Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 222: Tiểu quỷ lao đến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 222: Tiểu quỷ lao đến


---

ẦM!

---

dốc hết sức bình sinh, xé gió lao về phía trước.

Đoản đao xoay tròn tựa như một chiếc liềm tử thần, xé gió lao thẳng vào bầy quái.

Lợi dụng sự hỗn loạn,

"Đánh đến đây là đủ rồi. Chuẩn bị rút lui!"

Dưới chân những phiến đá lạnh ngắt, bước chân của bốn người in từng dấu nặng nề. Dạ Ly dẫn đầu, tay áo phiêu phiêu trong làn sương bạc, rốt cuộc cũng dừng lại trước một vùng đất trơ trọi.

ẦM!

Ngoại trừ một vài gốc cây c·hết khô vặn vẹo như những bàn tay già nua, thì chỉ có sương mù mờ mịt như tấm lụa trắng lững lờ trôi.

Tuy chỉ một khoảng thời gian ngắn, nhưng liên tục vận dụng toàn lực, thân thể ba người đã bắt đầu rã rời.

Véo!!!

Muốn ta tin tưởng người khác... vẫn là quá khó."

nhanh chóng lan rộng khắp vùng, xé toang màn sương mù quỷ dị.

Arla cũng bị một con quái quấn lấy chân, một ngụm cắn xuống.

rống lên, điên cuồng lao cả về phía con quái vật lớn như ong vỡ tổ.

số lượng địch quá đông.

Véo!

Tiểu Tiên bên cạnh như cánh bướm giữa biển lửa, thân pháp linh hoạt đến mức mắt thường khó mà bắt kịp.

Thanh kiếm xuyên thẳng vào sườn con quái vật khổng lồ.

Đám sinh vật nhỏ kia ngay lập tức như điên cuồng,

Bịch!

Rồi đột ngột mở mắt,

Arla mặt mày tái nhợt, ôm lấy cánh tay:

Tiểu Tiên và Arla không chút chậm trễ, lập tức bá·m s·át theo hắn, lao qua khe hở hắn vừa mở.

ba người hình thành thế tam giác chặt chẽ, lưng tựa lưng, đối mặt với bốn phương tám hướng đám quái vật.

Vút! Bịch!

Nàng rút v·ũ k·hí ra nhưng đôi tay khẽ run — chưa từng thấy sinh vật quái dị nào như vậy.

Đôi mắt của cô ánh lên sự lạnh lùng và quyết liệt.

Tiếng lách tách của những khớp xương khô giòn vang vọng, như tiếng cười rúc rích trong đêm tối.

Kẻ ấy chính là Dạ Ly, miệng còn ngậm nửa quả trái cây, hai tay vác theo một túi vải to lớn trên vai.

Chỉ trong tích tắc,

Soạt! Soạt! Soạt!

Hắn ta vừa đáp đất, còn thản nhiên nhai nốt miếng quả trong miệng, nét mặt thư thái vô cùng, như thể đang đi dạo giữa phố chợ chứ không phải đang giẫm lên chiến trường đẫm máu.

Con quái vật lớn mở trừng đôi mắt đỏ ngầu, ngẩng đầu nhìn quanh như phát cuồng.

"Đi!!"

Cả chục con quái nhỏ nát bét dưới vuốt, máu thịt văng tứ phía.

Một vài con chim sẫm lông, miệng còn ngậm theo quả hạt vàng óng, đuôi hạt tiết ra một thứ nhựa sệt như mật.

Ánh lửa đỏ rực cháy quanh ba thân ảnh lấm lem máu đen, mồ hôi hòa cùng bụi đất, cả ba đứng sát lưng nhau, hơi thở dồn dập, đôi mắt vẫn tràn đầy cảnh giác.

Ánh mắt hắn dừng lại trên thân ảnh Dạ Ly, thanh âm lạnh buốt như gió xuyên qua đêm đông:

Thời cơ chính là lúc này!

gầm lên như sấm nổ:

Mặt đất có vệt cào xước, như có thứ gì đó kéo lê theo dấu vết tìm kiếm.

mùi thịt cháy, mùi khét của da bị đốt, hòa cùng tiếng gào rít ghê rợn tạo thành một bức tranh hỗn loạn điên cuồng.

Bầy quái vật này tuy thân hình nhỏ bé, nhưng hành động lại cực kỳ điên cuồng và liều c·hết.

Không một tiếng chim hót, không một làn gió thổi, không một dấu hiệu của sinh khí.

Ánh sáng rực đỏ chiếu rọi tầm nhìn của ba người,

Không hề do dự, Tiểu Tiên ném một thanh kiếm qua.

hắn nhận ra những dấu hiệu bất thường:

Nàng nghiến răng, khập khiễng lùi về, máu nhỏ tong tỏng nhưng ánh kiếm càng thêm sắc lạnh.

Thế nhưng,

Tiểu Tiên bị một con quái nấp dưới đất bất ngờ bật lên, cào một đường dài trên bắp chân.

Chúng dẫm lên xác đồng bọn, leo lên lửa, lao tới như lũ côn trùng khát máu, không chút sợ hãi.

Phập! Phập! Phập! Phập!

Ngay lúc đó,

...thứ gọi là 'đồ ăn' đã đến từ sớm rồi sao?"

Hắn nhắm mắt, hơi thở trầm trọng trong thoáng chốc.

Không chút chần chừ,

Bàn tay Băng Tử Huyên siết chặt chuôi kiếm đến mức gân xanh cuồn cuộn nổi lên.

Băng Tử Huyên khẽ nheo mắt, ánh nhìn sắc như dao quét nhanh khắp xung quanh.

Băng Tử Huyên tay vẫn nắm chặt đoản kiếm, ánh mắt như thép lạnh.

Những con quái vật trẻ nhỏ mặt quỷ, bốn chi bò sát, móng vuốt sắc nhọn, ánh mắt đen sì,

Băng Tử Huyên khẽ nhắm mắt, thở một hơi thật sâu.

Chất lỏng sóng sánh ánh lên sắc đỏ sẫm dưới ánh sương xám. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ vách đá dựng đứng phía xa, một thân ảnh nhảy vọt xuống, dáng vẻ nhàn nhã như chẳng liên quan đến sự sống còn của ai cả.

Khí thế ba người, phối hợp kín kẽ, t·ấn c·ông và phòng thủ cực kỳ hài hòa.

Khoảnh khắc ấy, hắn hiểu rõ:

"Không ngờ... vừa tới đã bị lừa một vố lớn như vậy...

một khi nhiễm vào máu, sẽ lan nhanh thần kinh, phá hủy cơ thể trong chốc lát.

---

Một thanh kiếm mảnh như tơ đâm thẳng, xuyên thủng đỉnh đầu một con quái vừa từ không trung lao xuống,

Giữa lúc đó,

Nhưng... hắn còn một quân bài ẩn.

bốn chi gầy guộc trườn bò với tốc độ khủng kh·iếp, từng bước như quỷ mị lướt sát mặt đất.

Một tiếng gầm khủng kh·iếp vang dội, mặt đất run rẩy như đ·ộng đ·ất.

cứ mỗi cú vung là ít nhất một con quái gục xuống thảm thương.

Thế nhưng,

Băng Tử Huyên cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên vạt áo mình, và cả Tiểu Tiên, Arla đều đang tỏa ra một lớp khí nhàn nhạt màu tím lạ lẫm.

máu và lửa đan xen,

Băng Tử Huyên, Tiểu Tiên và Arla,

Áo quần rách nát, máu chảy thành vệt dài trên da thịt.

Băng Tử Huyên hét lớn:

Một con quái còn chưa kịp kêu lên đã bị quyền trượng đập bẹp, xương cốt nát bét, đầu vỡ nát như quả dưa bị dẫm.

Ngay từ lúc đầu, Băng Tử Huyên đã âm thầm chuẩn bị.

Trên đường đi,

Mà con quái vật khổng lồ kia cũng chẳng thèm phân biệt đồng loại hay không,

Từ lúc bước chân vào hành trình này, hắn chưa một lần thực sự đặt lòng tin nơi Dạ Ly.

Các ngươi... chính là mồi ngon của bọn chúng đấy."

Hắn lập tức thu hồi đoản đao vào vỏ, ánh mắt chuyển sang Tiểu Tiên đang thở dốc bên cạnh.

Tiểu Tiên lướt đi nhẹ như lá rơi,

Băng Tử Huyên đứng đầu, ánh mắt lạnh băng, sát khí âm thầm trào dâng trong đôi con ngươi thâm trầm.

"Băng Tử Huyên! Tính sao đây?!"

"Đến nơi rồi."

Không gian quanh ba người,

Arla không chút hoảng loạn, quyền trượng vung lên nện xuống đầu một con quái, lực đạo mạnh mẽ làm đất đá văng tung tóe.

Một bóng đen khổng lồ lặng lẽ nằm ngủ bên tảng đá lớn —

Băng Tử Huyên, Tiểu Tiên và Arla không quay đầu lại,

"Thanh âm bức phát!!!"

---

--- (đọc tại Qidian-VP.com)

cả bầy nhao nhao phóng tới, tốc độ nhanh đến mức gần như hóa thành những tia bóng mờ trong sương.

Khi đao vừa tròn một vòng, Băng Tử Huyên nhẹ nghiêng người, bàn tay thu đao gọn gàng như một ảo thuật gia, chuôi đao rơi thẳng vào tay hắn với tiếng cạch sắc lạnh.

Không kịp hỏi han,

bước chân di chuyển theo quỹ đạo cực kỳ chính xác, kiếm quang như sóng nước lan ra bốn phía, tạo nên từng đợt ánh sáng lạnh lẽo quét sạch không khí.

Đập sang trái, quét sang phải, Arla như một pháo đài thép sống động giữa bầy quái vật,

Băng Tử Huyên khẽ xoay cổ tay, giọng lạnh nhạt vang lên:

Chúng dẫm đạp lên những ngọn lửa, thiêu cháy da thịt, nhưng vẫn không dừng lại.

Ba người dù thân thủ kinh người, cũng bắt đầu lộ ra sự trật vật.

Băng Tử Huyên nheo mắt lạnh lùng, bàn tay lật nhẹ bình rượu lấy được từ chỗ Dạ Ly, không chút lưu luyến đổ hết xuống mặt đất.

Hắn khẽ nhếch môi, thì thầm gần như chỉ để ba người nghe thấy:

đám quái vật gào lên, lao v·út tới như cơn thủy triều bẩn thỉu!

Arla thì lùi một bước, tay siết chặt quyền trượng, khí tức trên người nàng như trầm xuống một tầng, thần sắc nghiêm nghị chưa từng thấy.

Tiểu Tiên nghe vậy, lập tức đáp lời.

Mỗi một nhát chém, một đường máu đen tuôn trào.

"Hai người, cùng ta cố gắng trụ mười lăm phút."

Băng Tử Huyên quát lên, giọng nói dứt khoát, ánh mắt lóe sáng như tia điện.

giờ đây tru lên từng tràng ghê rợn như dã thú bị phanh phui khỏi bóng tối.

Băng Tử Huyên xoay người,

"Nơi này, thực sự tìm được thứ có thể ăn sao?"

Ngọn lửa lập tức bùng lên như rồng giận dữ,

"Tiểu Tiên, cho ta mượn kiếm của cô một lát!"

Giọng hắn lạnh buốt vang lên:

---

Phập!

Giọng hắn bình thản vang lên, như vừa đưa bọn họ đến một chốn an toàn.

Một con lao đến từ phía bên trái, móng vuốt xé thẳng về phía Tiểu Tiên.

---

Sức mạnh thuần túy, đơn giản và bạo liệt.

Bốn bề bỗng rung chuyển khẽ, mặt đất như phát ra âm thanh rục rịch, từ trong lớp sương mờ, những bóng đen nhỏ nhỏ bắt đầu xuất hiện.

Hắn âm thầm hái trộm,

GRÀOOOOOO!!!!

tia lửa bắn tóe ra, rơi xuống vũng rượu.

Cô nghiến răng, dồn sức quật cây trượng nặng như cối xay xuống, ẦM! — đập nát cả đầu lẫn thân thể nó.

Vút!

nó quét tay một cái,

Bốn con quái vật gào thét, máu đen phun trào, thân xác bị đoản đao xé toạc thành những mảnh nát bươm.

Tiếng gào, tiếng xé xác vang dội khắp khu rừng c·hết.

Chúng...

bùng nổ tốc độ vượt xa người thường,

"Chẳng phải...

Tiểu Tiên, Arla và cả chính Băng Tử Huyên xé phăng lớp áo ngoài — thứ đã thấm đẫm hương dụ quái vật do Dạ Ly cố ý gây ra.

Tiểu Tiên giật mình kêu lên:

Một giờ sau.

--- (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai con quái khác vừa kịp chạm tới liền b·ị c·hém đứt ngang lưng, nửa người ngã vật xuống trong tiếng gào xé họng.

Mùi hương kích thích bản năng săn mồi lập tức bao phủ thân thể khổng lồ kia.

Tiếng thân thể bị xé nát vang lên liên tục.

Một móng vuốt sắc bén rạch qua cánh tay trái của Băng Tử Huyên, để lại một vệt máu dài.

Đúng thật là đáng ghét...!"

---

Băng Tử Huyên rít lên, ánh mắt băng lãnh.

một lối máu thẳng tắp được mở ra ngay giữa biển xác.

Không một khuyết động thừa thãi.

"Quả nhiên...

Bằng trực giác sắc bén, Băng Tử Huyên nhanh chóng xác định loại quả hạt đó – thứ tiết ra nhựa cây kịch độc — chính là nguồn thức ăn chính trong khu vực này.

một con quái vật to gấp mười lần đám nhỏ, da dẻ dày cộp, móng vuốt sắc như lưỡi đao!

Kế hoạch vốn định đề phòng bất trắc — giờ lại thành đòn phản kích chí mạng.

lũ quái nhỏ mất mục tiêu,

Ngay lập tức,

miệng thì há rộng, để lộ hàm răng nhọn hoắt lấp ló trong làn sương.

"Cởi áo ngoài, ném vào nó!!"

Chương 222: Tiểu quỷ lao đến

Và rồi...

dồn toàn bộ sức lực, ném thanh kiếm trong tay như một mũi lao thép!

Xoẹt! (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn thấy thứ mình đã chuẩn bị từ trước.

Tiểu Tiên và Arla cũng khẽ lùi sát về phía sau Băng Tử Huyên, vẻ mặt cảnh giác tột độ.

đám quái vật nhỏ không chịu buông tha, gào thét đuổi theo sau như một cơn lũ khát máu.

đoản đao vung ra, ánh thép vẽ thành một vòng cung tuyệt mỹ trên không trung.

Nàng rút ra hai thanh kiếm dài mỏng, thân kiếm xanh nhạt, hoa văn mờ mờ uốn lượn như thủy văn, ánh kiếm phản chiếu ánh lửa càng thêm lạnh lẽo.

Một tiếng thét xé toạc không khí, đám quái vật mặt quỷ như thủy triều gào rú lao tới.

Chỉ là... hắn còn đang chờ xem, tên kia sẽ bày trò gì.

Bỗng nhiên —

Ngay khoảnh khắc đầu tiên, hắn xoay nhẹ cổ tay,

ẦM!

Đôi mắt đen ngòm ánh lên điên cuồng, mục tiêu duy nhất: ba con người đứng giữa vòng lửa.

Arla thì lại là một phong cách hoàn toàn đối lập.

thân ảnh hắn hóa thành một luồng gió xám,

Ánh mắt sắc như dao của Băng Tử Huyên lập tức quét qua Dạ Ly.

Mỗi một cú đập, mặt đất cũng phải run lên.

Đôi mắt chúng đen kịt không một tia sáng, như hai cái hố sâu nuốt trọn mọi ánh nhìn,

Quyền trượng trong tay cô ta không phải thứ để múa may, mà là v·ũ k·hí tàn bạo.

Một tiếng bịch! nặng nề từ trên cao vọng xuống.

"Thơm quá, phải không?

Hàng chục con quái vật nhỏ ngã rạp xuống như lúa gặp bão,

Bỗng nhiên...

Hắn chỉ nhíu mày, không kêu một tiếng, tiếp tục ra chiêu càng thêm sắc bén.

---

Cánh tay tê dại, bước chân nặng như chì.

Băng Tử Huyên bước lên nửa bước, đoản kiếm lật ngược, chém xéo một con đang lao vào Arla, động tác nhanh như chớp giật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạ Ly kia, không biết từ lúc nào, đã ngửa đầu cười khẽ.

Véo!

Một mùi hương kỳ lạ từ đâu bốc lên, thoang thoảng ngửi thấy rất nhẹ, như mùi cỏ dại pha lẫn máu tanh.

thanh kiếm trong tay hắn vung lên như cuồng phong bạo vũ, chém vỡ hàng trăm lớp quái vật trước mặt!

chắt lọc tinh chất tạo thành một loại độc kịch tính,

máu đen phun thành cột.

Nơi đây...

ẦM!!!

Hình dạng giống như những đứa trẻ sơ sinh,

Ba mảnh vải vù vù bay về phía quái vật lớn.

Chớp mắt,

"Theo ta thấy, ngay cả một ngọn cỏ cũng khó sống... chứ đừng nói đến cái gọi là thực phẩm."

Nàng nhẹ như cánh chim, lách mình né tránh, hai thanh kiếm vẽ nên một đường vòng nguyệt trảm, máu đen bắn ra như cơn mưa nhỏ.

---

---

Hơn mười phút trôi qua...

cũng khiến những bóng đen nhỏ lộ ra toàn bộ thân hình gớm ghiếc dưới ánh lửa.

Lời vừa dứt, thân ảnh Băng Tử Huyên khẽ động, như hóa vào làn sương, tư thế phòng bị cực kỳ cao.

Máu đen tanh nồng bắn tung tóe.

Băng Tử Huyên cắn răng, dẫn hai người chạy một đoạn dài, ánh mắt luôn dò xét địa hình.

Không để đà động tác ngừng lại, tay còn lại của nàng vung kiếm ngang, thân kiếm mảnh mai vẽ thành một đường vòng cung sáng như ánh trăng.

nhưng khuôn mặt vặn vẹo méo mó như quỷ dữ,

Có những đàn chim nhỏ tụ tập bay về một hướng, nhưng không phải bay theo luồng gió như tự nhiên.

---

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 222: Tiểu quỷ lao đến