Chương 16: Cuộc chiến bên sông
Dưới ánh sáng yếu ớt của mặt trời trên Venus 666c, dòng sông xanh ngắt vẫn giữ nguyên vẻ đẹp huyền bí vốn có, nhưng hôm nay, vẻ yên bình ấy đã biến thành một sự đe dọa không thể lường trước. Phòng thí nghiệm tạm thời ven sông, với những bức tường thép kiên cố và các thiết bị hiện đại, đứng sừng sững như một pháo đài nhỏ bé, cố gắng chống chọi với sự khắc nghiệt của hành tinh này. Nhưng không ai trong đội nghiên cứu ngờ rằng, sự yên tĩnh tạm thời ấy sẽ nhanh chóng bị xé toạc bởi một sinh vật khổng lồ từ lòng sông sâu thẳm.
Buổi chiều hôm đó, khi nhóm nghiên cứu vẫn đang miệt mài với các thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, mặt nước sông bỗng nhiên chuyển động. Ban đầu, chỉ là những gợn sóng nhỏ, rồi chúng lớn dần, mạnh mẽ hơn, lan tỏa ra khắp bờ sông như thể có một thứ gì đó khổng lồ đang tỉnh giấc bên dưới.
"Chuyện gì đang xảy ra?" Ayla Torrence nói lớn, mắt cô dán chặt vào màn hình cảm biến. Ngón tay cô lướt nhanh qua bảng điều khiển, cố gắng phân tích các dữ liệu đang nhảy loạn trên màn hình. "Chúng ta có một vấn đề lớn – cảm biến phát hiện chuyển động bất thường dưới nước. Một sinh vật... kích thước khổng lồ!"
Ngay khi cô nói dứt lời, mặt nước sông nổ tung như một quả bom vừa p·hát n·ổ dưới lòng đất. Một con giun nước khổng lồ bất ngờ lao lên từ dòng sông, thân hình khổng lồ của nó vươn cao trên mặt đất. Sinh vật dài hơn 30 mét, với lớp da bóng loáng, trơn nhẫy phủ một lớp chất nhầy ánh xanh lục, phản chiếu ánh sáng yếu ớt của dòng sông. Đôi mắt sáng rực của nó lóe lên sự hung dữ, và miệng đầy răng sắc nhọn mở rộng, phát ra một âm thanh rít ghê rợn khiến cả đội phải lùi lại trong giây lát.
Dòng nước xung quanh cuộn trào dữ dội theo từng chuyển động của sinh vật. Những bức tường bảo vệ rung lên bần bật khi các đợt sóng mạnh ập vào. Một vài thiết bị ngoài trời bị cuốn phăng, mất hút dưới lòng sông.
"Tất cả vào vị trí! Triển khai robot chiến đấu!" giọng Ethan Voss vang lên qua kênh liên lạc, lạnh lùng và đầy uy quyền.
Từ khoang chứa gần căn cứ, đội robot chiến đấu nhanh chóng được triển khai. Những cỗ máy cao từ 3 đến 5 mét lao ra từ cánh cửa thép, lớp giáp hợp kim sáng bóng của chúng phản chiếu ánh sáng mờ từ dòng sông. Các robot được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí đã được nâng cấp từ trước.
"Khóa mục tiêu! Tấn công!" Ethan ra lệnh.
Những viên đạn sinh học lai năng lượng phóng xạ bắn ra từ các chiến sĩ điều khiển robot, nhắm thẳng vào thân hình khổng lồ của con giun. Nhưng lớp da trơn nhầy của nó, giống như một lớp giáp tự nhiên hoàn hảo, khiến các viên đạn trượt đi mà không gây tổn thương đáng kể. Chỉ một vài vệt cháy đen mờ nhạt xuất hiện trên thân nó, nhưng điều đó chỉ khiến con giun càng thêm giận dữ.
Con quái vật rít lên, âm thanh sắc nhọn vang vọng khắp khu vực, khiến mọi người phải bịt tai. Thân hình khổng lồ của nó uốn lượn như một cơn lốc, quật mạnh vào một robot gần nhất. Cú v·a c·hạm mạnh đến mức cỗ máy nặng hàng tấn bị hất văng ra xa, đập mạnh xuống lòng sông với một tiếng "rầm" vang dội.
"Chúng ta đang đối mặt với thứ gì vậy?" Ravi Chandar hét lên khi dòng nước xung quanh bắt đầu dâng cao bất thường, thoáng chốc đã ngập đến nửa chân các robot chiến đấu.
Con giun khổng lồ không chỉ sở hữu sức mạnh vật lý kinh hoàng mà còn có một năng lực đặc biệt đáng sợ: khả năng điều khiển nước. Nó nâng cao phần đầu lên, miệng mở rộng, và ngay lập tức, dòng sông như sống dậy. Những cột nước lớn bắn lên cao, xoáy nước xuất hiện dưới chân các robot, khiến chúng mất thăng bằng.
"Nó đang điều khiển nước!" Ayla hét lớn qua kênh liên lạc, giọng cô đầy căng thẳng. "Robot không thể đứng vững trên mặt đất ngập nước này!"
Một robot chiến đấu đang di chuyển thì bị dòng nước cuốn phăng, kéo xuống lòng sông sâu thẳm. Những cỗ máy khác cố gắng giữ vị trí, nhưng mỗi bước đi trở nên khó nhọc hơn khi nước dâng lên quá nhanh.
Con giun, như một vị thần của dòng sông, không ngừng tạo ra các đợt sóng và xoáy nước để triệt hạ kẻ thù. Mỗi lần nó quẫy mình, mặt nước lại cuộn trào, nhấn chìm mọi thứ xung quanh.
"Vũ khí mặc dù nâng cấp nhưng vô dụng! Lớp da của nó đẩy trượt mọi thứ!" một chiến sĩ điều khiển robot hét lên qua kênh liên lạc.
Ethan, đứng trong phòng điều khiển, siết chặt quai hàm khi quan sát toàn bộ diễn biến qua màn hình lớn. "Giữ đội hình! Đừng để nó chia cắt các robot! Tập trung t·ấn c·ông vào một điểm duy nhất!" anh ra lệnh, giọng anh trầm nhưng đầy uy lực.
Kael Asimov, đang đứng gần cửa sổ quan sát, nhìn chằm chằm vào con quái vật. "Nó không chỉ mạnh, mà còn thông minh. Nó đang sử dụng nước như một v·ũ k·hí để làm mất cân bằng chúng ta."
Naomi Huxley, đứng ở khu vực y tế, theo dõi tình hình qua màn hình nhỏ. "Nếu dòng nước này tiếp tục dâng cao, chúng ta sẽ mất thêm nhiều robot. Chúng ta cần rút lui trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn," cô nói, giọng cô pha chút lo lắng.
Dòng sông lúc này không còn là một dòng chảy yên bình nữa. Nó đã biến thành một chiến trường hỗn loạn, nơi mà con giun khổng lồ dường như nắm toàn bộ quyền kiểm soát. Các robot chiến đấu nỗ lực bám trụ, nhưng mỗi lần con giun quẫy mình, một robot khác lại bị cuốn phăng hoặc hất văng xuống nước.
Khi đội robot vẫn đang chiến đấu dữ dội với con giun khổng lồ, một mối nguy hiểm mới bất ngờ ập đến. Con giun, dường như nhận thức được rằng căn cứ nghiên cứu ven sông là trung tâm điều khiển của đội, quay phần thân khổng lồ về phía bức tường chính của căn cứ. Với một cú uốn mình mạnh mẽ, nó lao vào như một mũi tên khổng lồ, nhắm thẳng vào mục tiêu.
"Nó đang t·ấn c·ông căn cứ!" Naomi Huxley hét lên, giọng cô vang lên trong sự kinh hoàng. Bức tường thép kiên cố rung lên dữ dội khi con giun đâm sầm vào nó.
Tiếng v·a c·hạm vang dội khắp khu vực, như thể cả hành tinh đang rền rĩ. Các tấm thép, vốn được thiết kế để chống chịu những đợt t·ấn c·ông mạnh, giờ đây cong oằn trước sức mạnh của con giun. Nhát đập thứ hai của đuôi nó, mạnh như búa tạ, khiến bức tường chính sụp đổ hoàn toàn. Các thiết bị bên trong bị hất tung ra ngoài, nhiều thiết bị vỡ nát dưới sức ép của dòng nước đang cuộn trào.
"Chúng ta phải rút lui ngay lập tức!" Ethan Voss ra lệnh, giọng anh dứt khoát nhưng đầy căng thẳng. Anh nắm lấy tay Naomi đang nỗ lực thu thập kết quả nghiên cứu, kéo cô chạy về phía lối thoát khẩn cấp khi căn cứ rung chuyển dữ dội.
Nhưng con giun không để họ dễ dàng thoát thân. Một cột nước lớn bất ngờ dâng lên, cuốn theo sức mạnh mà sinh vật này điều khiển, đập mạnh vào cánh cửa chính. Dòng nước ập vào với lực phá hủy kinh hoàng, cuốn trôi phần lớn thiết bị và dữ liệu mà đội nghiên cứu đã dày công thu thập trong nhiều tuần qua.
Bên ngoài, các robot chiến đấu còn lại cố gắng tập hợp lại để phản công. Nhưng lớp da trơn nhầy của con giun, giống như một lớp áo giáp không thể xuyên thủng, khiến các v·ũ k·hí từ xa lẫn cận chiến của họ gần như vô dụng. Những viên đạn trượt dài trên thân nó, chỉ để lại những vệt cháy mờ nhạt không đáng kể.
Con giun, kết hợp sức mạnh thể chất khổng lồ với khả năng điều khiển nước đáng sợ, tiếp tục quẫy mình, tạo ra những đợt sóng dữ dội và xoáy nước khổng lồ. Các robot, dù nặng hàng tấn, vẫn bị cuốn vào dòng nước xiết, mất thăng bằng và bị hất tung ra xa. Một vài robot bị nước cuốn đi, chìm dần vào lòng sông sâu thẳm, biến mất không dấu vết.
"Chúng ta không thể giữ được căn cứ này thêm nữa!" Ayla Torrence hét lên qua kênh liên lạc. Giọng cô pha lẫn sự tuyệt vọng khi nhìn căn cứ dần bị nhấn chìm dưới sức mạnh không thể cưỡng lại của sinh vật khổng lồ.
Ethan, đứng giữa sự hỗn loạn, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tất cả rút lui! Chúng ta không còn lựa chọn nào khác!" anh ra lệnh, giọng anh vang lên mạnh mẽ, át đi tiếng nước và tiếng gầm gừ của con giun.
Cả đội lao ra khỏi căn cứ qua lối thoát khẩn cấp, chạy qua những hành lang ngập nước trong khi con giun tiếp tục t·ấn c·ông. Một cú quẫy đuôi cuối cùng của nó phá hủy hoàn toàn phần còn lại của căn cứ. Những bức tường thép đổ sập, các thiết bị bị nghiền nát, và dòng sông nhanh chóng nhấn chìm mọi thứ dưới làn nước xiết.
Cả đội, giờ đây chỉ còn biết chạy thoát thân, nhanh chóng leo lên một ngọn đồi gần đó. Từ trên cao, họ nhìn xuống cảnh tượng kinh hoàng bên dưới. Dòng sông, vốn yên bình và huyền bí, giờ đây trở nên dữ dội hơn bao giờ hết. Con giun khổng lồ, như một vị thần của dòng sông, lượn quanh những gì còn sót lại của căn cứ trước khi lặn sâu xuống lòng nước, biến mất như chưa từng xuất hiện.
Cả đội đều thở hổn hển, khuôn mặt ai cũng tái nhợt vì kinh hoàng và mất mát. Họ đã mất căn cứ, mất phần lớn thiết bị và dữ liệu quý giá, và thậm chí mất cả một số robot chiến đấu.
Ethan đứng ở phía trước, bóng dáng anh nổi bật trên đỉnh đồi. Anh nhìn chằm chằm vào dòng sông bên dưới, ánh mắt anh lạnh lùng nhưng mang theo sự phẫn nộ và cay đắng.
"Chúng ta đã đánh giá thấp hành tinh này," Ethan nói, giọng anh trầm xuống, như thể đang nói với chính mình. "Nhưng đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta sẽ quay lại. Và lần sau, chúng ta sẽ sẵn sàng hơn."
Naomi Huxley, đứng bên cạnh, khẽ gật đầu. "Chúng ta đã mất rất nhiều, nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội. Những gì chúng ta học được từ ngày hôm nay sẽ giúp chúng ta chuẩn bị tốt hơn cho lần tới."
Ayla, dù mệt mỏi, vẫn nhìn về phía Ethan với ánh mắt quyết tâm. "Chúng ta đã thấy con giun này mạnh đến mức nào. Nhưng tôi tin rằng, nếu cải tiến v·ũ k·hí và chiến thuật, chúng ta có thể đối phó với nó."