Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Kế Hoạch Tận Thế - Giai Đoạn 1
Sau đó, không biết ai mở miệng đầu tiên nói.
Một lần nữa, Vương Long Anh lấy tư thái của một người đi cứu người nhưng không cầu hồi báo mà rời đi.
“Thấy chưa?” Cô mỉm cười “Đây là lý do em cần tri thức. Chỉ cần em học đủ sâu, hiểu đủ kỹ, thiên phú sẽ tự động kích hoạt kỹ năng phù hợp. Em không cần sức mạnh thể chất, vì em có thể tạo ra thứ giúp anh mạnh hơn.”
Người phụ nữ già nua vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại, nhưng đôi mắt bà chứa đầy cảm kích hơn bao giờ hết và giọng nói run run đã đủ để hắn hiểu bà thật sự rất biết ơn.
1 - Dược học cổ truyền và hiện đại:
Kim Trang cười ngây thơ: “Thì anh là mẫu vật quan trọng nhất của em mà.”
Thư viện trung tâm là một tòa nhà cổ kính, mang kiến trúc kiểu phương Tây pha trộn hiện đại, cao ba tầng với mặt tiền lát đá xám, những khung cửa sổ kính lớn đón trọn ánh nắng ban mai.
“Không cần khách sáo. Tôi đã nói rồi, chỉ là chuyện nên làm thôi.”
Bên lề đường, Long Anh đang ôm lấy bà lão, người vẫn còn run rẩy, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Kính xe vỡ tan, bánh trước lệch hẳn, đầu xe b·ốc k·hói.
Mục tiêu: Tạo ra được “gói y tế sinh tồn” cho thời tận thế.
Thậm chí có thể vì chuyện này, mà dẫn đến những hiềm khích không đang có, thứ mà hắn không muốn phải đối mặt nhất lúc này.
Biển hiệu thư viện nổi bật dưới nền trời xanh.
Người thì hét lên, kẻ thì lùi lại trong sợ hãi.
Một phần vì kiểm tra trạng thái, một phần vì… cũng không muốn quấy rầy Kim Trang.
Ngồi một bên, người vốn đang thư giãn, triệt để bị tin tức này làm cho bất ngờ
Đặc biệt, Kim Trang còn tạo riêng một thư mục trong hệ thống của mình: “Dự án Tăng cường cho Vương Long Anh” nơi cô ghi chép từng chỉ số thể chất của anh trai, từ sức mạnh, tốc độ, tới lượng tiêu hao năng lượng, để điều chế thuốc phù hợp nhất.
Học cách điều chế thuốc kháng độc, thuốc hồi phục tế bào, thuốc kháng khuẩn biến dị.
Cô thì thầm, mắt ánh lên sự hưng phấn.
Liên kết hệ thống: 1 người - Vương Kim Trang
Cũng chính tại buổi tối hôm đó, Long Anh bước vào phòng, tay cầm cốc sữa nóng.
Mục tiêu: Chế tạo “thuốc kích hoạt tiềm năng thể chất tạm thời” hoặc “thuốc ổn định đột biến.”
“Cẩn thận là tốt. Sau này chắc chắn sẽ còn nhiều rắc rối hơn nữa, lo trước cho khỏi hoạ.”
Nhưng hắn chưa kịp nói thêm lời nào, thì từ phía xa, một nhóm người mặc đồ đen lịch thiệp bất ngờ lao đến.
Cả hai cùng nhìn ra ngoài cửa kính. Bầu trời vẫn xanh, mây vẫn trôi lững lờ.
Khoảng cách chưa đến ba mét, nhưng với tốc độ của Long Anh, chỉ trong chớp mắt hắn đã ôm lấy bà lão, xoay người che chắn rồi lăn qua bên lề đường đối diện.
“Tận thế sắp tới rồi anh à. Mình cần đồng minh, cần nguồn lực. Anh nghĩ xem, sau này khi em điều chế được thuốc từ thiên phú của mình, như thuốc hồi phục, thuốc kháng độc, thuốc tăng cường, nếu mình có kênh tiêu thụ mạnh như nhà họ Nguyễn, chẳng phải vừa kiếm được tiền, vừa khỏi lo bị làm khó bởi mấy kẻ khác sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Anh khi phát hiện ra, chỉ còn biết ôm đầu: “Anh là chuột bạch hả?”
Phân tích khả năng ứng dụng công nghệ vào việc cải tạo cơ thể tạm thời hoặc tăng cường năng lực sinh tồn.
Từ hôm đó, cả hai anh em chính thức bước vào “Giai đoạn 1” của kế hoạch: Tận Thế
"Vận Mệnh chi thư vậy mà có hiệu quả ẩn thần kì như vậy sao, xem ra mình cần phải giành thời gian xem xét lại mới được, nhỡ đâu, lại tìm được thứ hữu ích thì sao".
Nơi đây yên tĩnh hơn hẳn những đoạn đường đông đúc vừa qua, tách biệt với sự ồn ào, khói bụi của ngày lễ.
Người tài xế mặt hoảng loạn, hai tay đập mạnh vào vô lăng, tất cả biểu hiện này đều đang nói lên một chuyện, rõ ràng chiếc xe này đã mất thắng!
Kim Trang chạy vội tới, ánh mắt vừa sợ vừa giận: “Anh hai! Anh có sao không?!”
Cô gái nhỏ tháo ba lô, lấy ra một cuốn sổ tay và bắt đầu ghi chép, tìm kiếm những quyển sách về thực vật học và cấu trúc phân tử hóa học.
Hai người nhìn nhau, vừa cười vừa nói.
Tiếng còi xe vang dội từ phía xa, tiếp sau đó là hình ảnh một chiếc ô tô đang lao đi với tốc độ khủng kh·iếp, và không hề có chút dấu hiệu giảm tốc nào.
Vương Long Anh chỉ biết cưởi cười xấu hổ, dù sao chuyện cũng đã rồi, giải thích được gì nữa.
Hỗ trợ kỹ năng: Trí Tuệ Tăng Cường (liên kết) ( Vận Mệnh chi thư ẩn dấu hiệu quả)
“Nếu đúng theo công thức cổ này, kết hợp với vài loại cây ghi trong danh sách dược thảo hoang dã, em có thể điều chế ra một loại thuốc có khả năng ‘Tăng Kháng Căn Bản’ giúp kháng lại virus cấp thấp trong giai đoạn đầu tận thế.”
Họ không phải ai khác ngoài nhóm người hắn đã gặp ngày hôm qua, họ là nhóm người đã đại diện cho Nguyễn Thanh Quang, ông trùm khét tiếng của thành phố, đồng thời là cha của Nguyễn Quỳnh Nga.
Mục tiêu: Tăng tỉ lệ sống sót của con người sau tiếp xúc đầu tiên với vật chất lạ.
Dưới ánh đèn bàn, đôi mắt cô sáng lên mỗi khi tìm ra được một liên kết mới giữa các thành phần.
Hướng học tập của Kim Trang được chia làm ba nhánh chính:
“Chú có thể để lại thông tin liên lạc được không ạ? Hiện tại bọn cháu chưa tiện sắp xếp, nhưng sau này nếu có việc cần, bọn cháu sẽ chủ động liên hệ.”
“Thiếu gia Vương… xin thứ lỗi cho sự sơ suất của chúng tôi. Phu nhân mắc chứng Alzheimer, hôm nay nhân dịp lễ, bà khăng khăng đòi đi dạo, chúng tôi sơ ý để lạc mất… Không ngờ lại suýt xảy ra chuyện lớn như vậy. May mắn có cậu…”
“Cậu… cậu trai trẻ… cảm ơn cậu… nếu không có cậu…”
Trong lúc hắn còn cảm khái thế đạo vô thượng, thì người đàn ông dẫn đầu, sau vài giây sửng sốt đã lập tức cúi đầu thật sâu, thái độ vô cùng tôn trọng:
Kim Trang nhún vai, miệng cười híp lại:
Ngay khi vừa nhìn thấy sách, Kim Trang gần như bị cuốn hút ngay lập tức.
Sau khi xác nhận bà không sao, ánh mắt cả nhóm lập tức hướng về Long Anh. Và ngay lúc ấy, cả hai bên đồng thời khựng lại.
Họ tỏa ra khí chất chuyên nghiệp, bước nhanh nhưng không hoảng loạn, chứng tỏ đã quá quen với việc ứng biến.
“Anh hai, em nghĩ em tìm ra rồi!”
“Tốt. Vậy thì… anh bảo kê, em chế thuốc. Cặp đôi tận thế, ai dám cản?”
Còn hôm nay? Hắn cứu… chính mẹ của ông ta.
Kim Trang cuối cùng cũng dừng bút, quay lại cười nhẹ: “Yên tâm. Trạng thái đặc thù của anh cho em giúp em cân bằng thể lực và trí lực rồi. Em ngủ ít hơn người thường, nhưng hiệu quả vẫn như ngủ đủ tám tiếng. Hơn nữa…”
Hàng kệ sách cao chạm trần, chia thành nhiều khu vực: Y học, dược liệu, sinh học ứng dụng, công nghệ sinh học, v.v… (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không ngờ bên ngoài trông cổ kính vậy mà vẫn còn hoạt động tốt. Không biết bên trong có còn giữ đủ sách không.”
Hướng đến việc tạo ra huyết thanh tạm thời hoặc thuốc ngăn biến dị giai đoạn đầu.
Tập trung vào phân loại, tác dụng và tương tác giữa các loại thảo dược, hóa chất.
Mới hôm qua thôi, hắn vừa cứu con gái của ông ta xong.
Người đi đầu vừa thấy bà lão thì vội cúi đầu: “Phu nhân! Phu nhân có b·ị t·hương ở đâu không?!”
“TRÁNH RA!!!” Hắn hét lớn, rồi lao thẳng về phía bà lão như một tia chớp.
Long Anh im lặng vài giây, rồi phá lên cười.
Sau buổi khảo sát đầu tiên ở thư viện, Kim Trang gần như bị “cuốn” vào thế giới tri thức.
Ngày hôm đó, khi trở về nhà, cô mang theo cả một danh sách dài những đầu sách cần đọc, từ các công trình nghiên cứu dược thảo cổ truyền, y học phương Đông, cho đến các tài liệu hiện đại về vi sinh học, độc tố học, và thậm chí cả công nghệ sinh học tổng hợp.
Bàn làm việc chật kín sách vở, sổ tay, giấy ghi chú, vài hộp thủy tinh chứa mẫu thảo dược và những chai hóa chất được phân loại kỹ lưỡng.
Kim Trang cười nhẹ:
Bộ dáng thì ngầu lòi đó, nhưng thực chất trong lòng hắn đang chứa một câu hỏi rất cần sự giải đáp.
Chiếc xe lao ngang qua nơi bà lão đứng lúc trước, đâm mạnh vào cột đèn bên lề. Tiếng v·a c·hạm vang vọng, khiến cả khu phố như rung lên.
Nhưng hiển nhiên, với hai ân cứu mạng chỉ trong hai ngày, họ không thể dễ dàng bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy.
Nhưng lần trước hắn đã từ chối lời cảm ơn của họ một lần rồi, nếu lần này còn làm như vậy một lần nữa, thì chắc chắn sẽ làm phật lòng họ.
“Nghiêm túc đấy à? Em mới đọc sách chưa tới hai tiếng…”
Trong một khoảnh khắc, tất cả mọi người xung quanh đều sững lại tại chỗ.
Long Anh vội xua tay:
Long Anh bật cười, ngả lưng ra ghế.
Nhưng trong lòng họ đều biết chỉ vài năm nữa, thế giới sẽ không còn được yên bình như thế.
Thiên phú của cô cũng bắt đầu “sống dậy” mỗi khi học được một kiến thức mới, thiên phú lại đưa ra phân tích đánh giá, giúp cô tăng tốc ghi nhớ và lập mô hình công thức hiệu quả hơn.
Mặt trời đã lên cao hơn khi hai anh em rảo bước trên con đường lát đá dẫn vào khuôn viên thư viện trung tâm thành phố.
[Hiệu ứng: Cho phép phân tích cấu trúc hóa học cơ bản của vật chất không xác định trong vòng 3 phút. Có thể tăng cấp.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên cạnh tên hắn là hai dòng nhỏ màu xanh rõ ràng.
Họ còn chủ động đề nghị đưa hai anh em đi bằng xe riêng.
Chỉ đến khi đã đi xa khỏi đám người kia, Long Anh mới quay sang nhìn em gái với vẻ bất ngờ, nửa giễu nửa tò mò:
Long Anh nhận ra họ. Họ cũng nhận ra hắn.
Người đàn ông kia lập tức mở lời, muốn sắp xếp một bữa tiệc để cảm tạ.
“Bíp! Bíp! BÍÍÍÍÍP....!!”
Từ ngày hôm đó, căn nhà kho vốn trống trải trong nhà bị Kim Trang biến thành một “phòng thí nghiệm thu nhỏ”.
“Em ra tay nhanh thật đấy. Còn biết xin liên lạc nữa cơ à?”
“Ồ?” Hắn khẽ nhướng mày.
Hắn nhìn em gái đang viết lách lia lịa, miệng lẩm nhẩm tên các loại độc tố và cách trung hòa chúng, không khỏi nhíu mày:
“Vận mệnh đúng là không thể đoán trước…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiên cứu cơ chế xâm nhập, phát tán và biến đổi của các loại virus, vi khuẩn biến dị.
“Cuộc đời này… thật đúng là thần kỳ” Hắn thầm nghĩ:
Cô chỉ lên màn hình giao diện hệ thống đang mở ra trước mắt:
Tiếp đó, là một chuỗi phản ứng Domino xảy ra.
Long Anh tròn mắt:
Học về tế bào gốc, enzyme biến đổi, và DNA tương thích.
[Kỹ năng bị động mới đạt được: Phân Tích Thành Phần Cấp 1]
Hắn mỉm cười, vết xước nhẹ bên tay rỉ máu, nhưng ánh mắt vẫn sáng quắc, và đầy sinh khí: “Không sao, không sao chuyện nhỏ mà thôi.”
Sau đó, khi trò chuyện thêm vài câu và từ chối khéo lời mời ăn cơm cảm tạ của bà lão, hai anh em cũng xin phép rời đi.
Chương 19: Kế Hoạch Tận Thế - Giai Đoạn 1
“RẦMMM!!”
“ Vẫn là LV0… nhưng cảm giác bản thân đã không còn như trước.” Hắn thầm nghĩ.
Sau đó, cả hai bước qua cổng, quét mã vào cửa và tiến thẳng đến khu vực tài liệu chuyên ngành.
“Bộ não siêu phàm mà. Đừng coi thường em.”
Kim Trang đầu không ngẩng, vừa viết vừa trả lời:
“Em nghĩ với độ to lớn của toà thư viện này, lượng kiến thức từ sách chắc là đủ để em nghiên cứu. Nhưng em mong tốt nhất là có thứ mình cần. Dù thiên phú của em cần tri thức để tiến hóa, nhưng nếu tiếp thu những thứ vô ích thì cũng như không, vẫn là câu nói đó, thiên phú của em không phải kiểu bốc thuốc nhắm mắt mà trúng đâu.”
Khoảng một giờ sau, Kim Trang đã đem cả chồng sách đặt lên bàn, khuôn mặt rạng rỡ như vừa phát hiện ra một kho báu.
Long Anh im lặng một lúc rồi bật cười, giơ ngón cái: “Anh phục. Em đúng là não to thật. Vậy cứ thế mà tiếp tục.”
Những bồn hoa ven lối đi nở rộ, tỏa ra mùi hương dịu nhẹ giữa không gian trong lành.
Trong khi em gái say mê nghiên cứu, Long Anh chọn một góc gần cửa sổ, giả bộ lấy điện thoại ra lướt Face, nhưng thực chất ánh mắt của hắn lại đang quan sát bảng hệ thống.
Người dân quanh đó, người thì rời đi, người thì ngay lật tức gọi điện cho số khẩn cấp, còn một số người bắt đầu tụ tập lại, nhiều người hốt hoảng rút điện thoại quay phim, gọi c·ấp c·ứu, hoặc lao tới hỏi han người b·ị n·ạn.
Trước sự nhiệt tình quá mức đó, Long Anh thoáng do dự, hắn biết dính líu đến thế lực như nhà họ Nguyễn không hẳn là chuyện tốt.
Ánh sáng từ cửa sổ rọi lên mặt hắn, phản chiếu đôi mắt đang trầm tư suy tính.
Kim Trang nhún vai:
Thì ra từ lúc nào đó sau khi kí kết khế ước hệ thống đã tự thiết lập liên kết nhóm với Kim Trang, và thông qua sức mạnh của hắn để hỗ trợ ngầm cho cô bé.
Kim Trang chắp hai tay sau lưng, đi thảnh thơi như không có gì, miệng vẫn cười nhẹ:
“Không sao đâu ạ.” Long Anh nhẹ giọng trấn an.
“Em thực sự nghĩ xa đến vậy sao?.”
Bên trong thư viện, không khí mát lạnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng bước chân lướt trên nền gạch.
Long Anh đặt ly sữa xuống, khoanh tay:
Nhưng họ phải sẵn sàng, hoặc ít nhất... phải từng bước chuẩn bị cho điều đó.
“Cháu chỉ là làm điều nên làm thôi.”
Hai anh em lại tiếp tục đi, bóng lưng dần khuất sau góc phố, nơi thư viện đã hiện ra phía trước.
Ngay lúc hắn không biết đồng ý hay từ chối, vị cứu tinh của hắn xuất hiện, Kim Trang bước tới, nở nụ cười dịu dàng nhưng khéo léo, chủ động mở lời:
“Thì đúng là em đang làm nhà khoa học mà. Trong tận thế, có anh lo đánh, thì phải có người lo chữa. Chưa kể, độc tố, virus, biến dị gen… là thứ chắc chắn sẽ xuất hiện. Nếu không hiểu được gốc rễ, sau nàymuốn làm cũng chưa chắc có cơ hội cùng thời gian đâu.”
“Trang này, em học kiểu gì mà cứ như đang chuẩn bị làm nhà khoa học vậy?”
Vương Long Anh âm thầm tự nhủ.
Vương Long Anh khẽ huýt sáo:
Người đàn ông vội gật đầu mà không có chút do dự nào, từ trong túi áo móc ra một tờ danh th·iếp, người đàn ông đưa đến trước mặt Kim Trang với thái độ vô cùng cung kính
“Rồi… rồi… nhưng cũng đừng học đến kiệt sức.”
Dưới bầu trời ngày càng có dấu hiệu biến động, khi gió đổi chiều và những tiếng động bất thường dần xuất hiện trong thành phố, một cô bé và một cậu thiếu niên vẫn miệt mài bên những trang sách, bảng hệ thống và kế hoạch nhỏ, mỗi người một việc, nhưng họ đều đang vô cùng cố gắng, vì một tương lai mà họ có thể sống yên ổn bên người thân, trong những ngày tận thế cận kề
Nhưng trái ngược với bọn họ, Vương Long Anh với bản năng và phản xạ của một người đã có hệ thống cường hóa, không hề lùi bước, ngược lại hắn lại ngay lập tức hành động.
Kim Trang cười toe, gật đầu.
"Chạy mau".
2- Vi sinh học và độc tố học:
"Anh làm chuyện nguy hiểm quá đó". Vương Kim Trang giận trách. (đọc tại Qidian-VP.com)
3 - Sinh học tổng hợp và công nghệ gen:
Sau khi giúp bà lão tránh khỏi t·ai n·ạn, Long Anh đỡ bà ngồi xuống ghế đá bên lề đường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.