Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 164: Điểm yếu
Khoảng chừng hơn nửa giờ sau đó, khi đã trải qua thêm một lần ngày đêm giao hoán.
Anlene lúc này đang đứng trước mê cung khổng lồ kia, bên dưới bức tượng ngựa.
Trước đó, sau khi đã lấy được manh mối về dê và bò, lúc trời chuyển đêm hắn còn quay lại thị trấn để tìm xem có thêm được thông tin gì mới không, nhưng kết quả lại chẳng có thu hoạch gì.
Có điều dẫu sao Anlene cũng đã có được gợi ý của toàn bộ lục s·ú·c rồi, nên hắn cũng không nấn ná thêm nữa, canh thời điểm trời sắp sáng liền đi tới chỗ mê cung.
‘Hẳn là chỉ vài giây nữa…’
Anlene nhìn trời, khẽ thì thầm.
Dường như nghe được tiếng lòng của hắn, màn trời u tối vào lúc này giống như bị một vị thần siêu khổng lồ ngoài không gian cầm đèn chiếu vào, chỉ trong chớp mắt đã sáng bừng.
Anlene không chút chần chừ, đưa tay lên chỉnh lại Mũ Phân Loại đồng thời đặt những bước chân đầu tiên vào trong mê cung.
Vừa bước vào trong, hắn liền trông thấy một màn sương mờ đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ bầu trời trên đầu mình.
Anlene cũng không lấy làm bất ngờ, chỉ thoáng quay đầu lại nhìn sau lưng một cái, thấy lối vào vẫn còn đó liền an tâm đi tiếp.
Bịch! Bịch! Bịch!
Hắn không nhanh không chậm bước đi, nâng cao sự cảnh giác, đũa phép nắm sẵn trong tay phòng hờ biến cố xảy ra.
Không gian yên tĩnh như c·h·ế·t, ngoại trừ âm thanh đế giày đạp lên mặt đất, hắn thậm chí có thể nghe rõ được tiếng hít thở của bản thân.
“Oáp!”
Ở trên đầu hắn, chiếc mũ ngáp một cái rồi nói:
“Merlin mền rách! Chán dữ bây, hổng lẽ chỉ cần đi lung tung chừng nào tìm được lối ra thì thôi?”
Anlene liếc lên một cái:
“Ông đừng có rỗi hơi đi kiếm chuyện.”
Nhưng ở đời thường chuyện tốt không linh chuyện xấu linh, hắn vừa dứt lời thì bỗng thấy màn sương mù trên đầu mình bất chợt nhộn nhạo, ngay sau đó liền thấy hai cái bóng đen to lớn rơi từ trên đó xuống sau lưng mình, cách chỗ hắn khoảng năm sáu mét.
Đó là hai con quái vật cao tới gần hai mét rưỡi, thân người đầu bò, mình mặc giáp sắt, một con cầm trong tay hai cái rìu chiến, con còn lại thì cầm một cây chùy xích gai cùng một tấm khiên tròn lớn.
U…Urruuu!
Chỉ thấy hai con quái vật đầu bò gầm lớn một tiếng, sau đó không nói gì thêm mà trực tiếp quơ vũ khí trong tay xông thẳng về phía Anlene.
Hai mắt bọn chúng đỏ bừng, vẻ mặt dữ tợn, tựa hồ thề c·h·ế·t phải nghiền hắn thành cặn bã.
Trên đầu hắn, Mũ Phân Loại không hề lấy làm sợ hãi mà còn hưng phấn la to:
“Woo hoo! Merlin đấu bò! Vừa vô liền thả Minotaur, phải vậy chứ!”
Anlene lúc này không hơi đâu chửi mắng chiếc mũ, hắn trước tiên dùng Bùa Làm Chậm để cản bước hai con quái vật đầu bò, đồng thời cũng không thèm quay đầu xem hiệu quả thế nào mà co giò lên cổ chạy về phía trước.
“Arresto Momentum!”
Không chỉ như thế, trong lúc tháo chạy hắn còn thò tay lấy ra một số đồ vật nhỏ đã thủ sẵn trước đó, biến chúng thành đinh nhọn, chông gai ném ra đằng sau, gia tăng cường độ cản bước hai con quái vật đầu bò.
Chỉ là hiệu quả cũng không quá như ý, ngoại trừ bị Bùa Làm Chậm đã đạt tới level 2 của Anlene khiến cho tốc độ hơi giảm, các chướng ngại vật do hắn dùng phép biến hình tạo thành đều bị hai con quái vật giẫm nát một cách dễ dàng.
Chẳng mấy chốc, Anlene đã chạy tới một ngã rẽ, ánh mắt hắn chợt lóe lên một cái.
Vọt qua ngã rẽ, hắn chợt quay người lại, chỉ đũa phép đến chỗ mặt đất bản thân vừa đi qua, trầm giọng niệm chú:
“Glisseo!”
Rầm! Rầm!
Quả nhiên không ngoài dự đoán, hai con quái vật đầu bò không cách nào lường trước được rằng mặt đất dưới chân chúng bỗng nhiên trở nên trơn trượt lạ thường, trực tiếp mất khống chế va mạnh vào vách tường mê cung, bật ngược ra đằng sau.
Lại nói, vách mê cung này cũng không biết làm bằng chất liệu gì, cứng chắc đến lạ thường, va đập mạnh đến thế mà đến một mảnh vỡ cũng không có.
Anlene hiển nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội, thừa dịp hai con quái vật đầu bò đang ngã gục trên đất, hắn liền thi triển ra câu thần chú mà bản thân cho rằng có sức sát thương cao nhất hiện giờ.
“Incendio!”
Ánh lửa bùng cháy, nhiệt độ không khí đột ngột tăng cao.
Một tia lửa rực cháy do Bùa Tạo Lửa Level 2 hình thành bắn mạnh về phía con quái vật đầu bò cầm chùy xích gai, sau đó…
Tia lửa biến mất, trên trán con quái vật có thêm một vết nám đen, tựa hồ khiến nó cảm thấy có chút nhức nhối, bất giác lung lay đầu vài cái.
‘Không ổn.’
Trong mắt Anlene lộ ra một tia bất ngờ, hắn nào đoán được Incendio level 2 vậy mà gần như không gây được một xíu tổn thương nào cho con quái vật, nhưng rất nhanh đã làm ra động tác bổ cứu.
“Expelliarmus!”
“Expelliarmus!”
Anlene niệm liền hai phát Bùa Giải Giới, hắn không tin bùa chú level 3 cũng sẽ vô hiệu với bọn quái vật đầu bò.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, khí giới trên tay bọn chúng cứ thế đơn giản bị Anlene tước đi, bay về phía của hắn.
Anlene dùng phép biến hình hóa chúng thành mấy quả bóng nhỏ, đưa tay bắt gọn lấy nhét vào trong túi áo.
Nhưng hai con quái vật đầu bò lúc này cũng đã đứng dậy, lắc lắc đầu thở phì phò vài tiếng rồi tiếp tục xông về phía của hắn.
“Stupefy!”
“Stupefy!”
“Stupefy!”
Anlene niệm liền mấy phát Bùa Choáng, nhưng hiệu quả thật sự không quá khả quan, chỉ khiến cho bọn chúng thoáng khựng lại chưa đến hai giây đã có thể hoạt động lại như bình thường.
Hắn thấy thế cũng chỉ đành tiếp tục quay đầu tháo chạy, cũng không quên dùng Bùa Làm Chậm để giảm tốc hai con quái vật.
Mặc dù có Cleansweep 5 có thể dùng để gia tăng tốc độ, nhưng không gian di chuyển trong mê cung cũng không quá rộng rãi, lại nhiều lối rẽ nên hắn cũng không dám lấy ra sử dụng.
Nếu Anlene có kỹ thuật bay của Harry Potter, hay thậm chí chỉ là những tuyển thủ Quidditch thông thường thì có lẽ đã khác, nhưng đáng tiếc là hắn không có.
May thay, hắn trước đó cũng đã nghĩ ra biện pháp đền bù.
Chỉ thấy Anlene thuận thế đang lao nhanh mà tung người nhảy vọt một cái, đồng thời chỉ đũa phép xuống dưới chân, im lặng sử dụng phép biến hình lên đôi giày dưới chân mình.
Kịch!
Ngay khi hắn vừa đáp đất, đôi giày dưới chân hắn lúc này cũng đã biến thành một đôi giày trượt.
Với phong thái tựa như một tay chơi patin thâm niên, hắn dễ dàng tăng tốc lướt đi, dần dần kéo giãn khoảng cách với hai con quái vật đầu bò ở sau lưng.
Nhưng nghe tiếng “ầm ầm” truyền đến từ sau lưng, hắn cũng biết vấn đề chưa hoàn toàn được giải quyết.
Dù sao từ giờ đến lúc tìm thấy lối ra, ai có thể đoán trước được liệu còn có thứ gì cản trở?
Ví dụ như đột nhiên trước mặt lại có hai con quái vật đầu dê rơi xuống thì sao?
‘Ừm!?’
Vừa nghĩ tới chỗ này, Anlene chợt nheo mắt một cái.
Trong đầu hắn hiện lên một số thông tin liên quan đến hai tên người thừa của gia tộc Dê cùng gia tộc Bò bên bờ hồ.
‘Dê cụt chân trái, bò cụt chân phải…’
“Bò cụt chân phải…”
Hắn thấp giọng lặp lại câu này, nghiêng đầu nhìn ra đằng sau, phát hiện khoảng cách giữa hắn và hai con quái vật đầu bò đã không ngắn.
Trong thoáng chốc, một số ý nghĩ lướt qua trong đầu Anlene, hắn quyết đoán phanh lại, lấy mấy quả bóng trong túi ra ném mạnh về phía bọn quái vật.
Nhân lúc sắp ném trúng, hắn liền giải trừ phép biến hình, trả những quả bóng ấy về hình dáng cũ.
Đương nhiên, thủ đoạn này chẳng tạo nên tác dụng gì, hai con quái vật đầu bò thấy vũ khí của mình bỗng nhiên mất mà lại được, dù không hiểu ra sao nhưng liền theo bản năng giơ tay ra bắt lấy.
Thừa dịp đó, Anlene nhanh chóng quơ đũa phép, cao giọng niệm chú:
“Incenđio!”
Một tia lửa rực cháy tuôn ra từ đầu đũa phép gỗ thông, bắn thẳng đến chân phải của con quái vật đầu bò vừa chộp lại hai cây rìu chiến.
Uruuu!
Một tiếng gào thảm thiết vang lên, mùi thịt bò nướng thơm lừng bỗng truyền vào lỗ mũi của con quái vật cầm chùy xích gai.