Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Loạn Thế Cường Sinh
Unknown
Chương 151: Thể Quyết Lôi Cương
Tiếng nói này cất lên, lập tức khiến đôi mắt của Hoàng Tuyền bừng sáng, sự tập trung khác xa với lúc mà cô ta luyện kiếm. Hoàng Tuyền gần như không kìm được nỗi niềm trong lòng, liền đi đến gần người nói trước đó, mở miệng.
“Vậy tốt quá, đi vào đây rồi chúng ta nói chuyện!”
Hoàng Tuyền vừa nói, liền nhoáng người lên, đôi chân như nhanh hơn bình thường mà đi vào trong một cái bàn có mái che bên trên gần đó.
Mà người vừa nói kia cũng ngay lập tức đi theo cô ta, sau khi khẽ đưa tay lấy cái nón trên đầu xuống, mới phát hiện dung mạo thật sự của người này. Hắn ta không phải ai xa lạ, mà chính là Thuận Khải.
Thuận Khải đi đến ngồi đối diện trước mặt Hoàng Tuyền, nhìn sắc mặt có phần bình tĩnh của hắn, khiến cho Hoàng Tuyền cũng cảm thấy yên tâm với những gì cô sắp được nghe hắn kể.
Đúng như Hoàng Tuyền đã đoán được, Thuận Khải bắt đầu kể cho cô nghe những chuyện mà hắn đã thám thính được từ chỗ Cao Phong. Để cho Cao Phong không phát hiện, Thuận Khải cũng nói rằng bản thân đã rất cố gắng ẩn giấu, không lộ một chút hành động nào để cho Cao Phong biết được.
Chỉ một lát sau, những gì mà Thuận Khải biết được về tình hình của Cao Phong, hắn đều đem ra kể hết cho Hoàng Tuyền, không sót một thứ gì.
“Thằng nhóc này nhìn vậy mà khá lắm, cô đừng quá lo!” Thuận Khải cười nói.
Bỗng nói xong hắn như nhớ tới chuyện gì đó, liền ngưng mặt nhìn về phía Hoàng Tuyền, mở miệng hỏi với vẻ vô cùng nghiêm trọng.
“Nhưng mà chuyện của Phạm Bá sao rồi, có gì mà cô bảo ta tới gấp vậy chứ!”
Nhìn thấy vẻ mặt này của Thuận Khải, Hoàng Tuyền mới vừa rồi còn vui mừng khi nghe hắn kể về Cao Phong, bất chợt sắc mặt liền thay đổi. Cô ta không nói gì trong một hồi, lát sau mới từ từ nói, có vẻ hơi lưỡng lự.
“Ta đoán bọn họ hành động rồi!”
“Hành động rồi sao, nhưng may mà chúng ta cũng đã chuẩn bị rồi, chỉ cần chờ có động tĩnh sẽ lập tức triển khai! Nhưng mà còn một chuyện, Phạm Bá vẫn còn chưa tỉnh được mà!” Thuận Khải ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh, hắn hỏi lại.
“Ta sẽ đưa Phạm Bá đi nơi khác, nơi này không còn an toàn nữa rồi, đó là lý do mà ta cần ngươi giúp!” Hoàng Tuyền nhẹ nói, ánh mắt tinh xảo của cô nhìn thẳng vào Thuận Khải.
“Ta hiểu rồi!”
Nói xong câu này, Thuận Khải cùng với Hoàng Tuyền không nói gì nữa, bất giác đều đồng dạng nhìn về phía Nam xa xa. Trong mắt bọn họ không có nhìn về một nơi cụ thể nào, chỉ là nỗi niềm mông lung, quan sát mà như không quan sát.
Một làn gió thổi qua khuôn mặt bọn họ, làn gió này có chút ấm áp của mùa hè, khiến cho trong lòng của bọn họ cũng thay đổi. Hoàng Tuyền lẳng lặng nhìn xuống, trong mắt hình như còn hiện lên một nỗi suy tư sâu xa.
Cô khẽ đón nhận những khoảnh khắc mà nơi này còn được yên bình, những khoảnh khắc ngắn ngủi.
. . .
Trên đỉnh núi của Thất Huyết, tại phủ của trưởng lão Bạch Thiện Nhân, ông ta đang nằm trên một cái ghế dài mà phì phò hơi thuốc. Vừa rồi ông ta thấy Cao Phong đi tới, liền hất tay, lập tức có một cuốn sách bay ngay tới chỗ Cao Phong.
“Đây, ta cho ngươi cuốn công pháp này!” Bạch Thiện Nhân nói một cách nhàn nhã.
Cao Phong nhìn thấy vật lạ bay đến tay thì cũng tiện chộp lấy, sau đó mới ngó đầu nhìn xuống, hắn lại bất ngờ lên tiếng hỏi:
“Thưa, học trò có thể hỏi, đây là thứ gì không?”
Trưởng lão Bạch Thiện Nhân nghe hắn hỏi thì phì ra một hơi khói dài, từ từ đáp lại:
“Đây là cuốn công pháp có tên Thể Quyết Lôi Cương, được ta viết ra sau khi tổng hợp từ ba quyển công pháp khác, rất phù hợp với người ở giai đoạn Chân Thân như ngươi. Phì!”
“Vốn thứ này ta dành cho học trò giỏi nhất của mình, nhưng hiện tại chỉ có mình ngươi, nên thôi ta cho ngươi thứ này, mong ngày sau đừng làm ta thất vọng là được!”
Bạch Thiện Nhân nói xong, khẽ đưa mắt liếc qua Cao Phong một cách đầy thâm ý, rồi lại nhanh chóng thu ánh mắt đó về, tiếp tục nói.
“Ngoài ra ta hy vọng ngươi trong cuộc chiến lần này, dùng sức thuộc tính Lôi mà đàn áp hết đám học trò khác, cho họ biết được thuộc tính này mạnh tới cỡ nào!”
Vừa nghe ông ta nói xong, Cao Phong cũng ngay lập tức nhận ra ông ta tại sao đưa cho hắn cuốn công pháp này. Ngoài việc coi hắn là học trò của mình, Thiện Nhân lại càng muốn hắn dùng uy của ông ta để giành được thắng lợi trước những người khác, trả đũa cho sự coi thường của tông môn với thuộc tính Lôi.
Việc này với Cao Phong mà nói, không có lợi cũng không có hại. Hắn tự nhiên được tặng một cuốn công pháp hệ Lôi, đối với Cao Phong giống như món quà từ trên trời rơi xuống, không tốn chút sức nào.
Nghĩ đến Thái Hư công, Cao Phong đã chăm chỉ tu luyện môn công pháp này mãi nhưng vẫn chưa có tiến bộ khác. Việc này khiến hắn đau đầu một thời gian, vốn đã có ý định tìm một loại công pháp luyện thể khác để tạm thay thế.
Không ngờ nay lại may mắn như vậy, được trưởng lão họ Bạch gọi tới, tặng cho hắn Thể Quyết Lôi Cương này. Dùng nó để tạm thời thay thế công pháp luyện thân hiện tại, có thể giúp Cao Phong sớm ngày hoàn thiện giai đoạn Chân Thân.
“Học trò Đăng Quang xin cảm tạ ơn này của trưởng lão!” Cao Phong lập tức nói, liền khom người cúi xuống ra lễ.
Vừa thấy Cao Phong cúi đầu, trưởng lão Bạch Thiện Nhân đã cười lên mấy tiếng. Ông ta phất phất tay, lại tiếp tục rít một hơi thuốc rồi mở miệng.
“Ngươi ở đây bắt đầu tu luyện, có chỗ nào không ổn ta sẽ tiện thể chỉ điểm cho ngươi!”
Nghe ông ta nói vậy, Cao Phong cũng chỉ cười nhẹ một cái, nhưng trong lòng lại vui mừng không thôi. Vừa tu luyện lại được người khác chỉ điểm, chắc chắn rằng tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng tiến rất nhanh.
Hắn không nói gì nữa, liền khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu giở quyển công pháp này ra để tiếp thu. Cao Phong ban đầu định giả vờ xem chỗ nào khó hiểu thì nhờ vị trưởng lão này giảng giải, như vậy sẽ tiếp có thể lĩnh ngộ được sâu hơn.
Nào ngờ hắn vừa đọc được mấy trang đầu, đã nhận ra vấn đề của cuốn công pháp này, có một sự khác biệt rõ vệt với những công pháp hay thần thông mà hắn đã từng tiếp xúc.
“Cái này, sao câu văn lẫn lí giải lại lẫn lộn lên như vậy!” Cao Phong nghĩ thầm.
Hắn khẽ nhìn qua chỗ trưởng lão Bạch Thiện Nhân đang nằm, ông ta vẫn say sưa rít từng hơi khói thuốc. Cao Phong cảm thấy có sự hoang mang không hề nhẹ, lại trở về tiếp tục thử tìm hiểu cuốn công pháp này.
Công pháp này có tổng cộng bảy tầng, mỗi tầng đều ứng với việc tu luyện thân thể, bồi bổ da thịt gân cốt bằng cách dùng lôi để bổ sung. Nhưng mà chỉ mới vừa đọc vào cách để tu luyện tầng đầu tiên, đã khiến Cao Phong đau đầu rồi.
“Cách mà trưởng lão Thiện Nhân ghi lại và giải đáp quá sức khó hiểu, giống như ông ta ghi chép để một mình ông ta hiểu vậy!” Cao Phong vừa đọc vừa xuýt xoa.
Hắn nghĩ nguyên nhân của việc này bắt nguồn từ tính cách bốc đồng của Bạch Thiện Nhân. Ông ta tuy có thể hiểu rõ, nhưng vì tính cách kia mà khi sửa đổi và ghi chép lại không theo một quy luật nào, phá vỡ quy tắc khiến cho ngoài ông ta ra thì không còn ai hiểu được.
Cao Phong cũng không còn cách nào khác, hắn liền quay sang hỏi về phía trưởng lão Bạch Thiện Nhân:
“Thưa trưởng lão...”
“Không cần nói, ta đoán được rồi, là do cách ghi chép và lý giải của ta khó hiểu phải không!” Trưởng lão Bạch Thiện Nhân ngắt lời Cao Phong, thở ra một hơi khói dài rồi nói.
“Ta cũng tính trước được việc này rồi, bởi vậy mà đâu phải ai cũng học được. Khà khà, để ta giúp ngươi làm quen tầng đầu, mấy tầng sau ngươi tự mà học lấy!”
Ông ta ngồi bật dậy, bảo Cao Phong đọc lên những chỗ mà hắn chưa hiểu trong công pháp Thể Quyết Lôi Cương. Cao Phong nghe vậy thì không chần chừ nữa, hắn đều đọc ra hết những ghi chép trong này, chỗ nào hiểu cũng đọc mà chưa hiểu cũng đọc, chưa hiểu thì đọc to hơn.
Nhưng dù là có trưởng lão Bạch Thiện Nhân bên cạnh giảng giải, phải mất tận một ngày thì Cao Phong mới hoàn toàn tiếp thu được những ghi chép và lý giải của tầng một trong Thể Quyết Lôi Cương.
Cuốn công pháp này được Bạch Thiện Nhân lấy từ ba cuốn khác nhau, kết hợp với cảm ngộ của bản thân mà ghi lại, cho nên nhiều chỗ ông ta cũng không biết giải thích làm sao cho người khác có thể hiểu được.
“Được rồi, được rồi, ngươi bắt đầu tu luyện theo những gì ta giảng xem!” Bạch Thiện Nhân nói.
Cao Phong nghe vậy cũng gật đầu, hắn nhanh chóng ngồi xuống vận chuyển thần lực trong cơ thể. Tâm trí của Cao Phong từ từ nhớ lại những gì hắn đã học, giống như đem những dòng ghi chép kia hóa thành một loại thần thông, đưa nó vào trong viên sinh mệnh.
Trong viên sinh mệnh của Cao Phong, vô số những đường sấm sét đang dần được thành hình. Chúng như những con rồng khác nhau, men theo những dòng chảy sinh lực, đi đến toàn bộ cơ thể.
Những con rồng này liên tục đâm vào rồi lại đi ra khỏi kinh mạch, giúp cho các mạch máu của Cao Phong trở nên lưu thông mạnh hơn.
Quá trình này cứ như vậy liên tục diễn ra, lôi đình trong cơ thể Cao Phong được dùng để gia tăng tốc độ tẩy rửa, bù đắp huyết nhục cho cơ thể. Đây chính là điều diễn ra ở giai đoạn tầng thứ nhất của Thể Quyết Lôi Cương, dùng lôi để cường hóa chân thân.
Trãi qua một khoảng thời gian dài, cuối cùng Cao Phong cũng luyện xong tầng thứ nhất của Thể Quyết Lôi Cương. Hắn mở mắt đứng lên, xung quanh liền hiện ra một tràn xung lực cực mạnh, trong xung lực này còn có hiện lên vô số tia sét.
Bạch Thiện Nhân thấy Cao Phong đứng dậy, gương mặt cũng hiện lên nét hài lòng, thầm nghĩ:
“Thằng nhóc này được đấy, tu luyện công pháp này, có thể đủ để nó tăng thực lực lên Tôi Thể rồi. Nhưng vậy thì còn kém quá..!”
Nhìn về phía Cao Phong, hắn cũng từ từ ổn định lại tu vi, hơi thở cũng dần trở lại bình thường. Thần niệm của Cao Phong khẽ vận chuyển, thần lực trong người quả nhiên đã mạnh hơn trước kia.