0
Anlene khép cửa nhà lại, sau đó quay người tiến về phía Mảnh Vá.
Từ màu sắc và ánh sáng mà nó tỏa ra, hắn có thể ngay lập tức xác định đây chỉ là một Mảnh Vá Thường, chỉ có thể rút ra phần thường phẩm chất thấp nhất.
Nhưng dù là như vậy thì Anlene chẳng có lý do gì để chê nó, ngược lại hắn còn ước gì có thể rút ra thêm một quyển Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên, mở rộng danh sách phép thuật mà bản thân có thể học được.
Nhưng mọi chuyện có vẻ không đơn giản như hắn đã nghĩ.
Anlene đưa tay tới chỗ Mảnh Vá Thường, nhưng không giống như những gì xảy ra trong nhà tù Azkaban, mảnh vá này vẫn cứ lơ lửng tại chỗ, chỉ có bàn tay của hắn là trực tiếp xuyên qua nó, không hề có cảm giác bản thân chạm được thứ gì.
Cũng vào lúc mà hắn chạm vào Mảnh Vá, xung quanh nó chợt hiện lên các vòng tròn bao quanh, chậm rãi di chuyển xoay tròn, nhìn kỹ lại mới thấy những vòng tròn này được cấu thành nên từ rất nhiều cổ ngữ đang phát ra ánh sáng màu vàng cam.
Khi Anlene thu tay lại, những vòng tròn cổ ngữ đó cũng từ từ mờ đi rồi biến mất.
Hắn hơi sửng sốt:
“Đây là phong ấn? Làm sao để mở nó?”
Anlene cũng không có quá nhiều ngạc nhiên trước tình cảnh này, hắn từ đầu đã xác định ba Mảnh Vá lấy được trước đó chỉ là phúc lợi của người mới, lúc bình thường nếu muốn đạt được chúng ắt phải thỏa mãn điều kiện gì đó, vậy mới đúng với cơ chế của một trò chơi bình thường chứ.
Mũ Phân Loại cười hề hề nói:
“Ta cũng không biết, nhưng có thể gợi ý cho ngươi, câu đố và lời giải thường xuất hiện ở cùng một chỗ chứ chẳng đâu xa xôi.”
“Là như vậy sao.”
Anlene nghe xong, bắt đầu vuốt cằm ra vẻ trầm ngâm.
Hắn nhìn mảnh vá một lúc, sau đó lại lần lượt nhìn sang hai kệ sách cũ ở hai bên nó.
“Câu trả lời là ở đây ư?”
Hắn bắt đầu quan sát kỹ càng hai kệ sách này, chẳng mấy chốc đã liệt ra được không ít thông tin.
Kệ bên trái có bảy hàng sách, kệ bên phải có tám hàng sách, số lượng sách ở mỗi hàng là không giống nhau, những con số này cũng không hề tuân theo một quy luật nào, kích thước của các quyển sách cũng vô cùng lộn xộn, nên Anlene cho rằng mấu chốt ở vấn đề không nằm ở số lượng hay kích thước.
Kế đó hắn lại bắt đầu tìm tòi chiếc kệ, soi kỹ từng mặt từng góc xem có khắc ký tự gì đặc biệt không, sau đó còn lấy từng quyển sách ra xem những chỗ của chiếc kệ bị sách che phủ, nhưng chung quy lại vẫn không phát hiện có gì đặc biệt.
Trước khi thực hiện công đoạn tốn nhiều thời gian nhất là đọc qua từng quyển, Anlene quyết định sẽ nhìn qua trang bìa của những quyển sách này trước, xem có thể tìm ra manh mối nào hay không.
Động tác của hắn cũng rất cẩn thận, sợ làm hư hao bởi vì đây đều là sách cũ.
Hắn chọn lấy một quyển ngẫu nhiên nằm ở hàng trên cùng của kệ bên trái, tựa đề của nó có tên là “Tôi Đã Giàu, Bạn Sẽ Giàu” có vẻ như là một loại sách self-help.
Hắn nhìn qua bìa quyển sách được đặt kế bên nó, “Mọi Khổ Đau Vốn Chỉ Là Hư Ảo”.
Anlene nhướng mày lên, lại chọn một quyển ngẫu nhiên nằm ở hàng sách này, lần này là quyển ngoài cùng bên phải.
“Yêu Thương Bản Thân Rồi Sẽ Có Người Yêu Bạn”
Hắn giống như đã phát hiện ra gì đó, nhanh chóng chọn mấy quyển sách ở hàng đó ra xem, quả nhiên không ngoài dự đoán, tựa đề của tất cả đều sặc một mùi self-help.
Anlene bắt đầu nhanh chóng lấy ra một quyển sách ở mỗi hàng sách nằm ở cả hai kệ, lập tức nhận ra bọn chúng riêng phần mình thuộc về một thể loại sách riêng biệt, không có quyển nào cùng thuộc về một loại.
‘Chìa khóa hẳn là nằm ở đây, có lẽ…’
Hắn giống như đã suy đoán được cái gì đó, tăng nhanh tốc độ rút sách ra khỏi kệ, nhưng không còn lấy ngẫu nhiên mỗi hàng một quyển mà là từ kệ bên trái sang kệ bên phải, rút hết hàng trên rồi mới bắt đầu rút hàng dưới.
Trong quá trình này, hắn đương nhiên phải nhờ Mũ Phân Loại phiên dịch những từ mà bản thân không biết nghĩa.
Qua không ít thời gian, sau khi đặt lại quyển ngoài cùng bên phải thuộc hàng dưới cùng của kệ sách bên phải, Anlene mới kết thúc công cuộc đọc tựa đề của mình.
Đại đa số sách đều trở lại vị trí của mình trên kệ sách, ngoại trừ bảy quyển sách được hắn đặt trên chiếc bàn gỗ ở giữa gian nhà.
Đó chính là các quyển sách khác thể loại so với những quyển sách vốn nằm chung một hàng.
Chuyện kế tiếp Anlene phải làm không cần đoán cũng biết, đó chính là xếp bảy quyển sách này vào những hàng sách cùng thể loại với chúng.
Việc này chỉ cần nhoáng cái là hoàn thành.
Sau khi xong việc, Anlene phủi tay cho bớt bụi, trên mặt lộ ra một chút háo hức, lần nữa đưa tay tới chỗ Mảnh Vá Thường.
Mấy vòng tròn cổ ngữ phong ấn Mảnh Vá lại hiện ra, nhưng lần này chúng còn phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó chợt như những sợi xích bị tháo gãy từng mắt xích, vỡ ra thành nhiều mảnh, cuối cùng nhanh chóng tiêu tán thành hư vô.
Về phần Mảnh Vá, cũng giống như ngày hôm qua, nó trong chớp mắt đã bắn thẳng về phía Mũ Phân Loại trên đầu Anlene.
[Phù thủy năm thứ nhất Anlene đã thu thập được Mảnh Vá Thường]
Giọng nói máy móc không cảm xúc của Mũ Phân Loại vang lên như thường lệ, Anlene không để ý đến, chỉ đưa tay lấy chiếc mũ xuống rồi bắt đầu lục lọi.
Chẳng mấy chốc…
[Trelawney chúc phúc, phù thủy năm thứ nhất lấy được phần thưởng bậc Thường: Một Túi Gold-Galleon Cỡ Nhỏ]
Sau đó là tấm da dê hologram hiện lên trước mặt.
[Một túi tiền nhỏ, bên trong chứa ngẫu nhiên từ 1 - 9 đồng Gold-Galleon.]
“...”
Anlene một tay lắc lắc cái tủi vải đen nhỏ vừa mới lấy được, nghe tiếng leng keng vui tai vang lên, một tay còn lại xoa xoa huyệt thái dương, sau đó nhẹ giọng hỏi Mũ Phân Loại:
“Này, tôi có thể mua được cái gì từ chỗ ông bằng số Galleon này không?”
Mũ Phân Loại trầm ngâm một lúc rồi nói:
“Ừm… một bài ca nhiệt huyết?”
“...”
Anlene mím môi thật chặt, không biết nói gì hơn, chỉ im lặng thò tay vào trong túi vải lấy những đồng Galleon có trong đó ra.
Rất châm chọc, hết thảy có bảy đồng, có thể suy diễn là việc đặt mỗi quyển sách trở về đúng chỗ của nó đáng giá một đồng.
Những đồng Galleon này hiện lên ánh hoàng kim sáng bóng, một mặt có hình rồng, mặt còn lại có hình phù thủy già, có vẻ như là Merlin, ngoài rìa còn có khắc chữ “Ngân hàng Gringotts”.
Anlene tung tung mấy đồng xu, không nhịn được lại hỏi:
“Rốt cuộc thì số Galleon này có thể làm được gì đây?”
Mũ Phân Loại cười khằng khặc, đáp tỉnh bơ:
“Hay ngươi đem ra chợ đen đổi thành tiền xem sao, hẳn có thể kiếm được không ít FD.”
FD là đơn vị tiền tệ chung của Liên Bang, khi nãy Anlene ngồi xe bus từ Azkaban trở về nhà mất 3 FD cho một vé.
Dưới FD còn có FC, 1 FD tương đương với 10 FC.
Đối với đề nghị của Mũ Phân Loại, Anlene làm như không nghe thấy.
Galleon mặc dù được làm bằng vàng, nhưng chiếm bao nhiêu phần trăm vẫn là một ẩn số, dù sao trong nguyên tác cũng chỉ cần năm Bảng Anh là có thể đổi được một Galleon, mặc dù trong đó còn kèm theo rất nhiều điều kiện ngặt nghèo.
Hắn mà dám đem ra chợ đen bán như vàng thật, sợ là phải bị chặt tay.
Thở ra một hơi muộn phiền, Anlene cho bảy đồng Galleon vào lại túi rồi vứt vào trong Mũ Phân Loại, tạm thời xem như chưa từng biết đến.
Hắn coi như đã hiểu, cũng giống như hằng hà sa số những trò chơi vô lương tâm khác, không phải lúc nào rút thưởng cũng sẽ ra thứ hữu dụng, mặc kệ là dân cày chay hay kẻ nạp tiền.
Hắn đóng cửa nhà lại, bắt đầu tìm hiểu sơ qua về nơi mà mình sẽ trú ngụ lại trong khoảng thời gian sắp tới.
Ở tầng một vẫn còn có một gian nhỏ phía sau nhà, ngăn cách với gian trước bằng cầu thang đi lên tầng hai, bởi vì diện tích có hạn nên chỉ có một gian bếp cùng một phòng vệ sinh là chẳng còn không gian thừa để sử dụng.
Tầng thứ hai thoáng đãng hơn, có một nhà kho để chứa sách cũ cùng một số đồ vật khác, ngoài ra còn có một gian phòng lớn kết hợp ngủ nghỉ và sinh hoạt, hơn nữa còn có một cái ban công nhỏ hướng về phía đông.
Mặc dù đã hơn một tuần không được dọn dẹp nhưng vẫn khá sạch sẽ, tuy cũ kĩ nhưng được cái gọn gàng, ngăn nắp, Anlene có sáu phần hài lòng đối với căn nhà nhỏ này.
Sau khi tắm rửa và nấu một ly mì ăn liền, hắn mang theo bữa ăn của mình trở lại trên tầng hai.
Ngồi trước bàn làm việc, chiếc Mũ Phân Loại đã được hắn để sang một bên, trước mặt hắn bây giờ là ly mì đang b·ốc k·hói nóng hổi cùng một quyển sách.
[Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên]
Phù phù!
Anlene thổi rồi cho vào miệng một ngụm mì to, vừa nhai vừa thận trong mở ra trang đầu tiên của quyển sách.
Đập vào mắt hắn trước tiên chính là một dòng chữ.
“Thế giới này có lẽ tầm thường vô vị, biết đâu được một câu thần chú có thể khiến nó trở nên diệu kỳ.”