Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Máu Của Bầu Trời
Unknown
Chương 86: Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như thế. (3)
Tiếng chuông khai trận tức khắc vang lên.
Sư Tử Biển nhập cuộc tốt, hắn chớp nhoáng chủ động t·ấn c·ông, tung ra cú đấm mạnh mẽ như một lời cảnh báo. Cá Chép dường như đang chạy theo chiến thuật chậm mà chắc, anh ta liên tục thực hiện những phương án phòng thủ.
Để mà đem ra so sánh, thì Sư Tử Biển đã sớm ăn đứt Cá Chép về phương diện các chỉ số phụ như chiều cao, sải tay, trọng lượng,… Hắn tận dụng và phát huy lợi thế thể hình, đặc biệt là chiều dài cánh tay với những cú đấm khó chịu. Kết nối bằng một đòn móc phải khiến mọi đối thủ phải lâm vào tình huống khó khăn.
Sư Tử Biển giống như tìm thấy động lực bức phá mà càng hung hăng áp sát. Hắn quyết tâm tìm lại hương vị chiến thắng khi xưa.
Cá Chép nhìn sơ qua thì có vẻ anh đang thật sự gặp rắc rối bởi những đợt t·ấn c·ông liên hoàn từ đối thủ. Nhưng ngay tại giây phút Sư Tử Biển sắp làm chủ võ đài, hắn đã ăn trọn một đòn tay thuận sở trường của Cá Chép trong lúc chủ động tiến lên.
Hắn mê mang nhìn Cá Chép dễ dàng phất tay hóa giải tử cục.
— Ăn may…?
Hắn không tin, lại dốc toàn lực lao đến. Nhưng cũng vào giây phút đó, hắn nghe được lời thì thầm sẽ trở thành cơn ác mộng mỗi đêm. Khí thế của Cá Chép soạt một cái liền thay đổi, luồng khí bạo ngược như s·óng t·hần khuếch tán ra toàn bộ võ đài, Cá Chép dùng tốc độ khó tin ép sát: “Nhường đủ ba quyền đầu rồi nhé…”
Sau khi vượt qua được khoảnh khắc duy trì phòng thủ, Cá Chép cũng đã bắt đầu đáp trả lại tương xứng. Một đòn đánh hiểm được Cá Chép tung ra nhắm thẳng vào cằm của đối thủ. Uy lực của cú đấm khiến bước chân Sư Tử Biển loạng choạng. Hắn ta lúng túng, nhịp độ t·ấn c·ông bị gián đoạn.
Không để cho đối thủ kịp bình tĩnh, Cá Chép lại tung ra combo chân đầy uy lực, anh ta xoay hông đá cao, Sư Tử Biển bất đắc dĩ bị ép đến góc dài rồi ăn đủ cú lên gối tàn bạo. Những pha phản đòn chất lượng của Cá Chép đã khiến nhiệt độ trận đấu tăng lên đột ngột.
Sư Tử Biển lúc này đã bị buộc phải thi đấu một cách thận trọng hơn. Hắn ta giữ khoảng cách an toàn nhờ vào độ dài sải tay, rồi thể hiện ra một tốc độ đáng kinh ngạc từ thân hình quá khổ.
Hắn dũng mãnh xông đến nhưng lại không kịp tung ra một đòn đánh nào, Cá Chép đã nhả chân lùi lại, khiến nắm đấm của Sư Tử Biển vồ hụt vào không trung. Pha phối hợp trái phải ngay lập tức vào mặt và đầu đã khiến tầm quan sát của hắn bị ảnh hưởng.
Sư Tử Biển chật vật xoay sở để sống sót sau những đợt t·ấn c·ông, hắn bất ngờ tung ra những cú đấm chính xác vào thân thể của Cá Chép. Mặc dù hắn luôn chơi một cách bùng nổ, nhưng lại cạn kiệt năng lượng vào những giai đoạn mấu chốt…
Kinh nghiệm và sự khôn ngoan đã giúp Cá Chép bình tĩnh kiểm soát được trận đấu, anh ta xoay chân tung một cú đá cao làm mồi. Cố ý để lộ sơ hở chí mạng ở thắt lưng. Sư Tư Biển không phụ sự mong chờ đã cắn câu lao đến. Và kết cục là để Cá Chép khai thác được cơ hội thực hiện cú chỏ lật hiểm hóc vào đầu.
Đòn đánh đó đã thành công khiến đám con bạc bên ngoài lo sợ đến tái mặt. Sự chênh lệch đẳng cấp quá xa làm cho Sư Tử Biển không còn có thể trụ vững, thân thể tích luỹ c·hấn t·hương bị ép đến tấm lưới thép ngoài cùng. Cuộc chơi lúc này là do Cá Chép hoàn toàn quyết định.
Thể lực bị phá, Sư Tử Biển không có thời gian giảm đau lại để lộ ra vô vàn sơ hở. Hắn cố gắng đi chuyển để hạn chế tối đa đòn đánh từ đối phương. Nhưng thảm hoạ vô tình nhanh chóng ập đến, Cá Chép vẫn duy trì thế t·ấn c·ông và tung ra một cú xuống trỏ hoàn hảo vào giữa đỉnh đầu.
Thân thể đồ sộ của Sư Tử Biển nghiêng ngả, hắn khụy gối ở một góc đài. Những con bạc xung quanh la hét đến đỏ mắt: “Đứng dậy đánh trả đi!!!!”
“Phế vật!! Đứng dậy cho bố mày!!”
Một nửa tức giận thì cũng có một nửa đang hả hê: “Mau kết liễu thằng con trai đó!!!”
“G·i·ế·t nó!!”
“G·i·ế·t nó!!”
Cá Chép ngạo nghễ thẳng lưng đứng giữa tâm điểm chú ý, anh đến gần Sư Tử Biển đã hoàn toàn mất đi sức phản kháng, chẳng quan tâm đến những khán giả đang sôi trào. Anh giật lấy đầu của Sư Tử Biển đang thở hồng hộc, không liên quan hỏi: “Mày biết tại sao lại có trận tái đấu tối hôm nay không?”
Sư Tử Biển như người mất hồn nhìn lên, ngọn lửa hừng hực nơi đáy mắt đã hoàn toàn bị dập tắt bằng vũ lực: “…?”
Bởi vì góc đứng khác nhau mà ánh đèn vàng chập chờn trên trần không thể soi sáng toàn bộ biểu cảm của Cá Chép, chỉ có giọng nói âm trầm lạnh lẽo là vang lên rõ ràng: “Trận tái đấu tối nay diễn ra, là bởi vì mày còn sống đó”
Sư Tử Biển trợn mắt, hơi thở r·ối l·oạn nghẹn lại ở lòng ngực.
Hắn biết chứ, biết rõ là đằng khác.
Trận đấu tháng trước khi hắn và Cá Chép chạm trán nhau là một sự kiện mà không ai lường trước được. Vốn theo sự sắp xếp của Ban quản lý thì hắn sẽ được quần nhau với một tuyển thủ của Nhà Cam. Nhưng tuyển thủ kia không may gặp chuyện, lực lượng dự bị đều đã c·hấn t·hương không thể thượng đài. Ban quản lý đành vớ đại một tuyển thủ tự do đưa lên cho hắn đánh.
Tuyển thủ tự do là cái thá gì? Một lũ ô hợp không có tương lai, không có tiền đồ, không có thực lực.
Đó là điều mà ai ai cũng cho là…
Vậy nhưng cái thằng ất ơ được đưa đến cho hắn đấm lại đảo ngược thế trận, biến hắn thành bao cát treo lên mà tẩn.
Cá Chép nào hay biết trận đấu khi đó là sự kiện để đề cao tầm ảnh hưởng và tỷ lệ thắng của Sư Tử Biển đâu? Anh chỉ biết mình bị vô lý ép thượng đài, cho nên sôi máu mới thẳng tay đánh cho đối thủ không thể kêu cha gọi mẹ.
Bởi vì trận đấu đó vốn được tổ chức cho hai tuyển thủ hợp đồng, vậy nên nó được thiết lập trong Lồng Đá (thi đấu không tàn sát). Mà Cá Chép là ai? Là tuyển thủ tự do, tất nhiên là anh sẽ không quen tay với kiểu đánh chơi chơi nhường nhau như thế.
Mặc dù Sư Tử Biển đã giữ lại được mạng, nhưng xem xét rạch ròi thì hắn khi đó cũng chỉ còn có “nửa” cái.
Thế là từ đống dây mơ rễ má kia mà sinh ra tới trận tái đấu ngày hôm nay. Khác biệt duy nhất, trận tái đấu này lại được tổ chức ở trong Lồng Sắt (quyết đấu sinh tử).
Sư Tử Biển nhớ lại toàn bộ cố sự từ trong quá khứ tới hiện tại, hắn bỗng nhiên nhận ra bản thân đã sai rồi… Đáng lý ra hắn không nên tham dự hạng mục Lồng Sắt này. Không! Đáng lý là hắn không nên day dưa với tên điên này!
Rõ ràng thực lực đã bằng với đẳng cấp chuyên nghiệp, nhưng lại vẫn nằm ở tầng tinh anh để chơi đùa!
“M-mày… mày, mày không thể đ·ánh c·hết tao!” - Sư Tử Biển hối hận kêu lên.
Cá Chép nhếch mi nhìn hắn, anh đứng thẳng người dậy, đồng thời cũng nắm lấy gáy của hắn mà giơ lên trước toàn thể ánh mắt sôi sục của đám con bạc.
”Kết liễu nó!!!”
”Phế vật không thể sống!!!”
”Tuyệt kỹ bẻ cổ của Cá Chép!!!”
Cá Chép phì cười: “Mày nói xem, tao có thể g·iết mày không?”
Sư Tử Biển đột nhiên tỉnh ngộ.
— Thì ra đây mới là Đài Sinh Tử thật sự.
Tại sao hắn lại quên chứ? Nơi này là Đài Sinh Tử… Hắn đã ở trong Lồng Đá quá lâu, lâu đến mức tự sinh ra ảo tưởng an toàn.
Sắc mặt của Sư Tử Biển càng tán loạn: “M-mày… mày không nên gây chuyện với ba thế lực.”
“Thế để mày gây chuyện với tao thì được à?” - Cá Chép vô cảm đáp trả.
Tuyển thủ hợp đồng và tuyển thủ tự do trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng. Trò chơi của mày, mày chơi. Cuộc chiến của tao, tao chiến. Nhưng lũ người của Ban quản lý đã phạm vào giới hạn, còn thêm thằng ngu này không hiểu chuyện mà cứ trây trét ra.
Sư Tử Biển: “T-tao… tao, tao sẽ không làm phiền mày nữa! Thật sự đó!”
“Nếu hứa hẹn có thể giải quyết tất cả mọi thứ thì nhà tù đã chẳng được dựng lên rồi, thằng khốn” - Anh nhoẻn khoé môi.
Lại nói: “Chơi ngu thì phải trả giá, điều đó khó hiểu lắm à?”
Cá Chép cử động bả vai, giống như việc đánh bại đối thủ khi nãy còn chưa đủ để anh khởi động. Những khớp xương kêu lên âm thanh rợn người, Sư Tử Biển không khác gì cá nằm trên thớt, dưới ánh mắt của tất cả khán giả bị tẩn đến cấu trúc xương toàn thân thay đổi…
…
Hết chương 86.
——————————