Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 23: Bốc! (2)

Chương 23: Bốc! (2)


Ánh mắt anh Lê sáng lên hẳn, hưng phấn gật đầu rồi nhìn về phía chiếc tivi được treo trên góc. Đoạn ghi hình từ điện thoại của anh nhanh chóng hiện lên trên màn hình ba mươi hai inch.

Mọi người đều ngẩng đầu chăm chú theo dõi.


Bầu trời bên trong đoạn ghi hình đã là hoàng hôn, sân vườn rộng lớn nhuộm lên sắc cam đào. Nó khiến cho lòng người không hiểu sao lâng lâng chút ngọt ngào và thơ mộng.

Phần lớn diện tích sân vườn đều được lót sỏi trắng, vài ba tảng đá phong thuỷ được đặt cẩn thận ở một bên. Hết thảy đều đơn giản, hài hoà nhưng cũng không kém phần sang trọng.

Đài phun nước với tượng nữ thần nhỏ được xây ngay chính giữa lối ra vào. Cánh hoa hồng xanh theo sự nhấp nhô của mặt nước lênh đênh, nụ hoa còn vương giọt nước điểm tô cho sắc đẹp hút hồn của vị nữ thần đang say ngủ.

Đằng sau là bể bơi uốn cong ngập tràn tính nghệ thuật. Chiếc phao hơi hai mét hình kỳ lân hồng trôi nổi phản chiếu sắc màu xuống dưới mặt nước trong veo.

Ánh đèn nhấp nháy và bóng bay được trang trí ở mọi ngóc ngách. Hơn chục chiếc bàn tiệc nằm ở vị trí ngẫu nhiên. Trung tâm mỗi bàn là ánh nến lập loè ấm áp. Nhưng sáng chói nhất vẫn là tháp rượu champagne cùng toà bánh kem cao như một người trưởng thành mà gã con trai út đang đứng kế.

Gã ta hi hi ha ha cười đùa cùng khách dự tiệc. Bên trái là cô bạn gái nhỏ nhắn như thỏ con. Còn bên phải là người mẹ xinh đẹp mang theo hơi thở trẻ trung quyến rũ. Mỗi khi có khách đến chào là gã ta lại hé môi nhấp một ngụm rượu, biểu cảm trang trọng hết sức phù hợp với thân phận con trai Thống đốc.

Nhưng cuộc vui trong đoạn ghi hình không kéo dài quá lâu. Hành vi của gã con trai út bắt đầu trở nên kỳ lạ. Gã ta hệt như không còn khả năng kiểm soát cơ thể. Giọng nói lúc lớn lúc nhỏ, lúc rõ ràng lúc thì như bị nghẹn không thốt lên nổi. Đồng tử co rút đảo tròn bất quy tắc, khoé miệng vén cao như sắp chạm tới mang tai.

Dưới sự quan sát của mọi vị khách, gã con trai út bắt đầu bước đi loạng choạng. Gã di chuyển mà không nhận thức được phía trước có người hay có đường. Một tay quờ quạng, một tay nâng cao ly rượu như muốn tiếp tục ăn mừng.

Khách dự tiệc xung quanh ban đầu cứ tưởng gã là đang say, họ nhìn vào gương mặt ửng đỏ như vừa nhúng nước sôi mà không ngừng cười cợt. Nhưng ngay khoảnh khắc gã con trai út bắt đầu chảy máu mũi thì mọi người mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.

Có vài người sấn tới hỏi han, muốn dìu gã, đỡ vai gã. Nhưng cùng một kết quả, tất cả ý tốt đều bị hất ra. Trong đó có người mẹ trẻ trung và cô bạn gái nhỏ nhắn.

Loạng choạng, bước vững, bước hụt đi đến trước đài phun nước, đối diện với vị nữ thần còn chưa mở mắt, gã con út bỗng nhiên “khặc khặc” “hựa hựa” mà cười điên cười loạn. Gã ta vung tay ném bay ly rượu. Chiếc ly mỏng lộn một vòng trên bầu trời ám đỏ rồi tiếp đất, đồng thời “choang” một tiếng vỡ nát chẳng còn nhìn ra hình dạng. Âm thanh bén nhọn chói tai truyền đến hệt như tiếng mở đầu cho một màn đầy quỷ dị phía sau.

Bảo vệ và quản gia theo sự hô hoán của người mẹ cùng lúc ào ra. Tất cả đều ra sức giữ chặt cơ thể gã con út, khuôn miệng của những người đó mấp máy trong bầu âm thanh ô nhiễm hỗn loạn, không ngừng trấn an, không ngừng kêu gọi. Song gã con trai út chẳng biết lấy đâu ra sức lực thật lớn mà vùng thoát gạt phăng tất cả mọi người.

Dòng người bắt đầu xô xát lẫn nhau. Gã con trai út hất tung mọi thứ trên bàn, tháp rượu champagne đổ ập xuống người gã, đôi mắt không biết từ khi nào mà đã lòi ra ngoài như cá ươn. Máu từ khóe mắt chảy xuống như lệ.

Mảnh thuỷ tinh vỡ ghim lên làn da mặt công tử trắng nõn. Chúng rạch ra vô số đường máu chồng chéo lên nhau. Bàn tay đang không ngừng gây rối còn nát bét hơn nữa. Bộ vest màu kem cao cấp bị nhuộm trong sắc đỏ thẫm của rượu và cả máu.

Tất cả khách dự tiệc lúc này đều rơi vào trạng thái thất kinh. Trố mắt nhìn một màn không rõ là biểu diễn hay điên cuồng. Tiếng cười quỷ dị truyền từ cổ họng của gã con út bóp nghẹn tâm thần mọi người, cảm xúc nhanh chóng biến hoá sang hoảng loạn rồi sợ hãi. Bầu không khí vui vẻ, thơ mộng ban đầu đã vỡ vụn và biến mất như hạt sương gặp lửa.

Mặc dù c·hết lặng nhưng mọi vị khách đều theo bản năng nhường đường ở nơi gã con trai út lê lết tới. Chỉ có mẹ của gã là còn cố gắng ở gần vịn tay vịn chân. Nhưng b·iểu t·ình của bà ta cũng chẳng mấy đẹp đẽ, khuôn mặt méo mó không rõ là đang lo lắng hay đang hãi hùng.

Theo từng bước chân lùi lại của cô bạn gái, lỗ tai và khoang miệng gã con trai út cũng tràn ra máu tươi, song màu sắc của dòng máu đó lại bầm tím bẩn thỉu. Đến giờ thì tất cả thất khiếu đã đều cùng lúc đổ máu. Nó khiến ngũ quan điển trai thường ngày của gã trở nên rùng rợn cùng cực.

Không còn ai dám đến gần, gã con trai út cũng ngừng vùng vẫy. Cơ thể cao gầy bắt đầu run lên bần bật. Cần cổ giật giật như người bị động kinh. Tứ chi bắt đầu co quắp như bị sức mạnh nào đó rút sạch gân ra ngoài.

Bắt đầu từ bụng, nơi đó phồng lên như bóng. Chẳng mấy chốc hình dáng gã ta biến hoá tựa hồ người đang mang thai ở tháng thứ chín thứ mười. Thắt lưng không chịu nổi mà “phanh” một tiếng rồi gãy rụng. Vùng da bụng trắng bệch lộ ra khỏi quần áo, khắp bề mặt là những đường vân đen tím chẳng khác gì mạng nhện. Chúng như tự có lấy sinh mệnh mà dần dần gặm nhấm cùng cắn nuốt toàn bộ làn da.

Biến hoá kinh dị đó tiếp tục lan lên trên.

Có thể là ảo giác, mà cũng có thể là do thật sự bị ảnh hưởng, hơi thở của khách dự tiệc trở nên trì trệ theo tốc độ phồng lên của khoang ngực. Âm thanh “roẹt xoẹt” “bong bóc” rợn tóc gáy len lỏi vào tâm thần mọi người. Âm thanh đó giống như có người đang lột từng mảng da, mạnh mẽ giật đứt từng thớ thịt.

Vài giây sau, hai bờ vai cũng cấp tốc phình lên. Gã con trai út cứ như một con rối gió, tay chân không kiểm soát được mà gập mở lung tung. Tiếng xương cốt va vào nhau “răn rắc” giống như một con gà bị bẻ ngược khớp xương, vừa quỷ dị lại vừa ám ảnh.

Theo tốc độ trướng mạnh của vòm cổ, tiếng cười cuồng loạn ban đầu bị chèn ép thành tiếng rên rỉ. Cứ như gã ta đang phải chịu đựng một nỗi đau thấu trời, kết hợp với hai hàng lệ huyết, chẳng ai biết bây giờ gã vẫn là đang tiếp tục cười hay đã chuyển sang thật sự khóc.

Cuối cùng là tứ chi… Cái đầu cũng như thế nhanh chóng biến dạng, hai mắt căng lên, con ngươi co rút chỉ còn cỡ hạt đậu, tơ máu bao phủ như sắp nuốt chửng mọi thứ. Vết nứt xanh tím từ cổ lan xuyên qua mặt, lan đến đỉnh đầu. Diện mạo bị chèn ép đến vặn vẹo quái dị.

Giống như có ai đó đang bơm không khí vào một tấm da người. Bơm ngày càng nhiều khí, bơm đến khi căng tròn, bơm không ngừng nghỉ…

Bốc!


Hết chương 23.

——————————

Chương 23: Bốc! (2)