Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Đi Học
Hắn bắt đầu buổi luyện tập thể lực, một phần để duy trì sự dẻo dai, phần khác để làm quen với sức mạnh hệ thống cấp cho mình, sức mạnh mà hắn vẫn chưa thể hoàn toàn làm chủ.
Buổi tối hôm đó, trong khi một con gà đã lên nồi thành món canh ngon lành, một con khác được nướng than thơm nức, thì năm con còn lại nằm trong danh sách “tế sinh” cho nhiệm vụ tân thủ của Kim Trang, với quá trình theo dõi và kiểm soát từ hệ thống.
– +100 EXP (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ ngợi mông lung một hồi, cơn buồn ngủ ập tới, hắn th·iếp đi lúc nào chẳng hay.
Hai anh em nhìn nhau vài giây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hít đất, chống đẩy bằng một tay, chạy bền quanh sân, nhảy cao, kéo xà đơn… mọi động tác đều gọn gàng, dứt khoát.
– 100 vàng hệ thống
[Đã tiêu diệt sinh vật Gà LV0 +0,1 EXP]
– +1 điểm cho toàn bộ thuộc tính
Mỗi lần kết liễu một con gà, hệ thống trong đầu Kim Trang lại hiện lên thông báo:
Đến khi thời gian luyện tập lên đến hơn nửa tiếng, hắn mới chịu dừng lại, thở ra một hơi dài.
Long Anh lắc đầu, chỉ vào giao diện hệ thống: “Em kiểm tra mục nhiệm vụ tân thủ chưa?”
– +100 vàng hệ thống
Nhưng rồi ánh mắt hắn hướng về phía Kim Trang, cô em gái vẫn còn đang mải mê thử nghiệm công thức mới, người hoàn toàn không để ý tới điều này.
“Ừ. Học ngoan.”
Hắn rửa lại nồi, đổ nước, hầm lại phần xương gà để lấy nước dùng, rồi sơ chế lại thịt, trụng phở, thái hành, thêm chút rau thơm, một chút tiêu... hương phở gà thơm ngào ngạt nhanh chóng lan khắp căn bếp nhỏ.
“Rõ!” Cô bé giơ tay chào như lính, rồi lon ton vào phòng tắm.
Trường cấp hai cùng cùng cấp ba của bọn họ là theo kiểu nhất thể, nói đơn giản thì là hai người học cùng một trường nhưng khác dãy
Trên trán mồ hôi túa ra từng giọt, nhưng gương mặt hắn vẫn giữ sự tập trung cao độ.
“Tắm nhanh đi. Rồi thay đồ, còn đi học nữa.”
Một buổi chiều lọ, nhân cơ hội cả hai cùng nghỉ học buổi chiều, họ lại tiếp tục cùng nhau phát triển.
Yêu cầu: G·i·ế·t 10 sinh vật bất kỳ
Kim Trang đang loay hoay với một lọ dung dịch mới, kiểm tra phản ứng với từng loại thảo dược, còn Long Anh thì dựa lưng vào ghế, mắt nhìn chăm chú vào giao diện hệ thống đang hiển thị trước mặt.
“Ừ. Mỗi con gà 10 exp, g·iết 10 con là xong. Có tiền, có điểm thuộc tính, có exp, còn có thêm món ngon.” Vương Long Anh biết con bé đang diễn, nhưng hắn vẫn vô cùng tự nhiên phối hợp theo.
“Chào. Luyện tập đi, đừng lười” Hắn đáp gọn.
Trong khi đó, Vương Long Anh thong thả trở về phòng mình.
Sáng hôm sau.
Long Anh đứng đó, dõi theo bóng lưng em gái hòa vào dòng học sinh đông đúc, rồi mới quay đầu, dắt xe đạp vào khu để xe.
Hắn ngả người lên giường, hai tay kê sau gáy, mắt nhìn trần nhà.
“Cảm giác… giống như em vừa lên cấp trong game vậy.”
Hắn ho khẽ một tiếng, làm cô bé giật mình quay lại: “Sao thế anh hai? Lại định làm chuyện gì xấu à?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Kim Trang chớp mắt, mở hệ thống cá nhân lên xem.
[Tiến độ nhiệm vụ: 1/10… 5/10… 10/10]
Hai anh em ngồi đối diện, ăn không nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng nhìn nhau cười.
Cô bé mang theo tám cái xác gà vào khu làm thí nghiệm đã được cải tạo lại từ phòng kho cũ, bắt đầu tiến hành các bước phân tích thành phần sinh học, phản ứng mô tế bào khi tiếp xúc với thuốc thử, và cả kiểm tra sức bền cơ mô gà sau tiêm dung dịch phục hồi tự chế.
“Anh nghĩ chú Tuấn, người nuôi gà ở đầu phố, giờ này còn gà không?”
Tiếng gà quang quác náo loạn cả sân nhà.
Ánh sáng đèn vàng phủ xuống mặt hắn, phác họa rõ đường nét khuôn mặt vừa trẻ trung vừa có phần già dặn hơn tuổi.
Nhìn con bé vô cùng có tinh thần mà làm việc, miệt mài một cách chăm chỉ, hắn cười cười, nhưng trong lòng lại xen lẫn một chút lo lắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong buổi chiều có phần yên tĩnh ấy, khi ánh nắng xuyên qua ô cửa kính và phủ lên sàn nhà những vệt sáng vàng dịu, hai anh em Vương Long Anh và Kim Trang vẫn miệt mài với công việc của riêng mình.
Hắn rời giường, mặc đồ thể thao, đi ra sân sau.
Chương 20: Đi Học (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi hắn đặt chân vào nhà, tiếng cửa phòng Kim Trang mở ra lạch cạch.
Long Anh bật cười: “Đi hỏi là biết liền à. Anh đi, em chuẩn bị dao thớt... À nhầm, bảng hệ thống.”
Kim Trang bĩu môi, nhưng trong ánh mắt lại ánh lên tia kiên định: “Em sẽ hoàn thành tất cả nhiệm vụ này bằng thuốc của mình cho anh xem.”
[Hoàn thành Nhiệm vụ Tân Thủ 1!]
Kim Trang vừa đeo găng tay, vừa bật bảng hệ thống, ánh mắt hưng phấn: “Hai con để lại em làm thí nghiệm. Năm con nữa chia cho nhiệm vụ của em. Còn hai con cuối… anh chuẩn bị cơm tối.”
Chỉ một lát sau, Kim Trang nhễ nhại mồ hôi quay trở lại, ngửi thấy mùi thơm liền reo lên: “Anh hai nấu phở đó hả?!”
“G·i·ế·t 10 sinh vật bất kỳ…?” Cô nghiêng đầu đọc kỹ, rồi nhìn anh trai với ánh mắt khó hiểu: “Nhưng zombie chưa xuất hiện, em g·iết ai bây giờ? À đúng rồi…”
Kim Trang chớp mắt, nói ra điều mình biết rồi nhưng vẫn cố hỏi cho bầu không khí sôi động lên: “Anh nghiêm túc chứ? Hệ thống cho làm thế thật à?”
“Báo cáo đã mua xong, tài sản tiêu hao: 500 nghìn đồng. Đừng hỏi anh tại sao gà bây giờ lại đắt thế, anh cũng trả biết nữa” Long Anh đùa.
Hành lá xanh, thịt gà trắng, nước dùng trong veo sóng sánh.
Căn phòng vẫn giữ vẻ gọn gàng đến cứng nhắc: Giường được xếp nếp vuông vức, bàn học sạch sẽ với chỉ một vài quyển sách và laptop mở sẵn giao diện Gốc Gồ.
Rồi Kim Trang chống cằm, chậm rãi nói như đang suy tính điều gì đó rất nghiêm túc:
– 100 EXP
Hắn đang nghĩ... về nhiệm vụ, về năng lực, về tận thế và cả... trách nhiệm. Cảm giác được sở hữu một hệ thống chơi game đã thành hiện thực, nó khó tả mà nó sung sướng.
Khi đến trước cổng trường, họ dừng lại.
“Biết rồi,” Cô bé lè lưỡi, buộc tóc rồi ra sân, bắt đầu khởi động.
Một lúc sau, hai bát phở nghi ngút khói được đặt lên bàn.
“Còn một con nữa thì sao?” Long Anh hỏi, nhìn vào lồng gà.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện: Về mấy bài kiểm tra sắp tới, về những công thức Kim Trang đang ấp ủ, và cả về kế hoạch rèn luyện tiếp theo.
Chuyện của phó bản hắn cũng đã nói cho con bé, cho nên để giúp đỡ anh của mình, ngày nào con bé cũng miệt mài ra sức nghiên cứu.
Phần thưởng:
“Còn ai khác ngoài anh hả?” Long Anh hắng giọng.
Bữa sáng yên bình, giản dị, nhưng lại chứa đựng cảm giác thân quen, gần gũi đến lạ thường.
Tiếng gà nướng chảy mỡ xèo xèo trên bếp, tiếng thông báo từ hệ thống, và tiếng cười vang trong khu vườn nhỏ… tất cả tạo lên một không khí đầm ấm đến lạ thường.
Không cần đồng hồ báo thức.
“Chào buổi sáng,” Cô bé dụi mắt, mặc chiếc áo hoodie rộng thùng thình, tóc còn rối bù.
“Mình thì làm xong từ lúc mới nhận hệ thống... mà khi đó zombie còn chưa xuất hiện, mình toàn g·iết gà.”
Sau khi ăn xong, hai anh em rửa bát, chỉnh trang lại quần áo, khoác ba lô lên vai rồi cùng nhau ra cửa.
Long Anh đang lật thịt gà nướng, không ngoái lại, chỉ cười nói: “Đó mới chỉ là nhiệm vụ đầu tiên thôi. Em còn cả một bầu trời nhiệm vụ, tha hồ mà làm.”
Trong khi đó, sau khi tắm rửa cùng thay trên vào mình bộ đồng phục cấp ba, Long Anh lúc này mở tủ lạnh, lấy phần gà còn thừa tối qua cùng túi phở khô từ kệ bếp.
Hắn bật cười một cái, nghĩ lại hôm đó, hắn tâm huyết dâng lên liền thử g·iết gà, ai ngờ liền thành công, vừa bối rối vừa cảm thấy hơi vô lý, nhưng quả thực, hệ thống không hề yêu cầu đối tượng cụ thể, chỉ cần là sinh vật sống là được.
Kim Trang suy nghĩ rồi nghiêm túc đáp: “Con này... là con backup.”
Nhiệm vụ Tân Thủ 1 [Đã hoàn thành]
Chẳng bao lâu sau, Long Anh quay trở lại nhà, tay xách theo một chiếc lồng lớn đựng 10 con gà ta còn sống, con nào cũng béo mập, khỏe mạnh.
Ngay lập tức, hắn mở lại mục Nhiệm vụ Tân Thủ 1 trong hệ thống.
Vài ngày sau biến cổ nhỏ, đã đến lúc đi học lại sau những ngày nghỉ lễ dài, hắn cùng Vương Kim Trang một bên cân bằng việc học trên lớp, một bên rèn luyện bản thân mình.
Khi mặt trời còn chưa ló khỏi đường chân trời, cả khu phố vẫn chìm trong màn yên tĩnh của sương sớm, thì Vương Long Anh đã mở mắt.
Kim Trang vẫy tay: “Em vào lớp trước nha!”
Và đúng như dự đoán, nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành.
– +1 điểm cho toàn bộ thuộc tính
Cả hai phá lên cười.
Đột nhiên, một dòng suy nghĩ thoáng qua khiến Long Anh ngồi bật dậy: "Khoan đã... hình như mình quên mất một chuyện cực kỳ quan trọng..."
Cả hai lại cùng bật cười.
“Gà,” Long Anh đáp gọn gàng. “Anh g·iết gà hồi đó, cũng hoàn thành nhiệm vụ đấy.”
Kim Trang nhìn bảng số liệu đang tăng dần, khóe miệng cong lên.
Sau bữa tối đầy “vị gà” hôm đó, Kim Trang chẳng để lãng phí dù chỉ là một chiếc lông.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.