0
Buổi sáng, trong căn nhà nhỏ ở hẻm 48 phố Hoa Loa Kèn.
Anlene mở cửa nhà rồi đẩy xe ra, ngoại trừ Mũ Phân Loại gần như là vật bất ly thân, cùng với một số thứ linh tinh, hắn cũng không mang theo gì khác.
Hôm nay hắn sẽ không đến nhà máy bỏ hoang như mọi khi, bởi vì đã đến lịch hẹn nhận áo ở cửa hàng vải kia.
Hắn đồng thời cũng quyết định nhân dịp này để nghỉ xả hơi một bữa, lái xe đi chợ bổ sung tủ lạnh, sau đó thăm thú các nơi trong New Era xem có thể may mắn phát hiện Mảnh Vá nào hay không.
Mặc dù chỉ là áo đặt may ở cửa tiệm nhỏ, nhưng Anlene vẫn có sự mong đợi không nhỏ, bởi hắn từ xưa đến giờ chưa bao giờ có trải nghiệm kiểu này, trước đó chỉ toàn mua quần áo có sẵn mà thôi, cũng chủ yếu là đặt hàng qua mạng chờ vận chuyển tới nhà.
Quan trọng hơn hết là lại còn được miễn phí, ai mà tin được kẻ từng stream biết bao nhiêu game như hắn lại chưa từng được bất kỳ một hãng game hay nhà phát hành nào gửi quần áo lưu niệm.
Anlene cũng không lấy làm lạ, thời buổi bây giờ đến cái red dot cũng có thể đem ra bán lấy tiền, huống hồ là những thứ khác.
Sau khi khóa cửa cẩn thận, hắn liền ngồi lên con xe hàng đẹp giá rẻ của mình thẳng tiến tới tiệm vải ở gần chợ Hoa Sữa.
Anlene không hề hay biết là, kể từ lúc hắn bắt đầu di chuyển, đã luôn có một con chim bồ câu lúc nào cũng bay ở trên đầu hắn, giữ khoảng cách chừng mười mét giữa cả hai.
Con chim bồ câu này rất kỳ lạ, nó bay mà không thèm nhìn phía trước, trái lại còn nghiêng đầu dùng một con mắt dõi theo hắn, không ngơi nghỉ dù chỉ một giây.
Hình ảnh của Anlene đang thông qua con mắt đó của bồ câu mà truyền về trong điện thoại của Cloud Wilson, đảm bảo người sau có thể sát sao theo dõi hắn trong thời gian thực.
Thông qua sự hỗ trợ của Prometheus, Cloud biết được rằng đối tượng vào hôm nay sẽ đến tiệm vải để nhận quần áo, nên đã chờ sẵn ở quán cà phê gần đó.
Hắn chọn gặp mặt ở chỗ này mà không đến trực tiếp nhà của đối tượng là vì để tránh gây ra ảnh hưởng quá khích, dẫn tới một số phiền phức không mong muốn.
Dù sao việc bị tìm đến tận nhà có thể vô tình trigger một số cơ chế phòng vệ vượt mức bình thường.
Quay trở lại phía Anlene, tiệm vải cách nhà của hắn cũng không xa, vậy nên dù tốc độ lái xe của hắn rất thong thả, nhưng cũng chẳng mất bao lâu thì hắn đã chỉ còn cách tiệm vải khoảng trừng hơn trăm mét.
Ở trong quán cà phê.
“Tới rồi.”
Cloud nói một tiếng với Kai rồi thu điện thoại vào trong túi, sau đó nhanh chóng đứng dậy, không chần chừ gì mà đi ra khỏi quán.
Kai thấy vậy vội vàng nốc hết nước còn lại trong ly vào mồm, sau đó vội vàng ba chân bốn cẳng chạy theo sau lưng Cloud.
“Này này, chờ tui với cha!”
Mặc dù lúc ở trong Viện Bất Lực không thể thương lượng thành công để được thả tự do nếu chấp nhận phối hợp làm việc, nhưng Kai cuối cùng vẫn là có mặt ở đây.
Một là vì được giảm ít tháng thụ án vẫn rất là đáng giá, hai thì là vì gã cũng khá là muốn gặp cái tên số khổ đã đánh ngất mình khi trước.
Còn lý do thứ ba, gã cũng rất hiếu kỳ thứ lần trước mình trộm được rốt cuộc là thứ gì, dù sao từ lúc ra tay cho tới khi mất đi ý thức gã đều không biết gì về nó.
Bởi vậy không khó để thấy được vẻ háo hức đang hiện lên trên mặt Kai lúc này.
Cloud dù bước đi thật nhanh nhưng vẫn dùng khóe mắt để ý đến Kai, nhìn vẻ mặt của gã, chân mày của hắn hơi nhíu lại.
‘Cậu đừng có mà giở trò…’
Nếu không phải đột nhiên đối tượng không biết từ đâu lấy được một cái vòng tay D-Shift, dẫn tới kế hoạch theo dõi thu thập bằng chứng thất bại, hắn thật là không muốn để gã Siêu Trộm này hỗ trợ công tác.
Hai người nhanh chân đi tới gần tiệm vải ở trên phố, tại hướng ngược lại, Anlene cũng đã ngồi xe máy chạy đến trước cửa tiệm.
Khi hắn vừa tắt máy xuống xe, gỡ nón bảo hiểm, chưa kịp bước vào trong tiệm thì đã thấy có hai người chắn ở trước mặt mình.
Một người trong đó cao lớn bảnh bao, phong độ lịch lãm, trông có vẻ quen mắt giống như hắn đã gặp qua ở đâu đó.
Người còn lại thì là một thanh niên gầy gò trông chưa đến hai mươi, bộ dạng có phần nhếch nhác, trông rất là lôi thôi.
Anlene bất ngờ phát hiện bản thân vậy mà lại nhận ra người này, đó không ai khác chính là kẻ đã từng đánh cắp Mũ Phân Loại, một tên siêu năng lực gia có năng lực trộm cắp, có một đam mê kỳ quặc cũng là trộm cắp.
Hắn lại càng kinh ngạc khi nhìn thấy hai cái vòng kim loại đang bị đeo trên tay gã, nhưng nghĩ đến những gì gã đã làm tuần trước, hắn liền nghĩ thông logic trong chuyện này.
‘Cho nên tên này bây giờ là một Kẻ Phá Luật, nhưng vì sao hắn lại được thả tự do nhanh đến vậy, không lẽ là…’
Trong lúc Anlene còn đang suy nghĩ dở dang thì một giọng nói đã cắt ngang hắn, không ai khác chính là Cloud Wilson.
“Xin chào An Lê, tôi là Cloud Wilson đến từ văn phòng giám sát của phân cục Khu năm trực thuộc Cục Kiểm Soát Năng Lực Siêu Nhiên và Phòng Vệ Hiểm Họa Ngoài Địa Cầu.”
“Tôi có mặt ở đây để yêu cầu anh hợp tác giải trình về việc sử dụng siêu năng lực không kiểm soát, có khả năng cố tình gây nhiễu, đánh lừa hoặc phá hoại hệ thống giám sát của chúng tôi, cũng như có thể có hành vi trục lợi hoặc gây hại đến tài sản, tính mạng của cá nhân hay đoàn thể khác.”
Cloud lạnh lùng nói một tràng không vấp, câu chữ rõ ràng.
Liếc đến cái D-Shift đang lộ ra ở chỗ cổ tay của Anlene, hắn bổ sung thêm một câu:
“Tôi xin bổ sung, còn có khả năng rơi vào diện tình nghi đánh cắp, chiếm đoạt, sử dụng trái phép thiết bị đặc biệt của Cục Kiểm Soát Năng Lực Siêu Nhiên và Phòng Vệ Hiểm Họa Ngoài Địa Cầu.”
Ở bên cạnh hắn, Kai lộ ra nét mặt như đang nói “quả nhiên là thế.”
‘Đây rồi, đây rồi.’
Kai nghĩ thầm trong bụng, đúng là không ngoài dự đoán của gã, chỉ có những lúc như bây giờ mới có thể thấy cái tên đặc vụ đáng ghét này phun ra nhiều chữ như vậy.
Còn ở phía đối diện, tuy Anlene ngoài mặt không biểu lộ cảm xúc gì nhưng trong lòng cũng nhủ một câu ‘quả nhiên như vậy’ dẫn theo Kai đến tìm hắn, thật sự không khó để đoán tỉ lệ rất cao sẽ là người của Cục Vệ Địa.
Cho nên hắn chỉ bình tĩnh chỉ tay vào trong tiệm vải, mỉm cười hỏi:
“Có thể để tôi vào lấy đồ trước được không?”
Kai len lén làm khẩu hình “không thể” và một lần nữa lại giống như trong dự đoán của gã.
Cloud lạnh lùng đáp:
“Không thể.”
Anlene khẽ nhướng mày, chỉ vừa mới tiếp xúc mà hắn đã cảm nhận được sự khó gần của tên đặc vụ này.
Nhưng rồi một động tác cùng với một câu nói của Cloud không khỏi khiến tim hắn dừng đập mất một nhịp.
Đó là khi Cloud chỉ tay lên đầu hắn và nói:
“Anh đang mang theo vật phẩm có mức độ nguy hiểm không xác định, yêu cầu anh không được rời khỏi tầm mắt của tôi để tránh những rủi ro không đáng có.”
Nội tâm Anlene hiện có một chút hỗn loạn.
Lúc này, Mũ Phân Loại chợt lên tiếng:
“Hắn không nhìn thấy ta.”
Âm thanh của chiếc mũ như có ma lực khiến cho xao động trong lòng hắn bỗng chốc biến mất, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển thật nhanh.
Anlene bỗng nghĩ tới lúc bản thân mới xuyên đến thế giới này, lập tức hiểu được vì sao Cloud lại có thể biết được sự tồn tại của Mũ Phân Loại.
Hắn liếc vào trong tiệm vải, thấy chị chủ cũng đang bận tiếp khách, bèn gật đầu một cái rồi nói với Cloud:
“Được, nhưng chúng ta có thể đi sang nơi khác để tiếp tục chứ, dù sao chủ đề này cũng không thích hợp để nói ở đây.”
Không đợi Cloud phản hồi thì Kai đã nhanh nhảu nhảy ra bảo:
“Ok đi theo tui nè bro, ở đầu đường có cái quán nước!”
Thái độ của Kai rất niềm nở, nhưng Anlene cứ cảm thấy ánh mắt gã nhìn mình có cái gì đó khá quái lạ.
“...”
Về phần Cloud, trán hắn hơi nhăn lại khi Kai đột nhiên chen ngang, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, quay người làm động tác mời rồi bám sát bên Anlene để trở lại quán cà phê.
Thế là Anlene bị hai người một trái một phải kẹp ở giữa, người bên phải thì nhiệt tình khác thường, kẻ bên trái lại lạnh tanh không nói tiếng nào.
Nhưng đi chưa được năm mét, hắn bỗng nghe tiếng quát lớn của Mũ Phân Loại:
“Cúi xuống!!!”