Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Chương 407: Siêu Việt giả, cực lực đối chiến yêu ma
Trước mắt, là từng chiếc phi thuyền lớn hạ cánh. Được trang bị công nghệ tiên tiến, sức chứa hơn ngàn người, là phương tiện di chuyển phổ biến ở thế giới này. Vốn dĩ còn hơn một tháng nữa, cuộc thi mới kết thúc. Nhưng giờ đây, biến cố xảy ra. Không còn cách nào khác, đành kết thúc trước dự định.
Bên trong, không gian vô cùng rộng lớn. Bao gồm các dịch vụ cũng như các tiện ích cần có. Và hơn thế nữa, mỗi người đều có một phòng riêng cho mình. Sau khi trải qua một kiểm tra quân số, cục diện đã dần ổn định lại.
- Được rồi, các em trở về nghỉ ngơi chút đi. Khi nào tới nơi, sẽ thông báo cho các em sau!- Cô Nguyệt cất tiếng, cố gắng xoa dịu tâm tình của học viên.
Học viên Long Cơ sau khi nghe được lời đó, ai nấy cũng đều thở dài một hơi. Hai tháng khổ cực này, họ đều mệt mỏi. Giờ là lúc nghỉ ngơi, hồi phục thể lực đã mất trước đó. Nhưng lại có thanh âm, làm phiền lấy họ.
- Nhìn kìa!- Một học viên hét lớn, vẻ mặt hoang mang lộ rõ.
Phi thuyền bay lên giữa không trung, bọn họ mới có thể nhìn rõ tình hình. Mắt thấy là một mảng trời đen, sấm chớp đùng đùng như bão tố phong ba. Trong màn đêm dữ dội đó, truyền đến từng tiếng rầm rú rền trời. Khiến cho bất kì ai nghe thấy, cũng đều bất giác mà rùng mình sợ hãi.
- Chuyện... Gì thế này? Yêu ma quỷ quái gì thế kia, lại đáng sợ đến như vậy?- Một màn trước mắt, quả thật là dọa người.
- Sớm đã biết chuyện này không bình thường. Chỉ là không ngờ tới, nó lại khủng khiếp như này!- Triệu Hoài một bên cảm thán, sắc mặt âm trầm nhưng không kém phần suy tư.
- Không có gì đáng xem cả, các em còn không mau trở về phòng. Còn đứng đây nữa, ngứa đòn hết rồi có phải không?- Cô Nguyệt lớn tiếng mà nói, ra sức mà ổn định tình hình. Tránh cho cục diện trở nên rối loạn, mất kiểm soát.
- Xem ra, mọi chuyện không đơn giản. Có cơ hội, phải tìm hiểu xem sao mới được!- Triệu Hoài lầm bầm trong miệng, sau đó thì xoay người thong dong mà bước từng bước.
Một bên khác, các Siêu Việt giả đang cực lực chiến đấu với yêu ma cấp cao bên này. Trước mắt họ, là một con quái vật vô cùng to lớn. Thân rắn đầu rồng, miệng khè ra lửa. Hai mắt đỏ ngầu, ẩn mình trong làn sương đen. Nhìn trông, uy nghiêm nhưng đầy gai góc.
- Con yêu ma này, cũng quá là khó đối phó đi. Đã đánh hơn tiếng rồi, vậy mà lại không tiêu diệt được nó!- Một Siêu Việt giả cất tiếng, thương tích trên người nhiều vô số kể. Những người xung quanh, cũng không khác là bao.
- Đừng nói nữa, tập trung vào. Để nó tiến vào bên trong lớp phòng vệ, học viên nguy mất. Cho dù có c·h·ế·t, chúng ta cũng phải chặn nó lại, trước khi nó làm hại bất kì một ai!- Một người khác đáp lời, kiên định trong từng hơi thở.
Nói rồi, họ lao nhanh đến nó. Ra đòn tấn công, thanh âm vang dội. Các Siêu Việt giả của Học viện Long Cơ lẫn Học viện Ngự Quy, đều lòng nhất trí, đàn áp lấy con yêu ma này. Trận chiến ngày một căng thẳng leo thang, họ nào đâu có dám lơ là dù chỉ là một giây.
Nhưng thực lực của nó lại vượt trội so với bọn họ. Trận chiến này, càng đánh thì càng hụt hơi. Nếu còn kéo dài, toàn quân có nguy cơ bị diệt. Nhưng không đánh, thì nó lại có cơ hội xâm nhập vào bên trong. Dù muốn hay không, bọn họ cũng phải chiến tới cùng.
- Yêu ma c·h·ế·t tiệt, tiếp chiêu!- Một trong số các Siêu Việt giả hét lớn, dồn lực ra đòn.
Mắt thấy, là một mũi tên ánh sáng được hình thành. Tập trung biết bao nhiêu là khí, trở thành điểm sáng duy nhất trong màn đêm này. Mũi tên lao đi với tốc độ cực nhanh, vun vút vun vút, mắt thường khó mà nhìn rõ.
Thanh âm vang lên, một vụ nổ phát ra. Dư chấn cực mạnh, đủ để thổi bay tất cả những gì ở xung quanh. Khói bụi mịt mù, che mất tầm nhìn. Bầu không khí trong chốc lát, đã rơi vào yên tĩnh. Họ không còn cảm thấy khí tức của yêu ma nữa, tưởng chừng như đã tiêu diệt được nó.
- C·h·ế·t rồi sao? Thành công rồi à?- Một người trong số họ nghi hoặc lên tiếng, vẻ mặt còn là có chút bối rối.
Đang lúc bọn họ hạ thấp cảnh giác, một tia sáng xẹt qua trước mắt. Tia lửa nóng rát, quét ngang vùng trời. Một số người không cẩn thận, vô tình trúng chiêu. Cả người như thiêu như đốt, nóng không gì chịu nổi. Từng tiếng kêu la thảm thiết, không ngừng vang lên.
- Nóng! Nóng quá!- Cũng mai là có người, dùng nước biển dập tắt. Kèm theo đó là dùng khí áp chế, mới tránh được kiếp, c·h·ế·t cháy giữa trời biển.
- Yêu ma này cũng quá là mạnh đi, lãnh trọn một đòn như vậy lại không hề hấn gì. Còn tiếp tục, chúng ta e là sẽ c·h·ế·t dưới tay của nó mất!- Nghe được lời này, nhuệ khí đã giảm đi phần nào.
- Không được nhục chí, chúng ta còn có người cần phải bảo vệ. Cho dù có c·h·ế·t, cũng phải chiến tiếp. Đến khi nào, đánh đuổi nó đi thì thôi!- Thầy Mạnh lúc này mới xuất hiện, củng cố lại tinh thần của mọi người.
- Chuyện này...
- Không có nhưng nhị gì cả, lên!- Lời vừa dứt, thầy Mạnh liền chủ động xuất kích.
Lời nói phải đi kèm với hành động, bằng không những gì nói ra cũng chỉ là một lời nói suông, ai mà tin cho được. Phải gia tăng niềm tin của bọn họ, trận chiến này mới có phần thắng. Không chiến đã nản, chỉ có một con đường c·h·ế·t.
Thầy Mạnh tung ra vô số chưởng khí, kết hợp với đó là thầy Thông ra tay hỗ trợ. Bắn phá liên hồi, công kích tầm xa. Nhưng như thế, cũng chẳng mải mai tổn thương đến nó. Tiếng rầm vang trời, đã đủ để đẩy họ lui bước về sau.
- Tiếp tục đánh, không được từ bỏ!- Thầy Mạnh lớn tiếng mà nói, càng là ra sức hơn nữa.
Bọn họ bao vây thành một vòng tròn, lượn tới lượn lui trước mặt yêu ma. Nhân lúc nó không chú ý, liền ra chiêu tấn công. Mặc dù không mạnh nhưng tạm thời dùng để câu kéo thời gian cũng tính là không tệ. Chỉ là, hình như yêu ma không được vui cho lắm thì phải.
Nó liên tục khè lửa xung quanh, không cho bọn họ đến gần. Khó khăn chồng chất khó khăn, nhưng như thế cũng không khiến bọn họ bỏ cuộc. Vẫn là kiên trì đến cùng, tiếp tục mà đối chiến. Giờ không phải là lúc, bản thân có thể thoái lui. Bởi vì phía sau, còn có thứ cần phải bảo vệ.
Từng đợt tấn công, khiến cho nó suy yếu đi không ít. Nhưng muốn hoàn toàn đánh bại được nó, cũng không phải là việc dễ dàng gì. Các Siêu Việt giả dốc hết sức, mới tạm thời áp chế được nó. Ai nấy cũng vì thế mà cạn kiệt sức lực.
Chớp lấy thời cơ này, nó lập tức phản công. Toàn thân phát động khí tức, bầu trời cũng vì đó mà biến sắc. Sấm chớp vang lên từng hồi, mặt biển chấn kinh dữ dội. Tình hình càng lúc càng trở nên tồi tệ hơn.
- Nguy! Mọi người cẩn thận!- Thầy Mạnh hét lớn, cảnh báo mọi người.
Chưa kịp để bọn họ phản ứng, nó đã ra đòn tấn công. Ánh mắt đỏ ngầu ấy, khiến cho con người ta không lạnh cũng run. Vô số tia lửa bắn tới, dồn dập như sóng đánh. Các Siêu Việt giả phải chật vật lắm, mới tránh được thương vong nhưng không tránh được thương tích trên người thêm nhiều.
- Yêu ma to lớn, lại dám càn quấy. Không biết, là ai cho ngươi cái lá gan này đây!- Ngay lúc tình thế nguy cấp, thanh âm vang vọng giữa trời. Theo đó, là một thân ảnh dần xuất hiện.