Anlene đi tới gần mô hình hỗn thiên cầu, nhìn trái nhìn phải, ngó trước ngó sau, xác định không có người nào để ý đến chỗ này, liền thử đưa tay về phía hỗn thiên cầu.
Hắn dùng sức đẩy nhẹ lên vòng kinh tuyến một cái.
Không nhúc nhích.
Anlene lại tăng thêm chút sức mạnh.
Vẫn không có chuyện gì xảy ra, dù cho hắn đã thử hết với mấy bộ phận khác của hỗn thiên cầu này.
Hắn đã có thể xác định, mô hình hỗn thiên cầu thật sự giống như nghĩa đen, chỉ là một mô hình chứ cũng không phải hỗn thiên cầu thật sự.
Anlene quay trở lại bàn, một tay chống cằm, một tay cầm sách.
‘Cho nên suy nghĩ trước đó của mình là không đúng, chẳng có thiên thể nào cần xác định ở đây cả?’
Hắn khẽ nghiêng đầu, dùng tay gãi nhẹ vào cằm, sau đó giống như nghĩ tới cái gì đó, chợt lấy chiếc điện thoại đã có phần cũ kỹ của mình ra.
Anlene nhập thời gian 10/01/1996 vào trong Google, hắn muốn tìm xem có sự kiện gì đó đặc biệt xảy ra vào ngày này hay không.
Ngôi sao nổi tiếng nào đó bị lộ tin n·goại t·ình, ngày tổ chức lễ hội của một tôn giáo nào đó, một quan chức cấp cao của chính phủ bị phe Phân Liệt á·m s·át, vệ tinh gì gì đó được phóng lên, v.v..
Quả thật có không ít sự kiện, nhưng để nhận định là có liên quan tới manh mối phá giải phong ấn của Mảnh Vá Bạc, hắn cho rằng chỉ có một sự kiện là cần chú ý.
‘Nguyệt thực toàn phần, trăng máu xuất hiện trên bầu trời…’
Anlene chậm rãi gõ nhẹ các ngón tay lên mặt bàn, ánh mắt có phần đăm chiêu nhìn về phía mô hình hỗn thiên cầu.
Nhưng khoảng năm phút sau, hắn dường như không nghĩ thêm được cái gì khác, chỉ khe khẽ thở dài một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu.
‘Bỏ đi, nó cũng không chạy đi đâu được.’
Hắn tự nhủ một tiếng rồi đứng thẳng người dậy, trả quyển sách vốn chẳng đọc được bao nhiêu về vị trí cũ, sau đó mau mắn rời khỏi thư viện, đi đến hầm để xe B-3.
Hắn vẫn không vội tìm lối vào của Siêu Hiện Giới ở chỗ này, trái lại trước tiên chui vào một nhà vệ sinh, không phải loại nhà vệ sinh bị treo bảng đang sửa chữa.
Cạch!
Anlene đóng kín cửa, sau đó khoác Áo Choàng Phù Thủy Sơ Cấp lên mình, kế tiếp liền rút đũa phép ra, thấp giọng niệm chú:
“Repello Muggletum!”
Hắn thi triển Bùa Xua Đuổi Muggle lên chỗ phòng vệ sinh này, cũng không thèm mở ra Vùng Giao Thoa trước khi làm việc đó.
Bởi vì lúc mới tiến vào hầm để xe B-3, hắn liền có cảm giác bản thân vừa xuyên qua một bức màng mỏng vô hình.
Ếm bùa chú xong, đảm bảo sẽ không có người nào đột ngột xông vào nơi này, hắn mới lấy chiếc Mũ Phân Loại ở trên đầu mình xuống.
“Merlin phù hộ, Gryffindor phù hộ, Ravenclaw phù hộ, Hufflepuff phù hộ, Slythe… được rồi, Slytherin phù hộ cho tôi rút ra được đồ tốt!”
“Dù sao các ngài cũng không muốn tên phù thủy duy nhất, truyền nhân cuối cùng của Hogwarts… chí ít là ở thế giới này trở thành kẻ yểu mệnh đúng không?”
Anlene lẩm bẩm một lúc, sau đó hít một hơi thật sâu rồi không chần chừ nữa, quyết đoán thò tay vào trong mũ, bắt đầu lục lọi phần thưởng đầu tiên của mình.
Cũng chẳng mất quá nhiều thời gian, hắn liền cảm giác được ngón tay mình đã chạm trúng thứ gì đó.
Rất mềm, rất mảnh, kích cỡ cũng không lớn.
‘Chẳng lẽ…’
Trong lòng Anlene chợt có chút cảm giác hụt hẫng, vẻ chờ mong trong ánh mắt cũng vơi đi vài phần.
Nhưng hắn vẫn là rút thứ ở trong chiếc mũ ra.
[Trelawney chúc phúc, phù thủy năm thứ nhất lấy được phần thưởng bậc Thường: Bút Lông Vũ Tự Động]
Sau âm thanh thông báo không chút cảm tình của Mũ Phân Loại, tấm da dê hologram cũng đúng hẹn mà tới.
[Ngươi không cần phải động tay, ta có thể giúp ngươi viết ra thứ ngươi muốn, miễn là ngươi cho ta một ít mực nước!]
[Chỉ thế thôi, ngươi còn muốn ta có thể làm gì?]
[P/s: Hoặc ngươi có thể tìm đến một số phiên bản khác của ta ở chỗ anh em nhà Weasley, có lẽ có thể giúp ngươi g·ian l·ận thi cử?]
Anlene cầm chiếc bút lông vũ trong tay, cảm giác rất tinh xảo, rất cao cấp, nhưng cũng chỉ đến thế thôi.
‘Ít nhất thì sau này muốn ghi chép cái gì đó cũng tiện hơn… chứ?’
Hắn vốn định an ủi mình như vậy, nhưng chợt nghĩ tới thứ này còn cần chuẩn bị mực nước mới có thể sử dụng, hắn mới nhận ra có vẻ như chỉ là chuyển từ loại phiền phức này sang loại phiền phức khác.
‘Bỏ đi, bỏ đi.’
Thế là Anlene liền vứt nó trở vào trong chiếc mũ, mắt không thấy tâm không phiền.
“Giáo sư Snape phù hộ tôi, giáo sư Snape phù hộ tôi…”
Thấy có vẻ như Merlin cùng bốn nhà sáng lập không ưu ái bản thân gì mấy, hắn liền đổi sang con dơi già, chí ít thì đối phương ra tay cũng khá là hào phóng.
Một lần nữa thò tay vào trong chiếc mũ, chẳng mấy chốc Anlene đã sờ đến món đồ thứ hai.
Cảm nhận được hình dáng của nó, hai con mắt hắn không kìm được sáng lên.
‘Đây là…’
Cảm giác mong đợi lại một lần nữa dâng cao, hắn liền chẳng kịp chờ đợi nữa mà rút nó ra khỏi mũ.
[Trelawney chúc phúc, phù thủy năm thứ nhất lấy được phần thưởng bậc Thường: Sách Ma Dược Cũ Của Hermione Granger]
“Hoàng Tử Lai vĩnh viễn đệ nhất, Pottah cút khỏi Hogwarts!”
Trong tay hắn lúc này là một quyển sách bìa cứng, có tựa đề là “Ma Dược & Thuốc Phép” với tên tác giả là Arsenius Jigger, ngay trung tâm có vẽ hình một cái vạc đang được nấu trên lửa, góc dưới bên phải có viết tắt ba chữ nhỏ.
H. J. G
Nhìn quyển sách tuy đã có phần cũ kỹ nhưng vẫn vô cùng sạch sẽ trong tay, trong mắt Anlene không khỏi xuất hiện một tia kích động, bất giác hô lên một câu khẩu hiệu tự bịa.
Hắn nhanh chóng đọc phần chú giải trên tấm da dê hologram.
[Quyển sách ma dược đã theo Hermione từ năm học đầu tiên, xin chớ mong đợi có thể tìm thấy công thức ma dược cao thâm nào đó ở trong này!]
[So với những quyển sách cùng loại của bọn học sinh khác, quyển sách này có nội dung nhiều hơn gần một phần tư.]
[P/s: Nếu không phải nó đã không còn chỗ để ghi chú, ngươi thử đoán xem Quý Cô Biết Tuốt có thể làm nội dung của nó tăng lên gấp đôi hay không?]
Anlene ôm quyển sách cũ trong tay mà như ôm bảo bối, nâng niu hết sức cẩn thận.
‘Giáo sư Snape quả nhiên là quý nhân, trước đó đưa một hộp nguyên liệu, giờ lại phù hộ mình lấy được công thức chế biến, thật sự là người tốt sống không thọ mà!’
Anlene vuốt ve quyển sách ma dược, mặc dù bây giờ hắn hận không thể lập tức lấy vạc ra nấu thử, nhưng vẫn biết hiện tại không phải là lúc thích hợp.
Thế là hắn không chút lưu luyến cất quyển sách vào trong chiếc mũ, sau đó tiếp tục tìm tòi phần thưởng thứ ba, cũng không quên niệm tên con dơi già để cầu phù hộ.
Và có vẻ như cách làm này thật sự có tác dụng.
Anlene không khỏi mở to hai mắt, hắn có thể cảm giác được, thứ bản thân vừa chạm vào cũng có hình dạng của một quyển sách.
Hắn không nghĩ gì thêm nữa, lập tức rút nó ra khỏi Mũ Phân Loại.
[Trelawney chúc phúc, phù thủy năm thứ nhất lấy được phần thưởng bậc Thường: Gói Thần Chú Bổ Sung]
[Gói bổ sung cho Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên, bên trong có chứa từ 1 đến 7 câu thần chú ngẫu nhiên]
[Đừng mong đợi câu thần chú gì cao thâm, ngươi kỳ vọng gì ở một phần thưởng bậc Thường cơ chứ? Protego Diabolica?]
Anlene nhìn tấm da dê hologram chậm rãi tan đi, cứ tưởng đến thế là xong thì lại thấy nó xuất hiện thêm một lần nữa với một nội dung khác.
[Sử dụng Gói Thần Chú Bổ Sung để biến Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên thành Tuyển Tập Thần Chú]
[Sử dụng / Không sử dụng]
Hắn khẽ nhướng mày, còn phải hỏi sao, đương nhiên chính là…
[Sử dụng]
0