Nghe Anlene nói xong, Ryu vô thức bắt chặt hơn bàn tay của hắn, lắc mạnh không ngừng, mắt sáng lên nói liến thoắng:
“Ế, lại chung sở thích rồi nè, xem ra tôi với ông anh thiệt là rất hợp nhau đó!”
“Ông anh hay chơi trò nào, có thích chơi gacha hông? Ồ, nói ra mới biết, cũng nhờ có ông anh mà giờ tôi kịp lấy waifu trước khi hết hạn banner rồi, gặp được ông anh đúng là may mắn mà!”
Gã giống như không thèm để ý luôn tới việc Anlene tự nhận mình là một phù thủy.
‘Thằng này tuổi con nhện sao?’
Trước cái miệng giống như không thể ngừng nói của Ryu, trong mắt Anlene không khỏi hiện ra một tia bất đắc dĩ, hắn dùng sức rút cánh tay sắp bị gã lắc rụng về, giơ tay lên ra hiệu cho gã dừng lại rồi mới lộ ra một nụ cười gượng hỏi:
“Tại sao lại may mắn?”
Mặc dù biết trước rằng câu hỏi của mình sẽ lại khiến cho gã ninja này tiếp tục nã AK từ mồm, nhưng hắn vẫn phải làm như vậy để mồi cho những câu hỏi quan trọng mà bản thân thật sự muốn biết sau đó.
Huống hồ hắn thật đúng là có một chút hiếu kỳ với lý do của gã.
Ryu thì không hề biết Anlene trong lòng suy tính nhiều thứ như vậy, chỉ vừa cười vừa nhanh nhảu đáp:
“À, là do mấy bữa trước tôi bị lệch rate ấy, lúc đó cũng hết lúa rồi, phải bắt được thằng cha này thì mới đổi tiền thưởng được.”
“Nếu mà không có ông anh giúp sức thì đến cùng rồi tôi cũng bắt được chả thôi, nhưng mà lúc đó có khi quá hạn banner rồi, may mà nhờ có ông anh ra tay tương trợ á!”
‘Ra là một con nghiện.’
Anlene thầm nhủ một câu, hắn đá nhẹ một cái vào hông lão Người Sắt vẫn còn đang b·ất t·ỉnh, sau đó lại hỏi:
“Cho nên là bắt mấy siêu năng lực gia giống như lão này có thể đổi được tiền? Tôi nhớ là khi nãy chú gọi lão là Kẻ Phá Luật.”
Ryu học theo hắn đá lão Người Sắt một cái rồi nói:
“Không phải, không phải kẻ có siêu năng lực nào cũng có thể b·ị b·ắt lại đổi tiền, giống như ông anh mới nhắc á, chỉ có Kẻ Phá Luật mới được quy vô trường hợp đó, vậy thì mới được treo thưởng.”
“Thế nào là Kẻ Phá Luật?”
“Là mấy người sử dụng năng lực ở ngoài Siêu Hiện Giới với Vùng Giao Thoa, hoặc là dùng năng lực làm mấy chuyện phạm pháp.”
“Lão này nhiều lần xài năng lực đi ă·n c·ắp tài sản của người ta, nên mới bị treo thưởng nè.”
Anlene nghe xong câu này liền tự nhủ: ‘Được lắm, lại thêm một danh từ mới.’
Hắn lại hỏi:
“Siêu Hiện Giới là cái gì?”
Ryu đáp:
“Là… là thế giới siêu việt hiện thực, hay có tên khác là Thế Giới Kỳ Tích, là nơi cho phép những người có D-Shift có thể đến đó sử dụng năng lực tùy ý mà không bị coi là Kẻ Phá Luật.”
Gã gãi đầu một cái rồi nói tiếp:
“Đại khái là một thế giới nằm ở chiều không gian chồng chập với Trái Đất, có cùng một tọa độ vũ trụ với Trái Đất, nằm ngay trong Trái Đất mà cũng nằm ngoài Trái Đất…”
“Uầy, đó là sư phụ nói, tôi cũng không hiểu lắm, ông cứ nghĩ nó giống như một game thực tế ảo thế giới mở lớn cỡ thế giới thực là được, chỉ là chơi mà c·hết là cook luôn.”
Anlene nghe mà lòng đầy kinh ngạc.
‘Từ những gì đã biết được, xem ra là có ai đó muốn che giấu sự tồn tại của sức mạnh siêu nhiên ở thế giới này, thậm chí làm triệt để tới nỗi tìm đến hoặc tạo ra cả một thế giới khác để các siêu năng lực gia chỉ có thể hoạt động trong đó.’
‘Kẻ nào làm trái còn phải bị truy lùng gắt gao, cái D-Shift kia ngoài là chìa khóa tiến vào Siêu Hiện Giới có lẽ còn có công năng giá·m s·át người đeo nó.’
Không biết bắt nguồn từ đâu, nhưng hắn cứ có cảm giác chuyện này phải có liên quan gì đó đến sự kiện thần bí trước năm 1911 đã gây ra bao biến động khổng lồ kia.
Trong nội tâm Anlene không khỏi sinh ra một tia cảm giác hưng phấn, giống như tìm thấy manh mối quan trọng cho một câu đố lớn, mặc dù sự thận trọng của bản thân sẽ không để hắn hiện tại có hành động gì liều lĩnh để tìm hiểu cho ra nhẽ.
Vuốt nhẹ cây đũa phép trong tay, thấy Ryu có vẻ khá dễ tính trước việc dò hỏi của mình, hắn cũng không ngần ngại mà tiếp tục đưa ra thắc mắc:
“Thế còn Vùng Giao Thoa?”
Ryu vừa dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn cây chổi bay trong tay hắn vừa đáp:
“Như tên luôn, nó là một vùng đệm, là không gian giao thoa giữa Siêu Hiện Giới với thế giới hiện thực.”
“Kiểu như vừa là thế giới thực, vừa là Siêu Hiện Giới. Chỉ cần mở ra thì gần như mọi tác động siêu nhiên được tạo ra ở thế giới thực đều sẽ được chuyển đến Siêu Hiện Giới.”
Anlene nhớ lại những lời vừa nãy lúc gã nói về Siêu Hiện Giới cùng với trải nghiệm trước đó của bản thân trong Vùng Giao Thoa, đầu khẽ gật gù giống như đã hiểu được gì đó, nhưng ngay sau đó nhíu mày nói:
“Tức là những hành động sử dụng siêu năng lực dù là ở Trái Đất nhưng thực tế thì lại xảy ra trong Siêu Hiện Giới đúng không?”
“Khi chúng ta ở trong Vùng Giao Thoa thì tức là ta vừa đang ở thế giới thực lại vừa đang ở Siêu Hiện Giới, một người đồng thời tồn tại ở hai chiều không gian, là vậy sao?”
Hắn đưa ra ví dụ:
“Giả sử một siêu năng lực gia dùng năng lực chưởng ra một q·uả c·ầu l·ửa, vậy q·uả c·ầu l·ửa đó sẽ xuất hiện ở Siêu Hiện Giới, trong khi người đó vẫn ở thế giới thực.”
“Những người ở thế giới thực không thể nhìn thấy nó nhưng vẫn nhìn thấy người đó, đúng chứ?”
“Ông anh nói đúng rồi đó!”
“Nhưng như vậy thì nếu chẳng may ở cùng vị trí đó tại Siêu Hiện Giới lại có người thì sao, bị đốt thành tro chỉ vì xui xẻo?”
Ryu nghe xong liền cười phá lên nói:
“Trời, ông anh thắc mắc y hệt tôi lúc nghe sư phụ giải thích hồi trước.”
Rồi giải thích rằng:
“Cái này ông anh không phải lo, theo ông ấy nói cũng như tôi được chứng kiến thì những gì xảy ra ở Vùng Giao Thoa chỉ giữ nguyên ở Vùng Giao Thoa.”
“Ở các chiều không gian riêng biệt thì hình thái năng lượng sẽ bị vặn vẹo, trở nên vô hại, đại khái thì người trong ví dụ của ông anh có lẽ sẽ thấy một vệt sáng nhỏ vụt qua trước mặt mình cũng chưa biết chừng á.”
Anlene nghe xong thì gật đầu một cái, sau đó lại hỏi tiếp:
“Thế nếu như là những tác động lên vật thể hoặc con người ở thế giới thực thì thế nào?”
“Như lão Người Sắt này khi nãy giở đủ trò biến hóa, cứ cho là người trong thế giới thực không thể nhìn thấy những biến hóa đó, bởi vì hình thái năng lượng của những đồ vật bị biến đổi vẫn giữ nguyên ở chiều không gian của thế giới thực.”
“Nhưng còn chính bản thân lão thì sao?”
“Nếu như lão biến ra một cây thang dài rồi sau đó dùng nó leo lên trên cao, rõ ràng là hành động leo trèo của lão không hề dùng tới siêu năng lực, vậy chẳng phải người ta sẽ nhìn thấy lão đang đi giữa không trung?”
“Hoặc chỉ đơn giản là một người có siêu năng lực là bay, vậy sẽ xảy ra chuyện gì, kẻ đó trực tiếp biến thành vệt sáng như chú nói? Vậy chẳng phải mục đích tồn tại của Vùng Giao Thoa đã trở nên vô nghĩa?”
Tưởng chừng như Ryu sẽ bị vấn đề của Anlene làm khó nhưng không, gã cười đáp:
“Cái này phải nói đến một công năng khác của D-Shift rồi, đó là nó có thể bóp méo hình ảnh của người đeo khi đang ở trong Vùng Giao Thoa, nó khiến mọi cử động của chúng ta đều được bình thường hóa, hợp lý hóa trong mắt của kẻ ở ngoài Vùng Giao Thoa.”
“Hê hê, nói ông anh nghe cái này vui lắm, sư phụ tôi lúc trước từng đánh nhau một phen trời long đất lở với một Kẻ Phá Luật khá nguy hiểm, nhưng trong mắt người ở ngoài Vùng Giao Thoa khi đó lại chỉ giống như hai gã bệnh nhân tâm thần đang diễn trò mà thôi.”
“...”
Anlene nghe xong, không biết phải đáp lại thế nào ngoài sự trầm mặc.
Tưởng tượng đến cảnh người khác nhìn thấy lúc mình sử dụng chổi bay là đang cùng Ryu kẹp chổi dưới háng chạy tung tăng…
Đúng lúc này, chiếc Mũ Phân Loại vốn im ắng như c·hết nãy giờ giống như mới nghĩ đến chuyện gì đó hài hước, nó bỗng cười phá lên rất là càn rỡ.
“Ố hố hố hố hố!!!”
Anlene: “...”
‘C·hết tiệt…’
Anlene cưỡng ép xóa đi hình ảnh quá sức tưởng tượng kia ra khỏi đầu mình, sau đó dùng vẻ mặt có phần nghiêm túc hỏi Ryu:
“Còn một vấn đề cuối cùng liên quan tới Vùng Giao Thoa. Nếu ban nãy đứa nhỏ kia không được cứu trợ, chuyện gì sẽ xảy ra với nó?”
Trước câu hỏi này, nét cười trên gương mặt của Ryu bỗng giảm đi rất nhiều, gã thấp giọng đáp:
“Vậy đứa bé ấy thật sự sẽ c·hết, bất kể là bởi phương pháp bình thường hay siêu năng lực.”
Anlene nghe xong thì trầm mặc một lúc.
“Đã hiểu.”
0