Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 94: Cách anh Nghĩa làm việc. (1)

Chương 94: Cách anh Nghĩa làm việc. (1)


Hai tháng sau đó, những cơn mưa bắt đầu xuất hiện dày đặc hơn khi cả đô thị bước chân vào đầu tháng bảy. Bầu trời phảng phất như bị một bàn tay che khuất, thế giới trở nên xám xịt, nó khiến lòng người vào những ngày này có chút bất an.

Trên đường phố, những hạt mưa đang luân phiên khiêu vũ, đôi khi còn sẽ bị các phương tiện di chuyển cán qua làm cho bắn lên tung toé. Chiếc Huyền phù đen dưới màn mưa nặng hạt chậm rãi đáp xuống.

Người ngồi ở vị trí lái chính từ tốn bung chiếc dù rồi rời khỏi xe. Nửa khuôn mặt bị tán dù che khuất, hơi thở dài đầy phiền muộn lặng lẽ bị âm thanh của cơn mưa lấn át đi.

Vài giây sau, người trong xe cũng lục d·ụ·c xuống hết. Nhưng từ khí chất đến dáng vẻ đều xa xa không bằng một góc của người cầm đầu.

Người đó ngẩng mặt nâng tán dù lên để có thể nhìn rõ hơn năm chữ “Nhà thi đấu Đối Kháng” hùng hồn ở phía trước. Biểu tình trầm ổn nhiễm vài nét phong trần ngay lập tức lộ ra.

Nếu Hải An mà có mặt ở đây, hẳn cậu sẽ phát hoảng tới mức lắp bắp. Bởi vì…

Anh Nghĩa tìm đến rồi.


Buổi sáng cùng ngày, Quận Mười.

Bởi vì giải vô địch tháng chín chỉ chấp nhận đơn đăng ký của những tuyển thủ từ đẳng cấp tinh anh. Cho nên Hải An đoạn thời gian này phải vừa song song huấn luyện và thực chiến. Có Cá Chép đứng ra bảo lãnh, việc xác nhận thân phận với Đài Sinh Tử trở nên dễ thở hơn hẳn.

Hải An thuận lợi trở thành tuyển thủ với số thứ tự 266. Cách tính số thứ tự ở nơi đây vô cùng độc đáo, không hề bị gò bó bởi thời gian tham gia hay độ tuổi. Chỉ cần có tuyển thủ rời đi hoặc không xuất hiện nữa thì số thứ tự của người đó sẽ bị thu hồi rồi truyền cho lớp trẻ hơn.

Nhờ vậy mà Ban quản lý đã bớt được một đống việc râu ria.

Nhưng trở thành tuyển thủ tự do của Đài Sinh Tử, tràng cảnh Hải An thượng đài không sớm thì muộn rồi cũng sẽ bị các thành viên hội nhìn ra…

Ầm—!!

Cửa quán bar lại bị đám choai choai thô bạo đẩy vào.

Anh Nghĩa ngồi cạnh quầy bar, tâm tình của anh mấy ngày gần đây vì sự m·ất t·ích của ai đó mà không hề có chút sáng sủa, giờ nhìn thấy hành vi phá của kia thì lại càng thêm sa sầm.

Song, chưa để anh kịp bốc hoả thì một đứa đã hổn hển hét lên: “T-thấy… Tìm thấy rồi!!”

Anh Táo và anh Cam mím môi liếc nhìn nhau, từ sau cái lần gặp Hải An ở nhà của Cá Chép, cả hai có cảm giác như bản thân đang cùng cậu đi xiếc trên một cọng dây thừng. Số lần lui tới Đài Sinh Tử cũng giảm một cách đáng ngạc nhiên.

Nhưng giấy thì không gói được lửa và cây kim trong bọc vào ngày hôm nay sẽ phải lòi ra…

Anh Nghĩa trân trân nhìn vào thiếu niên quen thuộc đang cùng đối thủ trao đổi những cú đấm. Dù chỉ mới hơn hai tháng, nhưng Hải An trong đánh giá của anh gần như là lột xác thành một người hoàn toàn khác.

Vẻ lãnh đạm trên mặt càng thêm sâu, trong khi nét non nớt trẻ con lại tan biến bớt. Ngũ quan trở nên có chút góc cạnh, không còn dáng vẻ của con mèo bệnh ốm yếu. Nhưng trong tất cả thì sự biến hoá về thể hình vẫn là ấn tượng nhất. Tạng người cậu đã vốn cao ráo thon dài, nay lại thêm vài phần khoẻ khoắn rắn rỏi.

Anh Nho lom lom nhìn sắc mặt của anh Nghĩa, nhất thời không thể biết là anh ta đang kinh ngạc đến đứng máy hay đang tức giận đến mức c·hết lặng.

Hải An trên sàn đài lại chẳng hay biết gì về vị khán giả không ngờ tới kia. Câu tập trung mọi giác quan vào từng thao tác để chi phối đối thủ, nỗ lực phá sức của hắn tới mức tối đa.

Tận dụng triệt để những gì đã được học từ Cá Chép, cậu làm rung chuyển phòng ngự của đối thủ bằng những đòn tay sở trường. Khiến mặt của hắn sưng lên thậm chí còn đổ máu.

Chẳng lâu sau khi thành công dồn ép đối thủ vào góc đài, trận chiến kết thúc với phần thắng thuộc về Hải An.

Đây không phải là lần đầu tiên cậu thượng đài, đám con bạc cũng đã dần quen thuộc với tên tuổi của cậu. Nhưng có một điều mà chúng không thể nào nuốt trôi, đó là thiếu niên chẳng bao giờ kết liễu đối thủ một cách triệt để.

Dù cho chúng có kêu gào tăng cược thì Hải An vẫn dửng dưng như thế, đôi lúc còn có hảo tâm mà bố thí vài ánh mắt khinh bỉ. Thành ra cậu thiếu niên trở thành viên đá cuội mà chúng muốn đập bể nhất, trở thành con mồi mà những tuyển thủ khác muốn săn nhất.

Bởi vì đặc tính giàu có sinh mệnh của tố chất Mộc, Hải An gần như không cần phải dành thời gian để dưỡng thương, trong hai tháng cậu đã liên tục thượng đài. Năng suất “làm việc” của cậu thành công khiến những nhà đầu tư phải chú ý.

Anh Nghĩa đứng ở trong góc tối, vẻ mặt chẳng rõ vui buồn: “Đi gặp quản lý” - Anh ôn tồn nói, liếc mắt ra hiệu cho đám anh Nho đang nơm nớp phía sau.

Chừng nửa tiếng trôi qua, anh Nho quay lại cùng nhân viên của Đài Sinh Tử. Đi kèm theo đó là lời mời tới một căn phòng thoải mái hơn để nói chuyện.

Anh Nghĩa ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế bành, trước mặt là ba người đại diện phát ngôn cho ba thế lực của Đài Sinh Tử. Không cần thiết phải niềm nở chào hỏi, anh Nghĩa ngay lập tức vào vấn đề chính. Anh nhận lấy tấm ảnh chân dung của Hải An từ trong tay anh Nho, ung dung đặt xuống bàn.

Anh mở lời: “Tuyển thủ số 266, tôi muốn cậu ta không c·hết trong khoảng thời gian ở đây” - Tông giọng của anh lạnh tanh, gần như không thể khai thác được một chút cảm xúc hay phản ứng dư thừa.


Hết chương 94.

——————————

Chương 94: Cách anh Nghĩa làm việc. (1)