Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Loạn Thế Cường Sinh
Unknown
Chương 148: Trở thành cha của con
Trước mặt của hắn, ngay chính giữa màn sương có một vật gì đó đang càng ngày càng nhô lên cao. Tiếp theo lại thấy cột khói này xảy ra dị tượng, trở nên vặn vẹo méo mó, cuối cùng biến thành thân thể giống như một người phụ nữ.
Cột sương khói hiện hình, biến thành một người phụ nữ cao gần hai mươi trượng, nhưng chỉ có phần bên trên, còn lại phần dưới vẫn là lớp sương đỏ dày đặc đang dao động liên tục trên mặt đất.
Cao Phong nhìn thấy vậy thì kinh hãi, ánh mắt không khỏi co giật liên hồi.
Hắn lại tiếp tục quan sát, đột nhiên thấy được người phụ nữ sương đỏ kia tập trung nhìn tới hắn. Khi ánh mắt của cô ta quét qua người hắn, làm cho Cao Phong có một cảm giác vô cùng ớn lạnh.
“Đây... đây, Linh trong thần binh đây sao, sao quỷ dị dữ vậy!” Cao Phong kinh ngạc đến nỗi lấp bấp.
Hắn lại thấy người phụ nữ khổng lồ phía trước chuyển động, bỗng cô ta đưa cái cổ lên cao mà rống một tiếng rất lớn. Tiếp theo cô ta lại nhìn xuống chỗ Cao Phong, âm giọng như sấm rền mà bắt đầu nói.
“Ngươi... ngươi... hôm nay ngươi sẽ phải ở lại đây chơi với ta!”
Nói rồi người phụ nữ khổng lồ này chỉ tay một cái tới trước, lập tức màn sương bất định từ hai cánh tay liền hóa thành hàng chục mũi giáo, bắn thẳng tới chỗ Cao Phong.
Mắt thấy bản thân bị công kích, Cao Phong liền nhanh chân né tránh, tiện thể còn tạo lên một màn sáng bao bọc bảo vệ khắp người.
Hắn còn chưa hết kinh ngạc, lại thấy thân ảnh người phụ nữ kia từ từ di chuyển, cánh tay bằng sương đỏ tiếp tục đánh về phía hắn.
Lần này Cao Phong không chống đỡ nữa, hắn đưa tay nắm vào không khí, lập tức cây thương bạc đã xuất hiện trên tay. Cao Phong dùng thần lực truyền vào đó, cũng bắt đầu lao lên phản công.
Khắp người hắn có sấm sét tuôn ra, nhờ lượng sét này mà những tia sương đỏ khi bắn vào cũng bị triệt tiêu đi, không gây hại cho hắn. Cao Phong lại lao về phía trước, bàn tay đưa thanh trường thương quét tới, tạo thành một đường lôi điện hình bán nguyệt.
Đường lôi điện này có uy lực cực mạnh, nó phá không lao đi rất nhanh. Nhưng khi còn chưa tiếp cận được người phụ nữ sương đỏ kia, đã bị cô ta cùng cánh tay chụp một cái, sương đỏ xung quanh lao tới bao bọc lấy trảm lôi, khiến nó trở nên chậm lại rồi dần tiêu tan.
“Con người, ngươi phải ở đây chơi với ta, chơi với ta..!”
Người phụ nữ khổng lồ kia lại tiếp tục gào lên, lần này cô ta như còn tức giận hơn cả lúc mới xuất hiện. Cánh tay của cô ta rủ xuống, dung nhập làm một với màn sương dày đặc ở xung quanh.
Một cái hất tay bên trái, lại thêm một cái hất tay bên phải, người phụ nữ khổng lồ như điều động cả biển sương đỏ ở đây. Đám sương đỏ ở đây như hóa thành hai cơn sóng dữ, cao tới trăm trượng, ồ ạt ập về phía Cao Phong.
Ngay chỗ Cao Phong đứng, hai bên trước mặt là hai làn s·óng t·hần sương đỏ, mang theo uy lực hủy diệt như muốn cuốn mọi thứ vào tròng của mình. Đứng trước khí thế áp bức này, Cao Phong lập tức vận lực, liền đưa người nhảy lên phía trước để tránh né.
Hắn lao lên trên không trung, đưa tay bắt quyết định tạo thành tấm lưới điện chụp xuống người phụ nữ phía dưới. Nhưng mà ý định còn chưa hoàn thành, đột nhiên trước mặt có một cột sương đỏ khổng lồ phóng thẳng bám tới hắn.
Vì quá bất ngờ, Cao Phong hoàn toàn bị cột sương đỏ kia bắt giữ, không thể nhúc nhích được. Thân thể hắn bị làn sương này giữ chặt, dần dần kéo hắn về lại gần với người phụ nữ.
Không chỉ như vậy, hai làn sóng sương xung quanh lúc này cũng ập tới phía hắn, bao vây lấy người của Cao Phong. Chúng như hóa thành hai con rắn lớn khác nhau, cuộn tròn mà hình thành nên một kết giới bao lấy Cao Phong vào bên trong.
Thân thể Cao Phong lúc này chìm trong quả cầu sương khổng lồ, hắn có cảm giác bản thân đang dần yếu đi, cực kỳ mệt mỏi. Nhưng mà đột nhiên lúc này, từ trên trán Cao Phong xuất hiện một nguồn lực mỏng, chạy đều đi khắp cơ thể.
“Cái này... là từ lá bùa bảo hộ linh hồn!” Cao Phong thầm nghĩ.
Đột nhiên hắn cảm thấy có một nguồn lực lượng cực hạn đang chạy trong cơ thể, phá tan đi sự mệt mỏi ban đầu. Tiếp theo lại thấy Cao Phong lập tức bắt quyết, khắp người đều có sấm sét lan ra, hình thành nên một thân thần long phía sau lưng.
“Long, biến!”
Từ bên ngoài nhìn lại, quả cầu sương đỏ giữ chặt lấy Cao Phong đang xuất hiện rất nhiều vết nứt. Tại những chỗ vết nứt này, vô số luồng ánh sáng màu vàng từ bên trong chiếu ra, càng lúc càng có nhiều hơn.
Việc này cũng lọt vào trong mắt người phụ nữ khổng lồ, khiến cho cô ta có chút ngẩn người ra. Nhưng còn chưa kịp làm gì, thì lượng ánh sáng chiếu ra bên ngoài này trở nên bạo phát, kèm theo một nguồn lực cực hạn đang phá vỡ ra, giống như sắp nổ tung.
Ầm!
Một v·ụ n·ổ xảy ra, quả cầu kết giới bằng sương đã bị phá bỏ. Lúc này nhìn lại, thấy được trên không trung có một cơ thể đang phát sáng lên, sau lưng còn có một con rồng thần khổng lồ, hiểu nhiên chính là Cao Phong.
Rồng thần rống lên một tiếng, sau đó lại giữ trạng thái thăng thiên mà uốn lượn sau lưng Cao Phong. Bất ngờ, Cao Phong lại đưa tay chỉ một cái, thần Long sau lưng hắn lập tức b·ạo đ·ộng, nhanh chóng phá không lao tới người phụ nữ khổng lồ.
Người phụ nữ dưới kia thấy vậy thì kinh hãi, cảm nhận có gì đó không ổn, liền vận lực đưa toàn bộ sương đỏ ở hai bên để chống đỡ. Làn sương xung quanh đây cũng nhanh chóng ồ ạt kéo tới, hình tượng như một con mãng xà sương khổng lồ, liền lao lên phía trước.
Hai sinh vật được tạo từ bảo thuật nhanh chóng gặp nhau, liền ngay lập tức đối kháng dữ dội, khiến không gian phải xuất hiện vô số nguồn lực chấn động khắp nơi.
Cả hai nguồn lực lượng sau một lúc đối chọi với nhau, có thể thấy rằng thần Long của Cao Phong chiếm ưu thế hơn, lôi điện trên người nó tuôn ra, sau một lúc đã đánh bại mãng xà sương đỏ kia.
Thần Long với lôi điện tràn ngập lại lập tức lao v·út đi, lần này nó không còn gì ngăn cản mà đánh thẳng về phía người phụ nữ. Nó nhanh chóng lao tới, cơ thể đâm sầm vào đám sương đỏ bên dưới, gây nên một chấn động kinh hoàng.
Một lượng sóng xung kích lan ra, đẩy cho sương đỏ quanh đây tan đi hết mọi thứ, khiến cho không gian trong này cũng trở nên lẫn lộn.
Khi mọi thứ dần ổn định lại, ánh mắt Cao Phong từ trên cao nhìn xuống, hắn thấy ngay chỗ mà thần Long vừa đánh tới, có một cái gì đó lộ ra, thoáng chốc đã lại bị màn sương đỏ bao bọc.
Cảm giác hơi nghi ngờ, Cao Phong mới quyết định đi tới chỗ đó, trong lòng cảnh giác vô cùng.
Thân thể hắn nhanh như một tia chớp, xẹt một cái đã phóng ngang qua chỗ kia. Bàn tay hắn tụ sẵn lôi điện, liền giơ ra đánh vào chỗ lúc nãy, bất ngờ lại bắt được một thứ gì đó.
Cao Phong lần nữa nhìn lại, hắn thấy trên tay mình, hóa ra hắn đang ôm lấy một cô bé nhỏ nhắn, bên ngoài mặc một chiếc áo yếm màu đỏ.
“Cái gì đây, chẳng lẽ là bản thể thật của người khổng lồ sương kia!” Cao Phong thầm nghĩ.
Hắn chỉ vừa nhìn xuống dưới, ngay lập tức đối mặt với cô gái nhỏ kia, liền khiến hắn có một cảm giác gì đó khó xử. Nhưng khi hắn còn chưa kịp nói gì, cô gái nhỏ kia thấy hắn thì đột nhiên mếu máo lên, khóc lớn ầm ĩ.
“Đồ lớn ăn h·iếp nhỏ, cút điii!”
Cô gái nhỏ này khóc rất lớn, hất mạnh một cái khiến cho Cao Phong cùng cô ta liền lập tức bị tách ra hai bên, rơi xuống lại mặt đất.
Khi Cao Phong lần nữa đứng dậy, hắn nhìn tới thì thấy cô bé kia lại đang ngồi trên mặt đất, đầu gục vào hai chân, tư thế co ro mà khóc lớn.
“Chuyện gì đây, đánh không lại thì trở nên khóc sao!” Cao Phong lắc lắc đầu, khuôn mặt khó hiểu, chưa bao giờ hắn gặp phải tình cảnh này.
Hắn không biết phải làm sao, nhưng cũng nghĩ phải đi lại chỗ đó. Tuy sương đỏ xung quanh đây đã tan đi nhiều, nhưng để cho cẩn thận, hắn cũng thầm vận lôi lực ra xung quanh hai tay.
Cao Phong bước từng bước chậm, khi còn cách cô bé tầm mười bước chân thì mới lên tiếng hỏi:
“Này cô bé, cô có phải là Linh của thần khí không!”
Cô bé kia hình như nghe lời Cao Phong nói, nhưng cũng không có trả lời lại. Một lúc sau cô bé lại òa khóc lớn hơn nữa, thút thít vừa khóc vừa nói.
“Ngươi, đồ xấu xa hỏi làm gì, ta chỉ muốn chơi với ngươi thôi, ngươi làm gì phải đánh mạnh như thế. Huhu!”
“Ta... ta đánh mạnh sao, chẳng phải do cô muốn g·iết ta hay sao!” Cao Phong ngỡ ngàng đáp lại.
Nghe được lời hắn nói, cô bé đằng trước càng ngày càng khóc rống lên, sau mỗi tiếng nấc đều khiến không gian nơi này rung lên những tiếng bần bậc, mọi thứ đều như bị đảo lộn.
Nhìn thấy việc này, Cao Phong mới thầm nghĩ:
“Đây chắc chắn là Linh của thần binh này rồi, ta phải dỗ ngọt nó, mượn nó nói cho mình thông tin mà nó biết mới được!”
Cao Phong nhanh chóng quyết định như vậy, lập tức quay sang nói với cô bé kia:
“Này, cô đừng khóc nữa, ta phải làm sao để cô không khóc đây. Cô cứ nói đi, cô muốn ta chơi với cô đúng không, vậy được, ta sẽ chơi với cô!”
Vừa nghe tới đây, tiếng khóc của cô bé phía trước bỗng nhiên chậm lại hẳn. Tiếng gào khóc ban đầu bỗng nhiên hạ xuống, từ từ chẳng còn nghe thấy tiếng gì nữa.
Lúc này cô bé bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, hai tay ôm đầu gối mà nhẹ nhàng nói:
“Thật... thật không. Ta không tin... tin lời các ngươi đâu!”
“Thật mà, ta là đàn ông, nói được thì sẽ làm được!” Cao Phong thẳng thắn đáp lại.
Nghe được lời của hắn nói, lúc này cô bé kia mới ngừng khóc hẳn, liền đưa tay dụi dụi qua hai mắt. Ánh mắt của cô ta lúc này nhìn lại vô cùng trong sáng, chẳng giống gì với hình tượng ma nữ lúc nãy.
Cô bé nhìn tới Cao Phong, trông bộ dạng như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng mới nói:
“Ta có một điều kiện!”
“Điều kiện gì cô nói đi!” Cao Phong đáp lại.
“Đó là ngươi phải trở thành cha của ta!”
“Trở thành cha của cô sao, được được, làm cha thì làm... cha. Cái gì, trở thành cha sao?!” Cao Phong ngỡ ngàng, lập tức giật mình khi không biết bản thân có nghe nhầm hay không.
“Không được sao, vậy thì thôi! Huhu, oa oa oa...”
Vừa nhìn thấy thái độ giật mình của Cao Phong, cô bé phía trước liền cho rằng hắn không đồng ý với điều kiện này, lập tức quay người lại tiếp tục khóc lớn.
Cô bé gục đầu vào trong lòng, ôm hai chân mà òa lên khóc. Âm thanh tiếng khóc của cô bé hiện tại còn trở nên bi thương, kèm theo thể hiện nét đau khổ hơn cả lúc trước.