Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Truy tìm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Truy tìm


Một bên khác, đám người Thanh Hằng, Văn Thành phục kích cách đó không xa. Họ bây giờ đang làm mồi cho muỗi đói. Nhưng như thế cũng không hạ đi quyết tâm bắt bằng được ác tặc của bọn họ.

- Wa, không ngờ ban đêm thế này, lại có hai chị áo trắng ra ngoài chơi. Chúng ta đừng làm phiền bọn họ, trở về thôi!- Triệu Hoài nói nhỏ, giọng điệu còn là có chút run.

( Tên khốn nhà ngươi vì muốn thể hiện với gái, lại bắt anh em chịu khổ. Nếu không phải vì họ Trần phía sau, ai lại chịu bán mạng cho ngươi!) Bọn họ cũng chỉ có thể mắng thầm, tự mình uất hận.

- Chúng ta đợi đã lâu, bọn họ tại sao lại chưa xuất hiện?- Thanh Hằng lên tiếng, mòn mỏi mà mong chờ.

Thời gian cứ thế trôi đi, cho đến gần sáng. Đợi một chút của họ, kết cục là đợi hết cả một đêm. Lúc này, trong bụi rậm phát ra âm thanh. Bọn họ lúc nãy còn ngáp ngắn ngáp dài, liền lập tức tỉnh táo trở lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chị Hằng, đã kiểm tra qua một lượt. Những người có v·ết t·hương ở tay phải gồm có 5 người. Nhưng bọn họ đều có chứng cứ ngoại phạm, hoặc là những v·ết t·hương đó, đều xác thực không phải kiếm gây ra. Hiện tại không có kẻ tình nghi!- Một người bước vào, tận lực báo cáo.

Triệu Hoài, Thanh Đạt từ xa mơ hồ nhìn thấy, liền rơi vào trầm tư. Cảnh tượng trước mắt, khiến cho hai người bọn họ hồi tưởng về chuyện trong quá khứ. Nghĩ tới đây, họ không dám thở mạnh, phía sau gáy lại có những cơn gió lạnh thổi qua. Da gà nổi hết cả lên, trời không rét cũng run, tự nhiên rén ngang.

- Nhìn hàm răng của nó tởm quá đi, nhổ sạch là được. Coi như nó xui xẻo, lại xuất hiện không đúng lúc thế này!- Đối phương đáp lời, sắc mặt cũng không khá khẩm hơn là bao.

- Ta thật sự là ngưỡng mộ ngươi đấy, làm chuyện ác mà còn sống an nhàn thế này!- Thanh Đạt bất ngờ xuất hiện, giọng điệu còn là có chút mỉa mai.

- Sao ngươi lại biết, đêm nay bọn họ sẽ hành động?- Nghe được lời đó, Thanh Hằng tâm tình còn là có chút kích động.

- Chúng ta đi như vậy, thật sự sẽ thu hút được ác tặc hay sao?- Một trong hai người lên tiếng, không khỏi nghi hoặc.

- Ăn một chút gì đi! Từ sáng tới giờ, cô đã không ăn gì rồi!- Văn Thành cẩn thận đặc bánh quy lên bàn, nhẹ giọng mà nói.

- Chân ta thật sự sắp gãy rồi, hai tên ác tặc đó không biết lúc nào mới xuất hiện đây!- Người kia than thở nổi niềm, sắc mặt không vui lộ rõ.

Từ trong bụi rậm xông ra một con yêu thú cấp 2 thể hình to lớn, nhìn thấy hai người con gái trước mặt. Nó rầm lên một tiếng lớn, khoe ra hàm răng sắc nhọn của mình. Đây là muốn thị uy với đối phương, nhưng đáng tiếc lại nhầm người.

- Dừng tay, ta tại sao phải dừng tay? Bọn họ càng tốn công vào việc này, ắt hẳn sẽ lơ là chuyện đi săn. Đó không phải là việc ta muốn hay sao? Còn về việc bắt được ta, e là chuyện đó đối với bọn họ là vô vọng rồi!- Triệu Hoài khí thế tự tin mà đáp, miệng cười đắc ý.

- Không ngờ tên đó còn có chút thủ đoạn, xem ra là ta coi thường hắn rồi. Có khả năng hắn không phải là học viên tham gia thử thách lần này. Cho người truy tìm khắp cánh rừng đi, có tin tức lập tức báo cáo!- Thanh Hằng hạ lệnh, một mặt nghiêm túc. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cô vì chuyện này mà bỏ ra không ít công sức. Cứ tiếp tục như thế, cơ thể làm sao theo kịp. Đợi đến khi đổ bệnh thì lấy sức lực đâu mà bắt người. Muốn thành việc lớn, không thể gấp gáp được!- Văn Thành tận tình khuyên nhủ, ánh mắt thì tràn đầy trìu mến.

- Không ngờ bọn họ, lại có thể làm đến mức độ này. Xem ra là phải bắt ác tặc cho bằng được đây mà!- Triệu Hoài một bên thảnh thơi xơi trà, một bên nói lời cảm thán.

- Yên lặng đi, một chút thử thách nhỏ này, các ngươi còn chịu không được hay sao?- Văn Thành lớn tiếng, ra sức áp chế thế cục, tránh cho lòng người hoang mang.

- Muốn bắt được bọn họ, không phải không thể. Dựa vào những chi tiết cô miêu tả, đêm nay có thể chúng sẽ hành động!- Văn Thành thoạt nhiên làm ra vẻ thần bí, bước từng bước chậm mà nói.

- Nhưng... Còn chưa bắt được chúng, ta có ăn sơn hào hải vị cũng không cảm thấy ngon!- Thanh Hằng đáp lời, một mặt ưu sầu.

- Đêm nay lại là một đêm khó ngủ rồi đây!- Triệu Hoài nhìn lên trời cao, ánh mà khó rõ nông sâu.

- Ta cũng không biết, đây là làm theo lời dặn của lớp trưởng. Cố thêm một chút nữa đi, có lẽ là sắp xuất hiện rồi!- Thị Thu đáp lời, cô là một trong hai người con gái làm mồi nhử.

- Sau này chúng ta, hạn chế hành động ban đêm đi. Gặp cảnh tượng này thêm vài lần nữa, chắc đau tim c·hết quá!- Thanh Đạt lên tiếng, hoảng hốt cũng không kém.

Thanh Hằng bên này, là người mở đầu cho chiến dịch tiêu trừ cái ác, quyết tâm phải bắt ác tặc cho bằng được. Và cô ta cũng là một trong những người đứng đầu của liên minh. Công sức bỏ ra là nhiều vô số kể.

Yêu thú giờ đây, cảm giác có đều không ổn. Xung quanh là hàng trăm đôi mắt đỏ, đang nhìn chằm chằm lấy bản thân như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy. Đến khi muốn bỏ chạy thì đã không còn kịp nữa rồi. Từ kẻ đi săn lại trở thành con mồi trong tích tắc. Trong khu rừng, bất chợt phát ra những tiếng kêu la thảm thiết, âm thanh ấy, mang nổi niềm của sự tuyệt vọng.

Giữa màn đêm thâm thẩm, hai người bọn họ quyết định rút lui chiến lược. Ở đây thêm một giây là sợ hãi tột độ một giây. Dù sao chuyện ác thì làm lúc nào mà không được, cẩn trọng vẫn là hơn.

Trừ một người duy nhất, mà người đó lại là h·ung t·hủ thực sự. Bọn họ lại không ngờ đến, kẻ mình bỏ qua, lại là người mà mình bỏ công bỏ sức truy tìm. Kẻ đó là Triệu Hoài, rất đơn giản, ai lại nghĩ một người ban ngày gãy tay, ban đêm lại làm chuyện ác. Nhìn về đoàn người kiểm tra, hắn ta chỉ nở ra một nụ cười khoái chí, không hơn không kém.

Vì tính chất an toàn, một đội tuần tra thuộc liên minh các lớp được thành lập. Với khẩu hiệu 'Thực thi công lí, t·rừng t·rị cái ác'. Nhằm bắt hai tên ác tặc đồ đen chịu tội, mà họ bỏ ra không ít công sức. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Kiểm tra xong rồi à? Ngươi nói xem bọn họ có động tĩnh gì không?- Triệu Hoài cất tiếng, ra sức thăm dò.

- Bọn họ ngoài cách này ra thì làm gì còn cách khác. Xem ra là mò kim đáy bể, tốn công một chuyến rồi!- Thanh Đạt ngồi xuống bên cạnh, bình thản mà đáp.

Chương 44: Truy tìm (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Thành bước vào, tay còn mang theo một ít bánh quy. Hắn, lớp trưởng lớp A, cũng là một trong những chỉ huy của liên minh các lớp. Hắn ta tham gia chuyện này, mục đích chính là tán gái, còn bắt ác tặc cũng chỉ là tiện thể mà thôi.

- Ăn một ít bánh quy đi, ta sẽ giải thích cho cô biết!- Dưới sự thúc ép của Văn Thành, Thanh Hằng đành miễn cưỡng mà nghe theo.

-Nếu mục đích của bọn họ là thử thách người khác, vậy thì đêm nay nhất định sẽ tiếp tục gây khó dễ cho các học viên. Từ đó suy ra, chúng ta chỉ cần ôm cây đợi thỏ, là có thể dễ dàng bắt được bọn họ!- Sau đó, hắn ta tận tình mà giải thích.

Đêm tối, khung cảnh tịch mịch, từng cơn gió nhẹ thổi qua. Hai người con gái, thân mang đồ trắng đi đi lại lại trong khu rừng. Đây là người do Văn Thành sắp xếp, sở dĩ mặt đồ trắng, là để họ nổi bật trong màn đêm, nhằm thu hút ác tặc ra tay.

Hai người con gái, đôi mắt phát ra tia đỏ. Tay cầm chặt kiếm, ánh mắt vô hồn, đáng sợ vô cùng. Yêu thú nhìn thấy cảnh tượng này, trực tiếp bị dọa sợ, không tự chủ mà lùi về sau mấy bước.

- Thật không ngờ, chờ đợi cả đêm. Lại gặp được cái thứ này. Nào, chúng ta giải quyết nó thế nào?- Thị Thu lên tiếng, giọng điệu âm trầm đến cùng cực.

Sáng hôm sau, một đội tuần tra đã gắt gao truy tìm tung tích của tên ác tặc thông qua v·ết t·hương ở tay phải. Bất kể là ai, đều không thoát khỏi tình trạng này, nhất định phải kiểm tra qua một lượt.

Bên kia, hai người con gái cứ thế mà đi tới đi lui tại chỗ trong màn đêm thâm thẳm. Đã đi được một tiếng đồng hồ, lại không thu được gì. Điều này khiến cho bọn họ, trong lòng nản chí không thôi.

- Theo lí thuyết thì đêm nay họ sẽ xuất hiện gần đây, cố đợi thêm một chút nữa đi. Thành quả luôn đến với người kiên trì!- Văn Thành nói lời chấn an, nhưng thật chất trong lòng đã nóng như lửa đốt.

- Muỗi ở đây, con nào con nấy to như là bướm. Chích đau c·hết ta rồi!- Một người khác bất chợt lên tiếng, than ngắn thở dài.

- Hiện tại còn chưa bắt được hai tên ác tặc đó, ta quả thật không có tâm trạng ăn uống!- Thanh Hằng giờ đây, tâm thế phiền muộn không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Truy tìm