Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Nỗi sợ
"Vậy ngươi phải đi một mình rồi, giờ ta sẽ đem hắn đi. Người đâu, đỡ tên này đi."
“Lèo xèo” một vài giọt chất dịch tung tóe từ không trung bám vào phần hộ giáp của Mộc Trà khiến nó sủi lên giống như axit ăn mòn. Bóng đao loang loáng, vạch lên không trung những ảo ảnh sắc lạnh, găm thẳng về phía con rắn đen.
Loài rắn là một sinh vật kỳ lạ. Hôm nay tiểu thư đã g·iết bạn đời của nó. Chắc chắn nó sẽ trả thù. Mong tiểu thư cẩn trọng.
Một vài tỉnh thức giả của 2 thành và đám binh sỹ ngoảnh mặt nhìn Thành Vũ với ánh mắt khó hiểu. Tiếng hô của gã lập tức cũng làm cho Mộc Trà chú ý. Cô nàng đánh ra một chiêu khiến con rắn đen đau đớn lùi lại rồi nhẹ nhàng đáp xuống, quay mặt nhìn về phía Thành Vũ.
"Coi chừng!"
Mộc Trà mở to đôi mắt, toàn thân run lên nhìn sinh vật trước mặt. Là một tỉnh thức giả, nàng hoàn toàn cảm nhận được nguồn sức mạnh cực kỳ to lớn phát ra từ sinh vật đang ở trước mặt. Mộc Trà đã đối mặt với không ít quái vật nhưng chưa bao giờ nàng chạm trán một sinh vật khiến cho bản thân phải đưa ra lựa chọn: “Rút lui hoặc chiến đấu”.
Mộc Trà khẽ lắc đầu “Ta không chắc có thể thắng được nó hay không”
"KHÔNG!"
Tất cả đều nín thở nhìn về phía Thành Vũ. Một kẻ vô danh tiểu tốt lại chạy vào cuộc chiến giữa tỉnh thức giả hàng đầu với quái vật cấp A. Nếu không điên thì cũng mất trí. “À mà hắn đúng là mất trí” - Giác Thanh lẩm bẩm.
Ở phía bên này, cho dù bị công kích liên tục, cơ thể chi chít v·ết t·hương nhưng con rắn đen vẫn điên cuồng lao vào, không cho Mộc Trà cơ hội tiến lại gần bạn đời cùng ổ trứng. Con rắn trắng lúc này chỉ tập trung vào việc xé toạc làn da bên ngoài của bản thân, mặc kệ cuộc chiến giữa bạn đời và con người kia.
Mộc Trà phân phó nhiệm vụ rồi bước tới cửa hang, nơi con quái vật kia vừa trốn chạy. Bên dưới sâu hun hút không thấy đáy. “Rốt cục thì nó bị làm sao nhỉ? Tên kia hắn đã làm gì?” - Nàng đứng trước miệng hang khổng lồ, tâm trạng ngổn ngang bởi những câu hỏi đang lởn vởn trong đầu.
Đáp lại là một sự im lặng, các chỉ huy nhìn nhau, binh lính cũng nhìn nhau ngơ ngác. “Hắn đi cùng tôi thưa đại tiểu thư” - Giác Thanh vừa nói vừa thận trọng bước tới gần.
"Tiểu thư có định truy đuổi nó không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy thì đánh một trận xem sức mình đến đâu!” - Mộc Trà thầm nhủ, đôi bàn tay siết chặt cán song đao. Nhưng thân ảnh quái vật khổng lồ kia nhanh đến đáng sợ, tựa như mọi định luật vật lý với nó chỉ là trò chơi. Trong chớp mắt, một bóng đen đã bao phủ lấy không gian xung quanh Mộc Trà, sát khí ập xuống đến nghẹt thở.
"Rồng!"
Giác Thanh nghe nói vậy liền đưa ra giả thuyết của mình. Thành Vũ nghe thế giật mình, mở cửa xe, trèo lên nóc gào lớn: “Mọi người tập trung tiêu diệt con rắn trắng đi, đừng để nó lột xác!”
“Tay kia đã chuẩn bị không ít bài tẩy trong lần săn g·iết quái vật này” Thành Vũ híp mắt nhìn về phía đối phương.
Những người bị xác sống cắn hoặc cào phải đều được đồng đội “xin thủ cấp” đề phòng trường hợp họ biến đổi. Phải biết, nếu một tỉnh thức giả cấp 3 mà trở thành xác sống thì nguy hiểm đến mức nào.
Lại một tiếng rống đau đớn vang lên khiến mặt đất rung chuyển, từ đám bụi mù kia, một thân ảnh lao về phía Thành Vũ, chặn hắn lại. Là Mộc Trà.
"Tôi không rõ thưa đại tiều thư."
“Rống!” Con rắn đen thấy vậy, di chuyển cả thân hình đồ sộ của mình, làm thành một tấm khiên, bảo vệ rắn trắng. Nó há miệng hết cỡ, từ trong phóng ra những chất dịch màu xanh.
Dường như cảm thấy tốc độ cắn xé của bạn đời còn…chậm, con rắn đen cũng lao vào há miệng đớp lấy lớp da ngoài rồi lột mạnh chúng.
Xét về thứ bậc, Tân Hoa Hạ xếp thứ hai, Song Giang xếp thứ ba trong 12 thành, nếu liên kết lại với nhau thì thực lực chấp cả Ayutthaya lẫn Hắc Thành nhưng chỉ vì sự việc này mà gây ra hiềm khích giữa các thành chủ thì quả là không đáng.
“Không phải rồng!” Mộc Trà vừa lẩm bẩm vừa quan sát kỹ sinh vật vừa lột xác kia.
Mọi người tại đó như hóa đá. Đám xác sống đang điên cuồng lao tới cũng bất ngờ khựng lại rồi quay đầu bỏ chạy. Một sinh vật vô tri như xác sống cũng biết sợ. Ngay lúc sát khí từ sinh vật khủng bố kia ào ạt phát ra, Thành Vũ chợt thấy trong đầu như có một luồng điện xẹt qua. Hình ảnh lũ xác sống chạy trốn lại ập đến.
“Khá đấy” - Giác Thanh lên tiếng khen khiến cho gã cười mỉa trong lòng “Lúc ông đây lăn lộn khắp nơi khéo thằng nhóc con này còn chẳng biết đang ở nơi nào”.
Lại thêm một tiếng rổng khủng kh·iếp vang lên, con rắn trắng đã hoàn thành việc xé toạc lớp da cơ thể, máu thịt chảy xuống, hở ra một lớp vỏ bàng bạc.
Hắn gần như c·hết lặng. Quá gần! Tay Mộc Trà đặt lên ngực hắn, cản lại. Cô đang ngẩng lên nhìn hắn, đôi mắt đầy hoài nghi nhìn vào khuôn mặt ấy. “Cháu tôi!” Hắn thốt lên trong tâm trí. “Con lớn quá rồi!” Hắn lại tiếp tục suy nghĩ.
Con quái nhồng lên, cuộn mình một cái khiến khói bụi bốc lên cuồn cuộn như lốc xoáy. Nhanh như cắt, nó ngoảnh đầu và…bỏ chạy.
"Vâng thưa tiểu thư!"
“Tiên sư bố chúng nó” một tỉnh thức giả Song Giang bực tức chửi thề.
"Lùi lại đi!" Mộc Trà ra lệnh, ánh mắt nhìn gã với sự lạnh lẽo nhưng cũng ẩn chứa nét hoài nghi.
Rắn trắng điên cuồng rung lắc mạnh cơ thể, những mảng da còn thừa rụng xuống, thò ra tứ chi trên cơ thể. Tứ chi với móng vuốt sắc nhọn, lạnh lẽo.
“Nó đang lột xác ư?” - Gã lẩm bẩm.
Gã cùng nhìn Mộc Trà, trong lòng bồi hồi khó tả. Về phía Mộc Trà, cô thấy gã thanh niên vận áo nâu kia đột nhiên xuất hiện một sự thân thuộc nào đó mà khó có thể diễn tả được. Hắn vừa lạ, vừa quen. Giọng nói này…!
Đám khói bụi tan nhanh, trên mặt đất là một phần đuôi rắn khổng lồ đã bị cắt rời. Đằng xa, con rắn đen gào thét trong đau đớn, toàn thân xoay vòng vòng dưới đất, máu tươi ồng ộc đổ ra.
"Nguy!"
“Ta biết đều này, không cần ông nhắc”. Mộc Trà lạnh nhạt trả lời khiến cho vị tướng quân cảm thấy ngượng ngịu, vội ngó nghiêng vài cái rồi nhanh chóng đi tới ổ trứng để nhận phần.
"Ngươi là người vận chuyển à?"
“Quỷ à!?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thành Vũ lui lại, nở một nụ cười. “Không sao, con không sao cả!” hắn lẩm bẩm.
"Hắn tên là gì?" Mộc Trà hỏi.
"Vậy tốt, ngươi cho quân Hắc Thành giải quyết lũ xác sống, 2 con quái kia để ta xử lý!"
Ngay lúc ấy, không ai thấy hình ảnh này. Đám tỉnh thức giả không thấy, Mộc Trà đứng sau lưng gã cũng không thấy. Chỉ có con rắn trắng vừa lột xác thành một sinh vật khác là trực tiếp nhìn thẳng vào Thành Vũ. Cặp mắt rắn to lớn như chìm sâu vào màu mắt đen kịt của Thành Vũ. Con rắn như bị cái gì đó thôi miên, nó đột ngột dừng lại.
“Rống!” Con rắn đen đau đớn, thân hình khổng lồ co rút, cuộn lại, cái đuôi khổng lồ quật lung tung sang 2 bên khiến mặt đất nát bấy. Thân thể nó bị cắt sâu vào da thịt, máu tươi bắn ra tung tóe.
"Vâng thưa đại tiểu thư!"
"Được, chốt!" tướng Bomani lập tức chấp nhận. Ông ta hiểu rằng tranh ăn với những “quái vật” như Song Giang vốn chẳng đem lại lợi ích gì cả, có khi còn đem phần thiệt về mình. Giữ được lực lượng không bị sứt mẻ lại có thêm vật tư, đấy là một chiến thắng không tồi.
Trong khoảnh khắc, con quái thú bất chợt há chiếc miệng rộng ngoác lởm chởm những chiếc răng sắc nhọn, rống lên một tiếng khủng kh·iếp. Hai sợi râu dài bên mép nó dựng ngược giống như đuôi mèo khi giật mình hay tức giận. Có điều, tiếng rống không phải để lập uy, để dọa nạt những sinh vật nhỏ bé hơn mà đó là âm thanh của sự sợ hãi theo bản năng.
"Không!"
"Ôi mẹ ơi!"
Cách đó không xa, trên một ô cửa của một tòa nhà bị cây leo ôm trọn, 2 người mặc đồ đen bí mật quan sát từ nãy bằng ống nhòm. Mọi sự chú ý của 2 người đều hướng về phía những người lính đang khiêng Thành Vũ lên xe.
"Thôi được, đã thế ta sẽ cho ngươi 1 quả trứng và một phần da thịt của 2 con rắn. Đây là thỏa thuận cuối, coi như quà mừng từ Song Giang. Ngươi nhận thì nhận, không nhận thì sẽ chẳng có chút gì đâu" Mộc Trà chốt giá lần cuối, tỏ ra không hề nao núng trước sự liên hôn giữa Hắc Thành và Ayuthhaya.
Khi bóng đen ập xuống, Thành Vũ vô thức đứng chắn trước mặt Mộc Trà, đôi mắt gã giờ đây chỉ còn một màu đen thăm thẳm như đêm trường vô tận.
Mọi người bàng hoàng không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Họ nhìn về phía Mộc Trà cùng Thành Vũ với vẻ khó hiểu. Thành Vũ chợt vô lực ngã lăn ra đất. Mộc Trà cúi xuống nhìn gã nằm lịm đi phía dưới, đôi mắt long lanh đầy hoài nghi “Vừa rồi, là sao?” Cô tự hỏi trong lòng rồi nhìn về phía thuộc hạ : “Người này là thuộc hạ của ai”
“Grao” con rắn trắng cuộn mình một cái, trời đất như tối sầm lại, đại địa như run rẩy. Nó chồm lên, lao về phía Mộc Trà, kẻ mà nó phải nghiền nát để trả thù, để lập uy trước thiên địa này.
Chương 14: Nỗi sợ
Bomani không nói lời thứ 2, lập tức ra lệnh toàn quân xông tới hỗ trợ các binh lính và tỉnh thức giả Song Giang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thành Vũ hét lên khi chiếc đuôi khổng lồ của con rắn đen đập xuống nơi Mộc Trà đang đứng. Uỳnh một tiếng, khói bụi cuốn lên mịt mùng.
Liên quân Song Giang và Hắc Thành đã tiêu diệt gần hết những xác sống lao tới, thây ma chất thành gò đống cao ngất. Cả phía Song Giang và Hắc Thành cũng đều chịu thiệt hại về nhân mạng với mười mấy tỉnh thức giả cùng gần trăm binh sỹ bỏ mạng.
Đám tỉnh thức giả và quân lính gần như hô lên cùng lúc.
"Nó sẽ trả thù, đại tiểu thư phải cẩn thận" tướng Bomani đến gần, nhòm xuống phía dưới, nói.
"Quả màu đen là của Hắc Thành, còn thu 2 quả còn lại. Đội dọn dẹp mau thu thập vật tư và nguyên liệu từ con rắn đen, phân chia cho Hắc Thành một ít. Lục soát xem trong ổ của nó còn gì không?"
Mộc Trà không đáp lại lời y, trong đầu nàng bây giờ là hàng loạt câu hỏi đối với Thành Vũ. Hắn cho nàng một cảm giác rất thân thuộc.
“Cầu đức thế tôn tha thứ cho đệ tử. Đệ tử sám hối vì đã nói dối” Giác Thanh tự sám hối trong lòng.
Chốt xong kèo với tướng Bomani, Mộc Trà xoay người về phía 2 con rắn đang thủ thế bên cạnh ổ trứng. Một việc khiến nàng bất ngờ là con rắn trắng đang điên cuồng cắn xé lớp da bên ngoài của mình. Con rắn đen bên cạnh như đang bảo hộ cho bạn đời thực hiện việc này như thể chúng biết đang làm điều gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy thì không tốt rồi, nếu nó lột xác thành công, sẽ không còn là quái vật cấp A nữa.
Giác Thanh trả lời rồi kể cho Mộc Trà nghe câu chuyện xảy ra vừa rồi giữa hắn và Thành Vũ. Nhà sư không muốn nói tên Thành Vũ ra bởi đó là một cái tên cấm kỵ ở Song Giang, vậy nên hắn đành nói dối.
Mộc Trà dường như đoán được điều gì đó, liền vung song đao, thân hình thu lại, chớp mắt đã nhún mình, lao về phía 2 con rắn.
Giác Thanh trả lời, thân thể hơi cúi xuống, trịnh trọng.
"Coi chừng!"
Một vài thuộc hạ hô lên rồi nhanh chóng chạy tới đỡ Thành Vũ đang ngất lịm rồi dìu ra một chiếc xe. Giác Thanh im lặng nhìn đám người khiêng Thành Vũ đi, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì. Giờ số phận hắn phải do hắn quyết định rồi.
Gã hốt hoảng nhẩy từ trên nóc xe xuống, điên cuồng chạy về phía đám khói bụi. “Ơ kìa!” cả Giác Thanh và tên lính trên xe đều đồng thanh hô lên khi thấy Thành Vũ nhẩy xuống, chạy về phía đó. Hắn chán sống rồi sao?
Mộc Trà như c·hết đứng, nhìn theo sinh vật khủng kh·iếp kia đang cắm đầu chạy. Mặt đất rung chuyển dữ dội, con rắn chui xuống một hang động khổng lồ bên cạnh và…mất hút, để lại một ổ trứng khổng lồ có 3 quả và người bạn đời đang thoi thóp nằm đó chờ c·hết.
Trước sự điên cuồng là liều mạng của con rắn đen, Mộc Trà cũng khá khó khăn để có thể tiếp cận ổ trứng cùng con rắn trắng. Thành Vũ bên phía này cũng cảm nhận được dường như đang có vấn đề gì đó với con rắn trắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dưới những cú táp và xé toạc lớp da, máu bên trong túa ra, con rắn trắng lại gầm lên đau đớn. Những v·ết t·hương lớn xuất hiện ngày một nhiều khiến Mộc Trà cảm thấy khó hiểu, một vài người cũng nhìn hành động của con rắn với vẻ nghi hoặc.
“Ngươi có thấy chuyện vừa rồi không?” “Có! Thấy rất rõ!” “Vậy thì phải báo cho chủ nhân thôi, loại người gì lại khiến một sinh vật cao hơn cấp A phải sợ hãi?”
“Chỉ có quỷ mới có thể làm được vậy” - Người bên cạnh nói, giọng không có vẻ gì là trêu đùa.
Mộc Trà bước tới ổ trứng, có tổng cộng 3 quả với những màu sắc khác nhau đang nằm im ở đó. Một quả màu đen, một quả màu đỏ và một quả màu trắng. Những quả trứng rất to, phải đến 2 người ôm.
"Rồng ư!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.