Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 18: Hợp tác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Hợp tác


Bọn họ vừa tới nơi, đã có người đưa bọn họ lên một phòng riêng rồi bảo bọn họ đợi một lúc. Giống như người của Phường đấu giá đã sớm căn dặn những người này về Trần An và Mạc Phong.

Thực tế, Tam Thanh Kiếm pháp phải đến cảnh giới Thất phẩm mới thực sự hoàn thiện. Khi đó mới chính thức đạt đến nhập môn của bộ kiếm pháp này, Trần An hiện tại thậm chí còn chưa đạt đến lớp da lông của nó. Nhưng hắn vẫn miệt mài cố gắng, từng đường kiếm đều được hắn tập đi tập lại nhiều lần. Có công mài sắt, thì có ngày nên kim. Hắn mặc dù đã quá độ tuổi thích hợp nhất để tập võ, nhưng vậy thì có sao chứ? Hắn vẫn sẽ cố gắng bước từng bước để đi lên. Không phải việc càng khó vượt qua nó mới khiến ta cảm thấy hào hứng sao? Việc dễ mà vượt qua thì có gì đáng để tự hào. Có lẽ, vượt qua khó khăn cũng là một vẻ thú vị của cuộc sống.

Chỉ một câu nói như vậy, mà có thể khiến bọn họ ngồi xuống tiếp tục đàm phán. Đương nhiên Mạc Phong và Trần An không thể nghe được câu nói này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Mai Linh cũng liền nói: “Vậy được. Để vãn bối dẫn đường.”

Mạc Phong đối với người bình thường hắn hoàn toàn làm một vẻ điềm đạm bình tĩnh. Nhưng vì Lâm gia là một gia tộc lớn, muốn chiếm thế chủ động, Mạc Phong phải thể hiện ra một thái độ cường thế.

Kiếm thức của Tam Thanh Kiếm pháp không theo một thức nào nhất định, hoàn toàn là tự tâm mà sinh, tự tâm mà biến hóa. Vì thế cho dù là hai người cùng tu luyện Tam Thanh Kiếm pháp thì kết quả vẫn sẽ hoàn toàn khác nhau. Cũng chính vì vậy, bản chân giải này của các cường giả đạo môn rất quan trọng. Nó giống như chỉ đường dẫn lối cho Tam Thanh Kiếm pháp của hắn.

Mạc Phong liền với giọng khàn khàn nói: “Bớt dài dòng, mau vào vấn đề chính.”

Tới quán trà tìm Mạc Phong, rồi bọn họ cùng đi ăn chút gì đó. Trên đường đi Trần An nói: “Phong ca, đợi đệ chút. Đệ ghé qua Tiệm rèn tìm một thanh kiếm vừa tay.”

Mai Linh liền trước tiên đứng ra tươi cười giảng hòa: “Ba vị trưởng lão nhà chúng ta có chút lớn tuổi tính khí nóng nảy. Thất lễ rồi.”

Đến gần giờ Ngọ, Trần An đã chuyển hóa thành công tất cả linh khí. Lúc này trong cơ thể, khắp các kinh mạch đều đang chứa một luồng chân khí nhỏ. Đan điền thì tràn ngập chân khí màu trắng thanh thuần. Cơ thể cảm giác thoải mái vô cùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một người giọng hằm hằm nói: “Đó là một ngôi mộ một vị quan phương Bắc thời đô hộ. Cả gia tộc hắn đã chuyển đến Việt quốc tiện cho việc cai trị nên đã lập lăng mộ tại đây.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong vỗ trán nói: “Ai nói ta cho ngươi không lấy tiền? Ta cho ngươi nợ.”

Thái độ của Mạc Phong liền khiến ba người kia khó chịu vô cùng, Mai Linh thì đi bên cạnh rót trà cho bọn họ. Nhưng bọn họ vẫn liền như vậy nhịn xuống, hừ lạnh nói: “Chúng ta có tung tích một ngôi mộ cổ của Tổ tiên Lâm gia. Biết ba vị là người trong nghề, Lâm gia muốn nhờ ba người giúp chúng ta khai quật mộ. Thù lao Lâm gia sẽ trả đủ.”

Mạc Phong liền tặc lưỡi nói: “Bỏ đi. Ở quán trà ta còn một thanh kiếm. Đợi lát nữa ta đưa cho ngươi.”

Ngay sau đó, Mai Linh liền ngó vào tai của ba lão già kia nói: “Ba vị trưởng lão, gia chủ có lệnh, dù thế nào cũng phải mời được bọn họ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong cười lạnh, đám người Lâm gia này đúng là không hiểu quy củ. Hắn liền nói với giọng mỉa mai: “Các ngươi nói quan phương Bắc cai trị nước ta. Thời kỳ cai trị dài tới cả nghìn năm. Nói như vậy các ngươi chỉ chúng ta đi mộ đào mộ Cao vương, chẳng phải cũng là quan phương Bắc à?

Mạc Phong liền cười lạnh nói: “Lâm gia mới nổi lên chưa được 80 năm, gia chủ Lâm gia hiện tại mới chỉ có Lục phẩm Nội phủ cảnh. Tổ tiên các ngươi chưa chắc đã có được một cái lăng mộ hoàn chỉnh. Còn không nói thật, hiện tại bọn ta liền rời đi.”

Mạc Phong liền giơ tay lên ra hiệu bọn họ ngưng lại liền nói: “Ba vị trưởng lão, trước hết cứ từ từ nghe ta nói. Bọn ta chọn trước một đồ, là bọn ta chọn từ trước khi xuống mộ và đồ vật này các ngươi cũng không được biết. Khi xuống mộ, ngoại trừ vật kia bọn ta chắc chắn sẽ không lấy thêm bất kỳ đồ vật nào khác, tất cả các thứ còn lại thuộc về các ngươi. Nếu không có vật đó hoặc bọn ta không lấy được vật đó, coi như bọn ta đen đủi. Nếu có một đồ mà các ngươi cần nhất, có thể nói với bọn ta. Bọn ta tuyệt đối sẽ không lấy đồ vật này. Cho dù là đồ của các ngươi muốn lấy trùng với bọn ta, bọn ta cũng sẽ đổi sang một đồ vật khác. Và đương nhiên là chúng ta sẽ không được chọn lại sau khi xuống mộ. Đây đã là quy tắc của những kẻ săn mộ từ Việt quốc cho tới người của Mộ Vương thành cũng như vậy. Ngươi có thể đi tìm hiểu, bọn ta tuyệt đối không phá vỡ quy tắc.”

Ba trưởng lão Lâm gia liền phát hỏa, tức giận vỗ bàn đứng dậy. Chuyện xúc phạm tổ tiên như vậy, quả thật rất gây khó chịu. Nhưng Mạc Phong hắn nói lại chính là sự thật. Lâm gia ở Cổ Dung thành mới nổi lên còn chưa đến 80 năm, tổ tiên của Lâm gia cùng lắm thì là phú ông nhà giàu. Vốn dĩ ngôi mộ này cũng chẳng có gì to tát, tìm những người an táng trong thành đi đào là được. Cần gì phí công sức mời những người săn mộ như Mạc Phong chứ? Lâm gia tiền của dù nhiều, cũng không có chuyện lãng phí như vậy.

Hai người liền đi theo Lâm Mai Linh lên đến tầng ba của phường đấu giá. Đi tới một căn phòng ở trung tâm chỗ cao nhất của phường đấu giá, Mai Linh mở cửa cho hai người tiến vào. Ngồi trong phòng là ba người tóc đàn ông trung niên mặc áo gấm trực lĩnh, trông rất giống như phú ông nhà giàu. Nhưng ba người này đều chính là trưởng lão của Lâm gia, mỗi người đều có thực lực Thất phẩm.

Nghe đến đấy, trưởng lão Lâm gia liền nổ: “Còn tưởng mình là Trương gia Mộ Vương thành rồi. Không phải chỉ là một đám trộm mộ dưới đất chui lủi còn dám mạnh mồm. Tưởng rằng không có các ngươi bọn ta không tìm được người khác?

Ước chừng đã tới giờ Thân, hắn liền đình chỉ tu luyện. Vào bên trong thay quần áo tắm qua một cái Trần An quay trở lại Cổ Dung thành. Dù sao trước tiên hắn cũng cần rèn một thanh kiếm vừa tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tam Thanh kiếm pháp siêu phàm thoát tục, bình ổn chậm rãi. Khi thủ vững chãi như sơn, khi công thì như mây trôi nước chảy, nhẹ nhàng uyển chuyển, liên miên bất tuyệt tựa vũ xuân.

Nghe thấy vậy đám người của Lâm gia cũng hòa hoãn đôi chút. Mai Linh lại thì thầm gì đó với bọn họ một chút liền khiến ba lão già đó liền đồng ý. Cuối cùng, bọn họ nói trước Tết Nguyên đán một tháng sẽ khởi hành. Tức là còn khoảng hai tháng nữa để bọn họ chuẩn bị. Thù lao kia Mạc Phong sẽ cùng với gia chủ Lâm gia quyết định khi bọn họ tới Lâm gia vào lần sau và sẽ nhận trước khi xuống mộ.

Mạc Phong nghe thế liền cười khẩy suy nghĩ: “Mộ Cao vương mà dễ tìm như thế đã sớm bị người Việt chúng ta đào lên giẫm đạp từ cả ngàn năm trước rồi.”

Hiện tại, Trần An bắt đầu tu luyện Tam Thanh kiếm pháp. Tam Thanh kiếm pháp lấy Thanh Minh chân khí dưỡng kiếm. Nhưng hiện tại Trần An chưa ngưng tụ ra Thanh Minh chân khí tại vì hắn muốn tu luyện nội công sau khi đã hoàn toàn khai huyệt. Vì thế hiện tại Trần An chỉ là đang tập kiếm thức của Tam Thanh kiếm pháp chứ vẫn chưa thực sự đi đến quá trình dưỡng kiếm.

Một trưởng lão Lâm gia hừ lạnh nói: “Các ngươi còn chưa đồng ý có đi hay không đã đòi thông tin chủ mộ?”

Trần An cười khổ, xem ra cũng chỉ đành đồng ý.

Đến khi mặt trời bắt đầu dâng lên cao cũng là khi chất lượng linh khí trong thiên địa dần giảm xuống, đã không còn thích hợp để thổ nạp, Trần An liền dừng quá trình thổ nạp lại. Hắn từ từ rút hết kim châm ra để tránh thất thoát linh khí, rồi từ từ điều động chân khí mới tạo ra đi lưu thông các kinh mạch.

Thấy ba người Trần An tiến đến, bọn họ liền đứng dậy chắp tay một cái. Một vị trưởng lão liền nói: “Hôm nay, Lâm gia tìm hai vị tới quả thật là có chuyện.”

Chưa tới thời gian một chén trà, vẫn là một dáng vẻ phong tình kiều diễm của Lâm Mai Linh, nàng đi vào trong phòng, tươi cười nói: “Hai vị tiền bối. Xin lỗi chúng ta đã không thể tiếp đón trước.”

Trần An liền khó xử nói: “Hay là thôi vậy. Đệ vẫn nên tự rèn một thanh vẫn hơn. Dù sao kiếm của huynh chắc chắn cũng không rẻ. Đệ còn cần tiền làm việc khác. Vẫn là thôi đi.”

Mặc dù nói đại đạo là vô biên nhưng hắn vốn không tin rằng nó là vô cùng vô tận. Thế giới này vốn không có gì là vô cùng vô tận. Có lẽ chỉ là đại đạo rất dài, dài đến nỗi cho dù cả ngàn vạn người trên thế giới này, cũng chưa người nào đi đến tận cùng. Như vậy đại đạo cũng không phải là vô tận, chỉ cần là mỗi ngày tiến bộ cũng sẽ có ngày đạt đến đỉnh cao. Nếu thế giới chưa có một người nào đi đến đỉnh cao, vậy thì hắn sẽ là người đầu tiên.

Mạc Phong gật đầu nói: “Có thông tin gì về chủ mộ không?”

Suy nghĩ thoáng qua trong đầu, Mạc Phong liền nói: “Thứ nhất, bọn ta đi một đội ba người, xuống mộ tất cả đều phải do ta chỉ đạo. Thứ hai, trong tất cả các đồ trong mộ bọn ta chọn trước một đồ. Thứ ba, thù lao bên ngoài bây giờ chúng ta sẽ thương lượng.”

Mạc Phong liền khoát tay nói: “Không cần. Vào việc chính đi.”

Một người trưởng lão khác liền cảm thấy bọn họ quả thật chuyện này có phần không đúng liền nói: “Được. Bọn ta chắc chắn đó không phải mộ Cao vương. Bọn ta sẽ gửi thông tin về chủ mộ cho các ngươi sau. Bây giờ chúng ta liền nói về thù lao.”

Chương 18: Hợp tác

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Hợp tác