Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 85: Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như thế. (2)

Chương 85: Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như thế. (2)


Chàng trai nọ lắc đầu, kiên nhẫn giải thích: “Nếu cậu nghĩ quy tắc trong hạng mục Lồng Đá (thi đấu không tàn sát) sinh ra là vì sự nhân đạo của người với người thì sai rồi”

Anh nói: “Hàng mục Lồng Đá mặc dù tồn tại, nhưng nó chỉ cho phép tuyển thủ của ba thế lực lớn trong Đài Sinh Tử tham gia. Tức là bởi vì không nỡ nhìn “tài nguyên” bản thân đầu tư còn chưa kịp bòn rút hết đã héo mòn cho nên quy tắc cấm tàn sát và Lồng Đá mới xuất hiện”

Thằng Ba mơ hồ: “Bây giờ tuyển thủ cũng có phân chia à?”

Chàng trai nọ nhìn hắn gật đầu: “Chia làm tuyển thủ hợp đồng và tuyển thủ tự do. Ý nghĩa như tên, người đầu là người đã ký hợp đồng với các nhà đầu tư thuộc ba thế lực, người sau là người tự lực gánh sinh, leo lên từ đáy xã hội”

Ngừng lại một lát, anh đề nghị: “Trận đấu tiếp theo vừa khớp diễn ra trong Lồng Sắt (quyết đấu sinh tử) có tuyển thủ tự do tham gia. Nếu hai người thấy hứng thú thì đi xuống xem một chút?”

Thằng Ba không trả lời, âm thầm nhìn phản ứng của Hải An. Nghe được lời chàng trai nói, thiếu niên dứt khoát đứng dậy: “Đi xem thử”

Chàng trai nọ vui vẻ kéo khoé môi, làn da màu lúa mạch khiến cho nụ cười có vài phần chất phác. Anh nhanh chóng dẫn đường cho cả hai đến khoang thang máy, vừa đi vừa giới thiệu: “Trận tiếp theo là cuộc tái đấu của một tuyển thủ hợp đồng và một tuyển thủ tự do”

Hải An thong dong bước vào khoang thang máy, vu vơ hỏi: “Vậy lần trước là ai thắng?”

Chàng trai nọ: “Là tuyển thủ tự do, đồng thời anh ta cũng mạnh tay chấm dứt chuỗi liên thắng của tuyển thủ hợp đồng.”

Thằng Ba chép miệng, chêm lời: “Vì chuỗi thắng bị cắt đứt nên đứa hợp đồng cay cú, muốn lần nữa khiêu chiến đứa tự do?”

“Cứ coi là vậy đi” - Anh ta quay sang nhìn Hải An, hứng thú hỏi: “Cậu nghĩ trận này ai sẽ thắng? Tuyển thủ tự do không hề có thế lực sau lưng đầu tư và bồi dưỡng, gặp may mắn thắng được một trận trong quá khứ. Hay tuyển thủ hợp đồng có mọi điều kiện đều sung túc, không cam tâm thua cuộc?”

Hải An không hề chần chờ: “Người tự do”

Có lẽ vì thái độ của cậu khi trả lời quá tự tin mà chàng trai nọ thoáng chốc lâm vào bối rối: “Hở? Nhưng tuyển thủ hợp đồng sẽ có nền tảng tốt hơn mà. Lỡ đâu nữ thần may mắn hôm nay không đứng về phía người kia nữa thì sao?”

Như lời của chàng trai nói, trong suy nghĩ của thằng Ba thì phần thắng cuối cùng vẫn nghiêng về phía tuyển thủ hợp đồng nhiều hơn. Dù sao một kẻ được đi học lúc nào cũng sẽ vượt trội hơn một kẻ tự mày mò. Hắn chăm chú nhìn Hải An, chờ đợi cậu giải thích.

Hải An nghĩ nghĩ rồi điềm tĩnh đáp: “May mắn chỉ là lời thoái thác của đám thua cuộc, nó sẽ chẳng bao giờ xuất hiện khi thực lực chênh nhau quá xa”

Cậu bổ sung: “Mà nếu hai bên đã cùng đứng trên một đường thẳng, thì chiến thắng lần một ắt sẽ sinh ra chiến thắng lần hai”

Chàng trai nọ đi kế bên nghe không bỏ sót một chữ, gương mặt từ bối rối chuyển sang vui sướng, anh gật đầu: “Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như thế”

Sau khi hướng dẫn và sắp xếp cho Hải An cùng thằng Ba hai vị trí có tầm quan sát tốt, chàng trai nọ nói có việc liền tạm thời rời đi. Giống như sợ hãi Hải An sẽ bỏ con giữa chợ, anh ta năm lần bảy lượt lôi kéo thiếu niên, căn dặn cậu nhất định phải chờ mình quay lại.

Hải An ngáp một cái, nhìn anh ta chẳng trả lời, nhưng cũng chẳng từ chối. Cứ thế chàng trai rời đi trong sự thấp thỏm. Thằng Ba ngồi kế vô cùng nghi hoặc: “Chắc chắn thằng dở người đó đang âm mưu lừa đảo mày! Tý nó mà có nói cái gì thì mày cũng đừng có tin!”

Hải An khinh bỉ nhìn hắn, hừ hừ cười: “Lừa với chả đảo, không chờ là được”

Sau khi chàng trai nọ rời đi, không quá lâu sau thì người chủ trì trận đấu cũng đã xuất hiện, hắn ta nắm chặt chiếc micro, gồng cổ họng: “Cuối cùng cũng đã tới!!! Trận đấu được mong ngóng nhất trong ngày hôm nay!”

“Hẳn là mọi người đã chờ đợi rất lâu rồi đúng không? Những trận đấu phía trước dù sôi động nhưng làm sao có thể sánh bằng với một lần quyết đấu sinh tử!??”

“Hôm nay chúng ta sẽ cùng trứng kiến trận tái đấu của hai tuyển thủ vô cùng được yêu thích trong khoảng thời gian này!”

“Người xuất hiện bên tay trái tôi là tuyển thủ của Nhà Tím - kẻ khiêu chiến - người không chấp nhận kết quả thua cuộc và muốn tự tay đè bẹp đối thủ!”

“Hãy chào đón Sư Tử Biển!!!”

Tuyển thủ Sư Tử Biển xuất hiện trong ánh mắt nồng nhiệt của tất cả mọi người. Chiều cao một mét chín, thân hình tam giác ngược vô cùng cân đối và đẹp mắt, bờ vai vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên theo từng cái gồng mình.

Người chủ trì: “Và bên tay phải của tôi là tuyển thủ tự do - kẻ chấp nhận lời khiêu chiến - người đã mạnh bạo đạp nát chuỗi thắng vẻ vang của đối thủ!”

“Hãy đọc lên cái tên đó cùng tôi!!!!” - Khán giả bắt đầu rống cao cổ trong sự kích động, hô hào ba chữ “Cá Chép Còi”.

Ở phía bên kia, tuyển thủ tự do nọ lộ diện không quá hầm hố, chiều cao chỉ nhỉnh hơn một mét tám, tay chân thon dài cùng cơ bắp rắn chắc, nước da màu lúa mạch khỏe khoắn khiến khí chất toát ra càng thêm phần ngạo nghễ.

Thằng Ba há hốc mồm nhìn tuyển thủ tự do vừa thượng đài, hắn chớp chớp mắt, lắp bắp: “T-thằng… Cái thằng dở người đó!?”

Tuyển thủ tự do hay Cá Chép Còi, thật trùng hợp lại chính là chàng trai nhiệt tình ban nãy đã nói chuyện cùng cả hai. Chỉ cởi bỏ một lớp áo khoác thể thao bên ngoài, mà khí thế xung quanh anh ta đã hoàn toàn thay đổi. Đây là điển hình cho kiểu người mặc áo thì gầy, mà cởi áo thì đầy thịt. Nụ cười chất phác ban đầu cũng trở nên đầy tự tin, còn kèm theo vài phần ngạo mạng.

Hải An nhớ lại đoạn hội thoại của cả hai mà trong lòng dâng lên chút hứng thú. Nếu ban đầu Cá Chép nói hưu nói vượn về thực lực của anh và đối thủ là để thăm dò suy nghĩ của cậu, thì chính lời khẳng định cuối cùng lại xuất phát từ sự tự hào vô cùng kiêu ngạo.

Cá Chép bước lên sàn đài, so với đối thủ vạm vỡ thì anh ta thật sự có chút “còi”. Nhưng bản lĩnh của kẻ đã thắng một lần, đó không phải thứ có thể dễ dàng bị đè bẹp.


Hết chương 85.

——————————

Chương 85: Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như thế. (2)