Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mặc Vấn Quy Kỳ
Unknown
Chương 22:Tổ đội
Bảo vật ngươi nói đâu?
Bẩm thiếu chủ, ở bên ngoài, chính là hạt huyết châu kia.
Đúng như Thiên Vân dự đoán, hạt huyết châu chính là bảo vật mà "Mặt nạ" nhắc đến.
Tâm niệm vừa động, Thiên Vân cũng lão xuất hiện ở thung lũng.
Hạt huyết châu vẫn lơ lửng trên không trung, Thiên Vân có thể nghe được tiếng gào khóc thảm thiết vọng lại từ trong đó, mặt hắn hoảng hốt.
Tà khí mạnh quá! Sắc mặt Thiên Vân trầm xuống.
Mặt Nạ nói:
Vật này tên là "Phệ Huyết Châu" là chí bảo của Ma giới, nó hấp thu tinh huyết của vạn vật nên tà khí hơi nặng.
Thiên Vân cười khẩy:
Lúc sử dụng nó, cũng g·iết không ít người nhỉ?
Mặt Nạ cười gượng gạo.
Thiếu chủ anh minh, chính vì vậy nên bí bảo này mới không thích hợp với thiếu chủ, nếu ngài vẫn cố luyện hóa nó, tâm tính sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng nếu có thần hồn của lão nô làm cầu nối trung gian, thì không phải lo vấn đề này nữa, chỉ có điều phải tiêu hao khá nhiều linh lực, nhưng mà nó cũng đã trầm tịch nhiều năm rồi, có lẽ lực sát thương cũng không còn quá mạnh.
Thiên Vân khẽ gật đầu, hắn cũng nhận ra được, bảo vật này uy lực rất lớn, nhưng còn phải dựa vào tinh huyết để cung cấp, qua một lần Mặt Nạ sử dụng đối phó hắn, Phệ Huyết Châu cũng đã ảm đạm đi ít nhiều.
Thu phục nó thế nào đây?
Mặt Nạ vội vàng truyền cách thu phục cho Thiên Vân.
Phải mất 2 canh giờ Phệ Huyết châu mới ngoan ngoãn nằm trong tay Thiên Vân, ngoài ra hắn còn cảm nhận được một mối liên hệ nhạt nhòa giữa mình và nó, có điều ở giữa còn có thần hồn của Mặt Nạ chen lẫn vào.
Nhìn lướt qua nơi này thêm một vòng, Thiên Vân phát hiện ở đây không còn thêm gì nữa.
Ngươi chỉ có mỗi món bảo vật này thôi à? Thiên Vân vẻ không hài lòng, nghi vấn lên tiếng hỏi.
Mặt Nạ cười khổ sở nói:
Lão nô cùng Phệ Huyết Châu cũng mới thoát khỏi phong ấn, năm xưa phiến thiên địa này từng xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa, lão nô tham gia trong đó.
Trong lúc giao đấu, những vật khác đều b·ị đ·ánh nát rồi, chỉ còn lại Phệ Huyết Châu bị phong ấn mãi đến gần đây, khi phong ấn lỏng dần mới có người giải khai, lão lô cũng nhân cơ hội đó phát ra.
Đôi mắt Thiên Vân bỗng lóe sáng, hắn nhớ lại mấy ngày trước lúc trước khi bị làn khói đen cắn nuốt, hắn đã từng bị tên thiếu niên anh tuấn, trong tay cầm một thanh kiếm màu đỏ đánh một chưởng.
Theo như ngươi nói thì nơi này là ngươi bị phong ấn? Thiên Vân hỏi.
"Đúng vậy".
Lúc đó khi có người giải khai phong ấn, tàn hồn của lão lô đã suy yếu cực điểm, cần phải dựa vào máu tưoi để hồi phục cho nên mới....
Khi nói Mặt Nạ ánh mắt đầy kiêng dè để ý Thiên Vân.
Thiên Vân lắc đầu ra vẻ không để ý, dù sao hắn đến một cọng lông cũng không mất, ngoài ra còn thu phục được một trợ thủ.
Mặt Nạ càng bị đả kích hơn, tuy lão không nhớ được thân phận của mình là gì, nhưng nghĩ kỹ thì sinh tiền cũng là một cao nhân, vô số người còn tranh giành đòi làm đồ đệ lão, thế mà rơi vào tay Thiên Vân thì bị xem thường hết chỗ nói.
Ôi, thật đúng là hổ xuống đồng bằng bị c·h·ó mèo bắt nạt! Mặt Nạ thổn thức.
Đi được một vòng, không có thu hoạch gì, Thiên Vân mới bùi ngùi thở dài, ngoài những cây linh dược đen nhánh bị nhiễm ma khí thì không còn gì nữa.Thiên Vân quyết định rời khỏi đây.
Ở trong này phải được mấy ngày rồi, không rõ tình hình bên ngoài ra sao nữa dù gì nơi này cũng là bí cảnh, nên đi tìm kiếm vận may.
Dựa theo lộ tuyến mà Mặt Nạ cung cấp, rất nhanh Thiên Vân đã thoát khỏi thung lũng .
Khi cách xa thung lũng một đoạn Thiên Vân mới ngừng lại, bỗng từ không trung có tiếng gió rít lao đến.
Có người đến.
Thiên Vân cảnh giác xem xem ai đang đến.
Xa Xa hắn thấy hai thân ảnh.
Là hai vị thiếu nữ xinh đẹp, Thiên Vân cũng không trốn tránh đứng yên bất động.
Huyền Hoàng thánh địa không hổ là bá chủ Đông vực, trong hai người này một người mặc váy hồng có tu vi Địa Vũ cảnh trung kỳ, người còn lại mặc một bộ váy vàng tu vi cũng đạt đến Địa Vũ cảnh hậu kỳ, mà lại hai thiếu nữ đó tuổi tác cũng không lớn, chỉ sàn sàn hoặc ít hơn tuổi của hắn.
Chốc sau, hai người đó đã bước đến vị trí cách Thiên Vân mừoi mấy mét, một người trong đó chợt lên tiếng quát.
Ngươi là ai, ngươi là đệ tử thuộc viện nào.
Thiên Vân ho khan lên một tiếng, khẽ cười:
Hai vị sư tỷ tiểu đệ là đệ tử thuộc Kỳ Lân viện.
Huyền Hoàng Thánh địa bao gồm năm đại viện theo thứ tự Thanh Long viện, Huyền Vũ viện, Chu Tước viện, Bạch Hổ viện, ngoài ra còn có Kỳ Lân viện.
Kỳ Lân viện là đại viện ít đệ tử nhất, có hẳn một khu biệt lập nằm sâu trong thánh địa, một viện tương đối quan trọng trong Huyền Hoàng thánh địa, nên những đệ tử tên tuổi và hành tung tương đối bí ẩn, chỉ có cao tầng trong thánh địa mới biết được.
Những điều này là Thiên Vân thám thính, nghe ngóng được trong những ngày đầu hắn vào trong bí cảnh.
Nghe Thiên Vân nói, hai vị thiếu nữ vẫn rất nghi hoặc, thấy vậy Thiên Vân liền vận linh lực, một luồng hoả diễm tinh thuần từ trong người hắn bốc ra.
Phải biết Kỳ Lân viện chỉ thu nhận những thiên tài có những linh căn ưu tú và tinh thuần nhất, vì vậy khi thấy luồng hoả diễm thoát ra người Thiên Vân, ngoài ra bí cảnh này còn thuộc thánh địa quản lý, người ngoài không thể xâm nhập, vì vậy hai thiếu nữ mới không chút do dự tiến gần đến hắn.
Cô gái váy vàng đi tới trước mặt Thiên Vân nói:
Vị sư huynh này, tại bí cảnh không thể đi lung tung. Bởi vì nơi này có rất nhiều nguy hiểm, ngoài ra chỗ huynh đang đứng cũng rất gần một hung di tích cổ, đã rất nhiều đệ tử thánh địa đã táng thân ở nơi này.
Thiên Vân cũng hơi yên tâm, hắn sợ sẽ bị bại lộ thân phận.
Thiên Vân thật không biết trong thánh địa, việc bốn đại viện còn lại tiếp xúc với Kỳ Lân viện cũng vô cùng ít ỏi.
Thấy hắn có vẻ không để ý, cô gái váy vàng kia lại nói bổ sung một câu:
Vị sư huynh này, huynh không thể không để ý như vậy. Nơi này rất nguy hiểm, Nguyên sư huynh của Huyền Vũ viện cũng đã táng thân nơi đây vài ngày trước.
Thiên Vân nhìn cô gái váy vàng này, trong lòng nhất thời có thiện cảm.Hắn lập tức chắp chắp tay nói:
Đa tạ vị sư tỷ này đã nhắc nhở. Đệ ở trong thánh địa cùng sư phụ tu luyện căn bản không rõ về những thứ này. Nếu như không nhờ sư tỷ nhắc nhở, nói không chừng đệ c·hết còn không biết c·hết như thế nào.
Thiếu nữ váy vàng kia khẽ mỉm cười nói:
Sư huynh khách khí. Chỉ là sư muội tin tức thông linh hơn sư huynh một chút.
Thiếu nữ váy vàng này có thể khách khí như vậy nói cho Thiên Vân biết về những nguy hiểm trong này, khiến Thiên Vân rất cảm kích.
Huynh vào đây một mình sao? Tại bí cảnh vẫn nên đi theo tổ đội. Nếu không, một khi gặp sát trận tứ phương sẽ không có cách nào chạy trốn.
Nếu huynh không chê có thể tạm thời đi thành một đội với tỷ muội chúng tôi.
Tôi là Quỳnh Dao, còn đây là sư muội Bích Dao, cả hai chúng tôi đều thuộc Chu Tước viện.
Thiếu nữ váy vàng kéo thiếu nữ váy hồng lại gần lên tiếng.
Thiên Vân vốn định cự tuyệt. Tuy rằng hắn không biết trận pháp tứ phương là gì, nhưng phòng bệnh còn hơn chữa bệnh lên hắn đành ngậm miệng.
Hiện tại Quỳnh Dao đưa ra lời mời, Thiên Vân vội vàng nói:
Được, đa tạ hai vị sư tỷ.
Đệ tên là " Mốc"
Đệ đang bị lạc đường, đang lo không tìm được lối đi ra. Có thể đi cùng các tỷ, thực sự là rất cảm ơn.
Hai thiếu nữ có vẻ buồn cười với cái tên của Thiên Vân nhưng cũng rất có giáo dưỡng, trên khuôn mặt cũng không để lại cảm xúc gì.