0
Bay trên trời Trần Thiên Nam mới quay qua Tiểu Vàng hỏi.
“ Làm sao chúng ta có thể quay lại Nam Châu ?”
Tiểu Vàng bấy giờ mới nhớ tới Phá Giới Thạch liền quay sang Đỗ Như Nguyệt nói.
“ Đỗ nha đầu, Phá Giới Thạch ngươi cầm sao ?”
Đỗ Như Nguyệt lấy từ trong nhẫn trữ vật ra viên ngọc đỏ sấm đưa cho Tiểu Vàng.
“ Tiền bối, chắc hẳn là viên này !”
Tiểu Vàng khẽ gật đầu, rồi há miệng nuốt viên Phá Giới Thạch vào trong bụng, sau đó mặt cẩu hiện lên nét suy tư, một lúc mới nói.
“ Nếu đã đến Địa Cầu chúng ta chơi cho đã rồi mới trở về Nam Việt Đại Lục, ở đây có nhiều thứ ta thấy rất hứng thú ?”
Trần Thiên Nam mắt cũng sáng ngời lên hai tay xoa xoa vào nhau nói.
“ Tiểu Vàng ta thấy trong phim có cái thứ được Đức Minh gọi là súng, cầm thứ đó trên tay bóp cò cảm giác rất oai phong.”
Tiểu Vàng mắt cẩu cúng loé sáng, nở một nụ cười đê tiện của cẩu.
“ Hắc hắc, ta lại rất thích t·ên l·ửa…”
Một người một cẩu nhìn nhau, trong mắt phát ra ánh sáng lập loè, Đỗ Như Nguyệt khuôn mặt xinh thì lộ ra vẻ quái dị chỉ khẽ thở dài thầm cảm thương cho những kẻ xấu số…
Một vụ c·ướp lớn nhất thế kỉ 21 được một cẩu một người bàn bạc ở trên bầu trời thuộc lãnh thổ Việt Nam…một thảm án thế kỉ không có lời giải đáp. Không biết Tiểu Vàng móc từ đâu ra một cái đồ vật hình vuông bằng bàn tay từ đâu ra, chân cẩu khẽ vuốt vuốt rồi dơ dơ tứ phía.
“ Oa sóng ở đây kém quá, Đỗ nha đầu hạ thấp xuống coi.”
Đỗ Như Nguyệt liền điều khiển phi kiếm bay xuống thấp, Trần Thiên Nam ngó đầu nhìn vào vật nhỏ trong chân cẩu tò mò hỏi.
“ Tiểu Vàng đây là cái thứ gì vậy ?”
Tiểu Vàng gật đầu nói. “ Được rồi dừng ở đây đi Đỗ nha đầu, đây là thần khí của loài người ở nơi đây, gọi là smatphone.”
Trần Thiên Nam nhìn lên nhìn xuống cũng không thấy có chút khí tức kì dị nào phát ra cả, gãi gãi đầu nói.
“ Tiểu Vàng thần khí smatphone này rất lợi hại sao ?”
Tiểu Vàng bộ dạng cao nhân lên mặt giảng giải.
“ Là chí bảo vô thượng, nếu ngươi muốn biết tin tức chỉ cần vào internet tìm hiểu, còn có thứ được gọi là âm nhạc, game rất nhiều thứ hay khác, ta còn chưa tìm hiểu hết.”
Trần Thiên Nam hai mắt sáng quắc nhìn vào cái thứ trong chân Tiểu Vàng, tay xoa xoa vào nhau nói.
“ Vậy Tiểu Vàng lát chúng ta phải c·ướp thật smatphone.”
Tiểu Vàng đầu cẩu khẽ gật, sau đó mở một đoạn video c·ướp b·óc, miệng cẩu nhếch lên nói.
“ Trước tiên chúng ta phải đi c·ướp súng, rồi dùng súng đi c·ướp những thứ khác, cái đó nhân loại ở đây gọi là Ngầu.”
Nếu để đạo diễn phim biết, chỉ vì một cảnh c·ướp b·óc trong phim của lão mà dẫn đến một thảm án thế kỉ, không biết lão sẽ hạnh phúc đến c·hết hay mếu máo khóc thét lên và hét lớn cho một người một cẩu biết “ con lậy các bố, đó là phim, c·ướp b·óc chính là phạm pháp, là đi tù, chứ Ngầu cái rắm chó.” Đáng tiếc lão đạo diễn không thể nào biết được.
“ Ở đây là đất nước tiểu tử Đức Minh sống, chúng ta không nên c·ướp, vậy thì bắt đầu từ Trung Quốc đi.”
Tiểu Vàng cất smatphone đi rồi chỉ phương Bắc, Đỗ Như Nguyệt gật đầu, miệng nhỏ khẽ vén lên một nụ cười, cô cảm giác mình tham gia vào nhất định cũng sẽ rất vui.
Biên giới Trung Quốc, trong một khu rừng có một nhóm người tay cầm súng đi đi lại lại ở bên ngoài, bên trong là một đám người đang sản xuất ma tuý.
Đột nhiên một giọng nói vang lên làm tất cả giật mình.
“ Oa, Tiểu Vàng mấy người ở đây có súng kìa ?”
Trần Thiên Nam hai mắt phát sáng nhìn vào những khẩu aka 47 trên tay mấy người kia, đám người tay cầm súng nhìn 2 người một chó đột nhiên xuất hiện sửng sốt sau đó đều dơ súng lên chỉ vào đám người.
“ Bọn mày là ai ? Dám đi vào đây chỉ có c·hết, á à còn có một em gái, không biết sau lớp khẩu trang kia có phải là một khuôn mặt xinh đẹp hay không, anh em hôm nay có thứ chơi rồi.”
Đố Như Nguyệt mày liễu khẽ nhíu lại, uy áp Ngũ Phẩm Nguyên Anh Kỳ toả ra, cả đám kia còn đang hằm hằm thì đơ lại lăn quay ra đất ngất xỉu hết, Trần Thiên Nam vui vẻ chạy lại nhặt lấy mấy khẩu súng, Tiểu Vàng cũng đi bằng hai chân sau còn hai chân trước nhặt hai khẩu aka 47 mắt cẩu loé lên ánh sáng thích thú, Trần Thiên Nam nhìn qua không biết Tiểu Vàng tại sao lại có thể cầm được súng, nhưng cũng mặc kệ hỏi.
“ Vậy còn mấy khẩu súng này làm sao bây giờ ?”
“ Ngươi chú ý vào khẩu súng rồi trong đầu niềm một chữ Thu, là tất cả sẽ được thu vào tiểu thế giới.”
Giọng của Tiểu Vàng vang lên trong đầu Trần Thiên Nam, hắn liền làm theo lập tức mấy khẩu súng thu nhỏ lại lao vào trong đầu Trần Thiên Nam biến mất.
“ Như Nguyệt tỷ, tỷ có cần một khẩu hay không?”
Đỗ Như Nguyệt gật gật đầu, vậy là Trần Thiên Nam ném qua cho Đỗ Như Nguyệt một khẩu aka 47, vậy là sau khi 2 người một cẩu trang bị đầy đủ liền tiến vào bên trong, thấy người liền nổ súng, bất quá chỉ bắn b·ị t·hương không g·iết c·hết, rồi c·ướp tất cả súng lại.
Tiếng súng cùng tiếng kêu thảm thiết vang vọng cả một khu rừng, thực lực của hai bên là chênh lệch không thể nào đong đếm, chẳng mấy tất cả đều đã bị hạ gục, nhìn mấy loại bột trắng trắng Trần Thiên Nam tò mò định đưa lên mũi ngửi.
“ Thiên Nam loại bột đó hình như là độc dược.”
Đỗ Như Nguyệt lên tiếng ngăn cản, dù sao cô cũng là một Đan sư tam phẩm, nhận biết về dược tính hơn xa Trần Thiên Nam.
“ Đây là thứ gì ?”
Trần Thiên Nam túm cổ một người ở cạnh đó rồi dí khẩu aka 47 vào đầu hỏi.
“ Là…ma…tuý.”
Tiểu Vàng nghe xong liền cất súng móc smatphone ra gõ gõ một lúc sau miệng cẩu nhếch lên nói.
“ Thu lại thứ này đi, đây là một thứ rất hay ho.”
Trần Thiên Nam liền thu lại tất cả túi bột màu trắng ở đây, rồi sau đó tất cả rời đi, trước khi đi Trần Thiên Nam còn lột được hai cái mũ đen trùm đầu chỉ để lộ ra hai con mắt, đưa cho Tiểu Vàng một cái nói.
“ Ta thấy thứ này rất giống với trong smatphone lúc trước.”
Một người một cẩu liền đội mũ trùm đầu lên, trong tay đều là hai khẩu aka 47 hình ảnh rất quái dị…
“ C·ướp đây.”
Trần Thiên Nam tiêu sái vác theo hai khẩu aka 47 vào một chỗ hắn thấy có rất nhiều smatphone, ba nhân viên trong quán thì trợn mắt há mồm nhìn một màn quái dị, 2 người một chó trong tay là 2 khẩu súng đi vào, điều làm cho người ta kh·iếp sợ nhất chính là con chó lại đi như người, hai chân trước còn cầm theo hai khẩu súng, bộ dạng cực kì quái dị.
“ Pằng…Pằng…Pằng…”
Tiểu Vàng bóp cò súng nhả đạn lên trần nhà, giọng nói vang lên.
“ Ta là c·ướp đây, mau thu hết smatphone vào trong túi cho ta.”
Ba nhân viên nữ trợn mắt lên, rồi nấc lên vài cái ngất xỉu…Tiểu Vàng ngơ ngác một hồi thì thì thở dài, sau đó tai cẩu khẽ phất tất cả điện thoại đều bị hút lại một chỗ thành một cục, Trần Thiên Nam liền vui vẻ thu lấy tất cả vào trong tiểu thế giới. Sau đó là một chuỗi c·ướp b·óc liên hồi, đến khi cảnh sát phát hiện thì tất cả đều nhận được lời khai từ nhân chứng là hai người và một con chó trong tay cẩm hai khẩu aka 47 đến c·ướp, một con chó cầm 2 khẩu súng c·ướp b·óc, What đờ fuck ? Vậy là bệnh viện tâm thần nhiều thêm những bệnh nhân, cảnh sát kiểm tra camera thì tất cả đã hỏng không hề có hình ảnh được thu lại.