Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Máu Của Bầu Trời
Unknown
Chương 3: Trương Hoàng Lâm. (3)
“Đây không phải là mấy câu mà đám nghiệp dư trên Witch thường hay nói sao?” - chàng trai trẻ tuổi cười cười - “Trí năng của Cyclops cùng lắm cũng chỉ có thể đem so sánh với mấy con c·h·ó nhà. Nếu nói loài sinh vật biến dị thông minh là nguy hiểm thì lũ Nacht Krapp đã sớm thống trị giới quái điểu rồi.”
*(Witch: Tên một trang mạng xã hội được giới trẻ ưa chuộng.)
**(Nacht Krapp: Quái điểu, quạ đen chuyên dụ dỗ con người.)
Cô gái trẻ lại nhìn sang: “Anh nói vậy là quá coi nhẹ sinh vật biến dị, chúng nó trở nên khác biệt ở thứ gọi là bản năng, đâu phải con nào cũng có hành vi t·ấn c·ông máy móc như được lập trình?” - Giọng nói của cô gái nhẹ nhàng nhưng vẫn nghe ra được rõ ràng điểm nặng điểm nhẹ. Cô nhìn chàng trai trẻ, kiên nhẫn chờ đợi anh nói tiếp.
“Đúng. Vậy nên chúng ta mới đi nghiên cứu điểm yếu và cách thức tấn công của nó. Chứ không phải đi nghiên cứu bản năng mà nó có.” - Chàng trai không nhanh không chậm đáp lời: “Muốn vùng vẫy theo bản năng thì có vô số cách để vùng vẫy. Nhưng muốn g·i·ế·t c·h·ế·t nó thì chỉ cần phân tích, tổng kết rồi tập trung vào một cách thôi là đủ.”
Nam trung niên lắc đầu: “Nói như chú em thì việc g·i·ế·t một con Hydra danh sách thứ ba và việc g·i·ế·t một con Siren danh sách thứ tám đều như nhau à? Thế giới phân loại sinh vật biến dị thành chín danh sách chỉ để cho vui hả?”
*(Hydra: Quái vật, rắn khổng lồ nhiều đầu.)
**(Siren: Quái vật, nửa thân người nửa đuôi cá, hai tay là cánh chim.)
“Danh sách là thứ sinh ra để Du Hành Gia cân nhắc khi chọn đối tượng săn g·i·ế·t, chứ không phải sinh ra để thế giới đem sinh vật biến dị lên bàn cân.” - anh nói - “Hydra nguy hiểm thì sẽ có Du Hành Gia trung cấp hoặc cao cấp để mắt tới. Chỉ có những người thiếu hiểu biết mới đặt sự khủng bố của Hydra và Siren cạnh bên nhau.”
Nam trung niên bị phản bác nhăn mặt, nhưng chưa chờ gã ta lên tiếng thì chàng trai trẻ đã tiếp tục bổ sung: “Tôi không phải là đang coi thường sinh vật biến dị, tôi chỉ là đơn giản hoá chúng với tiền đề dựa trên điểm yếu cùng cách thức tấn công.”
Anh nhìn một lượt qua hai người đang cùng mình nói chuyện: “Cyclops có điểm yếu, Siren có điểm yếu, Hydra cũng có điểm yếu. Thay vì việc phải thay đổi chiến lược trong mỗi trận chiến để phù hợp khắc chế bản năng sinh vật - thứ sẽ biến hoá dựa trên môi trường và hoàn cảnh sống, thì chi bằng tập trung đột phá điểm yếu sẽ đơn giản hơn không phải sao?”
Cô gái trẻ nghe tới đó thì thoáng giật mình trong lòng, tâm trí muốn thừa nhận nhưng ngoài mặt thì vẫn là một bộ dáng không phục: “Điểm yếu và cách thức tấn công là lũ quái dị đó nói cho anh nghe à? Mấy thứ đó chỉ nên dùng làm tham khảo thôi.”
“Sao lại bàn ra rồi…?” - Chàng trai trẻ cười khẩy trong đầu.
Song, bởi vì hôm nay là ngày đặc biệt, anh cũng không muốn tiếp tục công kích đối phương rồi tan rã với tâm trạng không vui. Anh gợi ý đổi chủ đề: “Mà bỏ qua đi, dù sao thì mấy thứ chúng ta nói nãy giờ đều vô nghĩa đối với chàng thanh niên đó.” - Anh nhìn vào Hoàng Lâm trong màn hình, cảm khái một câu.
Nam trung niên kế bên ăn ý hùa theo, gã gật gù: “Chẳng có gì là sử dụng tốt hơn “sức mạnh tuyệt đối”.”
…
Thứ được nhắc đến trong miệng của những người theo dõi - Cyclops - quái vật một mắt với gương mặt nực cười như lũ khỉ.
Con thủ lĩnh có cơ thể bự gấp đôi con người. Bờ vai và tấm lưng của nó đồ sộ như một ngọn núi nhỏ. Cả thân hình đều được lấp đầy bởi những tảng cơ bắp. Trông nó còn hầm hố hơn cả những vận động viên boxing đầy tiếng tăm. Mỗi bước chân di chuyển của nó đều khiến bùn đất ở nơi đó phải run lên. Tiếng ầm ầm giằng xé không gian như những tiếng sấm nổ.
Cái đầu của nó có duy nhất một con mắt đang trợn ngược và một cái miệng mọc đầy răng. Làn da lúc xanh lúc tím khiến cho những người nhìn thấy phải bất giác nổi da gà. Ở cánh tay và sau lưng đều mọc lên những cục u như gai nhọn, cơ thể to lớn của nó giăng chằng chịt đủ mọi loại sẹo ngắn dài.
Con quái vật này chỉ cần nhìn bằng mắt thôi là đã cảm nhận được sự hung tàn của nó. Không phải kiểu hung tàn theo bản năng hoang dã mà là kiểu hung tàn được bồi dưỡng qua những trận đánh g·i·ế·t sống còn.
Cuộc chiến chắc chắn sẽ không hề dễ dàng. Minh chứng chính là cái rìu han gỉ khổng lồ mà con thủ lĩnh đang cầm trong tay. Khác với những con nhỏ hơn trong đàn, nó đã biết bắt chước con người và sử dụng vũ khí.
Mỗi khi cái rìu bán nguyệt kia đưa lên rồi bổ xuống, nó khiến trái tim của những người đang đứng ở quảng trường cũng phải giật nảy lên theo.
…
Quay lại với chuyến đi săn.
Bầu trời trong màn hình chiếu gợn lên những sợi ánh sáng nhấp nhoáng, âm thanh sấm nổ đuổi sát theo sau. Những giọt nước mưa mang theo ô nhiễm trượt dài trên quần áo. Hàng chục thân ảnh nối tiếp nhau không ngừng lao ra như tên bắn, lần hành động tiếp theo của đàn sư tử cũng sắp bắt đầu.
Hai bên giằng co cảnh giác. Hoàng Lâm đứng ở trung tâm đội hình. Những lọn tóc ẩm ướt trong cơn mưa lất phất ôm sát vào gương mặt. Ánh mắt cậu thanh niên phát ra tia lửa sáng chói khi nhìn vào lũ con mồi đang bị bao vây.
Đội của Hoàng Lâm có hơn năm mươi người nhưng lũ Cyclops một mắt lại chỉ có ba mươi hai con. Tiếng gầm gừ ngao ngao của chúng như đang xỉ vả cái tình huống xảy ra hiện tại.
Ngoài con thủ lĩnh ra thì kích thước của những con khác không chênh lệch hơn một người trưởng thành là bao. Dù vậy thì vẫn không nên xem thường những sinh vật đã sống dựa vào bản năng đó.
Hoàng Lâm siết chặt thanh kiếm dài bốn thước trong tay. Giọt mưa rơi rớt trên lưỡi kiếm sáng bóng rồi trượt dài xuống phần mũi nhọn. Mana của cậu bắt đầu trào ra rồi bao phủ lấy thân kiếm.
*(Mana: Năng lượng hoặc tài nguyên sinh ra từ trong cơ thể sinh vật để thực hiện những hành động, kỹ năng siêu nhiên.)
Luồng mana mang sắc đỏ rực rỡ của hoàng hôn. Nhưng nó lại không mang theo nhiệt độ ấm áp của ánh nắng, sự xuất hiện của nó đã phủ một tầng rét lạnh lên không gian xung quanh. Những dải mana mang theo sát khí, điều đó thể hiện ý chí của riêng nó. Ý chí không g·i·ế·t c·h·ế·t con mồi thì sẽ không tiêu tan.
Cậu thanh niên bước lên một bước đầu tiên, nhưng ngay sau đó, tại vị trí cậu vừa bước đến chỉ còn sót lại một tàn ảnh mơ hồ. Cả những giọt nước mưa cũng không kịp bám theo sau.
Hoàng Lâm vẽ trong không gian xám xịt một vệt đỏ dài. Chẳng ai có thể phân biệt màu sắc đó là từ nguồn mana lấp lánh kia hay là từ chiếc áo sơ mi đỏ cậu đang mặc. Khí thế sắc bén tích tắc tràn ra như một vụ nổ.
Tốc độ của Hoàng Lâm nhanh tựa một tia chớp. Cậu thanh niên xuất hiện ngay trước gương mặt nhăn nhó không khác gì khỉ đột rồi chém mạnh thanh kiếm trên tay.
Kiếm rít lên những âm thanh rợn người, sát khí được đà nuốt trọn con mồi phía trước.
Thanh kiếm trên tay cứ như một cây cọ, sử dụng màu sắc được làm từ máu của đối thủ để hoạ nên một khung cảnh rúng động tâm thần.
Bất ngờ, nghi hoặc rồi hoảng sợ. Liệu con quái vật một mắt kia có kịp nhìn thấy lưỡi kiếm đã chém đến của Hoàng Lâm? Hẳn là không rồi, đến cả bản năng còn không thể giúp nó tránh né thì tâm trí nó lại càng không thể chạy theo kịp.
Đối thủ đầu tiên mà Hoàng Lâm chọn không phải là con Cyclops thủ lĩnh bự nhất. Cậu đã chém đôi một con khác nhỏ hơn để thiết lập khí thế cho cả đội.
Máu phun ra như thác, nó hoà với nước mưa rồi làm ướt lưỡi kiếm và cả bàn tay cầm kiếm của Hoàng Lâm. Đôi bàn tay bị sự lạnh lẽo của cơn mưa gặm nhấm khiến cho cái ấm nóng của từng giọt máu dính nhớt trên da trở nên rõ rệt.
…
Hết chương 3.
——————————