng đang bay múa.

Một trảo lôi long kia chính là phải thi triển như vậy, đem sức lực toàn bộ biến thành đòn đánh, dùng ánh trảo cắt hắn xuyên hết tất cả mọi thứ.

Người dùng càng muốn nó mạnh mẽ tới đâu thì nó sẽ mạnh tới đó, giống như không có điểm dừng, chỉ có một giới hạn là khả năng cảm ngộ của người thi triển.

“Trảo lôi long!”

Cao Phong hét lên một tiếng, hắn cuối cùng cũng cảm ngộ được thần thông trảo lôi long này. Tiếp theo hắn muốn dùng nó cho thần Long của mình, liền đưa người hợp thành một thể với rồng vàng ở phía sau.

Cơ thể Cao Phong nhanh chóng chìm vào trong rồng vàng, hiện tại hắn đã hoàn toàn trở thành trung tâm của thần Long. Cao Phong chỉ cần giơ tay nhất chân, đều có thể sử dụng uy lực của thần long mà thi triển.

Đạt được thứ này chính là thành quả mà hắn đã khổ luyện, cũng giống bảo thuật thần hổ, nhưng mà khi chiến đấu trên không như này, thần Long lại thể hiện ra được uy lực vượt trội hơn.

Khi trảo lôi long chỉ còn cách hắn vài chục trượng, lập tức Cao Phong mới đưa tay bắt quyết. Hắn chuyển toàn bộ thần lực thành thần thông lôi, đem nó truyền tới tứ chi, sau đó mới đánh ra một trảo về phía trước.

Một trảo của hắn đối với trảo lôi long kia thì đồng dạng, đều mang uy lực tương đương với nhau. Sỡ dĩ có sự tương đồng này là vì Cao Phong đã mang hết sức mạnh của mình tập trung vào đó, một kích tất sát.

Ầm!

Hai đòn đánh ngay lập tức v·a c·hạm, song trảo đối kháng, liền gây nên một t·iếng n·ổ điên cuồng, phá hủy đi tầng không khí phía trên này. Sóng trào cuồn cuộn bao phủ đổ ập về hai phía, nhưng vì nguồn lực tương đồng nên cũng nhanh chóng bị triệt tiêu.

Từ trong biển mây đi ra, thân thể Cao Phong vẫn đứng ở đó nhưng sức lực thì đã giảm đi rất nhiều. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, thần Long sau người cũng không còn giữ được hình dạng như lúc đầu, trở nên nhợt nhạt giống như bức tranh thiếu mực vậy.

Nhưng mà cũng đâu chỉ có hắn là tồn tại ở đây, ngay phía trước lập tức vang lên một tiếng rồng ngâm thật dài. Lôi long kia lại phá không mà đi ra, rõ ràng Cao Phong vẫn chưa khuất phục được nó.

“Không thể tiếp tục cảm ngộ, nếu không ta sẽ c·hết!” Cao Phong nói.

Mắt hắn nhìn lôi long mà thất kinh, cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Trong biển sấm sét này chính là môi trường của nó, cho nên không có cách nào tiêu diệt nó được.

Muốn hoàn toàn tiêu diệt lôi long, chỉ có cách làm cho biển sấm sét ở đây tan đi, nhưng mà để làm vậy thì Cao Phong lại không có khả năng. Cho nên hiện tại cách tốt nhất là rời khỏi đây, dù sao cũng cảm ngộ được một số ít thần thông, đợi khi nào thực lực gia tăng rồi lại tiếp tục.

Ngoài ra dược lực của đan Mệnh Hòa cũng đã tiêu tán xong hết, cho nên bây giờ chỉ có rời đi, nếu chần chừ sẽ không bao giờ có thể đi ra nữa.

Cao Phong quyết định vậy, lập tức xoay người bay ngược ra sau. Nhưng mà lôi long phía sau cũng không để hắn rời đi dễ dàng như vậy, liền nhanh chóng đuổi tới.

Thân hình khổng lồ của nó uốn lượn, thần năng cuồn cuộn trào ra phía ngoài. Nó há cái miệng to của mình, phun ra vô số quả cầu sấm sét đánh về phía Cao Phong.

Những quả cầu sét này quá nguy hiểm, một khi bị nó đánh trúng thì cơ thể liền lập tức tan. Vì vậy mà Cao Phong phải vừa bay vừa đề phòng, hắn đang tìm đường thoát còn phải né tránh những cầu sét đang đánh tới không ngừng.

Cầu sét nổ ầm ầm bay tới càng nhiều thì tốc độ của Cao Phong phóng đi ngày càng nhanh hơn, không khí bị ép mạnh đến nỗi tạo thành tiếng lớn. Cao Phong nhìn về phía trước, lập tức nghĩ được gì đó, liền giơ ngón tay điểm ấn vào đám mây xung quanh.

Từng chỗ hắn đi qua, hắn đều để lại vô số dấu ấn của mình. Cuối cùng khi phát hiện có chỗ ra ở phía ngoài, Cao Phong mới hơi dừng lại một chút. Đợi cho lôi long phía trước đi qua khu vực đã điểm ấn, Cao Phong mới lập tức bấm tay niệm quyết.

“Giam!”

Từ những ấn kí mà hắn để lại, vô số đường ánh sáng màu vàng của lôi điện ngay lập tức vọt ra, quấn chặt vào người lôi long. Những sợi dây sét này không có uy lực lớn lắm, nhưng mà với số lượng nhiều như vậy sẽ giúp Cao Phong thành công ngăn cản lôi long.

Lôi long bị vô số sợi sét vàng ghìm chặt vì không thể di chuyển, chỉ có thể hung hăng vùng vẫy, nhưng rốt cuộc vẫn không thể thoát ra. Nó gầm lên một tiếng thật to, cuối cùng lại không thể rống nổi nữa.

Cao Phong nhìn thấy vậy thì không có biểu hiện gì, hắn quán sát lôi long một lần cuối rồi phóng người quay đi, thầm cảm tạ sự cảm ngộ của trời cao đã ban cho hắn.

Khi ra bên ngoài biển mây kia, mưa vẫn đang không ngừng rút xuống, ngoài ra cũng có sấm giật ầm ầm. Từ xa nhìn lại, Cao Phong dường như thấy được một đầu lôi long đang thét gào, cuối cùng cũng phá được hàng sợi dây sét của hắn.

“Lần này quả thật nguy hiểm, thần thông của thiên nhiên đúng là khó lường, nếu ta mà ở lại thêm một lát thì không biết có chuyện gì xảy ra!” Cao Phong thầm nghĩ.

Hắn xoay người nhanh chóng bay khỏi đây, định tìm một cái hang nào đó để nghĩ tạm qua đêm, sáng sớm lại trở về Thất Huyết. Thần thức của Cao Phong tảng ra xung quanh, tốc độ tăng lên nhanh chóng, chỉ mất một lúc đã tìm ra một cái hang động nhỏ.

Hang đá này nằm trên lưng chừng một ngọn núi không biết tên, bốn bề là cỏ cây hoa lá, không có chút khí tức hắc ám nào, khiến Cao Phong cũng hơi yên tâm. Hắn đi gần lại đó, đưa thần thức tiến vào trong hang, sau khi biết đây chỉ là hang hung thú bình thường thì mới dám tiến vào.

Cao Phong đi sâu vào trong đó, nhắm mắt ngồi tĩnh tọa, thần thức vẫn giữ nguyên trạng thái tản phát để canh chừng. Một lúc sau yêu thú chủ hang động trở về, phát hiện có người thì cũng định đi vào, nhưng lại cảm thấy khí tức của Cao Phong quá mạnh, nó nên đành hậm hực mà bỏ đi.

Ánh mắt Cao Phong tuy nhắm chặt nhưng vẫn thấy được chuyện này, hắn chẳng biết làm gì hơn là cười thầm, định sáng mai đi sớm chắc yêu thú kia sẽ lại trở về nơi này.

Sinh lực trên người Cao Phong bắt đầu tảng ra, sau lưng như xuất hiện một quần mặt trời rực rỡ, khiến hắn trở nên bất phàm hơn bao giờ hết. Từ dược lực cũng như những cảm thụ và cảm ngộ của Cao Phong đạt được, hắn dường như đã gia tăng thực lực lên rất nhiều.

Tu vi hiện giờ của hắn, vậy mà chỉ sau một lần tu luyện, liền có thể bước từ Tôi Thể sơ kỳ lên tới Tôi Thể trung kỳ.

“Chuyện này...” Cao Phong thầm nghĩ.

Hắn cảm thấy tu vi tăng nhanh chóng như vậy, sợ rằng có điều cơ thể chưa theo kịp, sẽ xảy ra vấn đề gì đó. Nhưng mà hắn đột nhiên lại không nghĩ nữa, lại chìm vào trạng thái tĩnh tọa để hồi phục cơ thể.

Thời gian nhanh chóng qua đi, lại một ngày mới nữa bắt đầu, cơn mưa giông đêm qua cũng đã biến mất, nhường chỗ lại cho ánh bình minh.

Ánh mặt trời chiếu thẳng vào hang động, lại thấy từ trong đó có một thân ảnh xuyên qua màn sáng mà bay ra ngoài. Người này chính là Cao Phong.

Hắn sau một đêm tĩnh dưỡng thì cơ thể đã khỏe hơn rất nhiều, cho nên muốn nhanh về tông môn một chút, trả lại hang cho yêu thú chủ nhân kia.

Cao Phong không nói không rằng, thân thể lập tức hóa thành một đường sáng bay đi, tốc độ phá không khí xung quanh vang lên những t·iếng n·ổ phành phành.

Chỉ mất một khoảng thời gian ngắn hắn đã về tới tông môn, khi đứng trước tông môn thì Cao Phong đột nhiên thấy có một người hình như đang chờ hắn.

“Trưởng lão Bạch Thiện Nhân!” Cao Phong nói thầm.

Hắn nhanh chóng khom người bay xuống chỗ trưởng lão họ Bạch, mà ông ta khi thấy Cao Phong quay về thì liền giống như vui mừng, nét mặt liền giãn ra hai bên.

Ông ta trong đêm qua có sự lo lắng cho đứa học trò này, bởi vì trong quá trình tiếp xúc với hắn, ông nhận ra hắn là một kỳ tài hiếm có. Tuy chỉ có sinh mệnh Thạch Thanh nhưng khả năng tiếp thu và cảm ngộ lại vô cùng sâu rộng, có thể nói là học một hiểu mười.

Vậy nên ông ta khi nghe Cao Phong nói quyết định thử đi vào trong tầng mây sấm sét để cảm ngộ thuật pháp Lôi thì hơi lo, cho nên mới cho hắn vài lá bùa để hộ thân.

Tuy vậy ông ta vẫn không an tâm, nhưng giờ thấy Cao Phong ở đây thì sự lo lắng trong lòng Bạch Thiện Nhân cũng đã hoàn toàn biến mất.

“Đi, tới phủ của ta, ta và ngươi nói chuyện một chút!” Bạch Thiện Nhân nói.

“Thưa, xin tuân lệnh!” Cao Phong đáp lại.

Hai người một trước một sau, cùng nhau phi hành bay vào trong địa phận của tông môn Thất Huyết. Phủ của trưởng lão Bạch Thiện Nhân hơi xa so với trung tâm của tông, cho nên phải mất một lúc thì mới tới được.

Chương 144: Hoàn thiện cảm ngộ