Chuông reo ba lần, đầu dây bên kia đã có người bắt máy, nhưng không có ai lên tiếng cả.
Nhưng Anlene hiểu, đó là phong cách của Cloud, vậy nên hắn bèn chủ động nói:
“Hey, đặc vụ Wilson, tôi đang trên đường tới Cục Vệ Địa làm đăng ký này, anh sẽ ra đón tôi chứ?”
Cloud: “...”
“Nhưng đấy không phải nguyên nhân chính mà tôi gọi cho anh.”
Cloud: “...”
“Được, tôi cũng không dài dòng, tôi mới phát hiện ra âm mưu của phe Phân Liệt, thì ra tập đoàn địa sản Aniliber chính là một lớp vỏ bọc của bọn chúng.”
Cloud: “...”
“Thông qua Aniliber, đám khủng bố này dường như đang giải phóng mặt bằng ở quận mười ba để phục vụ cho âm mưu bí mật kia, bất kỳ ai không chịu di dời đều sẽ bị bọn chúng thẳng thừng s·át h·ại.”
Cloud: “...”
“Cục Vệ Địa không nhúng tay sao?”
Cloud: “...”
“Có ý gì, mấy người chỉ giải quyết các vấn đề liên quan đến sức mạnh siêu nhiên, không tham gia vào cuộc chiến của ý thức hệ? Này, đó là một đám máu lạnh g·iết người không ghê tay đó!”
Cloud: “...”
“Quân đội? Cảnh sát? Nếu đám người đó thật sự làm được việc, tôi sẽ gọi cho anh sao, mẹ kiếp!”
Anlene một tay điều khiển Cleansweep 5, hắn giống như vừa nghe được cái gì đó không hay từ chỗ Cloud, buột miệng chửi thề, thân hình kém chút ngồi không vững mà ngã xuống.
Cloud: “...”
Hắn kìm lại nỗi lòng, giữ cho thân hình ổn định trên chổi bay, lấy lại bình tĩnh nói vào trong điện thoại:
“Chỉ giải quyết các vấn đề liên quan đến sức mạnh siêu nhiên đúng không? Nếu thông tin mà hội 6000 ML cung cấp cho tôi không sai, cũng đã có siêu năng gia c·hết trong âm mưu này của chúng, thậm chí chính anh cũng biết, thằng nhóc Kai kia cũng đang bị nhắm vào.”
Cloud: “...”
“Kẻ thủ ác đã đền tội?”
Anlene không nhịn được cười lạnh một tiếng, nhưng rồi chợt thở dài nói:
“Được thôi, tôi xem như đã hiểu cách hoạt động của mấy người, chỉ cần điều luật bí mật không b·ị đ·âm thủng, nhân loại muốn tàn hại nhau thế nào cũng không hề gì.”
Cloud: “...”
“Bỏ đi, tôi biết anh cũng không phải lãnh đạo cấp cao gì, nhớ ra đón tôi là được.”
Cloud: “...”
“Để người khác tới? Không cần, tôi chẳng tin được họ.”
Cloud: “...”
“Được, tôi có thể chờ anh, nhưng đừng quá lâu.”
Anlene cất điện thoại đi, chân mày vẫn nhíu, không có dấu hiệu giãn ra.
Từ cuộc trò chuyện mới vừa rồi với Cloud, hắn hiểu rằng không thể trông cậy vào Cục Vệ Địa, tổ chức này sẽ không can thiệp vào những tràng g·iết chóc của phe Phân Liệt ở quận 13, trừ phi bọn chúng dùng tới sức mạnh siêu nhiên, như trường hợp của Layu.
“Tôi đã làm những gì mình có thể rồi, chuyện còn lại…”
Anlene khẽ lẩm bẩm, trong lòng nghĩ đến những người có thể tiếp tục b·ị s·át h·ại ở quận 13.
Chuyện về tập đoàn Aniliber, hắn cũng đã nói lại cho Mil·es biết.
Hội 6000 ML sẽ phản ứng như thế nào, khuyên những người không chịu di dời chấp nhận thỏa thuận của Aniliber, cưỡng chế bọn họ rời nhà, báo cảnh sát hay canh chừng ở chỗ những hộ đó, hắn đều không đặt nặng trong lòng.
Một đường bay thẳng không trở ngại, hắn rất nhanh đã đến gần khu vực trung tâm của thành phố.
Quận 2, một trong ba quận giàu có nhất New Era, bên cạnh quận 5 và quận 8.
Đường phố lúc này đã lên đèn, trong ánh neon rực rỡ của siêu đô thị hiện đại sầm uất, Cleansweep 5 nhẹ nhàng mà nhanh chóng đưa hắn thẳng tới đích đến của chuyến này.
Thư viện thành phố.
Bởi vì có Vùng Giao Thoa bao bọc, hắn cũng không sợ người khác nhìn thấy mình cưỡi chổi bay, nhưng vẫn là tìm một góc vắng người mà lẻn vào trong thư viện.
Anlene biết trụ sở của Cục Vệ Địa nằm ngay bên dưới công trình đồ sộ này, nhưng để tiến vào được nơi đó, hắn cần có đặc vụ của cục dẫn đường.
Theo như những gì mà Cloud từng nói cho hắn biết, thủ thư của thư viện thành phố kỳ thực chính là đặc vụ của Cục Vệ Địa, hắn có thể liên hệ với người này để được tạo điều kiện tiến vào cục.
Anlene lúc này đã thu hồi chổi bay và áo choàng, kéo mũ áo khoác lên trùm đầu, lại đeo thêm khẩu trang để che giấu diện mạo.
Đứng ở một góc hành lang, nhìn về phía người phụ nữ già tóc trắng phơ, tay cầm bút run run đang ngồi ở trên đài cao tra duyệt văn thư, nếu không phải được biết trước, hắn khó mà tin được đó lại là đặc vụ của Cục Vệ Địa.
Nhưng Anlene cũng không muốn làm phiền bà ta, hắn đã hẹn trước với đặc vụ Wilson.
Theo như những gì Cloud nói trong điện thoại thì đối phương đang bận truy bắt một tên Kẻ Phá Luật phân hạng F.
Từ giọng điệu nhẹ nhàng của Cloud trong cuộc gọi, hắn đoán được rằng đó cũng không phải nhiệm vụ khó khăn gì, chẳng cần mất quá nhiều thời gian, cho nên mới thoải mái chờ đối phương trở về.
Mà trong thời gian chờ…
Anlene nhìn qua không gian rộng lớn trước mặt, đập vào mắt hắn chỉ toàn sách là sách, chúng được xếp gọn lên các kệ gỗ khổng lồ cao đến vài mét, các quyển ở những tầng kệ trên cao phải dùng thang leo lên mới có thể lấy được.
Gọi là biển sách cũng hoàn toàn không có gì phóng đại.
‘Như cái mê cung.’
Anlene thầm cảm thán, sau đó bắt đầu tùy ý dạo quanh tòa thư viện khổng lồ này.
Mới vừa rồi còn trải qua nguy hiểm, mà giờ lại có thể an nhiên dạo chơi, không phải vì Anlene không lo không nghĩ, chỉ có thể nói hắn đã tính cả rồi.
Nếu đã đoán được rằng phe Phân Liệt muốn chiếm lấy một số bất động sản ở quận 13 vì âm mưu gì đó, hắn liền hiểu được là Layu trước đó cùng người của phe Phân Liệt hôm nay, mục đích cốt lõi của bọn họ kỳ thực không phải nhắm vào bản thân, mà là cái thân phận hộ không chịu di dời của hắn.
Chỉ là sau khi Anlene gián tiếp đẩy Layu cùng Number 729: Giày Của Vua Đặc Công vào tay Cục Vệ Địa, đám khủng bố này mới chú tâm đến hắn hơn.
Nhưng mức độ cũng có hạn mà thôi, hơn nữa bọn chúng còn muốn thuyết phục Anlene gia nhập tổ chức với khẩu hiệu vì độc lập kia, bằng không hắn cho là lũ điên ấy có thể trực tiếp đ·ánh b·om hoặc phóng t·ên l·ửa vô nhà mình.
‘Ừm, hoặc cũng có thể chúng không có cách để thực hiện việc đó. Xem ra ngoài Cục Vệ Địa, mấy cơ quan chính phủ khác cũng không phải quá vô dụng như mình nghĩ.’
Anlene nhìn qua quyển Tổng Quan Lịch Sử Thế Giới mà mình từng đọc trong tù ở trên kệ sách trước mặt, không khỏi cười mỉa một cái.
Nói tóm lại, hắn hiểu được bản thân bây giờ cũng không phải mục tiêu bắt buộc phải truy lùng của phe Phân Liệt, cũng không cho là bọn họ có thể thần thông quảng đại tới độ hắn vừa xuất hiện ở thư viện thành phố liền đuổi tới.
“Nếu mấy người thật sự ghê gớm tới vậy, tôi cũng chỉ đành gia nhập, vì độc lập!”
“Hừm, nghe cũng không tệ.”
Mặc dù tự nhận là đã tính cả rồi, nhưng trong lúc đi dạo lung tung vô định trong thư viện, hắn vẫn luôn dựa vào giác quan siêu cường mà đuy trì cảnh giác ở mức độ cao nhất, mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng.
Bởi vì Anlene chưa học được xem bói, giữa ngày mai và chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng không biết cái nào sẽ tới trước.
Cũng như bây giờ, không chút báo trước, hắn liền phát hiện một chuyện ngoài ý muốn.
Một chuyện tốt đẹp ngoài ý muốn.
Tại khu vực trung tâm của tòa thư viện, hắn phát hiện thứ mà mình vẫn luôn khao khát có được, hơn nữa bao nhiêu cũng không đủ.
Mảnh Vá.
Không chỉ một, không chỉ hai cái hay ba cái, mà là hết thảy bốn cái Mảnh Vá.
Hơn nữa…
Đó là ba Mảnh Vá Thường và một Mảnh Vá Bạc.
Anlene ngẩng đầu nhìn Mảnh Vá ở trung tâm, thứ đang tỏa ra hào quang rực rỡ hơn hẳn ba Mảnh Vá còn lại.
Hắn không khỏi mỉm cười.
0