Cả dòng sông lấp lánh ánh sáng xanh nhạt từ những sinh vật kỳ lạ dưới nước, tạo nên một khung cảnh siêu thực mà không ai trong đội từng chứng kiến trước đây. Những làn sóng nhỏ lăn tăn trên mặt sông phản chiếu ánh sáng phát ra từ các sinh vật, khiến cả khu vực như chìm trong một màn trình diễn ánh sáng kỳ ảo. Đội thám hiểm đứng lặng, không ai nói gì trong giây lát, như thể bị cuốn vào bức tranh sống động của một thế giới khác.
"Tuyệt đẹp," Dr. Kael Asimov thì thầm, ánh mắt anh không rời khỏi mặt nước. "Nhưng cũng thật nguy hiểm."
Đứng phía trước đội hình, Ethan Voss không tỏ ra bị cuốn hút bởi vẻ đẹp đó. Đôi mắt sắc lạnh của anh quét qua khung cảnh xung quanh, như thể tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu bất thường nào có thể đe dọa đội. "Đẹp hay không không quan trọng, Kael," anh nói, giọng anh trầm và chắc nịch. "Chúng ta ở đây để làm việc. Ayla, triển khai thiết bị thu thập. Nhưng hãy cẩn thận. Tôi không muốn bất kỳ rủi ro nào."
Ayla Torrence gật đầu, tay cô nhanh chóng điều khiển thiết bị thu thập mà cô và đội kỹ thuật đã bỏ ra nhiều ngày để hoàn thiện. Thiết bị, với lớp vỏ hợp kim lai sinh học bóng loáng, nhẹ nhàng trượt xuống mặt nước từ một bệ phóng di động. Ánh sáng nhấp nháy màu xanh từ thiết bị hòa quyện với ánh sáng từ dòng sông, khiến nó trông như một phần tự nhiên của hệ sinh thái nơi đây.
"Thiết bị đã hoạt động," Ayla báo cáo, mắt cô dán chặt vào màn hình hiển thị dữ liệu từ cảm biến. "Tôi đang tiếp cận một nhóm sinh vật nhỏ. Hãy chờ chút... chúng ta sắp có mẫu vật đầu tiên."
Thiết bị thu thập nhẹ nhàng lướt qua mặt nước, sau đó từ từ dừng lại gần những sinh vật nhỏ có vỏ xoắn ốc phát sáng. Camera gắn trên thiết bị phóng to hình ảnh, hiển thị chi tiết từng đường nét của những con ốc độc đáo này.
"Tôi đặt tên chúng là Ốc Lọc Phóng Xạ, nhé," Kael nói, giọng anh pha chút phấn khích. "Những sinh vật này thật đáng kinh ngạc. Nhìn vỏ của chúng đi, mỗi vòng xoắn có thể là dấu hiệu cho mức độ tích lũy phóng xạ theo thời gian."
Camera tiếp tục phóng to, hiển thị rõ một con ốc dài khoảng 7cm. Vỏ của nó phát lân quang màu xanh mờ, với từng vòng xoắn lấp lánh tựa những chiếc vòng cổ tinh xảo. Từng đường nét trên vỏ giống như được điêu khắc bởi bàn tay của một nghệ nhân tài hoa.
"Chúng không chỉ đẹp," Ravi Chandar chen vào, đang cúi xuống phân tích mẫu nước gần bờ. "Tôi nghĩ rằng chúng đóng vai trò quan trọng trong việc lọc nước. Nhìn vào thành phần hóa học gần những con ốc này, nồng độ phóng xạ giảm đáng kể. Có vẻ như chúng hút phóng xạ từ nước và giữ lại trong vỏ."
Ethan gật đầu, ánh mắt anh không rời khỏi hình ảnh trên màn hình. "Nếu những con ốc này thực sự làm sạch nước, thì chúng có thể là chìa khóa để hiểu cách hệ sinh thái này duy trì sự cân bằng. Ayla, thu thập một vài cá thể để nghiên cứu. Nhưng hãy đảm bảo rằng chúng không bị tổn thương."
Ayla điều khiển thiết bị, cánh tay robot nhỏ nhẹ nhàng tiếp cận một con ốc. Với sự chính xác đáng kinh ngạc, thiết bị nhấc con ốc lên và đặt nó vào một khoang chứa an toàn. "Mẫu vật đầu tiên đã được thu thập," cô báo cáo, giọng cô pha chút tự hào.
Khi thiết bị tiếp tục di chuyển dưới nước, Ayla nhận thấy một đám sáng nhỏ lấp lánh như những ngôi sao di động. Cô khẽ nghiêng đầu, lẩm bẩm: "Các cậu thấy gì chưa? Một đám mây phát sáng..."
Camera phóng to, hiển thị những sinh vật nhỏ bé, chỉ khoảng 1-2cm, với cơ thể mỏng manh và trong suốt. Các cơ quan bên trong của chúng phát sáng nhẹ, tạo nên một cảnh tượng rực rỡ dưới nước. Những sinh vật này di chuyển theo nhóm, giống như một đội quân nhỏ đang diễu hành, mỗi cá thể phát ra ánh sáng lân quang mềm mại.
"Nên gọi chúng là gì nhỉ?" Kael lên tiếng, ánh mắt anh sáng lên sự kinh ngạc. "Hừm, Côn Trùng Xuyên Sáng, tôi nghĩ vậy. Chúng giống như những chiếc đèn lồng nhỏ. Tôi đoán rằng ánh sáng này không chỉ để trang trí. Có thể nó giúp chúng thu hút bạn tình, hoặc thậm chí là một cách để tự vệ."
"Hoặc là cả hai," Ravi thêm vào, nở một nụ cười nhẹ. "Nhưng tôi nghĩ rằng chúng còn đóng vai trò quan trọng trong chuỗi thức ăn. Những đám mây phát sáng này có thể dẫn đường cho các loài săn mồi nhỏ trong môi trường nước tối tăm."
Ayla điều khiển thiết bị tiếp cận đám mây phát sáng, nhưng ngay khi cánh tay robot di chuyển, đám côn trùng tỏa ra như những tia sáng bị xé toạc. Các sinh vật nhỏ bé di chuyển nhanh đến mức khiến thiết bị không kịp phản ứng.
"Chúng thật nhanh," Ayla lẩm bẩm, cố gắng điều chỉnh thiết bị để không làm chúng hoảng sợ. Cô nhẹ nhàng giảm tốc độ của cánh tay robot, kiên nhẫn chờ đợi. Cuối cùng, cô cũng thu thập được một vài cá thể vào khoang chứa. "Mẫu vật thứ hai đã được thu thập," cô nói, giọng cô nhẹ nhõm nhưng vẫn đầy sự tập trung.
Khi thiết bị tiếp tục di chuyển sâu hơn dưới lòng sông, một sinh vật khác bất ngờ lọt vào tầm ngắm của camera. Đó là một con cá dài khoảng 10cm, với thân hình thon dài và vảy phát quang rực rỡ. Các sọc màu vàng cam chạy dọc theo thân nó, trông giống như những tia sáng đang di chuyển trên mặt nước.
"Tôi gọi chúng là Cá Bóng Phóng Xạ nhé," Kael Asimov thốt lên, giọng anh đầy sự phấn khích. Đôi mắt anh sáng lên khi nhìn hình ảnh từ màn hình. "Những con cá này không chỉ đẹp. Nhìn vào cấu trúc cơ thể của chúng, tôi nghĩ rằng chúng có một cơ quan đặc biệt giúp chuyển hóa phóng xạ thành năng lượng. Điều này giải thích tại sao chúng có thể tồn tại trong môi trường khắc nghiệt như thế này."
"Và điều đó cũng giải thích tại sao chúng không cần ăn nhiều," Ravi Chandar chen vào, cúi xuống gần màn hình để nhìn rõ hơn. "Nhưng chúng ta cần cẩn thận. Những con cá này có thể rất nhanh và n·hạy c·ảm với bất kỳ chuyển động nào."
Ayla Torrence, lúc này vẫn ngồi trước bảng điều khiển, điều chỉnh thiết bị thu thập. Camera gắn trên thiết bị zoom cận cảnh vào con cá, cho thấy từng chi tiết nhỏ trên cơ thể nó. Từng chiếc vảy phát sáng như được khảm một lớp kim loại mỏng, và đôi mắt của nó ánh lên màu vàng, trông như hai viên ngọc nhỏ.
"Thật ngoạn mục," Ayla thì thầm, nhưng đôi tay cô vẫn không ngừng thao tác. "Chúng ta cần bắt được một con để nghiên cứu. Nhưng tôi phải cẩn thận, vì chúng quá nhanh."
Cô điều chỉnh cánh tay robot, giảm tốc độ và độ rung để tránh làm con cá hoảng sợ. Thiết bị từ từ tiến lại gần, nhưng ngay khi cánh tay robot di chuyển đến gần, con cá lập tức lẩn tránh, lướt đi như một tia sáng.
"Chúng ta cần một chiến thuật khác," Ayla nói, giọng cô pha chút thất vọng.
Lần này, cô thay đổi góc tiếp cận, để cánh tay robot di chuyển chậm hơn và tạo ra ít tiếng động hơn. Cô kiên nhẫn chờ đợi, theo dõi chuyển động của con cá qua màn hình. Cuối cùng, sau vài phút, cô cũng bắt được một con cá và đưa nó vào khoang chứa bảo vệ.
"Mẫu vật thứ ba đã được thu thập," Ayla báo cáo, giọng cô pha chút mệt mỏi nhưng vẫn đầy hài lòng.
Khi thiết bị quay lại gần bờ, Ayla chú ý đến một cụm thực vật nhỏ mọc trên các hòn đá lớn gần dòng sông. Những cụm rêu xanh ánh bạc lấp lánh dưới ánh sáng xanh nhạt từ nước sông, trông giống như một lớp nhung mỏng bao phủ lên bề mặt đá.
"Có thể gọi đây là Rêu Hút Phóng Xạ," Ayla nói, điều khiển thiết bị để thu thập một mẫu nhỏ. Cánh tay robot nhẹ nhàng gỡ một cụm rêu từ hòn đá và đặt vào khoang chứa. "Những cụm rêu này không chỉ hấp thụ phóng xạ, mà có lẽ còn đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nơi trú ẩn cho các sinh vật nhỏ hơn."
Kael, đứng gần đó, gật đầu đồng tình. "Tôi nghĩ rằng rêu này không chỉ hút phóng xạ để tồn tại, mà còn có thể chuyển hóa phóng xạ thành một dạng năng lượng khác. Chúng ta cần phân tích thêm, nhưng tôi có linh cảm rằng những cụm rêu này là một phần quan trọng trong hệ sinh thái của dòng sông này."
Gần khu vực rêu, thiết bị phát hiện một số đường hầm nhỏ trong lớp bùn đáy sông. Các đường hầm này phát ra ánh sáng mờ, và khi camera zoom vào, bên trong xuất hiện những sinh vật dài mảnh, phát sáng nhẹ nhàng.
"Con này thì tôi xin đặt tên là Giun Phát Quang," Ravi nói, ánh mắt anh đầy tò mò. "Những con giun này có thể là nguồn dinh dưỡng quan trọng cho các loài cá ăn đáy. Và tôi nghĩ rằng chúng đóng vai trò cải thiện môi trường bằng cách xới đất, giúp các chất dinh dưỡng lưu thông trong hệ sinh thái dưới nước."
Ayla, vẫn điều khiển thiết bị, nhẹ nhàng tiếp cận một vài con giun. Các sinh vật này không di chuyển nhanh như cá, và cô dễ dàng thu thập được một vài mẫu. "Mẫu vật thứ tư đã được thu thập," cô báo cáo, giọng cô pha chút nhẹ nhõm.
Khi thiết bị hoàn thành nhiệm vụ và quay trở lại bờ, cả đội đều cảm thấy nhẹ nhõm nhưng không kém phần hào hứng. Những mẫu vật mà họ thu thập được không chỉ là những sinh vật lạ thường, mà còn chứa đựng những manh mối quan trọng về cách hệ sinh thái của dòng sông này hoạt động.
Ethan Voss, đứng quan sát từ đầu đến cuối, gật đầu hài lòng. "Tốt lắm, mọi người," anh nói, giọng anh trầm và chắc chắn. "Đây chỉ là bước đầu tiên, nhưng chúng ta đã thu thập được những mẫu vật quan trọng. Ayla, Kael, Ravi, tôi muốn các cậu bắt tay vào phân tích ngay khi chúng ta trở về căn cứ."
Kael gật đầu, ánh mắt anh sáng lên với sự phấn khích. "Tôi không thể chờ để xem những mẫu vật này sẽ tiết lộ điều gì."
Ayla, dù mệt mỏi sau khi điều khiển thiết bị liên tục, vẫn nở một nụ cười nhẹ. "Tôi sẽ kiểm tra lại thiết bị để đảm bảo rằng mọi thứ hoạt động hoàn hảo cho lần triển khai tiếp theo."
Ravi, như thường lệ, không quên thêm vào một câu bông đùa. "Chúng ta vừa bắt đầu khám phá một thế giới mới, và tôi cá rằng những gì chúng ta thấy hôm nay chỉ là phần nổi của tảng băng chìm."