Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 408: Khâm Đàn, Sử Thi giả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 408: Khâm Đàn, Sử Thi giả


- Tên nhà ngươi còn đứng đó làm gì nữa, người của đối phương đã đến rồi. Chúng ta lùi lại một bước thôi, không thì họa tới mất!- Thầy Thông phía sau lên tiếng, thiện ý nhắc nhở. Dù sao mối quan hệ giữa hai học viện, cơm không lành canh không ngọt, cẩn thận vẫn là hơn.

- Cái gì? Chuyện đó là thật sao? Đây khác gì, giẫm đạp chúng ta dưới chân. Ở thế hệ này, còn có tên cả gan như vậy à? Thật là muốn biết, thằng nhóc đó như nào mà!- Khâm Đàn lướt qua, còn không quên liếc nhìn lấy thầy Mạnh, thầy Thông một cái. Ánh mắt ấy, khó mà rõ nông sâu.

- Ngươi cũng cút xa ta ra đi, thân quen gì mà lại gần. Đừng quên giữa chúng ta, còn tồn tại một mối thù không đội trời chung!- Thầy Thông xua tay xua đuổi, thờ ơ mà nói.

Từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên, nó vô lực chống trả nhưng không vì thế mà chờ c·hết. Đến khi lốc xoáy đó tan đi, thứ còn lại chỉ là một lớp da. Trời quang mây tạnh, bão tố xua tan. Trận chiến này đến đây, cũng xem như là kết thúc.

- Không đúng! Lột da thoát c·hết, con yêu ma này cũng quá là gian xảo đi!- Nhìn về một màn trước mắt, Khâm Đàn mơ hồ nhận ra điểm bất thường.

- Ây ây ây, đùa đấy! Tới nơi rồi, chúng ta xuống thôi. Ngươi còn ngủ nữa, trời đè ngươi đó!- Thanh Đạt cười cười mà nói, nhưng lại sặc mùi gian trá.

- Lại là làm màu nữa à? Cái đức hạnh, sao quen thế nhở?- Thầy Mạnh nhíu mày, miệng thì lầm bầm không thành tiếng.

- Do một thằng nhãi tên là Triệu Hoài. Tên đó quỷ kế đa đoan, lừa lấy hạng nhất trong tay Gia Kiệt. Sau đó, còn... Còn chặt đứt một tay của Phúc Trọng nữa!- Đối phương đem tất cả sự tình, tường tận kể lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta nhớ không lầm, thằng nhóc Gia Kiệt cũng đâu có yếu, cả Chí Toàn nữa. Hạng nhất, tại sao lại rơi vào tay của người khác?- Khâm Đàn nhíu mày, vẻ mặt còn là có chút khó coi.

Bên này, Khâm Đàn dựa vào sức mạnh của bản thân, hoàn toàn áp chế lấy yêu ma. Đánh đến mức, nó không thể trở mình, toàn thân đều là thương tích. Chỉ mới khởi động đã thành ra như này, cách biệt hai bên chung quy vẫn là quá lớn.

- Không cần đâu, nó đã chạy mất rồi. Sơ suất quá! Chậc, chúng ta quay về thôi. Mà lần này, là học viên của học viện nào giành lấy hạng nhất vậy?- Khâm Đàn bình thản mà nói, ánh mắt chăm chăm nhìn về phía xa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 408: Khâm Đàn, Sử Thi giả

Chỉ thấy, hắn ta tụ khí vào lòng bàn tay. Tạo thành một vòng xoáy nhỏ, ném thẳng vào người yêu ma. Ngay lập tức, nó hoá thành một vòng xoáy lớn giữa trời không. Hút yêu ma vào trong, nghiền ép lấy nó.

- Sao nhìn mặt của ngươi, nó nham nhở thế? Nói đi, mục đích thực sự của ngươi là gì? Thường ngày, ngoài việc rình con gái nhà người ta tắm ra. Đâu có thấy, ngươi hăng hái như thế này!- Triệu Hoài nhìn về đối phương, ánh mắt ấy tràn ngập sự khinh bỉ.

- Mẹ kiếp, các ngươi để ta ngủ một chút thì c·hết à? Kêu như gọi hồn thế kia, làm gì đây?- Triệu Hoài đứng phắt dậy, cáu gắt mà hét lớn.

- Wa, còn biết lo lắng cho ta nữa à? Không ngờ tới đấy!- Thầy Mạnh thuận thế, liền buông lời bỡn cợt.

- Nghiệp chướng nhà ngươi, cũng cố chấp quá đấy!- Vừa nói, Khâm Đàn vừa vung tay.

Giữa bầu trời đen này, một thân ảnh uy nghiêm xuất hiện. Tuổi tầm 30, dáng người thẳng tắp. Phục trang màu vàng, trên ngực còn có kí hiệu của Học viện Ngự Quy. Khí tức tỏa ra, hoàn toàn áp đảo lấy bọn họ. Có thể cảm nhận rõ, sức mạnh của đối phương khủng bố đến mức nào. Chỉ cần một đòn, là dễ dàng chấn áp thế cục.

Nhưng hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, là làm sao đánh bại yêu ma trước mặt. Chuyện này trước đó còn khó khăn không ít nhưng giờ đây đã không cần phải lo lắng. Sử Thi giả xuất hiện, không quá ba chiêu liền có thể chế phục được nó.

- Đi thôi, nơi đây đã hết chuyện rồi. Chúng ta, cũng nên trở về thôi. Còn xem, thiếu niên thiên tài mà các ngươi nhắc tới là ai nữa!- Lời này nói ra, Khâm Đàn vẻ mặt còn là có chút chờ mong. Nhưng không kém phần nguy hiểm.

- Chậc chậc, có cần phải nóng giận thế không? Chuyện cũ đã qua, cần gì phải nhắc lại!- Trong giây lát, sắc mặt thầy Mạnh đã thay đổi, tựa hồ như có chút ưu tư. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hazz, Triệu Hoài ơi là Triệu Hoài, em phải tự mình bảo vệ lấy bản thân rồi. Lần này, thầy cứu không nổi em đâu!- Thầy Mạnh thở dài một hơi, nhẹ lắc đầu ngán ngẫm.

Lời vừa dứt, một cổ uy áp cực mạnh đã khóa chặt không gian nơi đây. Nghiền ép con người ta đến mức khó thở. Đây rõ ràng là đang thị uy sức mạnh của bản thân. Yêu ma cảm nhận được nguy hiểm, liền rầm lên một tiếng thật lớn, có phản kháng nhưng không đáng kể.

- Wa, ngươi đang vu oan cho ta đấy. Ta là chính nhân quân tử, nào đâu có thể làm ra loại chuyện trái với lương tâm được. E hèm, nghe nói gái ở đây đẹp lắm, chúng ta đi ngắm chút đi!- Nói tới nói lui, cuối cùng cũng nói trúng trọng tâm.

- Sử Thi giả? Học viện Ngự Quy? Thằng nhóc đó, e là khổ rồi đây!- Thầy Mạnh một bên, nhẹ cười thích thú.

- Nói đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Chuyện mà không lớn, ngươi tới số với ta!- Triệu Hoài mở cửa ra, mắt thấy chính là Thanh Đạt, hấp ta hấp tấp.

- Được rồi, tới ngay đây!- Mặc dù không muốn, Triệu Hoài cũng chỉ đành miễn cưỡng bản thân. Ngáp ngắn ngáp dài, lê lết từng bước.

- Chuyện lớn, chuyện lớn, ngươi nhanh ra đây đi !- Thanh âm đó cứ không ngừng thúc giục, lớn tiếng mà gọi.

- Chơi như thế là đủ rồi, dám x·âm p·hạm lãnh thổ nhân tộc. Ngươi, phải c·hết!- Khâm Đàn lúc này, mới thật sự nghiêm túc mà ra tay.

- Vậy chúng ta có cần đuổi theo không?- Một Siêu Việt giả thấy vậy, liền cất tiếng thăm dò.

- Lớn như thế này này, có đủ không hả?- Thanh Đạt dựa lưng vào thành cửa, làm mặt ngầu mà nói.

Vô số vết cắt được hình thành, hướng thẳng kẻ địch mà tới. Gây ra không biết là bao nhiêu v·ết t·hương trên người yêu ma. Nó quần quại ra đó, kêu lên từng hồi đau đớn. Tình thế trong phút chốc, đã hoàn toàn đảo ngược.

- Triệu Hoài, Triệu Hoài, ngươi đâu rồi? Chuyện lớn xảy ra rồi kìa, ngươi nhanh ra đây đi!- Thanh âm vang vọng ngoài cửa, kèm theo đó là từng tiếng đập cửa liên hồi, như đòi mạng vậy.

- Đối với ngươi, đó là chuyện cũ nhưng với ta thì không!- Thầy Thông dứt khoát mà đáp, bầu không khí trầm xuống thấy rõ. Màn trò chuyện của hai người bọn họ, cứ như thế mà kết thúc trong không vui.

- Cái đồ khốn nạn này, ngươi ăn no rảnh rỗi sinh nông nổi à? Tìm c·hết sao? Dám làm phiền ta lúc nghỉ ngơi!- Một màn trước mặt, Triệu Hoài tức đến điếng người. Giơ tay lên cao, siết chặt nắm đấm. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chuyện này, là... Là học viên của Học viện Long Cơ!- Siêu Việt giả Ngự Quy ấp úng mà đáp, khúm núm mà đứng nép một bên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Hoài lúc này, đang cuộn mình trong chăn ấm nệm êm. Nào đâu có biết, nguy hiểm đang cận kề. Dù sao cái bộ dạng này của hắn, cũng không làm ăn gì được. Tranh thủ nghỉ ngơi một chút, v·ết t·hương mới có thể sớm ngày hồi phục. Còn thực thi nhiệm vụ được giao nữa nhưng mà hắn ta hình như, quên đi chuyện gì đó quan trọng thì phải.

- Yêu ma to gan, lại dám làm càn. Không t·rừng t·rị ngươi một chút, thật là không biết bản thân mình là ai!- Khâm Đàn, Sử Thi giả của Học viện Ngự Quy. Nghiêm giọng mà nói, thanh âm vang trời.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 408: Khâm Đàn, Sử Thi giả