Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 46: Mối nguy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Mối nguy


Một lúc sau, đàn xác sống đã ồ ạt bao vây lấy tòa nhà, chúng đứng phía dưới, ngửa cổ nhìn lên trên, gào thét dữ dội. Chúng đông đến mức nếu nhìn từ trên xuống, toàn bộ thây ma phủ kín những con đường xung quanh tòa nhà.

“Mày chờ đồng loại đến đón đi!” Long tránh sang một bên khiến con xác sống kia vồ hụt, cắm đầu lộn mấy vòng. Nó ngước mắt nhìn Long, vẻ thù hận thấy rõ.

“Phốc…phốc…phốc!” trên đường di chuyển, Long ra tay nhanh như chớp, diệt hết lũ xác sống du đãng đang vật vờ trước mặt rồi chỉ nhún người mấy cái, hắn đã tiếp cận cây cột rồi nhìn về phía xa.

Cách pháo đài Kaluga vài trăm cây số, đàn xác sống di chuyển theo hàng lối, lầm lũi tiến về phía trước. Ở hai bên cánh, lũ quái vật thây ma đông đến hàng nghìn con cũng chậm chạp di chuyển.

Long nhắm đến tòa nhà cao nhất trong thị trấn, hắn vừa di chuyển vừa ngước mắt lên nhìn cây cột sắt lừng lững chĩa lên trời, đã bị tuyết phủ kín.

“Em nghe nói ở Yên Hòa thời tiết ấm áp lắm. Nếu mà chúng ta…” Zina chép miệng.

“Chúng phát triển quá nhanh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn” hắn lẩm bẩm.

“Uỳnh!” cánh cửa hướng ra sân thượng bị đấm bay, đoàn xác sống ồ ồ tràn ra ngoài. Con non đang bò lổm ngổm dưới nền tuyết, làn da nó xám ngoét, khuôn mặt đầy sự nanh ác. Nhưng đám xác sống chỉ dừng lại xung quanh, không lại gần con non.

Long thả con non trên sân thượng tòa nhà cao nhất của thị trấn này thì lập tức dời khỏi đây, tiến về phía xác con ma sói. Hắn tính toán để cứu được con non, đàn xác sống sẽ phải mất một khoảng thời gian dài, đủ cho Long kéo xác con ma sói ra xe và chạy khỏi nơi này.

Nhưng hiện tại Long cũng lười tìm hiểu. Việc cấp bách bây giờ là thu xác con ma sói đầu đàn và trở về để tiến hành thăng cấp cho nhóm Uyển Hương. Nhớ đến nhóm này, tự nhiên Long cảm thấy trong người rạo rực. Có vẻ lần thức tỉnh thứ 5 này đã khiến cơ thể hắn thay đổi, ham muốn t·ình d·ục mạnh mẽ và mãnh liệt hơn. Long biết đều này.

“Những con non được sinh ra để thống lĩnh đàn?” Long suy đoán. Nhưng có một điều hắn khá chắc chắn, đó là việc sinh sản của xác sống chứng tỏ virus CoviZ đã bắt đầu biến đổi lên một tầng thứ cao hơn. Nếu sự liên kết được diễn ra, hàng tỷ con xác sống có thể sẽ được liên kết với nhau dưới sự điều khiển của 1 thực thể thây ma duy nhất.

“Á!” cả 3 cô gái đồng thanh hét lên khi nhìn thấy gã. Bọn họ tung chăn ra, lao về phía Long. Uyển Hương đứng lặng im, đưa đôi mắt nhìn hắn, mỉm cười.

Uyển Hương đến bên giường, ngồi xuống, nhìn một lượt.

“Lạnh quá, chị đóng cửa sổ vào đi!”

Uyển Hương đóng cửa sổ, quay người đi vào, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn 3 cô gái khiến họ có vẻ ngượng ngùng.

Giai Kỳ trùm chăn bông, nằm trên giường lớn, cau có.

“Những cô gái như chúng ta thích một người là chuyện rất bình thường nhưng người ta thích lại mình mới là chuyện lớn” Uyển Hương thở dài.

Long dùng tốc độ cực nhanh để trở lại chỗ con ma sói nhưng hắn cũng cảm nhận được đàn xác sống kia cũng không buông tha cho mình. Hắn lập tức thay đổi kế hoạch, chạy sâu vào trong thành phố.

Uyển Hương thò tay ra ngoài cửa sổ, hứng những bông tuyết đang rơi xuống một cách thích thú. Vẻ mặt của cô ta rạng rỡ và pha chút hạnh phúc.

Lũ xác sống cũng lập tức thay đổi hướng di chuyển.

“Vua thây ma!” Long khẽ kêu cái tên này lên.

Con non phía trên bò quanh khoảng sân thượng, kêu lên ai oán. Sau vài lần cố gắng, nó đã trèo lên tường bao và thò đầu nhìn xuống phía dưới, nơi đồng loại của mình đang hóng lên trên.

Con xác sống non này hình như đã to hơn lúc trước một chút, móng tay bắt đầu dài ra và hàm răng xuất hiện rõ ràng.

Long nhìn về phía tòa nhà phía xa với vẻ trầm ngâm. Gã nhìn một lúc rồi ấn nút nổ máy. Chiếc xe rung lên, từ từ chuyển động hướng về phía pháo đài Kaluga.

Linh Châu lấy ánh mắt dò xét, hỏi.

“Ô..ô!” nó kêu lên, giống như muốn nói: “Hãy cứu tao ra khỏi chỗ này” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 46: Mối nguy

Uyển Hương đưa tay bóp trán, nói chuyện với lũ vô tri này thật là mệt mỏi. Bọn chúng chỉ là cao thủ trên giường, còn nhân tình thế thái là cái gì, chúng hoàn toàn chịu c·h·ế·t.

Bản thân Uyển Hương là một trong những cái tên có số có má tại Minh Địa này. Cô nổi danh không chỉ bởi vẻ đẹp khuynh thành của mình mà còn vì sở hữu kỹ năng thuộc loại thượng thừa. Khách của Uyển Hương chủ yếu là những công tử, đại gia, lãnh chúa, thậm chí là cả thành chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ô…ô…!” xác sống nữ này tiến đến con non, để nó leo lên người rồi ả ta khoanh tay làm thành một chỗ nằm. Con xác sống con nằm trong vòng tay đó, há miệng đớp lấy núm v·ú xám ngoét, mút chùn chụt. Từ 2 bên mép con xác sống non, rỉ ra một ít chất lỏng sậm màu, có thể là sữa!

“Mày luyên thuyên vừa thôi, ý của chị Uyển Hương không phải như vậy” Giai Kỳ liếc xéo Linh Châu.

Như vậy, suy đoán của Long về nữ xác sống cưỡi sói kia hoàn toàn sai. Chắc hẳn nó vừa mới được vài năm tuổi thôi chứ không phải lâu như hắn nghĩ.

“Bọn em không thích tự do ư? Bọn em vẫn thích làm thứ công việc nhơ nhớp ấy à?”

“Chị thích anh ta phải không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều này càng khiến cho Long cảm thấy khó hiểu. Xác sống là loài vô tri nhưng những gì bày ra trước mặt lại hoàn toàn không phải. Dường như chúng có một sự liên kết nào đó.

Long lại đưa con non lên đe dọa. Đoàn xác sống lập tức dừng lại, gào lên điên cuồng.

Long đặt con xác sống non xuống chân cây cột sắt trên nóc toà nhà.

Giai Kỳ bẹo Linh Châu một cái, cả hai nhìn Uyển Hương, cười phá lên.

“Thỉnh thoảng khách của em cũng kêu lên vợ ơi anh sướng quá” Linh Châu chêm vào.

“Chả hiểu sao lại chạy lên cái xứ khỉ ho này để chịu lạnh nhỉ?”

Bằng một tốc độ rất nhanh, Long lập tức thoát ly khỏi chỗ này, nhắm đến chỗ xác ma sói.

“Grao!” con non vẫn không sợ, lại điên cuồng xông đến. Long nhìn nó guồng 4 chân trên tuyết, khuôn mặt hung hãn thì lập tức bật cười. Gã liếc nhìn xuống bên dưới. Phía xa xa đã nghe thấy tiếng rầm rập chạy trên phố của đàn thây ma.

***

Hắn mở cánh cửa, đi lùi ra phía ngoài rồi nhanh chóng đóng lại. Sau cánh cửa là một sự im lặng. Long lúc này kéo con thây ma non này lên để nhìn cho kỹ.

“Khi họ dám giới thiệu với bạn bè ta là vợ của họ thì các em nên trân trọng” cô nói tiếp.

“Ý của chị không phải là thích về mặt thể xác” Uyển Hương lắc đầu, trầm giọng.

“Anh ta làm tình giỏi!”

Zina phụng phịu

Giai Kỳ cười khúc khích, các cô gái khác cũng bật cười. Uyển Hương lắc đầu, đoạn gương mặt cũng giãn ra.

Đám phía dưới cũng đáp lại. Sau một hồi, lũ xác sống bắt đầu tràn vào tòa nhà, tỏa đi khắp các ngóc ngách để tìm lối lên sân thượng. Cách đó không xa, Long lấy sợi xích, buộc cổ con ma sói vào rồi kéo đi trên tuyết, để lại một vệt to, dài trên mặt đất. Gã vừa kéo vừa huýt sáo, một bản nhạc xưa cũ mà hắn thích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chúng chờ đợi một ả xác sống đang lách qua đồng loại, tiếp cận con non.

“Phiền phức thật!”

“Các em thấy Long thế nào?”

“Cái con này, hỏi linh tinh, cái đó mà còn phải hỏi”

Chúng bày ra một thái độ thận trọng, như là sợ nếu lỡ gây động thì con người kia sẽ ra tay g·iết con non. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Uỳnh!” hắn còn đang mải suy nghĩ thì cánh cửa ngăn lối lên xuống tầng hầm bị đấm cho bật tung ra, bay sang 2 bên. Từ bên trong, những con xác sống to khỏe với cơ bắp cuồn cuộn dẫn đầu, kéo theo cả đàn phía sau, nhắm hướng Long mà bước tới.

“Bốp!” Long lập tức co chân, sút thẳng vào đầu con xác sống kia khiến nó lăn lông lốc mấy vòng, đập vào tường bao nảy lại như quả bóng.

“Thôi, không chơi với chúng mày nữa!”

“Ồ!” gã ngạc nhiên.

Ngay khi cô ta vừa dứt lời, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra thật mạnh, giống như bị ai đó đạp mạnh. Long hùng dũng bước vào, có vẻ nhịp tim đang đập mạnh.

“Đàn ông nào chẳng thích chúng ta” Zina nhún vai.

Danh tiếng của Uyển Hương lớn đến mức lão béo sẵn sàng bỏ một số tiền rất lớn để mua đứt cô ta. Những cô gái đi cùng Uyển Hương chỉ là hàng…khuyến mại cho lão béo.

Đoàn xác sống điên cuồng đuổi theo Long, chúng tràn ra đường phố, phủ lên màu trắng của tuyết. Như có một sợi liên kết, toàn bộ xác sống đều hướng về nơi có con non đang bị bắt.

“Mà anh ta đi lâu thế nhỉ, mãi chẳng thấy mặt đâu”

“Ô…ô…!”

Linh Châu cũng co ro trong chăn, bực bội nói.

“Grao!” khi mới thả xuống, con non đã hung hãn xông vào Long, há mồm định cắn gã.

Những cô gái bám lấy Long, gã cười cười rồi nhìn Uyển Hương: “Anh về rồi!”...

“Ngày trước cũng có người bảo sẽ chuộc em về để làm vợ. Nhưng sau đó không thấy xuất hiện nữa” Zina thở dài.

Túm con xác sống non trên tay, Long thận trọng đi gần lại phía cửa. Đoàn thây ma gầm gừ di chuyển theo hắn, toàn bộ đều giữ khoảng cách.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Mối nguy