Ở thế giới này, cho đến hiện tại thì kẻ duy nhất mà Anlene có thể tin tưởng chỉ có Mũ Phân Loại, vậy nên mặc dù không biết vì sao chiếc mũ lại bỗng nhiên gào to như thế, hắn vẫn là không chút chần chừ làm theo lời nó.
Vụt!
Ầm!
Anlene cảm thấy giống như có một cơn gió lướt qua lưng áo của mình, khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một bóng người đang dùng một chân giẫm trên mặt đất, phần mặt đường dưới bàn chân kẻ đó vậy mà đã hiện đầy vết nứt.
Trong lúc hắn còn chưa kịp nghĩ xem phải lực chân khủng kh·iếp như thế nào mới có thể làm thành như vậy, chỉ thấy người kia đã dùng cái chân đó làm trục, nhanh chóng xoay người giơ chân còn lại đá về phía thái dương của mình.
Anlene lập tức không còn tâm trí đâu để mà suy nghĩ nhiều, dựa vào thần kinh phản xạ siêu tốc có được sau khi trở thành phù thủy mà né tránh mũi giày của kẻ đó trong gang tấc.
Nếu như chỉ chậm một chút xíu thôi thì… cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Bởi trước khi bàn chân đó có thể chạm vào cái đầu của hắn thì đã có một người tung cước cản nó lại.
Đương nhiên không phải tên Siêu Trộm Kai gầy gò kia, mà chính là Siêu Đặc Vụ cấp 1 của Cục Vệ Địa - Cloud Wilson.
Có điều Anlene không thấy được là, mặc dù Cloud là người lấy bàn chân của mình đạp vào cổ chân của đối phương, nhưng vào khoảnh khắc hai chân v·a c·hạm, kẻ phải thay đổi sắc mặt lại chính là Cloud.
‘Lực chân này…’
Anlene không biết ai chiếm thiệt hơn trong pha v·a c·hạm vừa rồi của cả hai, hắn chỉ biết là kẻ lạ mặt này tựa hồ coi mình là mục tiêu, vậy nên hắn liền thừa cơ hội này gấp rút lui về phía sau.
Về phần Kai, cái đồ láu cá này tinh ranh lắm, từ lúc kẻ lạ mặt vừa đáp đất thì gã đã phắn ra thật xa rồi.
Thấy Cloud giao thủ với người kia, gã còn vỗ tay reo hò cổ vũ, cũng không biết là đang cổ vũ cho ai.
Cloud lúc này không rảnh bận tâm đến tên nhóc trẻ trâu đó, khi Anlene đang chuẩn bị thiết lập Vùng Giao Thoa thì hắn đã lắc nhẹ cái đồng hồ trên cổ tay mình một cái.
Ngay lập tức, lấy Cloud làm trung tâm, toàn bộ cảnh vật ở ngoài phạm vi mười lăm mét đều đã mất đi hết thảy màu sắc, chỉ còn lại hai màu đen trắng đơn điệu.
Cũng trong lúc đó, hắn còn trầm giọng hỏi kẻ lạ mặt:
“Anh là ai?”
Kẻ lạ mặt là một người đàn ông gốc Á Đông tuổi chừng ba mươi, trên má phải có một vết sẹo dài khoảng ba xen ti mét, thân hình tuy không cao lớn nhưng cơ bắp lại hết sức săn chắc, từ đầu tới chân đều cho người ta một loại cảm giác tràn đầy sức mạnh.
“Layu.”
“Vì độc lập!”
Hắn khàn giọng hô lên, âm thanh chưa dứt thì bàn tay đã làm ra động tác chặt mạnh về phía yết hầu của Cloud.
Một danh từ lập tức cùng hiện ra trong đầu của Anlene và Cloud.
“Phe Phân Liệt.”
Cloud đỡ lấy bàn tay của Layu, cú đấm trả đòn của hắn cũng bị người sau dễ dàng né tránh.
Qua lại vài chiêu cân tài cân sức, lúc Layu chớp nhoáng tung ra một cú đá móc, Cloud vẫn phản ứng cực nhanh mà kịp thời đưa hai tay lên đón đỡ, nhưng cũng không khỏi vì thế mà lùi lại bốn năm bước.
Cảm giác đau nhức khỏ tả từ hai cánh tay truyền lên trên óc của Cloud, hắn lập tức hiểu được bản thân tốt nhất không nên tiếp nhận thêm một đòn chân nào nữa của Layu.
Nếu nhận một cước toàn lực trong tư thế thuận lợi của người này, ít nhất cũng phải nứt xương, bất kể là tay chân hay là đầu, ngực.
“Các người trộm Thuốc Khai Phá từ chỗ nào?”
Thứ Cloud đang nói đến chính là một loại thuốc do các nhà khoa học của Cục Vệ Địa sáng chế và cải tiến kể từ lúc cục mới được thành lập.
Đó là thứ dược phẩm đặc thù có mã hiệu và tên chính thức là RITU-369, nhưng thường được gọi là Thuốc Khai Phá, một loại thuốc đặc biệt có thể khai phá tiềm năng cơ thể con người.
Chỉ có các đặc vụ có năng lực công tác xuất sắc mới có thể được Cục Vệ Địa xem xét trao tặng RITU-369.
Cũng chỉ có các đặc vụ đã sử dụng qua Thuốc Khai Phá mới có thể được gọi là Siêu Đặc Vụ.
Tùy vào ý chí, tinh thần và vận may của từng người mà đặc vụ sau khi dùng Thuốc Khai Phá có thể đạt tới các loại cấp độ khác nhau.
Cloud Wilson hiện là Siêu Đặc Vụ cấp 1, sau khi sử dụng RITU-369 vào một năm trước, sức mạnh, thể lực và thần kinh phản xạ của hắn chí ít vượt trội gấp đôi so với một vận động viên chuyên nghiệp đẳng cấp thế giới.
Nhưng dù là như vậy, Layu lại vẫn có thể đánh sòng phẳng với Cloud, thậm chí còn có lực chân hoàn toàn mạnh hơn rất nhiều so với hắn.
Cho nên Cloud hoài nghi người của phe Phân Liệt có thể đã đánh cắp RITU-369 của cục, thậm chí có khả năng tệ hơn là bọn họ đã có được công thức và quy trình nghiên cứu, chế tạo thứ thuốc đặc biệt này.
“Ta không hiểu ngươi nói gì.”
Layu vọt tới tung liên hoàn cước về phía Cloud, nhắm vào đầu, nhắm vào mặt, nhắm vào ngực, nhắm vào vai lẫn nhắm vào hạ bộ, ép cho hắn phải không ngừng thối lui tránh né, cũng dẫn tới tiếng hoan hô reo hò của Kai ở phía khác càng thêm nồng nhiệt.
Nhưng khi khoảng cách giữa Cloud và Anlene đã bị kéo giãn ra mấy mét, gã đàn ông đến từ phe Phân Liệt này bỗng không tiếp tục dồn ép người trước nữa, thay vào đó hắn đột ngột quay người lấy tốc độ vượt qua quán quân điền kinh một trăm mét Olympic mà lao về phía Anlene.
Nhưng Anlene lại cho Layu một phen kinh ngạc.
Chỉ thấy hắn vào lúc này đã sớm khoác lên mình Áo Choàng Phù Thủy Sơ Cấp, ngay khi Layu vừa quay người lại, cũng là lúc hắn nhanh chóng lui bước ra phía sau, đồng thời niệm lên câu thần chú đã nghĩ sẵn trong đầu.
“Arresto Momentum!”
Tốc độ vượt qua quán quân Olympic thoáng chốc liền trở nên thường thường không có gì lạ, nhưng Anlene cũng không chỉ dừng lại ở đó.
Từ màn giao thủ ngắn ngủi giữa đối phương và Cloud, hắn biết cận chiến không thể nào là thế mạnh của mình, ngược lại còn là nhược điểm c·hết người khi đối mặt với kẻ hung hãn này, chỉ có giữ khoảng cách để thả diều mới có thể tìm ra cơ hội chiến thắng.
Thế là sau khi cho Layu một phát Bùa Làm Chậm, hắn lập tức lại bồi thêm một phát Bùa Choáng.
“Stupefy!”
Layu không rõ vì sao cựu nhân viên văn phòng phổ thông trong tình báo bỗng nhiên lại trở nên quái dị như bây giờ, nhưng trực giác bén nhạy nhắc nhở hắn tốt nhất là không nên lấy thân ra đỡ thủ đoạn kỳ lạ của kẻ trước mắt.
Vậy nên khi Anlene còn chưa niệm hết âm tiết của thần chú, hắn đã nhún người một cái nhảy lên cao đến gần hai mét, tránh thoát phát Bùa Choáng này của Anlene.
Nhưng thần sắc của Layu vẫn cứ âm trầm như cũ, nếu không phải trước đó vì quá bất ngờ mà trúng phải Bùa Làm Chậm của Anlene, cú nhảy này của hắn chí ít cũng phải có ba mét.
Anlene cũng không quan tâm sắc mặt của đối phương là âm trầm hay vui vẻ, hắn lúc này chỉ biết bản thân không được phép cho người này có cơ hội thở dốc.
Ngay sau khi thi triển Bùa Choáng, mặc kệ có trúng hay không, hắn lập tức lấy từ trong túi áo ra một cái phi tiêu giấy ném về phía Layu, đồng thời hướng đũa phép theo nó mà thi triển phép biến hình.
Chiếc phi tiêu vẫn là chiếc phi tiêu, chỉ là chất liệu đã từ giấy chuyển sang kim loại, phản chiếu ánh mặt trời thẳng vào trong đôi mắt đang không giấu được vẻ kinh ngạc của Layu.
Dù tiếp tục bị bất ngờ trước thủ đoạn đa đoan của Anlene, nhưng hắn vẫn phản ứng kịp, cong chân ngã người ra sau tránh đi chiếc phi tiêu sắc lẻm, khiến nó tiếp tục bay về phía Cloud đang chạy tới ở đằng sau.
Cloud không né tránh, trái lại còn đưa tay ra dùng ngón giữa và ngón cái nhẹ nhàng chộp gọn ngay tâm chiếc phi tiêu, khiến nó đình chỉ xoay tròn.
Dù biểu hiện của hắn rất bình tĩnh, nhưng đằng sau lớp kính râm chính là vẻ ngoài ý muốn hiển lộ rõ mồn một trong đôi mắt.
Còn ở phía xa, khi Kai nhìn thấy Anlene niệm lên Stupefy, gã liền nhận ra đây chính là thứ đã đánh ngất mình.
Đến lúc Anlene ném ra phi tiêu, gã mới thấy lạnh cả sống lưng, tự hỏi nếu hôm đó hắn làm đủ cái combo này…
“Đều tại mày, ui da!”
Kai đánh mạnh một cái lên mu bàn tay của mình.
0