Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 338: Chưa chắc đã là ngư ông đắc lợi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338: Chưa chắc đã là ngư ông đắc lợi


Thụ Yêu vung vuốt, một đường cào đến. Minh Tự nhanh tay đỡ lấy, xoay người mà tung ra một cước. Đẩy lùi nó về sau, nhưng bàn chân lại truyền đến cơn đau khó mà diễn tả thành lời. Khuôn mặt của hắn ta bất giác mà nhăn lại, không khỏi khó coi.

- Vậy thì càng tốt chứ sao! Bọn họ trai cò đánh nhau, chúng ta mới có thể làm ngư ông đắc lợi. Dù sao muốn đối phó hai yêu ma kia, sẽ rất tốn công phí sức. Giờ có kẻ làm ma c·hết thay, nên vui mới phải!- Gia Kiệt nhẹ cười, tâm tư lộ rõ.

- Ngưng khí hóa hình? Một tên Chiến giả cấp 4 sơ cấp, sao lại có thể làm được?- Nhìn về cảnh tượng trước mắt, Gia Kiệt một bên không khỏi kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Sợ gì chứ? Đã đến lúc, chúng ta ra tay rồi!- Gia Kiệt để ngoài tai những lời nói đó, liền bắt đầu hành động.

Chương 338: Chưa chắc đã là ngư ông đắc lợi

Nhận thấy đây là thời cơ tốt, đối phương không thể tránh né. Hắn ta ngay lập tức dồn khí mà đánh, một quyền như trời giáng nhắm thẳng vào đầu Thụ Yêu. Khói lửa tung tóe, đây không khác gì một đòn chí mạng cả. Mạnh thì có mạnh đấy, nhưng cũng chỉ đủ để gây choáng cho nó mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng như thế là vẫn chưa kết thúc, rễ cây bất chợt mà quấn lấy cánh tay hắn ta. Thấy vậy, Minh Tự một đấm đánh tan. Ngửa đầu nhìn lên, Thụ Yêu ban nãy đã đứng trước mặt bản thân rồi. Không nói lời nào, liền vung vuốt mà cào lấy hắn ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không nói nhiều lời, Minh Tự lập tức lao lên. Dồn khí vào tay, xuất ra một quyền. Quyền này, không chỉ mạnh mà còn nhanh. Giáng thẳng vào người Thụ Yêu, đánh lui nó bước về sau. Nhưng như thế là vẫn chưa đủ, hắn ta liên tục ra đòn. Ý định, tiêu diệt kẻ địch trước mắt.

Vừa dứt lời, Minh Tự đã nhanh như cơn gió mà xuất hiện trước mặt kẻ địch. Chớp mắt, một quyền đánh tới. Theo sau đó là vô số quyền khác nhắm thẳng vào đầu đối phương mà đấm. Hắn ta càng đánh càng hăng, mỗi đòn đều là mạnh mẽ không thôi, uy lực kinh trời.

- Đừng nên vui mừng quá sớm, món bảo vật này kẻ tranh đoạt không ít đâu. Chúng ta vẫn là nên cẩn thận thì hơn!- Mỹ Duyên nói lời nhắc nhở, ánh mắt không quên cẩn thận quan sát tình hình hiện tại.

Nhưng như vậy, Minh Tự cũng không nhục chí. Đối phương thiệt ba thì bản thân chịu bảy, vẫn là điên cuồng đánh tới. Mặc cho đôi bàn tay đã dần rỉ máu, cơ thể thấm mệt. Hắn quyết không bỏ cuộc, kiên trì đối chiến. Một màn này, phải nói là ý chí hơn người.

- Hoả vũ minh quyền!- Minh Tự nghiến răng mà nói, thi triển kĩ năng của bản thân.

Dù sao thực lực tương quan giữa hai bên, cách biệt rất lớn. Cho dù Minh Tự có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa, cũng khó lòng mà bù đắp. Sơ cấp và đỉnh cấp, vẫn là có sự khác biệt nhất định. Không phải chỉ dựa vào chút năng lực này, là có thể thu hẹp khoảng cách. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cứng quá! Nhưng có cứng đi chăng, cũng không cứng bằng nắm đấm của ta!- Minh Tự hét lớn, một thân khí tức toả ra liền trở nên mạnh mẽ hơn. Mắt thấy, khí của hắn ta tụ xung quanh đôi bàn tay liền hóa thành một đôi găng. Trông không những ngầu mà còn là cứng cáp vô cùng.

- Ngươi...- Mắt thấy một màn này, Mỹ Duyên đúng là không biết nói gì hơn.

Con Thụ Yêu còn lại cũng bắt đầu nhập cuộc, nhằm cứu vãn thế cục hiện tại. Không thì đồng loại sẽ bị người ta đ·ánh c·hết mất. Nó lập tức thi triển kĩ năng: Rễ quấn, đôi bàn tay liền hóa thành vô số rễ cây mà nhắm thẳng vào kẻ địch. Ép cho hắn ta, phải lùi người mà tránh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước sự t·ấn c·ông như vũ bão, Thụ Yêu nhận lấy là vô vàn sát thương. Trên người, bất giác mà bị cháy xém một phần. Cơ thể bị tàn phá không ít, nếu còn tiếp tục e là khó tránh khỏi t·hương v·ong. Nó lập tức vung tay phản công, đáng tiếc lại chẳng thay đổi được gì.

- Có gì bất thường à? Thiên tài trên đời này không thiếu, năng lực lại nhiều vô số kể. Đây, cũng chỉ là một trong số họ. Có điều là, không ngờ tới Học viện Long Cơ, thiên kiêu lại nhiều đến như vậy. Ngoài cái tên khốn kia ra, tên này xem ra cũng không tệ!- Mỹ Duyên cất tiếng, nghiêm giọng mà nói.

- Xin chào!- Thân ảnh kia lộ diện, không ai khác chính là người quen cũ, Triệu Hoài.

Tình hình trong phút chốc đã hoàn toàn đảo ngược, Minh Tự lại chiếm lấy lợi thế. Hắn ta ra đòn áp đảo, không cho kẻ địch bất kì cơ hội nào phản kháng. Chỉ có như vậy, mới có cơ hội chiến thắng. Nhưng mọi chuyện, nào đâu có đơn giản như này.

Nói rồi, Minh Tự tung ra vô số nắm đấm nhắm thẳng vào Thụ Yêu trước mặt mà đánh. Như vũ bão mưa tên, trút hận lên người kẻ địch. Kèm theo đó là hiệu ứng bốc lửa, rực cháy mà mỗi đòn xuất ra. Mạnh hay không thì không biết nhưng được cái đẹp.

Đánh đến mức, Thụ Yêu phải nghiêm mình chống đỡ. Nó bây giờ, đã không còn khinh thường đối thủ như xưa. Mà là nghiêm túc đối chiến, vung tay đáp trả. Nhưng đáng tiếc, đều bị hắn ta dễ dàng né tránh. Thậm chí, còn vì phòng thủ hớ hênh mà nhận lấy thương tổn không đáng có.

Minh Tự cảm nhận nguy hiểm ở phía sau, dựa vào phản xạ mà tránh được một kiếp. Chưa kịp định thần, mắt thấy là vô số rễ cây hướng thẳng bản thân mà tới. Lập tức xoay người sang một bên mà tránh. Thuận thế ra đòn, đánh nát đám rễ cây đó.

Thấy vậy, Thụ Yêu còn lại cũng ra đòn mà hỗ trợ. Lại là những rễ cây quấn người ấy, nhưng đều được hắn ta khéo léo tránh né. Minh Tự liền lợi dụng điểm này, dẫn dắt hướng t·ấn c·ông của kẻ địch, thành công trói lấy Thụ Yêu trước mặt.

- Đây là đâu? Sao ta lại ở đây? Còn ngươi nữa, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?- Nhìn về cảnh tượng trước mặt, Gia Kiệt bất giác mà nhíu mày, nghi hoặc không thôi.

- Được lắm, tới đây!- Lời này nói ra, Minh Tự một mặt nghiêm túc lộ rõ.

Trúng phải một đòn bất ngờ, Minh Tự b·ị t·hương xem ra là không nhẹ. Giữa ngực, máu đã bắt đầu chảy. Nhưng đổi lại vẻ mặt là không chút nhăn nhó, bình thản như thường. Đối với hắn ta mà nói, chút thương nhỏ nào đâu có ăn thua gì.

Hắn ta giờ đây, phải nói là máu liều nhiều hơn máu não. Mặc cho đối phương thực lực ra sao, số lượng như nào. Cũng bất chấp tất cả mà lao lên, ra sức mà g·iết. Quá khứ là còn đó, yêu ma cho dù có cường đại, Minh Tự cũng tiêu diệt cho bằng được, trả lại mối thù xưa.

- Đây là đâu không quan trọng, quan trọng là ngươi phải c·hết!- Nói rồi, không để đối phương kịp thời phản ứng, Triệu Hoài ngay lập tức ra đòn t·ấn c·ông.

Gia Kiệt nhanh như một cơn gió, cùng với khả năng điều khí của mình. Chút khó khăn nhỏ mà Hoa Bạch Dương Tử gây ra, đối với hắn ta mà nói là chẳng ăn thua gì. Không tốn chút công sức nào, đã thành công tiếp cận món bảo vật kia. Trước sự chứng kiến của mọi người xung quanh, hắn đưa tay chạm lấy nó.

Bất chợt, Gia Kiệt lại rơi vào ảo cảnh. Xung quanh là một mảng hư vô bất tận, một màu trong suốt. Giữa màn hư vô ấy, một thân ảnh dần hình thành. Bóng dáng của đối phương, còn là có chút quen thuộc. Khiến cho sắc mặt của hắn ta, phút chốc liền trở nên tối sầm lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338: Chưa chắc đã là ngư ông đắc lợi